Chào Cậu Bạn Cùng Bàn

Chương 19: 19: Bươm Bướm Trong Lòng Em




Edit: Theresa Thai

Beta: Sakura

“Nghe nói không? Mấy ngày nữa nhà đấu giá Vera có thuốc Sinh Mệnh bán ra.”

“Thật là thuốc Sinh Mệnh? Cái loại uống một bình, nhiều thêm 5 – 10 tuổi thọ mệnh?”

“Đương nhiên! Mấy vị chuyên gia giám định đã giám định, đều nói thuốc không có vấn đề, phẩm chất cực tốt.”

“Tôi có thân thích làm việc trong nhà đấu giá Vera, nói là tổng cộng có ba bình thuốc. Rất tốt, cái này nếu mua hết, một hơi rót hết, liền có thể sống lâu 20 – 30 năm!”

“Nhà đấu giá Vera đúng không? Xem ra tôi phải kiếm vé mời, tự mình đi xem một phen.”

Rất nhanh, tin tức càn quét toàn bộ Vương đô, truyền khắp đầu đường cuối ngõ.

Mọi người thảo luận vô cùng nhiệt liệt, đều nói muốn kiếm vé mời, thử xem có thể mua được một bình thuốc hay không. Lại không tốt, ở gần nhìn thuốc ra sao cũng tốt.

Nhưng lúc này bọn họ mới phát hiện, một tấm vé mời khó cầu.

Nhà đấu giá Vera tổng cộng phát ra 200 tấm vé mời, còn có 100 tấm chỉ tặng cho khách quý.

Mặt khác, 200 tấm vé mời phát ra đó cũng không phải tùy tiện là ai cũng có thể lấy được, phải dùng tiền mua.

Mới đầu là 50 đồng vàng một tấm vé mời, rất nhiều người cảm thấy nhà đấu giá Vera nghèo đến điên rồi. Ai ngờ vừa qua hơn nửa ngày, 200 tấm vé mời đã liền bán sạch.

Một số người hối hận không thôi, vội vàng ra giá cao cầu mua.

Trên chợ đen, giá vé mời đã bị xào đến 200 đồng vàng một tấm, nhưng rất ít có người nhường lại.

Đám người không mua được vé vào cửa đành phải đỏ mắt, không ngừng ra giá cao hơn, để cầu có thể mua được một tấm vé mời.

“Nhà đấu giá Vera... Không nghĩ tới thật lợi hại.” Trong bầu không khí cuồng nhiệt này, một người đứng ở góc tường nhẹ giọng tự nói, chính là Alice.

Thuốc Sinh Mệnh do cô tự tay chế tác, vốn muốn đặt ở nhà đấu giá của học viện Hoàng Gia bán ra. Nhưng nghĩ lại, toàn bộ đế quốc, nơi nào kẻ có tiền có thể nhiều hơn Vương đô? Thế là đổi chủ ý, hỏi Noah lấy tọa độ, thuấn di chạy đến Vương đô.

Nhà đấu giá gần đây tổ chức buổi đấu giá có tất cả hai nhà, cô đến trước hết thật ra là nhà đấu giá Doyle.

Không ngờ gặp chuyên gia giám định, đối phương công bố buổi đấu giá lần này đã có vật phẩm áp trục, thuốc Sinh Mệnh miễn cưỡng vào ba món đầu.

Nghe vậy, Alice cực kỳ tò mò, vật phẩm áp trục của buổi đấu giá là gì? Dựa vào cái gì vượt qua thuốc Sinh Mệnh?

Đợi nghe được là 5 bình thuốc Ma Năng có thể khôi phục phép thuật đến mức sung mãn, cô thật sâu hoài nghi, đầu óc đối phương bị nước vào.

Thuốc Ma Năng, độ khó chế tác khá cao, nguyên vật liệu lại không tính hiếm thấy. Cô tùy tiện liền có thể làm ra mấy chục bình, có khả năng so sánh với thuốc Sinh Mệnh sao?

Tinh thần lực khuếch tán, nghe thấy nhân viên nói đại sư y dược và ông chủ nhà đấu giá giao hảo, mới nguyện ý trường kỳ cung cấp dược phẩm, cô lập tức kịp phản ứng —— hai bên là quan hệ hợp tác lâu dài, đôi bên cùng có lợi, đoán chừng âm thầm đạt thành thỏa thuận gì.

