Chàng Nhập Bạch Trú

Chương 8: Sinh Con Cho Bổn Toạ




Khi mở mắt ra trời đã sáng, Tạ Tinh tỏ ra mệt mỏi, bận rộn cả đêm mà chẳng được gì, xem ra tu luyện không phải là chuyện đơn giản

Nhìn lên giường, Mạc Ấu Tình cũng vừa mới thức dậy, trong lòng Tạ Tinh cảm thấy ấm áp. Ấu Tình nhìn cậu cười, đây là lần đầu tiên Tạ Tinh thấy cô cười, trong lòng kích động đột nhiên đứng lên, Ấu Tình mới thức dậy nên đầu tóc hơi rối, nhìn cô, Tạ Tinh thấy tim mình đập rất nhanh, tuy trên mặt có nhiều vết sẹo nhưng chúng không thể che đi nét cái đẹp động lòng người của cô

“Em thức rồi sao, đi rửa mặt đi, chút chúng ta đi ra ngoài ăn sáng rồi xuất phát” Tạ Tinh liền nói để che lấp những biểu hiện kỳ lạ của mình, ở thời điểm đó, cô chính là hóa thân của nữ thần

Cho đến khi Ấu Tình rửa mặc xong, cậu mới bình tĩnh lại, lắc lắc đầu, sắp xếp hành trang rồi đi rửa mặt sau đó cùng Ấu Tình ăn sáng rồi xuất phát

Thi thể gười đàn ông hôm qua bị cậu giết đã không còn ở chỗ cũ, hệt như ngày hôm qua chưa từng có chuyện gì xảy ra vậy

Những người đến thập vạn sơn lâm không chỉ có 2 người Tạ Tinh, trên đường đi đã có gần 30 người đi ngang qua bọn họ. Xem ra mỗi ngày ở thập vạn sơn lâm đều có người mất tích ở đó, nhưng vẫn là nơi tụ tập của rất nhiều mạo hiểm giả, ở đây họ có thể kiếm được nhiều thứ để cho cuộc sống của mình tốt hơn

Tuy Tạ Tinh dẫn theo một người phụ nữ, còn mang theo nhiều hành lý, nhưng lại không làm mọi người chú ý, ở đây những người quái dị rất nhiều, nếu muốn sống thọ hơn thì đừng nên tùy tiện xen vào chuyện người khác

Tuy nơi có thiên thạch hơi vắng người, nhưng vẫn cách xa ngoại vi thập vạn sơn lâm không ít, quái thú ở đây không nhiều, nên cũng ít ai lui tới, đa số mọi người đến đây với mục đích đi săn quái thú, cũng có những người nhắm vào yêu thú

Tuy là phạm vi bên ngoài, nhưng 2 người phải đi hơn nửa ngày, đến khi buổi chiều xuống mới đến được nơi có thiên thạch trong bản đồ

Tạ Tinh nhìn từ xa đã thấy ở đây phong cảnh rất đẹp, quả nhiên như những lời tiểu Tiền nói, nếu không chú ý thì sẽ không thấy được thiên thạch

Giống như là 2 tảng đá lớn kẹp chặt vào, ở đây đâu chỉ mấy chục vạn cân, Tạ Tinh khổ sở nhìn vào 80 cân chất nổ của mình, nếu như là thuốc nổ thì chắc chắn có thể nổ tung nó ra, thế nên chỉ có thể thử xem sao, nếu không được thì bỏ cuộc, hèn gì không có ai đến lấy thiên thạch

Nhiều nhất chỉ có thể để tay sờ vào khối thiên thạch giữa hai tảng đá lớn, còn lại thì không làm được gì

Ở nơi đây chỉ cần có 3 tảng đá như thế thì đã giống như một thắng cảnh du lịch rồi

Nếu như ở Trái Đất, nơi này sẽ là một điểm du lịch đông đúc

Tuy biết rằng rất khó, nhưng đã đến rồi, Tạ Tinh cũng muốn thử xem sao, nếu không được thì dẫn Mạc Ấu Tình về thôi

Dẫn Mạc Ấu Tình đến một nơi cách xa mấy trăm mét, bảo cô bịt tai lại, rồi ngồi yên đó không được đi xa

Dặn dò kỹ Ấu Tình xong, Tạ Tinh đi đến bên 2 tảng đá, cuối cùng chọn được 4 nơi đặt chất nổ, đặt xong kéo dây châm lửa

Đây không dài, hơn nữa chất lượng cũng không tốt, đốt lửa xong, Tạ Tinh nhanh chóng chạy đến chỗ Mạc Ấu Tình đang ngồi, vừa chạy đến nơi liền có mấy tiếng nổ lớn vang lên

