Chàng Trai Trong Hoa Hướng Dương

Chương 5: Ác chỉnh (2)




Thấy đột nhiên vọt vào một đám người áo đen hung thần ác sát,tất cả khách khứa trong giáo đường đều bị hù dọa.

“Mọi người không cần sợ hãi,chúng tôi chỉ đến tham dự hôn lễ.” Người đàn ông cầm đầu chính là Tô Lực Hằng.

Phía sau hắn là Khinh Vân cùng Tử Quyên.

Vu Thiểu Đình trước tiên kéo Liễu Uyển Nhi sang bên cạnh mình,chăm chú nhìn người không có ý tốt.

“Tô Lực Hằng, cậu muốn làm gì? !” Lâm Cẩm Quyền là người đầu tiên đứng lên,gầm thét về phía người luôn khiến ông cảm thấy chán ghét.

Lời của ông cứng rắn bật ra hai người đàn ông áo đen đã ngồi vào chỗ.

“Tôi nói tất cả chúng tôi tới tham gia hôn lễ,không cần khẩn trương như thế,tất cả mọi người buông lỏng chút.”

Lúc này chỉ thấy Tô Lực Hằng từ trong túi tiền móc ra một tờ giấy đưa cho người giám chứng,cười cười nói: “Xin ông theo như phía trên này viết tiếp tục chủ trì hôn lễ.”

“Đại ca.” Vu Thiểu Đình không biết hắn muốn gì,đang muốn đi đến ngăn cản hành vi của hắn,người đã bị Khinh Vân cùng Tử Quyên khống chế .

Nếu như một chọi một hắn sẽ không thua một trong hai người bọn họ,nhưng hai người đấu hắn cũng chỉ có thể bó tay chịu trói.

Người giám chứng nhìn tờ giấy vô cùng khó xử,nhưng vừa nhìn thấy ánh mắt uy hiếp Tô Lực Hằng,ông chỉ có thể làm theo.

“Chú rễ Tô Lực Hằng tiên sinh,cô dâu Tô Tiểu Tiểu tiểu thư. . . . . .”

Lời người giám chứng đọc ra khiến tất cả mọi người kinh ngạc,chú rễ không phải là Vu Thiểu Đình sao?

“Ông đọc sai rồi.” Lâm Cẩm Quyền lập tức thét to.

Vu Thiểu Đình rốt cục biết hắn muốn làm gì,hắn tuyệt không cho phép đại cai trong hôn lễ lại cướp đi cô dâu của hắn,hắn muốn đưa Liễu Uyển Nhi lập tức rời khỏi nơi đây.

Nhìn Vu Thiểu Đình vùng vẫy,Tô Lực Hằng nháy mắt một cái,chỉ thấy Tử Quyên bỗng nhiên lấy ra một cái khăn tay vung lên trên mặt Vu Thiểu Đình,hắn lập tức bất tỉnh.

“Anh Thiểu Đình.” Liễu Uyển Nhi sợ hãi thét một tiếng,muốn chạy đến đỡ lại bị người đàn ông bên cạnh kéo mạnh.

“Em biết điều đứng im tham gia hôn lễ cho anh,nếu không anh sẽ cho Lâm Cẩm Quyền nếm thử lợi hại của thuốc mê.”

Liễu Uyển Nhi không dám động,cô tin hắn nói được làm được,hắn vốn là xã hội đen còn có gì là hắn làm không được .

Oán hận nhìn chằm chằm hắn,giận mà không dám nói gì.

Các tân khách cũng bị một màn này cho hù sợ,nhìn lại giáo đường đứng đầy những người mặc áo đem,người nào cũng ngậm miệng lại,ngay cả thở cũng không dám lớn tiếng.

“Tiếp tục đi.”

Người giám chứng sớm bị sợ choáng váng,dưới uy hiếp thúc giục của Tô Lực Hằng run rẩy đọc lên tuyên ngôn.

“Chú rễ Tô Lực Hằng tiên sinh,cô dâu Tô Tiểu Tiểu tiểu thư,các người hôm nay đến giáo đường,trước Thánh điện,hai bên gia đình cùng bạn bè thân thuộc ký kết hôn ước.Hiện tại. . . . . .”

Đọc xong nửa phần trước,người giám chứng sợ hãi nhìn về phía người đàn ông kinh khủng: “Tô Lực Hằng tiên sinh,ngài có đồng ý cùng Tô Tiểu Tiểu tiểu thư kết làm vợ chồng? Bất luận hoàn cảnh khó khăn,khỏe mạnh bệnh tật,đều vĩnh viễn yêu thương cô,tôn trọng cô,cả đời không thay đổi.”

“Tôi đồng ý.” Tô Lực Hằng.