“Ngài yên tâm, dược phẩm đặt ở chỗ chúng tôi gửi bán, tuyệt đối có thể bán ra một cái giá tốt! Tôi cam đoan, nhà đấu giá sẽ sớm tuyên truyền cho vật phẩm...” Đối diện, chuyên gia giám định còn đang thao thao bất tuyệt thuyết phục.

Alice mặt không biểu tình đứng lên, “Tôi điên rồi mới giao dược phẩm cho ông.”

Không phải vật phẩm được nhà đấu giá coi trọng nhất, không có hạ công sức lớn tuyên truyền, đồ vật dù tốt cũng bán được giá xứng với giá trị bản thân.

Quay đầu tiến vào nhà đấu giá Vera, Alice vốn không ôm hy vọng gì, chính là đi ngang qua sân khấu, qua xem thử.

Nhưng vị tự xưng là chuyên gia giám định chính đặc biệt nhiệt tình, hứa hẹn nhà đấu giá sẽ dùng hết tất cả tài nguyên, đánh vang danh tiếng cho thuốc Sinh Mệnh. Vì lưu lại khách hàng, thậm chí còn đặc biệt hứa không thu phí thủ tục.

Alice bị thành ý đả động, đồng ý gửi bán. Trong lòng thì nghĩ đến, nếu tuyên truyền không đủ lực, dứt khoát mình làm thôi.

Kế tiếp, mỗi một ngày, cô xử lý xong việc vặt thường ngày, đều sẽ ‘thuấn gian di động’ đến Vương đô tản bộ, quan sát tiến triển mới nhất của buổi đấu giá.

Sự thật chứng minh, nhà đấu giá Vera xác thực rất có thành ý, cũng rất có thủ đoạn. Mấy ngày ngắn ngủi, liền tuyên truyền thuốc Sinh Mệnh đến không ai không biết, không người không hay.

Cùng lúc đó, đám người có quyền nhất, có tiền nhất toàn bộ đế quốc đều nhận được vé mời nhà đấu giá phát ra. Điều này có nghĩa là, buổi đấu giá lần này nhất định là một trận chiến tiền tài, giá của vật phẩm áp trục muốn thấp cũng khó.

“Dự tính sẽ có mấy ngàn đồng vàng nhập sổ, đến lúc đó tiền làm sao tiêu đây?” Alice lâm vào trầm tư.

**

Một bên khác, sau khi trình đơn xin kế nhiệm, xét duyệt, phê chuẩn, trước trước sau sau giày vò vài ngày.

Gretel rất sợ người thừa kế lại bị gạt chạy, liền kêu Ryan cứ cách một đoạn thời gian, báo cáo tiến triển với Alice một lần.

“... Xét duyệt đã thông qua, chỉ cần tổ chức nghi thức nhậm chức, đại nhân Alice liền có thể trở thành Lãnh chúa mới.” Ryan cung kính.

Alice trả lời, “Can hệ trọng đại, chậm rãi chuẩn bị, không nóng nảy.”

Ryan tự tin cười một tiếng, ” Đại nhân Alice không cần lo lắng, chỉ cần ba ngày, liền có thể chuẩn bị tốt.”

Alice tính toán thời gian một chút, ý vị sâu xa nói, “Không, ông cần bảy ngày.”

Sau khi tiền bán thuốc Sinh Mệnh nhập sổ, cô dự định mượn gió Đông nhậm chức Lãnh chúa thuận thế tổ chức “Lễ hội mỹ thực”. Công tác chuẩn bị nặng nề, phải tốn không ít thời gian.

Nhưng trước mắt tiền còn chưa tới tay, rất nhiều chuyện không có cách nào sắp xếp. Cô dặn dò kéo dài thời hạn, lại không tiện nói rõ lý do.

Ryan thân là quản gia của Lãnh chúa, kiến thức rộng rãi, lúc này biết điều đổi giọng, “Tôi hiểu được, nghi thức nhậm chức sẽ cử hành vào bảy ngày sau.”

Lúc này Alice mới thỏa mãn cười.

Hơi dừng một lát, Ryan điềm nhiên như không có việc gì nhấc lên, “Có chuyện phải nói với ngài một tiếng, Bailey, Benita đã mất đi tư cách lãnh dân, bị đuổi ra khỏi Clayton.”

Alice suy nghĩ một hồi lâu, rốt cuộc nhớ tới hai người này là ai.

