Chàng Nhập Bạch Trú

Chương 1: Cô Là Nô Lệ Của Ta




Khinh Y nói về tình hình của mình, sau đó cô cô lấy ra một viên thuốc cho Khinh Y ăn rồi cầm lấy tay cô, tiếp đó Khinh Y phun ra một ngụm máu

Ngụm máu được phun ra, sắc mặt của Khinh Y đã trở lại hồng hào, Tạ Tinh biết độc của Khinh Y đã hoàn toàn khỏi, trong lòng vô cùng ngạc nhiên, loại độc không thể nào giải được, thế mà người phụ nữ này lại chỉ cần một hai động tác là xong

Không lẽ tu tinh giả mạnh đến thế sao?

Trong lúc Tạ Tinh đang suy nghĩ, cô cô của Khinh Y đã giúp cô giải hết độc, đến trước Tạ Tinh nói: “ngươi là người 2 lần cứu Khinh Y, tên là Tạ Tinh đúng không?”

Không hề có thái độ cám ơn đối với người đã cứu mạng cháu mình mà lại chỉ nói mấy câu đơn giản, Tạ Tinh thấy bất mãn với người phụ nữ này, nhưng vẫn cúi đầu chào: “vâng thưa tiền bối, giản bối chính là Tạ Tinh, còn việc cứu Khinh Y chỉ là do may mắn thôi”

Quả nhiên người phụ nữ nghe được lời nói của Tạ Tinh: “Ta nghe nói ngươi muốn trắc thí tinh nguyên, muốn cầu vấn tinh đạo, đúng không?”

Tạ Tinh bây giờ chỉ muốn cho ta cô một bạt tay, một khắc trước vì cô ta có thể bay mà ngưỡng mộ giờ thì hết rồi, người đối xử như thế với ân nhân cứu mạng của cháu gái mình thì đúng là một người không có tình nghĩa

“Đúng” lần này Tạ Tinh nói rất dứt khoác, nếu như không được thì tự mình đi tìm nơi trắc thí thôi

Ninh Ngưng thấy Tạ Tinh nói chuyện như thế với trưởng lão liền cười thầm

Quả nhiên sắc mặt của người phụ nữ càng khó coi, Khinh Y liền lên nói: “cô cô, Tạ Tinh đối với cháu có ơn cứu mạng, y chưa đến đây bao giờ nên không biết quy định, y chỉ muốn tu tinh nếu cô cô thấy không tiện thì còn một tháng các đại môn phái sẽ tuyển người, lúc đó để y tự đi cũng được ”

Người phụ nữ nói tiếp: “Vốn ta muốn cho y một cuộc sống phú quý, nhưng mà nếu muốn trắc thi tinh nguyên thì ta cũng giúp được một chút”

Nói xong dưới chân người phụ nữ mọc ra một hoa sen, hơn nữa bông hoa ngày càng lớn, Khinh Y liền bước lên nói với Tạ Tinh: “Tạ Tinh, nhanh, cảm ơn cô cô đi, cô cô đồng ý trắc thí”

“Các ngươi cũng lên đây đi” người phụ nữ nói với 4 người còn lại

Tạ Tinh bước lên hoa sen và cảm ơn nhưng không được đáp lời, nên cậu rất bất mãn với người phụ nữ này

Tạ Tinh cũng không thèm quan tâm chuyện này, cậu chỉ muốn trắc thí tinh nguyên, cũng không muốn ở lại Vân Hà tông

Vân Hà tông cách thị trấn không xa, chỉ cần một thời gian ngắn đã đến nơi

“Triết trưởng lão về rồi sao” vừa đến nơi thì có người đến chào hỏi

“Khinh Y...” thấy có nhiều người lên chào thì biết quan hệ của Khinh Y với những người ở đây khá tốt

“Khinh Y sư tỷ, đây là ai?” một thiếu nữ cất tiếng hỏi, Khinh Y nhớ ra Tạ Tinh, thấy có lỗi

“Đây là Tạ Tinh, y đã cứu ta mấy lần, lần này dẫn y về để trắc thí tinh nguyên” Khinh Y chưa nói xong thì cô cô lại nói

“Khinh Y, ngày mai mang Tạ Tinh đến trắc thí, yêu cầu của y đã được đồng ý rồi, không cần nói tới nói lui mãi thế...” trong mắt cô cô, Tạ Tinh chỉ là một người phàm, dù đã cứu cháu mình thì cũng vẫn chỉ là người phàm thôi

Khinh Y không nói gì, người thiếu nữ ban nãy lại nói “Muội tên Phương Tịnh, cám ơn huynh đã cứu mạng sư tỷ”

Nghe Phương Tịnh nói, Tạ Tinh liền biết được người con gái này không sợ cô cô của Khinh Y, có thể gia đình cô ta có người nào quyền cao hơn cả cô cô

Giờ cậu đã biết, trong mắt của tu tinh giả, người thường đều chỉ là con kiến, chẳng có gì khác nhau cả, ngay cả Khinh Y, nếu không phải cậu đã cứu cô thì thái độ của cô cũng sẽ như thế, nhưng thiếu nữ trước mặt lại không phải loại người đó làm cho Tạ Tinh cảm thấy thoải mái hơn

Quả nhiên là sắc mặt của cô cô Khinh Y không được tốt, nhưng không nói gì, Tạ Tinh thấy sảng khoái liền trả lời: “Ta tên Tạ Tinh”

Tuy Khinh Y đã giới thiệu qua tên của cậu nhưng để lấy hảo cảm của Phương Tịnh, Tạ Tinh chủ động nhắc lại tên mình thêm một lần

Phương Tịnh cười: “có thể sau này huynh sẽ là sư đệ của muội, nếu có chuyện gì có thể tìm sư tỷ ta đây giúp đỡ”

“Vậy cám ơn Phương sư tỷ” Tạ Tinh hình như không bị cô cô của Khinh Y đả kích, thậm chí biểu cảm cũng rất thoải mái

Khinh Y nghe vậy có chút xấu hổ, tuy cô ở cùng Tạ Tinh nhiều ngày, nhưng lại cảm thấy hình như Tạ Tinh đối với Phương Tịnh tốt hơn với mình, làm cô thấy không thoải mái

“Đưa Tạ Tinh đến phòng tạp vụ của ngoại môn nghỉ ngơi, mai dẫn đi trắc thí” cô cô nói một câu rồi quay đi

“Tạ Tinh, ta đưa ngươi đi” Khinh Y chủ động đưa Tạ Tinh đến khu nghỉ ngơi

“Muội đi nữa” Phương Tịnh cũng đi theo 2 người

Ngoại môn không xa, 3 người nhanh chóng đến một cái viện lớn,ở ngoài nhìn vào cũng không tồi, nhưng Tạ Tinh lại nghe được nhiều tiếng chửi mắng từ bên trong vọng ra

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.