Tạ Tinh thấy lo, chất nổ tuy hỏa lực không lớn, nhưng mà tiếng vang thì rất lớn, nếu như dẫn mấy người tu luyện giả đến thì cho dù tảng đá đã nổ tung thì cũng không có phần của cậu

Sau tiếng nổ, Tạ Tinh không thấy có ai đến, liền an tâm trở lại, đồng thời dặn Mạc Ấu Tình đừng cử động, cậu đi xem kết quả

Tạ Tinh thất vọng đến trước 2 tẳng đá, tiếng nổ tuy lớn nhưng hiệu quả không cao. Đừng nói thiên thạch, ngay cả 2 tảng đá cũng chỉ văng ra được ít đá vụng, thành tích duy nhất là nơi lộ ra của thiên thạch mở rộng hơn được một ít, nhưng cũng vẫn vững chắc như thái sơn không động đây gì

Tạ Tinh ấm ức, chất nổ quả nhiên không được nếu như là thuốc nổ thì đã sớm cho nổ tung 2 tảng đá, cầm lấy cây gậy sắt, Tạ Tinh rút giận lên viên thiên thạch, đánh vào liên tục, tâm trạng lúc này xấu hết chỗ nói

“Đinh” một tiếng, đột nhiên trên thiên thạch rơi xuống một một cái gì đó, rơi xuống đụng trúng tảng đá vụn phát ra tiếng, xem ra khối thiên thạch này tuy không bị nổ tung nhưng cũng bị nứt ra rồi

Ta Tinh đang muốn nhìn xem là vật gì mà lại rơi ra từ bên trong thiên thạch, vật này đụng phải đá vụn văng sang gò đất bên cạnh, Tạ Tinh không kịp nghĩ gì nhiều, chạy đến nhặt lên xem thử

Là một chiếc nhẫn, bên trong thiên thạch sao lại có một chiếc nhẫn, chuyện này kỳ lạ hết chỗ nói

“Trên tay ngươi đang cầm cái gì?” Tạ Tinh đang nhìn chiếc nhẫn chăm chú, không để ý xung quanh đã có 2 người đi đến

Tạ Tinh thấy lo, không chừng chừ mà đeo chiếc nhẫn lên ngón tay, nhìn 2 người nói: “chiếc nhẫn của ta rớt xuống đất, ta lượm lại”

Mùi tanh trên người của 2 người này rất nặng nhìn là biết là đã trải qua nhiều lần giết chóc trong thập vạn sơn lâm

“Nhẫn của người? Ta thấy hình như nó rớt từ thiên thạch xuống, biết điều thì nhanh giao ra đây” người đàn ông trên mặt có vết sẹo nói

Tạ Tinh trong lòng nghĩ hai người này quả nhiên không khác gì với gã đàn ông mà cậu gặp vào tối hôm qua. Tự trách mình quá mất cảnh giác, nhưng mà cảnh giác cùng thực lực có liên quan đến nhau, 2 người này không hề động sát khí chỉ núp ở một bên đợi cậu hành động, thực lực của 2 người đều cao hơn cậu, cậu không phát hiện cũng là chuyện bình thường

Tạ Tinh biết rõ, nếu đánh trực diện thì không phải là đối thủ của họ, xem ra tiếng nổ lúc nãy đã làm kinh động những người khác

“Chiếc nhẫn chỉ có 1, ta nên đưa cho ai đây?” Tạ Tinh nhìn nhìn 2 người, nói

“Ha ha, chỉ là một người thường mà dám khiêu khích 2 chúng ta, ta xem ngươi chán sống rồi” người đàn ông với khuôn mặt dài rút chủy thủ trên người, chém về phía Tạ Tinh

Người đàn ông mặt seo cười, hắn thật sự cảm thấy mắc cười, chỉ là một người thường mà dám kiêu khích 2 người tu luyện giả, xem ra tên này không biết tự lượng sức mình. Vừa mới định nói cái gì, chưa nói xong, sắc mặt đột nhiên biến đổi, chỉ tay vào người đàn ông khuôn mặt dài, cuối cùng chưa kịp nói gì đã lăn ra chết

Ông ta cười cười cất chủy thủ, nhìn Tạ Tinh: “ngươi thành công rồi, ta đã giết chết hắn nhưng ngươi cũng sẽ rất nhanh đi theo hắn thôi, còn người con gái kia của ngươi tuy xấu nhưng mà ta cũng sẽ thương cô ta một lần, sau đó cho cô đến tìm ngươi”

Tạ Tinh phẫn nộ, cậu không cho phép bất kì ai mạo phạm đến Ấu Tình, thằng súc sinh này lại dám nói những câu như thế, nhưng Tạ Tinh biết muốn giết người này không phải chuyện dễ

Tuy rất giận nhưng Tạ Tinh vẫn bình tĩnh giao chiếc nhẫn ra: “ngươi cầm lấy”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.