Chuyển ngữ: Puny
https://punyleland.wordpress.com
Cố Chiết Phong không đổi chỗ cho Ôn Hi Tây, kiên định bảo vệ đất chưa khai khẩn thần thánh của đội trưởng nhà cậu, cậu dùng điện thoại gửi cho Trình Ngộ một tin WeChat: [Cười ngây ngô].
Rất khoe mã.
Trình Ngộ gửi lại cho cậu một cái biểu cảm [Khen].
Cố Chiết Phong hài lòng cất điện thoại, tựa vào bả vai đội trưởng nhà mình ngủ gà ngủ gật.
Ôn Hi Tây và Nguyên Tu cách nhau một lối đi nhỏ, cô ấy rất mạnh dạn cũng rất chủ động, gần như có thể nói là trắng trợn quan sát Nguyên Tu, Nguyên Tu không có tiếp xúc với ánh mắt của cô ấy, mà là nhắm mắt lại bắt đầu nghỉ ngơi.
"Cố Chiết Phong, chúng ta đổi vị trí." Người mở miệng là Lục Mạn Mạn, không có chút che giấu và mượn cớ nào, cô thoải mái yêu cầu đổi chỗ với Cố Chiết Phong.
Người bên cạnh Lục Mạn Mạn chính là Trình Ngộ, Cố Chiết Phong có chút đỏ mặt, không biết có nên đổi hay không, sợ cô ấy không muốn.
Trình Ngộ xem Taobao trên điện thoại, thờ ơ nói: "Tiểu tỷ tỷ muốn ngồi phía trước, thì khăn quàng đỏ cậu hãy đổi chỗ với cậu ấy đi."
Cố Chiết Phong ngoan ngoãn đứng dậy, Lục Mạn Mạn không chút do dự ngồi vào bên cạnh Nguyên Tu, nghiêng đầu liếc nhìn Ôn Hi Tây, khóe miệng Ôn Hi Tây khẽ nhếch, hướng phía cô gật đầu một cái.
Tâm tư của con gái rất rõ ràng, Ôn Hi Tây liếc một cái liền nhìn thấu cô.
Hai phút sau, Lục Mạn Mạn mò tới tay của Nguyên Tu, gãi gãi thịt lòng bàn tay anh, Nguyên Tu lập tức phản ứng với cô, đan chặt các ngón tay với cô.
Cô đặt hai bàn tay nắm chặt lên đầu gối mình, cố tình cho Ôn Hi Tây thấy. Ôn Hi Tây cười như không cười, không thèm để ý chút nào, lấy gương trang điểm của mình ra, bôi son môi, sau đó nhấp mím môi với Lục Mạn Mạn.
Khiêu khích cô.
Lục Mạn Mạn sờ túi của mình, không tìm ra son môi, nhưng mà tìm được một cây son dưỡng môi, vặn mở, cũng bôi cho mình.
"Cần gương không?" Ôn Hi Tây hỏi cô.
"Không cần." Lục Mạn Mạn nhét son dưỡng môi vào trong tay Nguyên Tu, Nguyên Tu rất có năng lực quan sát, vặn mở son dưỡng môi, nghiêng người giúp cô bôi, một nét một nét, vẽ lên bờ môi óng ánh.
Anh lẩm bẩm: "Lại không có nứt, bôi son dưỡng môi cái gì."
Lục Mạn Mạn chu môi: "Em thích."
Nguyên Tu khẽ cười, thần sắc dịu dàng lại bao dung.
Ôn Hi Tây không nhìn cô nữa, mà dựa vào chỗ ngồi nhắm mắt dưỡng thần, nụ cười ung dung nơi khóe miệng đã sụp đổ. Lục Mạn Mạn kéo cánh tay Nguyên Tu, thấp giọng nói lải nhải với anh.
Nhâm Tường chú ý tới ánh mắt đao tới kiếm đi tương tác giữa hai cô gái, khiến cho anh không nghĩ tới chính là, Lục Mạn Mạn bình thường nhìn tùy tiện cái gì cũng không để ý, lại có cảnh giác nguy hiểm và ý thức lãnh thổ như vậy.
Có lẽ con gái, đối với những chuyện này đã trời sinh nhạy cảm.
