Chanh Đá Giữa Mùa Hè

Chương 14: Bóng Đè




Giọng của Quách Ngọc Khiết gay gắt trong bối cảnh có cả tiếng đàn ông và phụ nữ cũng đang chửi bới om sòm giống như cô ấy.

Bên đó họ đang chửi bới và sử dụng từ ngữ thô tục giống nhau, nhưng ở bên này của tôi thì quả thực là xấu hổ muốn chết.

Tất cả mọi người trên xe buýt đều im phăng phắc, quay đầu nhìn qua tôi với ánh mắt quỷ dị.

Tôi còn nhìn thấy bác tài xế hình như cũng ngước mắt nhìn qua kính chiếu hậu.

Tôi nhất thời lúng túng, không kịp tắt tin nhắn thoại, thế là ngay lập tức nội dung các tin nhắn thoại tự động liên tục nhảy ra.

“Mẹ nó! Hắn vẫn còn đang làm kìa!”

Tôi hoảng hồn ấn nút tắt, quay sang xung quanh giải thích, “Của bạn tôi gửi tới…”

“Thật không vậy? ‘Tự xử’ ngay trong tàu điện ngầm?” Có người tò mò lên tiếng hỏi.

“Chắc là vậy.” Tôi nhìn tin tức trong nhóm chat.

Người đó tiếp tục kêu lên: “Bảo bạn cậu livestream đi!”

Phần lớn những người xung quanh đều lộ ra ánh nhìn khinh bỉ, có người lên tiếng nói chuyện, tuy chẳng ai quen biết ai nhưng trên xe đã bắt đầu bàn tán xôn xao cái chủ đề này. Hai phương tiện giao thông công cộng xe buýt và tàu điện ngầm này trở thành đề tài chính của mọi người trên xe, có người thì lên án những tên bệnh hoạn, có người thì đầy vẻ từng trải, kể lại chuyện bản thân mình từng gặp phải những tên bệnh hoạn như thế.

Di động của tôi lại rung lên, là Tí Còi đã gửi qua một loạt icon biểu cảm nghi ngờ. Khung chat của Quách Ngọc Khiết cũng đang tiếp tục cập nhật, xem ra cô ấy đang thật sự cảm thấy kinh tởm. Hơn nữa, cô nàng có sức mạnh thần thánh này còn tỏ vẻ rằng nếu như không phải trên tàu đang chật chội thì cô ấy nhất định sẽ xông tới, đập cho thằng cha thô bỉ kia một trận ra trò.

Bất chợt trên xe có người la lên “Ái chà chà! Trên mạng có người đăng video lên rồi nè! Quả thật là có người đang này kia trên tàu điện ngầm kìa!”

Rất nhiều người không hẹn mà cùng đồng loạt rút điện thoại ra, có người còn tự làm quen muốn cùng người bên cạnh xem chung nữa.

Xe buýt đã đến trạm, nhưng nhất thời không ai chịu xuống xe.

Đây là một minh chứng hùng hồn cho sức mạnh của sự hóng hớt.

Tôi cũng lên mạng tìm thử, nhưng thực ra cũng chẳng cần tìm, trong khoảng thời gian ngắn mà các tiêu đề trên trang đầu đã bị ba từ khóa “tàu điện ngầm”, “gã biến thái” và “tự xử” chiếm cứ gần hết. Các video trên mạng cũng không ít.

Trên xe buýt có người còn bật cả loa ngoài lên hết cỡ, tiếng chửi bới ỏm tỏi của các hành khách đi tàu điện ngầm vang lên không ngớt trở thành một đống hỗn loạn ồn ào, ngẫu nhiên còn có người quay video vô cùng dị hợm, còn thu lại cả cái âm thanh của người đàn ông biến thái kia, khiến cả xe nghe thấy cũng phải cùng lên tiếng chửi xối xả.

Tôi tắt âm thanh đi, xem một lát mà cảm thấy muốn mù cả hai con mắt.

Tầm nhìn vừa rời đi thì tôi đột nhiên nghĩ ra cái gì đó, quay trở lại màn hình điện thoại rồi mở video lên.