Bailey và Dick, Katherine, Katy cùng vào cửa hàng, học tập chế tác sandwich. Kết quả lén cô uy hiếp đồng nghiệp, ăn cắp nguyên liệu nấu ăn, phẩm hạnh không đoan chính.

Benita vì lấy lòng tình nhân, tự mình tiết lộ công thức sandwich, về sau lại chạy tới mật báo với cô, muốn vạch trần âm mưu của Philipps, nhưng đáng tiếc không được để ý tới.

“Hai người này ah...” Giọng điệu của Alice có một chút quái lạ.

Trên thực tế, nếu không phải bị nhắc đến, cô đã sớm quên mất hai người này. Dù sao mỗi ngày qua lại bôn ba giữa tại Clayton, học viện Hoàng Gia, Vương đô, cô cũng bề bộn nhiều việc.

” Đại nhân Gretel kêu tôi nhắc nhở ngài, với cư dân phẩm hạnh không đoan chính, không cần nương tay. Ngài ấy muốn che chở, chỉ là lãnh dân trong lòng còn có thiện niệm, cố gắng sinh hoạt.” Ryan thấp giọng nói.

“Lãnh chúa đương nhiệm nhân hậu, thu thuế thấp, với cô nhi thì luôn luôn bảo vệ có thừa. Bailey, Benita đến lãnh địa khác, tám chín phần là phải chịu đau khổ.”

“Đứa bé mười mấy tuổi, phải làm sao mới tính là không nương tay? Chẳng lẽ kêu đánh kêu giết như đối đãi với Philipps?” Alice âm thầm tự nhủ.

Ở dị giới, 14 tuổi là tuổi có thể lấy chồng. Nhưng trước khi xuyên không, thì chỉ có thể coi là vị thành niên.

Cô không muốn ra tay với mấy đứa bé, lại thêm không phải là Lãnh chúa, không có cách nào đuổi người ra lãnh địa như Gretel. Duy nhất có thể làm, chính là sa thải nhân viên.

Khóe miệng Ryan khẽ nhếch, nhưng rất nhanh mím thẳng, “Đây chỉ là một câu nhắc nhở. Cụ thể làm thế nào, vẫn là do ngài quyết định.”

Ông rất may mắn, Lãnh chúa kế nhiệm cũng nhân từ như đại nhân Gretel.

“Đã biết, trong lòng tôi nắm chắc.” Alice thuận miệng đáp lại.

**

Hai ngày sau, ban đêm, buổi đấu giá đúng giờ tổ chức.

Rất nhiều người không thể lấy được vé mời, chỉ có thể vây quanh nhà đấu giá xem náo nhiệt. Trong lòng nghĩ, hơn phân nửa vẫn là vị khách nào đó lâm thời có việc, không có cách nào tham gia, nguyện ý nhường lại vé mời.

Đáng tiếc thời gian từng giây từng phút trôi qua, tình huống như vậy vẫn không xuất hiện. Ngược lại là đại nhân vật liên tiếp hiện thân, gây nên trận trận khẽ hô.

“Trời ạ, là mắt tôi hoa sao? Đây không phải là Công tước Aigues sao?”

“Mau nhìn đằng sau, có xe ngựa ngự dụng của Hoàng tộc đang đến gần. Đó là... A?! Lại là Tam hoàng tử điện hạ!”

“Pháp sư cung đình, trưởng đoàn Kỵ sĩ, Dược sư ngự dụng của Hoàng tộc... Sao bọn họ đều tới vậy?”

“Thật muốn đi theo vào.”

Đám đông vây xem mong đợi nhìn các đại nhân vật bước vào nhà đấu giá, trong lòng vô cùng ảo não —— nếu là lúc trước phản ứng nhanh, lấy được một tấm vé mời, lúc này chẳng phải là có thể đi vào chung sao?

Chỉ trách quyết tâm hạ trễ, đợi đến khi bọn họ muốn nghĩ phải bỏ tiền mua, thì trên thị trường đã không còn vé mời lưu thông.

Trong một mảnh âm thanh hối hận, Leaf sửa sang lại quần áo, thong dong đi đến nhà đấu giá Vera.

“Chào ngài, xin cho xem vé mời.” Đi tới cửa, hắn bị bảo vệ ngăn lại.

Leaf không chút hoang mang, móc vé mời trong túi ra.

Bảo vệ nhìn qua, sau đó nghiêng người, “Quý khách tôn kính, chào mừng ngài đến, mời vào trong.”