Anh không khỏi quay đầu nhìn về phía Hạ Thiên, tiểu nha đầu đã dựa vào cửa sổ xe ngủ rồi, Nhâm Tường cởi áo khoác mình ra đưa cho Trình Ngộ, Trình Ngộ hiểu ý, cầm áo phủ thêm cho Hạ Thiên, quay đầu liếc Cố Chiết Phong đang ngồi nghiêm chỉnh: "Khẩn trương cái gì."
Toàn thân Cố Chiết Phong đều căng cứng, hô hấp thật sâu: "Không có khẩn trương."
Ánh mắt Trình Ngộ dời xuống, trông thấy nắm đấm siết chặt của cậu, gân xanh mu bàn tay cũng lộ ra, không có khẩn trương mới là lạ.
Khách sạn suối nước nóng Trường Lĩnh là khách sạn suối nước nóng năm sao trên núi, quy cách rất cao, mà quy cách khu nghỉ dưỡng suối nước nóng của Ôn Hi Tây và Ngũ Toa thấp hơn một chút, hai khách sạn cách nhau không xa.
A Hoành sau khi làm thủ tục nghỉ lại ở bàn lễ tân, liền phân phát thẻ phòng cho mọi người.
"Con gái ở phòng ba người, đội trưởng và Chiết Phong phòng tiêu chuẩn, tôi cùng Tường chó một phòng, thành viên Hàn tự trả tiền một mình một phòng."
Nhâm Tường lập tức nói: "Có thể tự trả tiền sao? Vậy tôi cũng muốn phòng đơn!" Nói xong anh nhìn Hạ Thiên một chút, Hạ Thiên di chuyển mắt, không để ý tới anh.
A Hoành nói: "Có thể, tự trả tiền phòng đơn hai nghìn đồng."
"Cmn! Phòng tổng thống xa hoa hay sao mắc như vậy!"
A Hoành bất đắc dĩ nói: "Là phòng suối nước nóng tình cảm của khu nghỉ dưỡng năm sao."
"Ai muốn cùng A Hoành ở phòng suối nước nóng tình cảm chứ, quá không được tự nhiên đi, tôi muốn tự trả tiền thuê một phòng." Nhâm Tường kiên trì dùng thẻ của mình đến quầy làm lần nữa.
Anh lại nhìn Hạ Thiên, trong lòng tự nhủ nói cho nên kiếm tiền chính là phải dùng vào lúc này, dùng ở chỗ cần thiết nhất.
A Hoành do dự hỏi: "Cái kia... còn có ai muốn thuê phòng riêng không?"
Nguyên Tu nhìn Lục Mạn Mạn một chút, ánh mắt hai người giao hội một giây, anh còn chưa kịp nói chuyện, Cố Chiết Phong đã lập tức ôm lấy cánh tay của Nguyên Tu: "Không có! Tôi cùng đội trưởng ngủ một phòng rất vui vẻ!"
Nguyên Tu:...
Lục Mạn Mạn:....
Lúc này, có bóng người hai cô gái từ cửa đại sảnh khách sạn đi tới, cuối cùng lại là Ngũ Toa và Ôn Hi Tây.
"Các em..."
"Khách sạn của chúng em đã đầy, chỉ có thể tới bên này ở." Ngũ Toa mỉm cười giải thích.
Trình Ngộ mới không tin là vì khách sạn bên kia đầy khách, bây giờ là mùa hè, vốn dĩ người ngâm suối nước nóng cũng không nhiều, huống chi đi du lịch có ai không đặt sẵn khách sạn chứ, đều là đặt trước, căn bản không tồn tại tình huống sau khi đến thì khách sạn đầy khách không thể vào ở.
Chỉ có một khả năng, hai cô gái này là cố ý tới khách sạn bọn họ ở.
Ôn Hi Tây và Ngũ Toa tới quầy lễ tân làm thủ tục vào ở.
"Ở đây có phòng tiêu chuẩn, hai nghìn một đêm, xin hỏi hai cô muốn vào ở bao lâu?"
"Cái gì? Hai nghìn tệ! Sao mắc như vậy!" Ngũ Toa kêu lên: "Khu nghỉ dưỡng suối nước nóng Tuyết Viễn phía dưới cũng chỉ cần sáu trăm tệ một đêm, còn bao gồm vé suối nước nóng, các người bên này sao thu phí mắc như vậy!"
