Chẳng Thể Nói Lời Yêu

Chương 15: Ba ngày đau khổ 1




Thân thể Kim Trạch Thiên Lục chợt dừng lại, trực tiếp nổ thành vô số mảnh vụn.

Đấu kỹ thánh cấp! Đấu kỹ Tiềm Lôi đã thất truyền trong truyền thuyết!

Trong lòng Lý Phách lần lượt phủ định những phán xét đối với Càn Kình. Đây rốt cuộc là dạng thân thể gì vậy? Lẽ nào thân thể hắn thật sự không bị lực lượng như vậy phát nát sao?

Một đòn!

Một đòn của Càn Kình trong nháy mắt giết chết Kim Trạch Thiên Lục. Điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của mọi người.

Các chiến sĩ gia tộc huyết mạch rắn chín đầu trẻ tuổi, và cả các chiến sĩ huyết mạch ngụy long trẻ tuổi giờ phút này đều ngẩn người.

Mọi người đều biết Càn Kình hung hãn, đã từng tay không đánh chết Lôi Đình Sư Vương Thiên Luyện Linh Quan. Trận chiến ấy đủ trở thành trận đấu điển hình chấn động ba tộc Nhân Ma Man.

Hôm nay, người tuổi trẻ cách đây không lâu đánh chết Lôi Đình Sư Vương Thiên Luyện Linh Quan, thậm chí vượt qua bức tường ngăn cản đẳng cấp mà tất cả mọi người không thể vượt qua, dựa vào sự trợ giúp của thánh khí, một thương đâm chết Kim Trạch Thiên Lục sao?

Keng!

Đại thương trong tay Càn Kính nặng nề chống xuống mặt đất. Trong nháy mắt, sắc mặt Càn Kính chợt trắng bệch, thân thể không ngừng khe khẽ run rẩy, co quắp.

Thiết Khắc đỡ Càn Kình, gỡ bỏ tất cả thánh khí trên thân thể không còn khí lực của hắn xuống, trả lại cho từng người.

Mệt mỏi... Mệt đến mức không có sức để đứng thẳng!

Nếu như chỉ có một Kim Trạch Thiên Lục, căn bản không cần mệt như thế. Nhưng ngày hôm nay Kim Trạch Thiên Lục lại mang theo một bộ giả thánh khí tới. Thực lực kia trong nháy mắt đã tăng vọt đủ khiến cho bất kỳ cường giả cũng phải nghiêm túc đối mặt.

Hoắc Nhĩ Thiết hoàn toàn ngẩn người.

Càn Kính này thật sự là bạn học năm đó sao? Thực lực của hắn sao có thể mạnh mẽ như vậy? Một đòn xoá sạch cường giả như Kim Trạch Thiên Lục sao?

Bàn Hoành Cơ đánh tiếng gọi người đến quét dọn từng mảnh thi thể trên mặt đất. Hắn khẽ nở nụ cười, phá tan bầu không khí giết chóc xấu hổ này:

- Đây thật đúng là hôn lễ long trọng. Chẳng những có Lý lão gia chủ xuất hiện, còn có một cường giả nhập thánh dùng tính mạng của mình, tới tạo phần khiến uy danh Càn Kình cường đại hơn.

- Quả thực là hôn lễ long trọng. Xem ra trẫm đã tới muộn, không nhìn thấy một trận đánh kinh động cả thiên địa!

Hoàng đế hoàng triều Chân Sách giờ phút này đã xuất hiện!

Gần như tất cả các vị khách đều cảm giác muốn ngất đi được. Đây rốt cuộc là một buổi hôn lễ gì vậy? Có khả năng trăm ngàn năm sau này cũng sẽ không có hôn lễ nào long trọng hơn so với hôn lễ này!

Lý lão gia chủ, gần như gia chủ mười đại gia tộc huyết mạch đều có thể gặp được. Ngay vừa nãy cường giả Kim Trạch Thiên Lục nhập thánh còn chết ở trong buổi hôn lễ. Hoàng đế bệ hạ vĩ đại cũng tới.

Bất kỳ một chuyện gì, cũng có thể làm cho người ta nửa ngày không bình tĩnh lại nổi. Nhưng hiện tại bọn họ lại phải liên tục không từng tiếp nhận từng việc một phát sinh rất nhanh. Tần suất nhanh đến mức khiến người ta thật sự có một loại cảm giác không thở nổi.

- Hoàng đế bệ hạ.

Lý Phách là người đầu tiên đi tới. Ở đây không cần hắn quỳ xuống đất hành lễ. Hôm nay, thân phận của hắn chỉ cần đi ra phía trước cũng đủ rồi.

Bàn Hoành Cơ là người thứ hai đi tới phía trước. Hắn cũng chỉ hơi cúi lưng.

Đứng ở phía sau lưng hoàng đế là tể tướng Lý Thành Lương. Hắn nhíu mày. Những chiến sĩ huyết mạch đáng ghét này là một đám người rất không coi trọng hoàng quyền!

