Cháo Lạnh

Chương 3: Chương 3




Khi Lâu Minh được đưa trở về biệt thự nhỏ nhà họ Lâu, đã nhận được tin tức, bộ trưởng Lâu, Mao đại sư và đội ngũ bác sĩ chuyên môn đã chờ từ lâu. Sau cuộc kiểm tra kĩ lưỡng, tỉ mỉ, xác định thân thể Lâu Minh chỉ hơi mệt mỏi, ngoài ra không có thương tổn gì, lúc này bộ trưởng Lâu mới yên lòng trở lại.

Nhưng khi ông quay lại, nhìn thấy Trần Ngư vẫn luôn đứng canh ngoài cửa, thì vẫnkhông tự chủ mà nhíu mày lại. Mặc dù mấy lần sát khí của Lâu Minh bùng phát đều do Trần Ngư phong ấn lại, nhưng nửa năm này, những lần ngoài ý muốn của Lâu Minh đều do Trần Ngư mang tới.

rõ ràng, từ khi ở thành phố Bình, Mao đại sư đã nhiều lần khuyên bảo Lâu Minh, trước khi có thể tìm thấy phương pháp giải quyết hoàn toàn sát khí, Lâu Minh tuyệt đốikhông thể tùy ý rời khỏi biệt thự.

rõ ràng biết tất cả mọi chuyện và là một người biết kiềm chế bản thân mình như Lâu Minh mà lại nhiều lần phá vỡ nguyên tắc vì Trần Ngư.

“Bác Lâu?” Phát hiện bộ trưởng Lâu đang nhìn đánh giá mình, Trần Ngư nghi ngờ quay đầu.

“Con …” Bộ trưởng Lâu đang định nói gì đó thì Mao đại sư bỗng từ trong phòng Lâu Minh đi ra. Bộ trưởng Lâu dừng lại, quay đầu hỏi Mao đại sư “Lâu Minh thế nào rồi?”

“Rất tốt.” Vẻ mặt Mao đại sư chẳng những không lo lắng mà còn lộ ra vẻ vui mừng.

“Ông nói gì?” Trong lòng bộ trưởng Lâu khẽ động.

“Sát khí trong cơ thể của Lâu Minh không những không gia tăng mà ngược lại còn giảm đi rất nhiều, nhiều năm như vậy, tình huống này vẫn là lần đầu tiên xảy ra.” Giọng nói của Mao đại sư lộ vẻ kích động “không hổ là Lạc Hà chân nhân, cao nhân chính là cao nhân.”

Chân nhân: (đạo giáo nói đến những người tu hành đắc đạo, thường dùng làm danh hiệu như "Thái Ất chân nhân", "Ngọc Đỉnh chân nhân".)

Cao nhân: người tài giỏi

Bộ trưởng Lâu nghe thế thì cũng rất vui mừng.

“Bây giờ tôi có thể vào thăm anh Ba không?” Trần Ngư nghe Mao đại sư nói thì cũng rất vui vẻ nhưng mà lúc này cô muốn được vào gặp mặt anh hơn bao giờ hết. Từ nãy đến giờ vẫn luôn có bác sĩ trong phòng kiểm tra cho Lâu Minh nên Trần Ngư vẫn chưa có cơ hội đi vào.

“cô vào đi.” Mao đại sư nói rồi bước sang bên nhường đường cho Trần Ngư.

Bộ trưởng Lâu cũng không lên tiếng ngăn lại, ông còn có chuyện muốn hỏi Mao đại sư, hai người cùng nhau đi xuống lầu, sau đó tại phòng khách lầu một nhìn thấy ông Ngôđang loay hoay làm gì đó.

“Lạc Hà chân nhân!” Mặc dù sớm biết ông Ngô đã đến Đế Đô nhưng đây là lần đầu tiên Mao đại sư được gặp ông Ngô, nhìn thấy nhân vật truyền kỳ trong giới huyền học,đã trải qua những thăng trầm của cuộc đời nhưng Mao đại sư vẫn có một chút kích động.

Ông Ngô ngẩng đầu, nhìn hai người đi tới, rất là tùy ý gật nhẹ đầu, xem như chào hỏi, sau đó lại cúi đầu nhìn đồ vật trong tay.

“Đây là la bàn Vạn Hướng?” Mao đại sư đã được kể rằng, trước đây khi Lạc Hà chân nhân ‘hành tẩu giang hồ’, trên người luôn mang theo hai pháp khí là la bàn Vạn Hướng và chuông chiêu hồn. Mao đại sư nói xong, ánh mắt lại đánh giá chiếc chuông đangđược tùy ý đặt bên cạnh, trong mắt lóe lên tia sáng.

Ông Ngô đem la bàn mở ra một lần nữa, sau đó nhẹ nhàng chuyển một cái, chỉ nghe tiếng răng rắc vang lên, chiếc la bàn trong tay ông Ngô vù vù chuyển động, ngay sau đó bắt đầu hấp thu linh khí xung quanh.

“Lâu Minh sao rồi?” Sửa xong la bàn, ông Ngô để la bàn bên cạnh chuông chiêu hồn.

“Lâu Minh không sao. Chẳng những không có nguy hiểm gì mà sát khí trong cơ thể Lâu Minh còn giảm đi rất nhiều, mau mà nhờ có Lạc Hà chân nhân.” Vẻ mặt Mao đại sư vô cùng khâm phục nói, phiền não mấy chục năm của mình mà người ta chỉ cần mấy ngày là làm xong.