Loại video quay và đăng ngay tức thời này đương nhiên chưa qua chỉnh sửa, ngoài vấn đề về độ phân giải của máy và kĩ thuật của người quay ra, thì hoàn toàn không có gì ảnh hưởng đến độ nét của hình ảnh cả.

Tên biến thái đó đang nằm bẹp trên sàn tàu, tự xử một cách công khai, áo cởi ra, quần đã hoàn toàn lột xuống, vùng kín thật sự đã bị quay hết, khuôn mặt của gã ta đương nhiên cũng được quay lại, thậm chí người đang quay video còn cố ý quay cận mặt của gã ta một đoạn nữa. Không lâu sau đã có hành khách chịu không nổi nữa đến xua đuổi gã ta, nhưng người đàn ông ấy tựa như đang phê thuốc vậy, không một chút lay chuyển, vẫn tiếp tục quay tay một cách nhiệt tình.

Tôi đã tua nhanh hầu hết nội dung của video, chỉ xem những hình ảnh quay cận mặt để xác định lại.

Người đàn ông này, chính là một trong những người ủy thác trong sự kiện “Tên biến thái trên tàu điện ngầm”!

Lại là tàu điện ngầm, lại là loại dâm loạn như thế, hơn nữa lại cùng một người bị hại…

Vẻ mặt của tôi bắt đầu trở nên khó coi, xem kĩ một lượt các video trên mạng.

Không có âm khí, không nhìn thấy ma, nhưng tôi cảm thấy chuyện này chắc chắn liên quan đến ma quỷ! Hơn nữa còn chính là con ma trên tàu điện ngầm mà Thanh Diệp chưa giải quyết được!

Cảnh sát an ninh mạng đã bắt đầu xử lý nhưng video khiếm nhã này, về sau tôi muốn xem lại đoạn video để xác nhận thì lại không tìm được nó nữa.

Nhưng có hành khách vẫn đang tiến hành bình luận trực tiếp.

Cảnh sát trực ban trong tàu điện đã tiến vào khoang lôi người đàn ông đó ra. Một người chứng kiến tại hiện trường thuật lại, tên biến thái này rất khác thường, thần thái mụ mị, nghi là đã cắn thuốc hoặc bị tâm thần.

Tôi quay lại nhóm chat, báo cho Quách Ngọc Khiết biết phát hiện mới và bảo cô ấy phải cẩn thận hơn.

Tí Còi và Gã Béo thì chỉ có thể dùng các icon để thể hiện tâm trạng bản thân lúc này đang cảm thấy đổ vỡ mà thôi.

“Con ma này bị điên sao?”

“Con ma này chắc lúc sống là một tên biến thái nhỉ?”

Hai người họ thật sự không hiểu nổi con ma đó tại sao lại làm những chuyện như thế. Tôi cũng chẳng hiểu.

Thoáng nghĩ đến cảnh ngộ của người bị hại kia, tôi thấy hơi sờ sợ.

Sự sợ hãi trong lòng lần này không phải sợ chết, mà là sợ sống mà không bằng chết.

Ở chốn đông người làm chuyện như thế, còn bị người ta quay lại rồi đăng lên mạng, thì danh dựđã hoàn toàn bị hủy.

Tôi còn nhớ hình như người đàn ông này đã kết hôn rồi, chỉ sợ cả gia đình của ông ta đều xong rồi.

Chuyện này không ngoài ý muốn mà trở thành chủ đề nóng hấp dẫn đứng đầu trên mạng.

Gần đây thành phố Dân Khánh có quá nhiều hạng người sâu bọ, ở đây lại một lần nữa lên các bản tin nóng, các bài viết mới trên mạng lại bắt đầu một vòng chia sẻ mới.

Quách Ngọc Khiết báo bình an với chúng tôi, xác nhận bản thân không bị con ma đó chiếm tiện nghi trên tàu điện ngầm. Để đảm bảo an toàn, tôi đã gọi video với cô ấy một lần để xác nhận trên người cô ấy không có âm khí. Tuy bản thân con ma đó không có âm khí gì hết, nhưng điểm này kỳ thực cũng không thể chắc chắn được.