Người đàn ông hướng sang Liễu Uyển Nhi nói: “Tô Tiểu Tiểu tiểu thư,cô có đồng ý cùng Tô Lực Hằng tiên sinh kết làm vợ chồng? Bất luận hoàn cảnh khó khăn bệnh tật khỏe mạnh,đều vĩnh viễn yêu thương hắn,tôn trọng hắn,cả đời không thay đổi.”

“. . . . . .” Liễu Uyển Nhi mím môi,hắn luôn muốn thế nào được cái đó,ban đầu muốn chiếm lấy cô thì chiếm lấy cô,hiện tại muốn kết hôn thì kết hôn,căn bản không tôn trọng ý nguyện của cô.

Người giám chứng chăm chú nhìn Liễu Uyển Nhi,cô ta rốt cuộc có chịu đồng ý không đây?

Lâm Cẩm Quyền không kiềm được,ông nhất định phải ngăn cản cháu gái ông yêu thương lấy tên cầm đầu xã hội đen Tô Lực Hằng,hô to một tiếng: “Tiểu Tiểu, đừng đồng ý.”

Mà người đàn ông bên cạnh ông thấy thế tuyệt không khách khí,trực tiếp lấy khăn tay trước đó đã chuẩn bị bịt lại miệng ông.

“Ông ngoại.” Liễu Uyển Nhi thấy thế lo lắng thét lên.

“Em mau nói đồng ý,sự kiên nhẫn của anh có hạn,không thể bảo đảm một giây sau bọn họ sẽ làm gì Lâm Cẩm Quyền.”

Tô Lực Hằng thấp giọng nói,cô không muốn cũng phải đồng ý,dù sao hôm nay hắn nhất định phải lấy được cô.

Ác ma này,hắn trừ uy hiếp cùng lừa gạt ra còn có thể làm gì?

Nhìn thoáng qua Vu Thiểu Đình bị ngất,còn có Lâm Cẩm Quyền bị ngăn chận miệng,Liễu Uyển Nhi đành chịu nói ra ba chữ: “Tôi đồng ý.”

Người giám chứng thở phào nhẹ nhỏm,ông thật không biết nếu như vị tiểu thư này nói không muốn,người đàn ông kinh khủng trước mắt này có thể hủy giáo đường không.

“Tiếp theo chú rễ cô dâu trao đổi nhẫn.”

Tô Lực Hằng đeo cho Liễu Uyển Nhi chiếc nhẫn kim cương do chính tay hắn chọn,sau đó đưa … một chiếc nhẫn phái nam cho Liễu Uyển Nhi,kéo tay cô để cô đeo lên cho mình.

Nhìn bọn họ trao xong nhẫn,người giám chứng cuối cùng nói: “Nguyện chúa Giêsu ban cho hai người vĩnh viễn hạnh phúc,sống đến đầu bạc giai lão.”

Kết thúc tất cả nghi thức kết hôn,Tô Lực Hằng đi tới bên cạnh Lâm Cẩm Quyền,mang theo nụ cười nguy hiểm đến gần ông nói: “Hoan nghênh báo cảnh sát,tôi đã nói chuyện sơ với cục cảnh sát,bọn họ sẽ rất vui ra sức cho ông,cuối cùng cám ơn trực thăng của ông.”

Lâm Cẩm Quyền hiểu rõ mọi chuyện,thì ra kế hoạch bọn họ tự cho gió thổi không lọt đã sớm đã bị hắn nắm giữ.

Chỉ thấy Tô Lực Hằng kéo tay Liễu Uyển Nhi,nói với tất cả tân khách: “Cám ơn các vị đến đây tham gia hôn lễ cuả chúng tôi,hiện tại tôi và vợ muốn rời đi trước, các vị tùy ý.”

Mang theo cô dâu giống như lúc đến,một nhóm người vội vã nhanh chóng rời đi.

Vừa được tự do Lâm Cẩm Quyền lập tức vọt tới bên cạnh Vu Thiểu Đình,gọi to: “Thanh Sơn,mau gọi xe cứu thương.”

Ánh mắt nhìn ra bên ngoài,cháu gái của ông,không biết Tô Lực Hằng sẽ đối xử con bé thế nào.

Ngoài giáo đường Liễu Uyển Nhi không cùng mọi người lên xe,mà bị Tô Lực Hằng kéo đến trên bãi cỏ,ở nơi đó đã có một chiếc trực thăng Liễu Uyển Nhi nhận ra đó là trực thăng tư nhân của nhà họ Lâm.

Tô Lực Hằng nắm phi công kéo xuống,nhảy lên buồng lái,tiếp theo lôi cô dâu lên.

Nhìn hắn phát động trực thăng,Liễu Uyển Nhi sợ hãi nói: “Anh,anh có giấy phép lái sao?”