Nhân viên lễ tân mặt lộ vẻ lúng túng mỉm cười: "Khách sạn cấp bậc không giống nhau, chúng tôi bên này là năm sao, khách sạn Tuyết Viễn phía dưới không được xếp hạng sao."
Ngũ Toa còn muốn tranh chấp, Ôn Hi Tây vội vàng kéo kéo cô ấy, ra hiệu không nên nói nữa, cô ấy cầm điện thoại ra trả: "Vậy cứ như vậy đi, chúng tôi đặt trước một đêm."
"Vâng, cô, vậy thì tôi giúp cô làm thủ tục vào."
Ngũ Toa lập tức nói: "Đúng rồi, chúng tôi cùng tiểu ca ca bên kia quen biết, sắp xếp cho chúng tôi phòng cùng tầng gần nhau đi."
"Ách, có thể."
Các đội viên X vào thang máy, hai cô gái cũng xách hành lý vội vàng chạy tới, chen vào đi cùng thang máy với bọn họ, sắc mặt Trình Ngộ lãnh đạm, mọi người đều không nói gì.
Phòng tại khách sạn suối nước nóng Trường Lĩnh hết sức rộng rãi, một căn phòng ước chừng bảy mươi mét vuông, chỗ cửa ra vào có bình phong cổ điển lụa mỏng, bốn phía của căn phòng đều bày các loại thực vật xanh tươi, vị trí huyền quan còn có hòn non bộ cầu nhỏ nước chảy.
Căn phòng thuộc kiểu phòng tatami [1], bốn phía trải thảm trắng. Tròng phòng có hồ suối nước nóng riêng ngăn cách ở bên ngoài, hơi nước bốc lên lượn lờ.
[1] Tatami (kanji: 畳) là một loại sản phẩm (tạm gọi là tấm nệm) được dùng để lát mặt sàn nhà truyền thống của Nhật Bản. Phòng được lát sàn bằng tatami được gọi là phòng tatami. Phòng tatami có mặt sàn được tạo ra bằng cách xếp chặt các tấm nệm hình chữ nhật có kích cỡ thống nhất lại với nhau.
Lục Mạn Mạn cũng không có tâm tình thưởng thức căn phòng bày biện trang nhã tinh tế này, cô một mình ngồi trên thảm Tatami một hồi, sau đó nói với Trình Ngộ: "Hai cô gái kia, các cô ấy là fans thi đấu."
Trình Ngộ không hiểu: "Không phải nói, không phải fans hâm mộ sao?"
Lục Mạn Mạn lắc đầu: "Mặt dây trên balo màu đen của Ôn Hi Tây, là huy hiệu kỷ niệm mười năm của thi đấu người thật, còn có trên cổ Ngũ Toa để lộ một nửa hình xăm, là đầu của diều hâu, đây là ký hiệu của một đội trong liên đoàn Mỹ cũ, các cô ấy nhất định là fans hâm mộ, hơn nữa còn là fans thâm niên."
"Cậu quan sát thật cẩn thận." Hạ Thiên hết sức thán phục.
Trong lòng Trình Ngộ tự nhủ, đây gọi là không thầy cũng tự thông tỏ, ai nói phụ nữ rơi vào tình yêu cuồng nhiệt thì chỉ số thông minh bằng không, Trình Ngộ thấy chỉ số thông minh của Lục Mạn Mạn lại trực tiếp tăng vọt.
Hạ Thiên lại hỏi: "Cho nên, hai người bọn họ là fans thi đấu, nói không chừng còn là fans của X, nhưng mà tại sao phải làm ra vẻ không quen biết đội viên, nói không biết chứ, loại cơ hội có thể gặp được thần tượng này, chẳng lẽ không muốn ký tên với chụp hình chung các kiểu sao."
Trình Ngộ đột nhiên nói: "Các cậu biết cái gì là "Fans cuồng" [2] không?"
[2] Nguyên văn của từ này là 骨肉皮 - xương thịt da, nhưng mình nghĩ để fans cuồng vẫn thích hợp hơn.
Hai cô gái đồng thời lắc đầu, vì vậy Trình Ngộ đã mở trình duyệt điện thoại để tìm kiếm hai từ này, đọc cho cô gái: "Fans cuồng, phiên dịch của Groupie, là tên gọi chung của một nhóm người theo đuổi phát sinh mối quan hệ với các ngôi sao, nổi bật có thể là ngôi sao điện ảnh, ca sĩ, hoặc là các loại nhà văn nổi tiếng, fans cuồng không phân biệt giữa nam nữ, đặc biệt là điên cuồng."