Sự kiện này cũng được đưa tin trong chương trình thời sự buổi tối. Video đã bị che mờ, hơn nữa chỉ có đoạn cảnh sát đến lôi người đó đi thôi. Phía cảnh sát vẫn đang điều tra thân phận, hoàn cảnh và tình trạng sức khỏe của người này, đã loại trừ hai nguyên nhân là cắn thuốc và say rượu. Bản tin kết thúc như thường lệ bằng câu “Vụ việc vẫn đang trong quá trình điều tra làm rõ”.

Mẹ tôi đầy lo lắng, nói với em gái, “Con cần phải chú ý một chút, những tên biến thái kinh tởm như thế nhiều lắm.”

“Mẹ nghĩ nhiều quá, tên biến thái kiểu này làm gì nhiều như thế chứ.” Em gái không cho là đúng.

Tôi nhớ là em gái thường ngày cũng không đi tàu điện ngầm, nên cũng yên tâm.

Ăn cơm tối xong, tôi rút tập hồ sơ sự kiện “Tên biến thái trong tàu điện ngầm” trong tủ hồ sơ ra.

Vụ này xảy ra vào năm 2014, phía ủy thác có ba người, lúc đó Hà Tĩnh Bình 23 tuổi, Lữ Văn Sơn 37 tuổi và Vương Mai 32 tuổi. Vương Mai không phải là người bị hại, mà là cô con gái Thiến Thiến của cô ta. Tôi xem lại các video trong hồ sơ để xác nhận lại một cách kĩ càng rằng người ủy thác Lữ Văn Sơn ấy chính là tên biến thái hôm nay.

Lúc này Trần Hiểu Khâu gọi điện cho tôi.

“Trong hồ sơ của Thanh Diệp có ghi thông tin của người ủy thác đó không?”

“Có.” Tôi nói thông tin trong đó cho Trần Hiểu Khâu nghe, rồi nghi ngờ hỏi, “Cục cảnh sát không điều tra ra được sao?”

“Chưa. Người đó đã tỉnh táo trở lại, nhưng không chịu hợp tác với cảnh sát. Trên người ông ta cũng không có giấy tờ, nếu muốn điều tra thì không tiện bằng chỗ của anh.” Trần Hiểu Khâu thẳng thắn nói.

Ở chỗ của tôi có thể biết ngay được tên, số điện thoại và nơi ở năm đó thì đương nhiên là quá tiện lợi rồi.

Trần Hiểu Khâu còn hỏi tôi thông tin của hai người ủy thác còn lại, rồi cảm ơn và cúp máy.

Tôi lên mạng đọc lướt qua những nội dung có liên quan đến sự kiện này, đã có những người nhảy ra nhận là đồng nghiệp, bạn học cũ, em họ, chị dâu này nọ… của Lữ Văn Sơn, nhưng không biết có thật hay không.

Cái người quay phim thích tò mò kia còn chạy đến cổng cục cảnh sát, đi lòng vòng bên ngoài cục muốn quay cho bằng được Lữ Văn Sơn.

Tôi tùy tiện mà lướt qua các trang mạng, giống như một người bình thường đang xem một sự kiện nóng hổi, nhưng trong đầu không có chút suy nghĩ nào. Tôi sờ vào điện thoại, chần chừ không biết có nên gọi điện thoại cho Cổ Mạch và Nam Cung Diệu hay không.

Chuyện gì cũng tìm họ thì rõ ràng là quá vô dụng rồi. Hơn nữa chuyện này họ có cách gì sao? Trước đây, ủy thác sự kiện “Tên biến thái trên tàu điện ngầm” cũng vì người ủy thác hủy bỏ mà Thanh Diệp đã tạm dừng điều tra, cuối cùng là trực tiếp dừng lại luôn.

Tôi suy đi nghĩ lại một hồi vẫn quyết định gọi điện cho Cổ Mạch, bên đó nhấc máy lên, tôi vẫn chưa lên tiếng thì Cổ Mạch đã chẳng mấy niềm nở nói: “Được rồi, được rồi, tôi đã xem được trên tin tức, đừng phí lời nữa làm gì.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.