Chàng Rể Ma Giới

Chương 54: Thiểm điện cùng gió




" Tốt lắm, sau khi trải qua trận tỷ thí đầu vào buổi sáng, trước mắt Niệm Băng trù sư có mười khối "tinh cao cư quyết tái" tạm thời dẫn đầu bảng, chúng ta lập tức bắt đầu tràng khảo thí thứ hai, lúc này đây đối với mỗi danh trù sư đều lần lượt tiến hành khảo thí, các loại đề tài khảo thí trước đó đều do chúng tôi suy nghĩ rất kĩ, tuyệt không có chỗ nào giống nhau, cũng tuyệt đối công bằng, thứ tự rút thăm dựa theo thành tích của tràng tỷ thí thứ nhất lấy phương thức đảo ngược để bắt đầu " lời nói của Hoa bàn tử làm cho Niệm Băng từ trong suy tư bừng tỉnh, bản thân mình còn đang tham gia các trận đấu, mọi chuyện đều phải đợi sau khi các trận đấu kết thúc, chỉ là người của băng thần tháp đang ở đây, xem ra mình không thể sử dụng thần lộ đao được rồi."

Thi đấu tiến hành lộn ngược sao? Nói như vậy thì Bạch Kỷ là người cuối cùng, Tiểu Thiên và Mạc Mạc lúc này xếp phía trước mình, các vị bình ủy ( giám khảo) đã đi lên đài cao, Ma Suất Hồ Quang trong tay cầm một cái rương gỗ đi đến trước người mười tên trù sư đã giành được thắng lợi vào trận đấu buổi sáng rồi bắt đầu rút thăm từ chỗ hắn, tên đầu bếp kia đứng trước cái rương nữa ngày, mới chịu lấy ra lá thăm. Hoa bàn tử tiếp nhận tờ sâm, trước tiên hướng về dân chúng dưới đài ra dấu một cái nhằm chứng minh với mọi người rằng dấu niêm phong trên tờ giấy vẫn còn nguyên, sau đó mới cầm tờ sâm mở ra, cao giọng nói:" Trọng tâm của sâm yêu cầu, xin mời trù sư từ trong thịt dê làm ra một thang, trong thang không được phép phối hợp thêm vật liệu gì, màu sắc cuối cùng của thang phải có màu trắng, bây giờ bắt đầu, thời gian hạn chế trong nữa canh giờ", vừa nghe hết đề mục tên đầu bếp kia lập tức di chuyển lên, chạy đến đài trung tâm lấy thịt dê.

Ma Suất Hồ Quang đi tới trước mặt hai tên trù sư để họ tiếp tục rút thăm, sâm trong cái rương gổ kia vô cùng kì quặc, đều là dùng một loại hoặc là vài loại nguyên liệu làm chủ, hơn nữa còn yêu cầu các món ăn trù sư hoàn thành phải thật đặc biệt. Trong đó có một tên trù sư ngẫu nhiên lấy trúng củ hành làm thức ăn chủ đạo, quả thật là xui xẻo đến cực điểm, nếu nói trận tỷ thí đầu tiên hoàn toàn dựa vào thực lực, thì trận thứ hai này vận khí sẽ chiếm một phần nhất định.

Mạc Mạc trù sư bốc thăm xong liến đi chế tác thức ăn của nàng, kế tiếp đến phiên Tiểu Thiên, Tiểu Thiên không hề do dự, tiện tay rút ra một lá sâm giao cho Hoa bàn tử, Hoa bàn tử lại đưa ra cái dấu niêm phong giống như trước, xong rồi mới nói: "Yêu cầu của sâm này là đầu bếp phải giữ được vẻ bề ngoài (của món ăn), có thể thêm nguyên liệu phụ tùy ý nhưng khi món ăn nấu xong thì phải mất đi mùi vị của nguyên liệu chính".

Tiểu Thiên lạnh nhạt cười: "
Đơn giản", hắn liếc mắt nhìn Niệm Băng một cái rồi mới đi tới chổ các loại nguyên liệu nằm ở trung tâm.

Đến lượt cuối cùng chỉ còn một mình Niệm Băng, Hồ Quang đi tới trước mặt Niệm Băng, trên mặt lộ ra vẻ quái dị bởi sự đặc thù của hắn, âm thanh nhu hòa nói: "
Niệm Băng, trước mắt ngươi đang bài danh đệ nhất (dẫn đầu), muốn duy trì thì phải cố gắng lên."