Lục Mạn Mạn kinh hô: "Trên thế giới lại có người như vậy sao, mở rộng tầm mắt."
Hạ Thiên cũng cảm thấy không tưởng tượng nổi: "Các cô đó phải không?"
"Ai biết được, nhưng mà nhìn điệu bộ các cô ta, nhất định là muốn tiếp xúc với tiểu ca ca đội viên nam của chúng ta nhiều hơn, mới nãy Ngũ Toa đó sau khi nghe được giá của khách sạn mặt đều trắng bạch, khách sạn mắc như vậy cũng ở, nói không có mục đích là không thể nào."
Lục Mạn Mạn trêu nói: "Con chó Tường kia chẳng phải đang vui vẻ muốn chết ư."
"Sẽ không!" Hạ Thiên chắc chắn nói: "Anh ấy sẽ không như vậy."
"Cậu rất chắc chắn nha." Trình Ngộ nháy nháy mắt với cô ấy: "Nói thật, tình huống của các cậu là gì vậy, lần này về tiến triển thần tốc đấy."
Hạ Thiên hơi do dự, nhưng vẫn quyết định thẳng thắn với hai tiểu tỷ tỷ: "Chúng tôi bên nhau."
"Bên nhau?!" Trình Ngộ cùng Lục Mạn Mạn đồng thời kêu lên.
Hạ Thiên gật đầu một cái: "Ừ, tôi muốn thử tiếp nhận anh ấy."
"Nhưng mà trước kia không phải nói, rất để ý chuyện quá khứ sao."
Gò má trắng nõn của Hạ Thiên đỏ ửng: "Không sai, là rất để ý, nhưng mà so với chuyện quá khứ, tôi hình như càng để ý đến anh ấy hơn."
"Vậy hẳn là thật sự thích cậu ta rồi." Trình Ngộ bất đắc dĩ nói: "Nhưng mà khoảng thời gian này, thông qua sự quan sát của tôi với Teddy, tôi cảm thấy có lẽ biết được cậu ta đang làm gì."
"Có thật không?" Sắc mặt của cô ấy mừng rỡ hỏi Trình Ngộ: "Cậu cũng cảm thấy anh ấy thay đổi tốt sao?"
"Có thay đổi tốt hay không thật đúng là khó mà nói, nhưng mà tôi có thể cảm giác được một chút, cậu ta đối với cậu nhất định là thật lòng."
"A, như vậy sao."
Trình Ngộ nhún nhún vai, tùy ý nói: "Cái dạng công tử hư hỏng giống như cậu ta, đeo đuổi con gái phần lớn là cả thèm chóng chán [3], thích thú có thể duy trì được một tháng cũng coi như không tệ rồi, hai người lằng nhằng như vậy cũng sắp hơn nửa năm, cậu ta ngay cả đầu ngón tay của cậu cũng không đụng đây này."
[3] Cả thèm chóng chán: Nguyên văn "Nhiệt độ ba phút - 三分钟热度 ", chỉ một người chỉ có thể duy trì sự nhiệt tình đối với sự vật hoặc người mình yêu thích trong một thời gian có hạn hoặc nhất thời.
Lục Mạn Mạn hỏi Hạ Thiên: "Đúng không, không có đụng phải không?"
"Ách~"
Trình Ngộ kinh hô: "Đụng rồi?"
"Hey..."
Thật lâu trước kia đã ngủ chung một cái giường rồi.
***
Khu vực suối nước nóng của khách sạn Trường Lĩnh thấp thoáng bóng cây xanh râm mát, địa hình tầng tầng rải rác chừng trăm hồ suối nước nóng lớn nhỏ, đủ loại dược liệu, hồ rượu, cá trị liệu [4], còn có bể tắm nước nóng cùng khu vực lướt sóng.
[4] Trị liệu bằng cá là một loại phương pháp làm đẹp đặc biệt. Đây là cách làm đẹp rất phổ biến từ Thổ Nhĩ Kỳ và Nhật Bản, có thể làm giảm mệt mỏi và điều trị đau.
Các cô gái quấn khăn tắm trắng đi tới bên cạnh hồ, Lục Mạn Mạn dùng túi màng mỏng chống nước đựng điện thoại, gọi điện thoại cho Nguyên Tu.