“Không có.”

Liễu Uyển Nhi khẩn trương nắm chặc ghế ngồi: “Vậy anh sao có thể tự lái?”

Hắn muốn mang theo cô cùng nhau tự sát sao?

“Yên tâm,trên không không có cảnh sát giao thông.”

Hành động của hắn quá liều mạng,cô không sợ mới là lạ.

Nhìn trực thăng chậm rãi tiến về phía trước,Liễu Uyển Nhi trong lòng hoảng sợ,lại không nhịn được mở miệng: “Đây là trực thăng của ông ngoại,anh lái đi thật không tốt.”

“Hiện tại nó là đồ cưới của em,anh lái đi là đúng.” Giọng nói rất nhạt.

Tô Lực Hằng liếc cô một cái,nhóc con này cũng quá xem thường hắn,đừng bảo là hắn,mấy đường chủ trong Lưu Xuyên Đường cũng rất giỏi về môn này.

Liễu Uyển Nhi trong đầu rối loạn,cố gắng suy nghĩ tìm một lý do để Tô Lực Hằng dừng lại hành động điên cuồng,nhưng không phát hiện trực thăng đã từ từ bay lên,vững vàng lại trên tầng cao nhất của Tô gia .

Chờ Liễu Uyển Nhi phục hồi tinh thần,phi công liều mạng đã không thấy,mái nhà trống trơn gió vù vù thổi đến.

Làm sao bây giờ? Rõ ràng muốn gả cho anh Thiểu Đình nhưng lại trở thành vợ hắn,thật loạn a.

Không biết anh Thiểu Đình cùng ông ngoại hiện tại thế nào,thật lo lắng cho bọn họ.

Hay nhân lúc này đi hỏi rõ người đàn ông kia tiếp theo muốn cô thế nào?

Liễu Uyển Nhi bò xuống trực thăng,đi xuống thang lầu,ở thư phòng lầu hai tìm được Tô Lực Hằng.

Mà lúc này đứng bên cạnh hắn là Tử Quyên,còn có một người đàn ông xa lạ.

“Tới đây,ký tên vào hiệp nghị ly hôn.” Tô Lực Hằng giọng rất lãnh đạm,nội dung khiến Liễu Uyển Nhi kinh ngạc.

Hắn tốn công sức phá hỏng hôn lê cô,ép cưới cô,hiện tại lại muốn ly hôn,hắn rốt cuộc muốn làm gì?

Liễu Uyển Nhi từ từ đi về phía hắn,nhìn hiệp nghị ly hôn nằm trên bàn,bên cạnh Tô Lực Hằng đã ký xong tên hắn.

Người đàn ông xa lạ đưa bút cho cô,Liễu Uyển Nhi dừng lại thở dài trong lòng,cô vĩnh viễn bị hắn nắm giữ,thôi,muốn sao cũng được,dù sao đã đủ rối loạn,thêm việc này nữa còn có thể loạn đến đâu.

Nhận lấy bút nhanh gọn ký tên mình lên hiệp nghị ly hôn.

“Tử Quyên đưa vợ trước của ta về phòng,không có mệnh lệnh của ta không cho phép cô ta rời đi nửa bước.” Tô Lực Hằng giọng nói ẩn chứa một tia lửa giận.

“Anh không thể giam giữ tôi.” Nhưng cô kháng nghị là không có hiệu quả, bị Tử Quyên giữ lấy,bắt buộc ra khỏi thư phòng.

“Tô tiên sinh,tôi phải về hoàn thành thủ tục ly hôn.” Người đàn ông xa lạ cũng chính là luật sư,đang muốn cầm lấy giấy tờ trên bàn,lại bị Tô Lực Hằng đưa tay ngăn lại.

“Tô tiên sinh?” Ánh mắt luật sư nghi hoặc nhìn về phía hắn,hắn gọi ông tới không phải làm thủ tục ly hôn sao?

“Tôi chỉ cùng bà xã đùa một chút.” Tô Lực Hằng nhìn ông cười rực rỡ.

Luật sư thoáng cái cứng lại,qua một hồi lâu mới phục hồi tinh thần.

“Tôi đây đi trước.”

Người có tiền suy nghĩ thật đúng biến thái,cái gì chơi không chơi lại chơi ly hôn,rõ ràng muốn trêu ông mà.

Nhìn bóng người luật sư biến mất trong tầm mắt,Tô Lực Hằng lửa giận hoàn toàn bộc phát,cầm qua hiệp nghị ly hôn xé thành mảnh nhỏ ném vào trong thùng rác.