"
Chàng thanh niên này quả thật anh tuấn, lại vừa giỏi ma pháp, thật sự là nhân tài hiếm có ", nghe âm thanh của Hồ Quang, trái tim Niệm Băng co rút lại, hắn nghĩ đến Yến Phong ở bên dưới, trong lòng nhủ thầm mình vừa tránh được tên này thì lại gặp một đóa cúc hoa (đồng tính) khác.

"
Hắn như thế mà đường đường chính chính là một trong những nguyên soái của Hoa Dung đế quốc?" Vừa suy nghỉ Niệm Băng vừa sử dụng tốc độ so với Tiểu Thiên còn nhanh hơn, rút ngay một lá sâm giao cho Hoa bàn tử, sau đó lập tức thối lui về một bên, cố gắng bảo trì khoảng cách với Hồ Quang. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Hoa bàn tử đưa sâm lên rồi mở ra, sau khi hắn nhìn thấy nội dung trong sâm thì cười không khỏi có có chút quái dị:"
Niệm Băng à! Có lẽ bởi vì thực lực của ngươi quá mạnh mẽ, lần này có thể ngươi sẽ đoạt giải nên thăm ngươi lấy được đúng là khó khăn nhất trong tất cả. Nhưng mà ngươi yên tâm, chúng ta có thể căn cứ vào ngươi là người hoàn thành thức ăn sau cùng nên cộng thêm vào điểm số của ngươi một "khỏa tinh" ".

Niệm Băng cười lạnh nhạt nói:"
Vậy thì không cần, ta đối với trù nghệ của mình rất tự tin, ngươi tuyên bố nội dung đi."

Hoa bàn tử cười hắc hắc đọc:"
Trọng tâm sâm yêu cầu ngoại trừ đồ đựng dụng cụ khi trù sư làm thức ăn thì không cho phép sử dụng bất cứ trù cụ nào khi tiến hành nấu ăn, tài liệu có thể tùy ý lựa chọn, bây giờ ngươi hãy bắt đầu đi, thời gian hạn chế cũng là nữa canh giờ."

Nghe xong Hoa bàn tử nói, Niệm Băng nhất thời ý thức được việc có cộng thêm một khỏa tinh cho sâm này cũng khó mà hoàn thành được, chẳng trách hắn lại nói sâm này là một sâm khó nhất. Đối với một gã đầu bếp mà nói, không thể sử dụng bất cứ dụng cụ nào khi nấu ăn thì gần như là thiên phương dạ đàm (truyện cổ tích nghìn lẻ một đêm!), không có trù cụ thì nấu ăn như thế nào đây?

Nhưng mà việc này có lẽ sẽ gây khó khăn cho người khác, nhưng lại không thể gây khó khăn cho Niệm Băng được, hắn nghĩ thoáng qua rồi xoay người hướng về đám nguyên liệu.

Mọi người dân dưới đài vốn nghĩ Niệm Băng chiếm lợi thế, nhưng vừa nghe cái yêu cầu nấu nướng này thì đột nhiên toát ra vẻ nghi ngờ, không có trù cụ thì làm sao làm ra thức ăn? vậy thì cộng thêm một khỏa tinh thì có ý nghĩa gì chứ?

Chiếc xe ngựa thứ hai nằm phía sau Yến Phong truyền ra một tiếng thở nhè nhẹ, hiển nhiên là chủ nhân trong xe cũng muốn xem Niệm Băng sẽ làm như thế nào khi không dùng trù cụ tiến hành nấu nướng

Nguyên liệu Niệm Băng lựa chọn có ba loại, chia ra là tiên hà ( tôm tươi), bàng giải ( cua) và một khối thịt bò, ngoài ra không lựa chọn thêm bất cứ loại rau gì. Hắn đem ba loại nguyên liệu đặt ở trên tấm bảng trắng, quay đầu nhìn về bên cạnh hướng Tiểu Thiên.

Khi hắn chứng kiến động tác của Tiểu Thiên thì không khỏi thất kinh,Tiểu Thiên đang nhặt lấy bột, động tác của hắn rất thong thả, nhưng vừa thong thả lại vừa có lực dị thường, nhìn tư thế hắn nhào bột làm Niệm Băng không khỏi nhớ tới "Sanh Tê Hoạt Liệt Trọng Ưng thủ" của Đà Trù Tử Tu, hắn đang gia tăng sức mạnh sao? Tiểu Thiên muốn sử dụng loại phương pháp nấu ăn nào đây?

Đang trong lúc Niệm Băng nghi hoặc thì động tác của Tiểu Thiên thay đổi đột ngột, hắn mạnh mẽ dùng tay hướng về cục bột nâng lên, hai cánh tay ở trước thân ôm lại, thân thể giống như sóng nước dao động bập bềnh một cách tinh xảo và đẹp mắt, tư thế biến hóa thật là nhu hòa dị thường, bột hạ xuống vậy mà trong tay hắn lại không vướng hạt bột trôi nổi nào, tay trái đẩy về phía trước, tay phải thu vế thắt lưng, cục bột đã xoay tròn lên rất nhanh.