Leaf nhận lại vé mời, không nhanh không chậm đi vào trong.

Bởi vì động tác của hắn chậm, tiếng xì xào bàn tán theo gió bay vào lỗ tai.

“... Gia hỏa này nhìn không giống quý tộc... Dựa vào cái gì cũng có thể đi vào?”

“Người ta có vé mời mà! Người của nhà đấu giá đã nói rất rõ ràng, chỉ nhận vé mời, không nhận người.”

“Loại người này đi vào có làm được gì? Vốn liếng phong phú không? Có thể mua được thuốc Sinh Mệnh sao? Còn không bằng nhường lại vé mời, tốt xấu gì có thể kiếm khoản giá chênh lệch.”

“Nói không chừng muốn đi vào thử thời vận thì soa? Đêm nay nhiều khách quý như vậy, nếu có thể ôm được một cái chân thô to, vậy liền kiếm bộn rồi.”

Nghe lời nói hâm mộ ghen tị của người bên ngoài, Leaf chẳng những không lộ ra một tia e sợ, mà ngược lại càng phát ra tự đắc —— có thể lấy được vé mời là bản lãnh của anh, những người khác lại không cam lòng thì cũng chỉ có thể nén!

Tiến vào nhà đấu giá, có phục vụ chủ động nghênh đón, cười dẫn hắn đi vào đại sảnh.

Leaf thầm nghĩ, những năm này nhà đấu giá Vera suy thoái, tình trạng càng ngày càng tệ. Vốn tưởng rằng sẽ dần dần xuống dốc, không nghĩ tới ông chủ lại có năng lực như thế, vậy mà làm ra thuốc Sinh Mệnh, còn tới ba bình!

Qua ngày hôm nay, nói không chừng nhà đấu giá Vera sẽ là cá mặn xoay người, một lần nữa đi về phía huy hoàng.

Đang cân nhắc, đại sảnh đã gần ngay trước mắt.

**

Buổi đấu giá ở đúng 8 giờ tối bắt đầu.

Đấu giá đầu tiên chính là chút vật nhỏ, tỷ như áo giáp Quang Minh, pháp trượng sấm sét, thủy tinh Ma Năng, trang bị hiếm có hoặc nguyên vật liệu hiếm,…

Những vật này rất khó tìm tìm được trong cửa hàng bình thường, nhưng trong buổi đấu giá, lại là hầu như lần nào cũng sẽ gặp phải.

Bất tri bất giác, buổi đấu giá đã qua phân nửa.

Trên mặt giám đốc tràn đầy vui sướng, hưng phấn báo cáo, “Ông chủ, tính đến trước mắt, giá sau cùng của phần lớn vật phẩm đã vượt qua dự đoán, tốc độ tăng khoảng 30 – 60%.”

“Còn có hai món vật liệu ma thuật, vừa vặn gặp được khách hàng có cần, giá cả trực tiếp tăng gấp đôi.”

“Buổi đấu giá lần này rất thành công! Liền ngay cả nhà đấu giá Doyle đều vô thanh vô tức trì hoãn buổi đấu giá hàng tháng, không muốn đối đầu chính diện với chúng ta.”

George Vera ngưng mắt suy nghĩ sâu xa, không có trả lời.

Giá sau cùng vượt qua mong muốn, cái này rất bình thường. Tối nay có không ít đại nhân vật tới, một khi có vật gì nhìn trúng, sẽ trực tiếp tăng giá mua xuống, không thèm quan tâm giá cả.

Nhưng đêm nay đạt được thành công lớn, không có nghĩa là về sau cũng có thể thuận thuận lợi lợi.

Nghĩ tới đây, hắn mở miệng hỏi thăm, “Tìm được người gửi bán chưa?”

Nụ cười của giám đốc trì trệ, “Vẫn chưa.”

Mấy ngày nay, thủ hạ hầu như lật hết toàn bộ Vương đô, nhưng vẫn không tìm được người.

Nhưng ngay sau đó, ông liền bổ sung, “Sau khi thuốc Sinh Mệnh bán ra, đối phương sẽ tới nhà đấu giá lấy tiền, đến lúc đó khẳng định có cơ hội trò chuyện.”

Ánh mắt George chớp động, gần như thì thầm, “Điều kiện tiên quyết là, giá gõ búa làm cho cô ấy hài lòng.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.