Sở dĩ gọi luật sư tới đây,thuần túy chỉ muốn thử dò xét thái độ Liễu Uyển Nhi đối với hôn nhân của bọn họ,ai ngờ cô không lưỡng lự nhanh chóng ký tên, tức chết hắn!

Muốn ly hôn,trừ phi hắn chết!

Liễu Uyển Nhi bị Tử Quyên đưa tới phòng Tô Lực Hằng.

Không biết căn phòng năm đó của cô có được giữ nguyên,hy vọng nó vẫn như cũ: “Chị Tử Quyên,em muốn về phòng mình.”

“Tiểu Tiểu,đây là phòng mới của em.”

“Nhưng chúng em vừa ly hôn.”

“Đây là ý đại ca.” Ngụ ý cô chỉ tuân lệnh làm việc.

Tử Quyên đang chuẩn bị rời đi lại bị gọi: “Chị Tử Quyên,em có thể dùng điện thoại gọi ông ngoại không?”

Cô muốn biết rõ tình trạng hiện tại của anh Thiểu Đình.

“Điện thoại trong nhà đã bị cắt ,đại ca ra lệnh không cho chị đưa em điện thoại di động.” Ý là cô bị hạn chế hành động tự do.

Tử Quyên nhìn ánh mắt bất lực của Liễu Uyển Nhi,không nhịn được mở miệng: “Tiểu Tiểu,em hãy cùng đại ca nói chuyện rõ ràng,thật ra thì trong lòng anh ấy vẫn có em.”

Dứt lời liền đẩy cửa ra.

Tinh tế nghĩ lời của Tử Quyên.

Nếu như trong lòng hắn thật sự có cô tại sao không để ý cảm giác của cô đối xử anh Thiểu Đình cùng ông ngoại như thế?

Nếu như trong lòng hắn thật sự có cô tại sao trước đoạt cưới cô sau lại ép cô ly hôn?

Nếu như trong lòng hắn thật sự có cô tại sao giam cầm cô hạn chế hành động của cô?

Nhớ tới những thứ này Liễu Uyển Nhi trong lòng không khỏi có chút oán hận Tô Lực Hằng.

Nhìn gian phòng trống rỗng,hay nghĩ trước chút nữa sao đối mặt với hắn.

Hiện tại quan hệ giữa cô và hắn rất hỗn loạn,cô rốt cuộc nên xem hắn là chú hay chồng trước đây?

Đợi một hồi cũng không thấy người đàn ông kia trở về phòng,mệt mỏi một ngày Liễu Uyển Nhi chịu không nổi bắt đầu buồn ngủ.

Khi Tô Lực Hằng đi vào phòng,nhìn thấy cô bé vẫn đang mặc áo cưới,nằm nghiêng ngủ say trên giường.

Lặng lẽ đến gần cô,nhẹ nhàng xoa mái tóc của cô,si ngốc nhìn cô,cô dâu của hắn,bà xã cả đời của hắn.

Hôm nay khi hắn đi vào giáo đường nhìn thấy cô đứng trước đài,vẻ đẹp của cô làm hắn cảm xúc mênh mông,một khắc đó hắn kiên định mình muốn bảo vệ cô cả đời.

Nhưng khi người giám chứng hỏi cô có đồng ý trở thành vợ của hắn hay không,cô chậm chạp không muốn,hắn tức giận;khi hắn cầm hiệp nghị ly hôn muốn cô ký lên,cô dứt khoát ký,hắn lại tức giận.

Nhưng những thứ vụn vặt này không đáng kể,tình yêu dành cho cô đã sớm áp đảo tất cả oán hận cùng lửa giận,chẳng qua vì mặt mũi hắn hi vọng cô có thể tự mình đến trước mặt hắn,nói cho hắn biết thật ra trong lòng cô cũng có hắn nhưng nhóc con chết tiệt này thủy chung đần độn suốt ngày chỉ biết lo lắng người đàn ông khác không hề đặt hắn trong lòng.

Haizz,khi nào cô mới có thể chấp nhận người chồng hợp pháp này đây?

Trong giấc mộng Liễu Uyển Nhi cảm giác có bàn tay to ấm áp đang nhẹ vỗ về cô,thật dịu dàng,thật thoải mái.

Từ từ mở mắt,trong mơ màng có một ánh mắt dịu dàng đang nhìn chăm chú vào cô.

Người đàn ông kia vĩnh viễn không nhìn cô như vậy,trong lòng có chút mất mác.

“Anh Thiểu Đình.” Nhẹ nhàng hô một tiếng, hắn đến đây lúc nào?

Mà câu gọi đó khiến ánh mắt dịu dàng trong nháy mắt biến mất đổi thành hai ngọn lửa hừng hừng thiêu đốt.

Liễu Uyển Nhi mở to hai mắt,thảm,là hắn.

Chồng trước của cô!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.