Trên mặt của Tiểu Thiên đã không còn ngạo khí mà trở nên đặc biệt ôn hòa, thân thể không ngừng làm ra các loại tư thế mềm mại, rồi ngay lúc đó hai tay không ngừng đập vào khối bột, một luồng khí màu vàng cùng lúc xuất hiện xung quanh diện đoàn (mì nắm, mì vắt), nhưng mà luồng khí kia không hề xâm nhập vào bên trong, động tác trên người Tiểu Thiên cũng không ngừng chuyển động.

Ánh mắt của Niệm Băng căng ra, hai tay của hắn vốn chuẩn bị xử lí đống nguyên liệu thì đột nhiên dừng lại, nhìn không chớp mắt vào đôi tay của Tiểu Thiên. Đối với Niệm Băng mà nói, trận đấu này bất kể là thắng hay thua cũng nhất định phải quan sát chi tiết mỗi động tác của Tiểu Thiên, bởi vì từ động tác của Tiểu Thiên trong lòng hắn liên tưởng đến một thủ pháp, đó chính là "Âm Dương Điều Hòa Thái Cực thủ" vốn xếp thứ nhất trong thất đại cấm thủ.

Thái Cực thủ đúng là một loại thần bí nhất trong thất đại cấm thủ, chỉ xuất hiện qua ở trong truyền thuyết, ngay cả sư phó của Niệm Băng là Quỷ trù Tra Cực cũng chưa từng nhìn thấy. Chẳng qua là đọc được từ trong đám sách cổ lộn xộn mà thôi, mặc dù là truyền thuyết nhưng nó vẫn xếp đứng đầu trong thất đại cấm thủ, theo trong truyền thuyết còn nói từng có một gã trù sư trình độ nông cạn, cả đời chỉ biết làm bánh bao, mà thủ pháp hắn làm bánh bao chính là loại "Âm Dương Điều Hòa Thái cực thủ" này.

Thái Cực thủ củng không phải đơn giản là phương pháp xử lý nguyên liệu, bản thân nó chính là một loại phương pháp nấu nướng, thái cực thủ luyện đến đăng phong tạo cực thậm chí có thể bằng vào thủ pháp của bản thân mà đem nguyên liệu nấu chín, mùi vị chứa trong nó quả là vô cùng kỳ diệu, thái cực sở sanh vô cùng vô tận ( trong thuyết ngũ hành bát quái). Cho dù là đầu bếp đạt trình độ cao nhất cũng không có phương pháp nhận ra mỹ vị từng loại mùi do thái cực thủ chế biến thành.

Niệm Băng trong lòng toát ra một tia cười ảm đạm, hắn biết rõ trận đấu này bản thân mình đã thua, bất luận là ma pháp của mình có tinh diệu cỡ nào, nếu không sử dụng mấy cái chuôi cấp thần đao để tạo tiền đề thi đấu thì hắn bất luận thế nào cũng không có khả năng thắng loại đứng đầu thất đại cấm thủ này. Bất quá hắn ngược lại cũng không vì vậy mà chán chường, dù sao có thể nhìn thấy thái cực thủ đối với hắn mà nói cũng là sự tình vô cùng kỳ diệu rồi.

Tiểu Thiên vẻ mặt vẫn ôn nhu như trước, tay cũng giống như vẻ mặt, mỗi một động tác đều làm cho khối bột chuyển động mềm mại. Đột nhiên đôi tay mềm dẽo của hắn vặn mạnh một cái, diện đoàn ( mì vắt) xoay tròn rất nhanh rồi phóng ra hàng loạt sợi mì mỏng giống hệt nhau, đều rải một cách bằng phẳng trên cái thớt phía trước. Lúc này xung quanh đài chỉ còn lại tiếng hít thở, mọi người đều không phân biệt được chỗ bí ẩn.

Nhưng cuối cùng cũng có người nhận ra được, Ma Suất Hồ Quang bên cạnh tự mình lẫm bẫm:"Việc này là như thế nào đây? thiên hạ cũng thay đổi rồi sao? Đại ma pháp sư cùng vũ đấu gia đều không đến nhập ngũ mà lại nổi hứng đi làm trù sư, thủ pháp này thật sự tuyệt diệu! Lấy thủ thay công, vậy mà không thể tìm thấy một tia phá đĩnh ( phá đá) nào cả".

