Chẳng Thể Nói Lời Yêu

Chương 37: Về nhà 1




- Vâng!
Một tên nam tử tướng mạo bình thường mặc tây phục đi tới trước người của Nhạc Trọng và dùng tiếng Trung nói ra:
- Tôi là gia tộc Đảo Tân Điền Gian Tứ Lang, thập phần vinh hạnh có thể gặp ngài, Nhạc Trọng đại nhân. Xin tha thứ chúng tôi mạo phần lúc trước.
Nhạc Trọng nhấc tay là đuổi giết chín tên cao thủ cấp 40 của gia tộc Đảo Tân lúc trước, trong một đêm đã truyền về gia tộc Đảo Tân. Người mạnh như vayuaj trong gia tộc Đảo Tân cũng đau đầu, bởi vậy trước tiên Điền Gian Tứ Lang được phái tới đây ngoại giao.
- Đây là lễ vật xin ngài bớt giận, hy vọng có thể dẹp loạn lửa giận của ngài.
Điền Gian Tứ Lang hai tay chỉ vào hai thiếu nữ.
Thiếu nữ lớn tuổi chừng mười tám dáng người gợi cảm, tướng mạo tinh xảo, trang điểm và trang sức trang nhã, lộ ra nét rực rỡ đáng yêu. Nhỏ thì tuổi chừng mười bốn, thắt tóc đuôi ngựa, hai chân dài nhỏ xinh đẹp tuyệt trần, bộ ngực nhỏ phình ra, gương mặt của nàng tinh xảo xinh đẹp, hai mắt sâu sắc, hiển nhiên là một tiểu loli vô cùng xinh xắn.
Điền Gian Tứ Lang cung kính nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:
- Đây là thần tượng của Nhật Bản lúc trước, Cát Dã Huệ, năm nay mười bảy tuổi. Đây là em gái của nàng tên là Cát Dã Minh Hương, năm nay mười bốn tuổi. Các nàng đều là xử nữ, hy vọng ngài có thể ưa thích.
Cát Dã Huệ, Cát Dã Minh Hương hai chị em này là mỹ nữ cực phẩm trong gia tộc Đảo Tân giữ lại, chuyên môn dùng để lôi kéo cường giả. Có rất ít người có thể ngăn cản được hấp dẫn của hai chị em xinh đẹp này, đặc biệt là người chị lại là thần tượng trước tận thế.
Nhạc Trọng nhìn qua Điền Gian Tứ Lang thản nhiên nói:
- Lễ vật tôi nhận lấy. Chuyện đêm qua xem như xong, anh còn có chuyện gì?
Điền Gian Tứ Lang ra lệnh:
- Huệ, Minh Hương đi qua chỗ chủ nhân đi!
Hai tỷ muội khom người cung kính thi lễ với Nhạc Trọng.
- Cát Dã Huệ, bái kiến chủ nhân!
Nhạc Trọng nói:
- Nhã Tử, mang hai nàng xuống.
Nhã Tử đi tới đem Cát Dã Huệ hai nữ dẫn đi.
Điền Gian Tứ Lang thấy Nhạc Trọng nhận lấy Cát Dã Huệ hai chị em xong thì nghiêm nghị nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:
- Nhạc Trọng đại nhân, gia tộc Đảo Tân hy vọng có thể kết minh với ngài!
Nhạc Trọng nghe vậy bất động thanh sắc nói:
- Kết minh? Cũng không phải không được. Gia tộc Đảo Tân các người có điều kiện gì? Chỉ cần điều kiện phù hợp, tôi có thể kết minh với các người.
Điền Gian Tứ Lang đem một cái tờ giấy danh sách và máy tính bảng nói với Nhạc Trọng:
- Nhạc Trọng đại nhân, chúng tôi nguyện ý tặng ngày một ngàn tấn lương thực, mười xử nữ xinh đẹp, một tấn dầu nhiên liệu, hai chiếc xe việt dã làm điều kiện kết minh của chúng ta. Đồng thời biểu đạt thành ý của chúng tôi, gia chủ Đảo Tân Cửu Nghĩa sẽ tặng con gái Đảo Tân Mỹ Nại cho ngài làm vợ. Đây là ảnh chụp và video của Dảo Tân Mỹ Nại.
Nhạc Trọng tiện tay lật tờ danh sách và cái máy tính bản có video của Đảo Tân Mỹ Nại.
Trong video là hình ảnh Đảo Tân Mỹ Nại tuổi chừng mười bốn mười lăm mặc áo sơ mì trắng, mặc váy ngắn vàng nhạt, mặc tất trắng, dáng người xinh xắn lanh lợi lại gợi cảm đầy đặn, bộ ngực to, làn da trắng, khí chất ưu nhã cao quý, dung nhan tinh xảo, cười rộ lên thập phần đáng yêu.
Nhạc Trọng bất động thanh sắc nói:
- Lại cho thêm hai trăm súng trường, hai mươi vạn viên đạn!
Điền Gian Tứ Lang nói:
- Đại nhân, tôi nhiều nhất chỉ cho ngài mười súng trường, một ngàn viên đạn. Nhưng mà tôi sẽ tặng cho ngài hai mươi mỹ nữ. Chỉ cần ngài đáp ứng kết minh với gia tộc Đảo Tân chúng tôi, sau này chúng tôi không ngừng đưa xử nữ lên cho ngài hưởng dụng.