“Đây không phải là công lao của tôi.” Ông Ngô không dám giành công, từ trong túi móc ra cây trâm cài tóc lấy từ huyệt mộ của cương thi, đưa ra trước mặt hai người “Là bởi Linh Khí này.” (Linh Khí này nghĩa là vật phẩm mang khí thiêng nha, có viết hoa)

“Linh Khí?” Mao đại sư nhìn qua chiếc trâm cài tóc đen nhánh không có gì đặc biệt kia, cảm thấy không thể tin, cây trâm cài tóc này vậy mà lại là Linh Khí trong truyền thuyết sao?

“Lần này, sát khí của Lâu Minh bỗng nhiên bùng phát là vì một con cương thi ngàn năm.” Ông Ngô nói “Trâm cài tóc này là Linh Khí trấn áp con cương thi đó.”

“Linh Khí trấn áp cương thi ngàn năm.” Mao đại sư kêu lên kinh ngạc, ánh mắt nhìn trâm cài tóc càng thêm nóng bỏng.

Mặc dù bộ trưởng Lâu không thể giống Mao đại sư có thể cảm nhận trực tiếp điều huyền diệu của cái trâm cài tóc này, nhưng cũng không ảnh hưởng gì đến sự nhận thức của ông là chính cái trâm cài tóc này làm giảm bớt sát khí trên người Lâu Minh “Có phải chúng ta lại cần tìm những món Linh Khí như thế này thì sát khí trong cơ thể của Lâu Minh có thể hóa giải không?”

Bộ trưởng Lâu vẫn còn nhớ rõ, vị Lạc Hà chân nhân này lúc mới đến đây, há miệng liền yêu cầu mọi người tìm kiếm Pháp Khí và Linh Khí thích hợp.

“Hoàn toàn hóa giải thì không có khả năng lớn, nhưng ít nhất có thể giảm bớt.” Tuy rằng khi ở khe núi, thời gian gấp rút nhưng ông Ngô cũng đã kịp thời kiểm tra tình trạng thân thể của Lâu Minh lúc đó.

Sở dĩ sát khí trong cơ thể Lâu Minh giảm bớt chỉ là vì lúc đó sát khí trong người anhđang ở mức cực đại. Sát khí bùng phát, thực ra chính là khi sát khí vẫn luôn bị áp chế bên trong linh hồn bắt đầu điên cuồng tràn ra bên ngoài. Lúc trước, khi sát khí bùng phát, Mao đại sư và Trần Ngư cũng chỉ phong ấn được mà thôi. Cái gọi là phong ấn, thực ra là đem sát khí ‘nhốt’ vào trong cơ thể Lâu Minh một lần nữa, nên có thể nói là căn bản là sát khí không được hóa giải.

Nhưng điều khác biệt ở đây chính là, ánh sáng (linh quang) bảy màu phát ra từ trâm cài tóc, trong khoảng thời gian cực ngắn có thể trực tiếp làm sạch (tinh lọc) sát khíđang tràn ra ngoài cơ thể Lâu Minh.

Nhưng cũng phải nói rằng, sát khí giảm bớt như vậy cũng chỉ là tạm thời, chân chính khối sát khí khổng lồ vẫn ẩn sâu trong linh hồn của Lâu Minh như cũ. Nếu không giải quyết được điều này, thì trong khoảng thời gian ngắn, cơ thể Lâu Minh lại quay về trạng thái như trước.

Còn có … Ông Ngô không tự chủ mà nhíu mày khi nghĩ đến hiện tượng khi Thiên Lôi sắp sửa đánh xuống, từ trong cơ thể Lâu Minh lóe lên tia sáng.

“Như thế này là tốt rồi.” Trước đó, tình trạng cơ thể của Lâu Minh đã đến gẩn ranh giới sụp đổ rồi, trước đó ông Ngô đã yêu cầu mọi người sưu tập pháp khí, cũng chỉ nói là có khả năng có thể hóa giải sát khí trong cơ thể Lâu Minh, mà khi cây trâm cài tóc này xuất hiện thì đã đem cái khả năng biến thành chắc chắn rồi.

Đối với người nhà họ Lâu và Mao đại sư vốn đã không còn ôm hi vọng gì, tin này đã là tin cực kỳ vui mừng.

“Vậy mọi người cần tăng tốc độ tìm kiếm lên, tranh thủ lúc sát khí của Lâu Minh còn ổn định.” Ông Ngô nói.

Bộ trưởng Lâu và Mao đại sư cùng gật đầu mạnh mẽ, một người quyết định trở về sẽra lệnh cho cấp dưới lập tức tăng tốc độ tìm kiếm lên, một người quyết định sẽ hỏi thăm hết lượt những gia đình lớn trong giới huyền học xem nhà ai có pháp khí dư thừa nào không.

“Con nhóc Trần Ngư đâu rồi?” Nhìn thấy trời sắp sáng, ông Ngô cảm thấy nên về nhà nghỉ ngơi.

“cô ấy ở trên lầu với Lâu Minh.” Mao đại sư trả lời.

“Để tôi đi gọi con bé xuống.” Ông Ngô cau mày, đứng lên định lên lầu gọi người.

“không cần đâu.” Bộ trưởng Lâu vội ngăn ông Ngô lại, quay đầu nháy mắt ra hiệu cho trợ lý Điền Phi. Điền Phi hiểu ý xoay người lên lầu hai.

Ông Ngô cũng thuận theo mà ngừng lại, sau đó đem la bàn và chuông chiêu hồn cất cùng một chỗ. Mao đại sư biết đây là ông Ngô muốn đi, thế là vội vàng đưa trâm cài tóc trong tay cho ông Ngô.

Ông Ngô cầm lấy, nghĩ nghĩ rồi nói “Lần này Lâu Minh hôn mê, chắc sẽ phải mất mộtthời gian.”

(còn tiếp)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.