"Bọn họ ở hồ Maca [5] bên kia."
[5] Đây là loài bản địa Andes cao của Peru quanh hồ Junin.Lepidium Meyenii được sử dụng khá phổ biến nhờ tác dụng tăng cường sinh lực, giúp cơ thể khỏe mạnh lâu dài, thay vì chỉ mang đến hiệu quả nhất thời như các hoạt chất khác (caffeine...). Tuy vậy, công dụng hàng đầu của Lepidium Meyenii vẫn là tăng cường sinh lý, giúp phụ nữ có được đời sống tình dục viên mãn, đồng thời làm giảm các triệu chứng của giai đoạn tiền mãn kinh – mãn kinh.
"Hồ Maca à." Trình Ngộ không nhịn được cười nhẹ: "Đám đàn ông này."
Lục Mạn Mạn hỏi cô ấy: "Maca làm sao?"
"Điều này cũng không biết sao?" Trình Ngộ cười hì hì: "Đoạn thời gian trước Maca ở trên Weibo rất hot đấy."
...
Hơi nước lượn quanh hồ Maca, hồ không lớn, có thể chứa chừng mười người, nước có màu vàng nhạt.
Một đám đại lão gia đội X ở trần, từng hàng tựa vào bên cạnh hồ, nhắm mắt lại, gò má hơi ửng đỏ, chung một biểu cảm nghiêm túc làm cho Trình Ngộ suýt nữ phì cười.
Lúc này có lẽ nên kết hợp với lời quảng cáo nam mặc nữ lệ [6] sẽ hợp với tình hình hơn.
[6] Nam mặc nữ lệ (男默女泪): là một thuật ngữ mạng xuất hiện năm 2010, ban đầu dùng trong các câu chuyện tình cảm sau mở rộng ra, đại ý khi gặp chuyện người đàn ông sẽ im lặng người phụ nữ sẽ rơi lệ.
"Xuống đi." A Hoành kêu các cô: "Trong nước rất thoải mái."
Lục Mạn Mạn thấp giọng hỏi Trình Ngộ: "Chúng ta thật sự phải ngâm cái này sao?"
Nghĩ đến vừa nãy Trình Ngộ mới phổ cập khoa học về Maca cho, cô do dự.
Hạ Thiên chỉ thảo dược trị liệu bên cạnh: "Chúng ta ngâm hồ Ngải Cứu [7] này là được rồi."
[7] Cây Ngải Cứu: Theo Y học cổ truyền, lá cây ngải cứu chứa nhiều chất kháng khuẩn và tinh dầu giúp giảm đau rất hiệu quả. Bên cạnh đó ngải cứu chứa các hoạt chất cineol, dehydro matricaria este, tricosanol, tetradecatrilin,... giúp giảm cơn đau thần kinh hiệu quả. Ngải cứu có vị đắng, mùi thơm, tính ấm, được sử dụng lâu đời trong dân gian và trong Đông y để: cầm máu, giảm đau nhức, sát trùng, kháng khuẩn, điều hòa khí huyết, đau kinh, ôn kinh, an thai, đau bụng do lạnh, nôn mửa, kiết lỵ.
Các cô cởi khăn tắm trắng ra, nắm tay dần dần tiến vào hồ thuốc bắc Ngải Cứu, hồ nước tản ra mùi thuốc cây ngải nhàn nhạt.
Lục Mạn Mạn vẫn mặc bộ váy liền chấm bi màu xanh kiểu học sinh tiểu học của cô, đồ bơi mùa hè là một cái váy ngắn màu sắc, nha đầu này, bình thường mặc quần áo rộng thùng thình nghiêm chỉnh không hề lộ ra vóc người, bây giờ xem ra lại rất có chăm sóc, phần eo không có một chút thịt mỡ, vóc người cành liễu thon dài.
Vóc người của Trình Ngộ thì tốt hơn, vốn là Lục Mạn Mạn cho rằng cô ấy sẽ mặc áo tắm hai mảnh, nhưng không nghĩ tới chỉ là yếm đen cùng váy ngắn, cô có chút thất vọng mà "Ôi" một tiếng: "Thế này à, tôi còn muốn thấy tiểu tỷ tỷ mặc áo tắm hai mảnh đấy."