Ở trong tận thế, súng ống đạn dược còn trọng yếu hơn nữ nhân xử nữ xinh đẹp nhiều lắm. Gia tộc Đảo Tân tình nguyện cho Nhạc Trọng nhiều xử nữ chứ không muốn cho nhiều đạn dược, chỉ làm cho thực lực Nhạc Trọng tăng cường mà thôi.
Nhạc Trọng vốn không có ý phát triển thế lực ở Nhật Bản cho nên đáp ứng.
- Được rồi. Tôi đáp ứng điều kiện của các người, nhưng mà tôi nghe nói ở chỗ của các người có radio, ta muốn sử dụng radio, không có vấn đề chứ?
Trong lòng Điền Gian Tứ Lang buông lỏng đại hỉ nói:
- Không có vấn đề! Nhưng mà cụ thể chi tiết, tỉ mĩ kính xin ngài đi theo tôi một chuyến tới huyện Tà Mã. Radio của chúng ta ở huyện Tà Mã.
Nhạc Trọng nhìn qua Quý Minh Hòa Nhất, Tề Đảo Chính Bình ra lệnh:
- Tốt! Quý Minh Hòa Nhất, Tề Đảo Chính Bình, tôi và Điền Gian Tứ Lang đi qua huyện Tà Mã. Nơi này giao cho các người!
- Vâng!
Quý Minh Hòa Nhất, Tề Đảo Chính Bình trong lòng hai người đại hỉ quỳ trên mặt đất cung kính nhìn qua Nhạc Trọng thi lễ.
tốt an bài, Nhạc Trọng điều bốn mươi tên đặt cấp cường hóa trên 20 và phân thành hai tiểu đội giao cho Vũ Điền Chân Ý, Tỉnh Điền Kinh Tử hai người thống lĩnh. Bản thân của hắn thì mang theo Anh Tỉnh Bạch Tuyết, Thiên Dã Ma Mỹ hai nữ cùng đi qua hướng huyện Tà Mã.
Gia tộc Đảo Tân tuy được xưng chiếm cứ thống trị huyện Tà Mã nhưng trên thực tế chỉ đánh một tiểu trấn ở gần huyện Tà Mã làm căn cứ mà thôi. Tại huyện Tà Mã trước tận thế có nhân khẩu hơn năm mươi vạn, bây giờ tang thi đang tụ tập ở huyện Tà Mã, gia tộc Đảo Tân căn bản không đánh được.
Gia tộc Đảo Tân đóng quân ở thị trấn nhỏ tên là Anh Điền trấn, trước tận thế có sức chứa ba vạn người, bây giờ chứa một vạn người thì không có chén chúc gì cả.
Lúc trước Anh Điền trấn là khu vực có suối nước nóng bây giờ biến thành thành lũy, bên ngoài trấn có tường thành cao sáu mét, còn có một con sông bảo vệ thành rộng mấy mét vây quanh. Nơi này giống như một tòa thành trì.
Nhạc Trọng đi tới gần Anh Điền trấn thì nhìn thấy người sống sót nơi đây đang không ngừng bận rộn xây dựng thành trì. Nam nữ già trẻ tất cả đều đi ra tu kiến thành trì, ứng đối tang thi sắp tấn công, cả người Nhật Bản ở Anh Điền trấn cũng tham dự vào.
Bây giờ là lúc cơm trưa, Nhạc Trọng nhìn thấy người sống sót dù là nam nữ già trẻ không ngừng xếp hàng đi lĩnh cơm trưa.
Nhạc Trọng hiếu kỳ nhìn qua một hồi, nhìn thấy những người này ăn một bát cháo và rau dại.
- Có lẽ lương thực của gia tộc Đảo Tân cũng không dư dả.
Nhạc Trọng nhìn thấy từng người sống sót sống vật vờ xanh xao vàng vọt ở khắp nơi.
Lương thực là vấn đề nghiêm trọng nhất sau tận thế. Nhạc Trọng sở dĩ có thể lấy chiến tranh nuôi chiến tranh đó là bởi vì nhân khẩu trong tận thế ít hơn lúc trước cả trăm lần, có được lương thực dự trữ trước tận thế tập trung lại.
- Thả tôi ra!Thả tôi ra!
Thời điểm Nhạc Trọng quan sát những người sống sót ở Anh Điền trấn, đột nhiên bên cạnh truyền đến âm thanh của Anh Tỉnh Bạch Tuyết.
Nhạc Trọng nhướng mày quay đầu nhìn lại, phát hiện hơn mười tiểu thanh niên dáng người thấp bé, nhuộm tóc vàng, mặc áo quần lố lăng đang vây quanh Anh Tỉnh Bạch Tuyết, Thiên Dã Ma Mỹ. Cầm đầu là một gã nhuộm tóc vàng, đeo khoen mũi cầm lấy bàn tay nhỏ của Anh Tỉnh Bạch Tuyết.
Vũ Điền Chân Ý nhìn qua tên nam tử trẻ tuổi này thì thần sắc keieng kị mang theo hai mươi mấy tên bộ hạ giằng co với đám trẻ tuổi này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.