Ngoại trừ Niệm Băng ra thì chín tên trù sư còn lại đều bận túi bụi. Động tác của Tiểu Thiên đã thay đổi, khối bột trong tay đã hoàn toàn biến thành sợi nhỏ. Hắn không để ý tới Niệm Băng, dường như cũng không cảm giác được ánh mắt chăm chú của Niệm Băng từ lúc bắt đầu đến lúc nấu.

Trong lúc Niệm Băng đang đờ đẫng người ra thì một âm thanh thanh thúy vang lên làm hắn thức tỉnh: "Niệm Băng ca ca, cố gắng lên nhé! ". Ngẩng đầu nhìn lại hắn thấy từ trên đài cao Miêu Miêu đang hăng hái hướng về mình vỗ tay, hai tay Niệm Băng lúc này mới chuyển động, tinh thần trong phút chốc hưng phân hẳn lên, bản thân mình lúc này làm sao vậy? Âm Dương Điều Hòa Thái Cực thủ quả thật thần diệu, nhưng mà bản thân mình cũng không phải là không có thực lực chống lại, chỉ cần làm hết sức cho dù thua thì thế nào chứ? Tiểu Thiên à Tiểu Thiên, ta quả thật không có nhìn nhầm, thật sự không nghĩ tới Thái Cực thủ đã thất truyền vậy mà lại xuất hiện trong tay ngươi, bất quá ta sẽ không dễ dàng nhận thua.!

Nghĩ tới đây, Niệm Bang cũng bắt đầu chuyển người, rất nhanh hắn tự mình làm sạch vỏ tôm, dùng ngón tay lấy ra hà tuyến (gân tôm), tiếp tục bằng vào lực tay trực tiếp mang con cua sống tách ra, lấy ra gạch cua và thịt cua rồi cùng thịt tôm để vào một chỗ, sau đó mang thịt bò cùng thịt cua và thịt tôm gom lại.

Hắn bắt đầu tự mình làm, mang đống nguyên liệu trước mặt đánh đều lên, lúc bắt đầu thì còn có thể xem được phương hướng ra tay của hắn, nhưng theo đó tốc độ dần dần tăng lên, trên trù án chỉ còn lại một mảng tay ảnh, tay phẩy, tay bổ, mu đánh. Mỗi một động tác đều xuất hiện ở góc độ không thể tưởng tượng nổi, tay của Niệm Băng phảng phất giống như không có khớp xương, phẩy đánh xoay tròn tùy ý vào đám nguyên liệu trước mặt, nhưng có thể bảo trì trấp dịch (nước, chất lỏng) nguyên liệu không chảy ra ngoài, đúng là thủ pháp "phân cân thác cố như ý thủ."

Thủ pháp hắn ngày càng nhanh hơn, ba loại tài liệu dần dần trộn chung lại làm một, Niệm Băng không cần nhìn mà vẫn đánh không ngừng như trước, rồi lấy cua cho vào thịt bò, làm cho vị ngon vốn có của thịt bò thêm vào vị hải sản càng thêm ngon. Khi thời gian trôi qua được một nữa thì động tác của hắn mới ngưng lại, miệng hít sâu, Niệm Băng thì thào niệm vào câu chú ngữ, một cự băng sáng bóng đường kính vượt quá ba thước xuất hiện trước mặt hắn, ngay sau đó là hỏa cầu cuồn cuộn dâng trào, trong nháy mắt hỏa cầu đã bao vây lấy băng cầu, băng ở trong hỏa không ngừng hòa tan, nhưng lại không bốc hơi lên mà phảng phất như bị một cái chụp che đậy lại,

Dần dần băng cầu nguyên bản bị thu nhỏ dần lại, ở giữa không trung ngưng kết thành một thủy cầu, nước trong thủy cầu dưới tác dụng của hỏa diễm diễm trở nên nóng rực rồi từng bước sôi sục lên. Không cho sử dụng trù cụ sao? ma pháp của ta chính là trù cụ!

Viên cầu được dung hợp bởi ba loại nguyên liệu bị Niệm Băng ném lên, hắn không có "Thiên Thiết thủ" để phân chia tài liệu một cách khéo léo nhưng có thể đem thịt vân vê thành hình cầu, một viên cầu lớn dần dần phân thành mười viên nhỏ trực tiếp xâm nhập vào trong thủy cầu đang sôi trào, ở bên trong không ngừng quay cuồng.