- Phụ hoàng.

Mộc Nột Chân Sách là người thứ ba đi tới. Không ít người cả kinh tới mức cằm suýt rơi xuống. Người này là hoàng tử sao?

Vừa nãy người này ở trong hội trường nhiệt tình chiêu đãi người khác, thoạt nhìn giống như một gã sai vặt từ trong lữ quán đi ra. Không ngờ... Không ngờ hiện tại lại là một hoàng tử?

Những vị khách vừa nãy đã tiếp xúc với Mộc Nột Chân Sách, chấn động tới mức hoàn toàn ngất đi. Từ trước tới nay trong những ghi chép lịch sử, Càn Kình là người đầu tiên dám xem hoàng tử như một gã sai vặt, tới tiếp đón khách?

Có vài người đã bắt đầu đếm đầu ngón tay tính toán, hôn lễ ngày hôm nay vốn chỉ náo nhiệt, hiện tại đã bị Càn Kình phá bỏ hết bao nhiêu kỷ lục trong lịch sử, lại có bao nhiêu khả năng kỷ lục trong lịch sử sẽ bị phá vỡ. Trong trăm ngàn năm nữa, sợ rằng tuyệt đối sẽ không có kỷ lục nào bị phá vỡ.

- Hoàng đế bệ hạ...

Bảo Long Chân Sách thấy Càn Kình đi tới, hai tay sớm giơ lên đỡ vai Càn Kính, ý muốn Càn Kình không cần làm tư thế quỳ xuống:

- Ta đã sớm nghe nói qua tên của ngươi không chỉ một lần. Hiện nay cuối cùng đã gặp được! Không sai! Không sai! Thật là tốt! Chuyện phụ thân ngươi, ta sẽ nghĩ biện pháp. Đối với Càn gia...

Bảo Long Chân Sách thấy trên khuôn mặt Càn Kình thoáng hiện ra chút bất mãn, lập tức cười khẽ không tiếp tục nói về đề tài này nữa:

- Ngày hôm nay khách tới đây đều là thế lực quan trọng của hoàng triều Chân Sách ta. Mọi người cứ thoải mái đi. Cứ xem như ta cũng là một người khác bình thường tới ăn mừng là được rồi.

Mọi người cười gượng vài tiếng, trong lòng đồng thời âm thầm nói: Sao có thể như vậy được?

Lý Phách nhìn theo bóng lưng của Càn Kình càng nghi ngờ, người trẻ tuổi này rốt cuộc thật sự chỉ thích hợp làm một thợ rèn thôi sao? Vậy hắn rốt cuộc làm như thế nào mới có được một thân thể như vậy? Vừa nãy tiêu hao nhiều sức lực như vậy mệt mỏi như vậy, làm nào trong thời gian ngắn như vậy, sắc mặt hắn đã bắt đầu trở nên hồng nhuận? Khả năng khôi phục sức khỏe của hắn sao có thể cường đại như vậy?

- Lý Lôi Long cùng với chiến sĩ trẻ tuổi của gia tộc Hoàng Kim Long ba đầu...

Chiến sĩ ở ngoài cửa lại hô lên. Chỉ có điều lần này bọn họ không tiến tới tiếp đón giống như khi tìm được Lý Phách nữa.

- Cái gì?

Kim Trạch Thiên Lục đã bị một đòn của Càn Kình đánh chết?

Trên mặt Lý Lôi Long hiện lên vẻ vô cùng kinh ngạc. Chuyện như vậy so với tin tức mình thu thập được thật sự có bất đồng rất lớn.

- Một thân thánh khí?

Lý Lôi Long rất muốn nói sao có thể như vậy được. Nhưng hắn biết xung quanh có nhiều vị khách như vậy không có khả năng tất cả đều nhìn nhầm được.

- Càn Kình, các tiểu tử Lý gia chúng ta tới. Ngươi xem người nào thuận mắt, dẫn đi.

- Lão tổ tông...

Lý Lôi Long biến sắc. Khí thế cao cao tại thượng của Hoàng Kim Long ba đầu trực tiếp bạo phát ra. Thủ hạ của mình sao có thể tùy tiện tặng cho người ta được? Hơn nữa, còn phải đưa qua cho loại chiến sĩ bình thường như Càn Kình được...

- Ngươi câm miệng cho ta.

Lý Phách nhấc chân vô cùng thân thiết đạp vào mông Lý Lôi Long một cước:

- Mục tiêu của ngươi chính là trở thành một chiến sĩ mạnh nhất trong ba tộc Nhân Ma Man. Những chuyện khác bây giờ ngươi bớt can thiệp cho ta.

Lý Lôi Long bị trúng một cước sắc mặt âm trầm nhìn Càn Kình đang đến gần. Mình dẫn người đến đây ăn mừng hôn lễ, kết quả vừa tiến đến chuyện gì cũng chưa từng làm, thủ hạ đã bị tiểu tử này đoạt đi? Hơn nữa còn là tùy tiện chọn người?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.