Trình Ngộ cười hì hì nói: "Áo tắm hai mảnh của người nào đó nếu như không bị tịch thu, tôi cũng rất mong đợi nha."
Lục Mạn Mạn bỉu môi: "Vậy cậu đi giúp lấy về đi."
"Đội trưởng tịch thu đồ tốt, tôi cũng không dám đi."
Khi các cô vừa bước vào hồ suối nước nóng, Nhâm Tường và Cố Chiết Phong liền không hẹn mà nhìn về phía bên cạnh.
Nguyên Tu kẹp giữa hai người đưa tay ra, xoay cổ hai người trở lại, mặt không chút thay đổi nói: "Chuyên tâm ngâm suối nước nóng."
Đã ngâm hồ thuốc Maca, thì không thể đứng núi này trông núi nọ được, nếu không sẽ xảy ra chuyện chuyện khó xử.
Hai người đàn ông ngoan ngoãn xoay đầu, nghiêm túc nhắm hai mắt lại.
Ngay vào lúc này, một giọng nữ lanh lảnh dễ nghe truyền tới: "Ồ, là mọi người à, thật là vừa khéo."
Ngũ Toa cùng Ôn Hi Tây bọc khăn lông trắng đi tới bên cạnh ao, thoải mái nói: "Chúng ta cùng nhau ngâm nha."
Khóe miệng Trình Ngộ giật một cái, sắc mặt Lục Mạn Mạn rõ ràng trầm xuống.
A Hoành nói: "Các cô.... xác... xác định muốn ngâm bên này?"
"Đúng vậy, chỗ bên này của các anh còn rất rộng rãi mà, mấy anh đẹp trai, để ý chúng em đi vào sao?"
Vốn cho rằng sẽ nhận được sự chào đón, nhưng mà... không có ai nói chuyện.
Ôn Hi Tây lúng túng cười một tiếng, dắt Ngũ Toa, thấp giọng nói: "Nếu không thì chúng ta đổi hồ."
"Nơi này rất tốt." Ngũ Toa kiên trì: "Rất rộng rãi đây này."
Ôn Hi Tây nhìn về phía Nguyên Tu, phần bắp thịt nổi trên mặt nước cảm giác rất dạt dào, cơ bắp cánh tay cũng nở nang, những giọt nước ướt át vướng trên trên da thịt lúa mì, cực kỳ hấp dẫn.
Cô ấy đỏ mặt một chút, thấp giọng nói: "Cái kia quấy rầy rồi."
Vì vậy hai cô gái cởi khăn lông trắng xuống treo lên cột, sau đó dè dặt bước vào hồ Maca.
Các cô vừa tiến đến, bầu không khí ban đầu bắt đầu trở nên kỳ quái.
Mấy phút sau, Nguyên Tu dẫn đầu đứng lên: "Không khác biệt lắm, đổi hồ đi."
Các đội viên rối rít đứng dậy lên bờ, cầm khăn lông trắng buộc quanh eo, Nhâm Tường xoay người nói với Hạ Thiên: "Qua hồ bể tắm nước nóng bên kia cùng nhau, thử xem?"
"Được."
Các cô gái đứng dậy theo, chân ướt sũng đạp đá cuội đi lên, đá lạnh như băng, mấy người dắt nhau, vội vàng bước lên mang dép.
Trình Ngộ quay đầu nhìn Ngũ Toa và Ôn Hi Tây một chút, các cô ấy im lặng không lên tiếng, sắc mặt lại đặc biệt khó coi.
Trong lòng Trình Ngộ cảm thấy sảng khoái, trước khi đi không quên nói với hai cô ta: "Từ từ ngâm nha, cái hồ này, chính là phải ngâm lâu một chút mới có hiệu quả."
"Hiệu quả gì." Ôn Hi Tây trầm giọng hỏi.
Vì vậy Hạ Thiên chỉ vào dòng chữ nhỏ "Hồ Maca" trên tảng đá phía dưới, thì thầm: "Cải thiện chức năng tình dục, nâng cao khả năng sinh sản, chống mệt mỏi, tăng cường tinh lực, thể lực, tăng thêm số lượng t*ng trùng, nâng cao sức sống của t*ng trùng."
Ngũ Toa: "..."
Ôn Hi Tây: "..."
Đôi lời tâm tình của editor: Tui cạn lời với chị Trình =))) Mà Mạn Mạn ghen rồi nhaaaaa