Chuyện thần kỳ hôm nay mọi người được xem thật sự là quá nhiều, tay của Niệm Băng duy chuyển theo sự chỉ dẫn của con tim mình, toàn bộ tinh thần đều chăm chú nhìn vào những viên thịt quay tròn trong nước. Đột nhiên hai tay của hắn biến ảo khôn lường rồi vung lên, bằng vào tinh thần lực khống chế trái thủy cầu kia, rồi rất nhanh mang các loại gia vị đặt nằm trên thớt dựa vào tỉ lệ nhất định cho vào trong đó, thủy cầu án chiếu theo suy nghỉ của Niệm Băng không ngừng ba động lên, đem gia vị trực tiếp quẳng vào mấy viên thịt phía trong

Lúc này Niệm Băng khống chế thủy cầu đi tới trước mặt mình, tay phải lộ ra, bàn tay được bao bọc bên trong ngọn lửa, ở trong nước xoay tròn lên một cách có nhịp điệu, đúng là "Phá Thủy Bảo Diện Huyền Ngọc thủ".

Tác dụng phát sinh của Huyền Ngọc thủ do hắn mô phỏng xuất ra là làm thấm nhiệt đều đều, gia vị hoàn toàn bị thẩm thấu, thời khắc cuối cùng Niệm Băng từ trong không gian giới chỉ của mình lấy ra một hủ dấm chua màu đỏ, hai tay điểm nhẹ vào trong đó rồi thu lại, hơn mười viên thịt đã tiến vào cái chén lớn được chuẩn bị trước,

Hoàn thành rồi … Niệm Băng bằng vào băng hỏa hai loại ma pháp dưới tình huống không được sử dụng trù cụ mà hoàn thành thức ăn của mình. Lúc này chín trù sư bắt đầu nấu nướng trước hắn cũng từng người tự hoàn thành sứ mạng của mình, trận tỷ thí thứ hai này binh phẩm so với trận đầu cũng không có gì khác biệt, chỉ là thứ tự thay đổi một chút mà thôi.

Trong lòng Niệm Băng lúc này không có một ai, chỉ có đám thức ăn giống như là phấn ti ( miến, bánh phở) nằm trên bàn phía trước mặt Tiểu Thiên. Phấn ti đó là mì sao! Lấy Thái Cực thủ làm ra thức ăn đều sản sinh ra mùi vị gì đó? Tiểu Thiên dường như không quan tâm đến việc giới thiệu thức ăn cho người khác mà lại một lần nữa đi tới bên cạnh Niệm Băng, mỉm cười nói:" Niệm Băng, ta thừa nhận mình sai rồi thật không nghĩ tới ma pháp còn có thể có ích trong trù nghệ đến như thế, lĩnh ngộ của ngươi ở phương diện này thật sự là rất mạnh đó".

Niệm Băng cũng mỉm cười với hắn, trong mắt hai người vừa toát ra vẻ tinh anh vừa lại xuất ra sự luyến tiếc, dù sao đối thủ khó cầu, trù nghệ đạt tới cấp độ bọn họ thiết nghĩ muốn tìm kiếm một đối thủ cũng không phải là chuyện dễ dàng.

"
Đáng tiếc, trận này có lẽ là ta thua rồi. Tiểu Thiên, lúc trước ngươi thi triển chính là Âm Dương Điều Hòa Thái Cực thủ trong truyền thuyết sao? ".

Tiểu Thiên mỉm cười thừa nhận: "
Đáng tiếc ta luyện vẫn chưa đến nơi đến chốn, nói cho ngươi biết một bí mật, kỳ thật Thái Cực thủ và Trọng Ưng thủ đều giống nhau cả, bản thân chính là một loại vũ kỹ chia làm nhiều giai đoạn bất đồng, ta bây giờ không thể phát huy năng lực vô hạn của Thái Cực thủ, nhưng vẫn có thể bằng vào Thái Cực thủ của bản thân đem bất cứ nguyên liệu gì phân ra rồi phá nát, chuyển hóa thành mùi vị mà ta yêu cầu, ngươi sẽ minh bạch rất nhanh thôi. Lần này tới tham gia trận đấu thật là đặc sắc a! Đệ nhất đao của ngươi chống lại đệ nhất thủ của ta, ngươi nói xem chúng ta cuối cùng là người nào sẽ thắng đây? "

Niệm Băng nói:"
Việc thắng thua đối với ta mà nói đã không còn trọng yếu nữa, có thể mở mang hiểu biết về "Thủ" trong truyền thuyết, chuyến đi này của ta quả thật không tồi chút nào. Đợi sau khi trận đấu kết thúc,có cơ hội nhất định phải cùng hắn bàn luận nhiều hơn, nơi này tuyệt đối không phải là sàn đấu cuối cùng, vẫn còn có Trù Thần Đại Tái đang chờ chúng ta, không phải sao?".

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.