Chàng Ngốc Ở Thôn Nọ

Chương 17: Không thể thứ tha




- Không... Ta không cam lòng! Ta không cam lòng! Hắc Ám Ma Chủ phát ra tiếng rống giận kinh thiên, hắn quả thật không cam lòng, đường đường một đời Thần linh lại lọt vào trong một cỗ thi thể, bị nhốt trăm vạn năm còn không nói, còn vì vậy mà ngã xuống!

Ầm!

Chu Hằng đánh tới một quyền, nện lên ngực Hắc Ám Ma Chủ, lực lượng pháp tắc khủng bố lưu chuyển, trên người Hắc Ám Ma Chủ lập tức phát ra những đạo hào quang, hết sức chói mắt.

Sau đó, những ánh sáng này trở nên cháy bỏng, thân thể Hắc Ám Ma Chủ cũng nổ tan thành nhiều mảnh.

Âm Ảnh Tử Linh điên cuồng nhào lên, nháy mắt ăn sạch những phần thịt thừa. Bọn chúng cũng không nhìn tới Chu Hằng, ồ ạt phóng lên trên Ma Hải.

Lỗ hổng thiên địa vừa mở ra, tốc độ mở rộng của Ma Hải tăng vọt cả ngàn, cả triệu lần, hơn nữa căn bản không thể đảo ngược.

Chu Hằng đứng thẳng như gốc cây cổ thụ, nhưng thần thức của hắn lại thông qua hố đen duy nhất không ngừng thu lấy thủy tinh tím... Hắn phải thừa dịp còn thời gian mà ra sức lấy nhiều một chút, bằng không thi thể Thần Vương sụp đổ, mọi thứ đều hóa thành tro.

Chậm một chút nữa, cho mình thêm một chút thời gian!

Một tháng sau, bỗng nhiên Chu Hằng mở mắt, tay phải vung lên phía trước, xuất hiện một cánh cửa ánh sáng. Hắn nhấc chân bước vào, cửa ánh sáng nháy mắt đóng lại, vào lúc này, toàn bộ Minh giới đã hoàn toàn bị Ma Hải chiếm cứ.

Vù! Thân hình Chu Hằng lóe lên, đã xuất hiện ở một nơi xa lạ, đây là một tòa cung điện to lớn, hắn đang đứng dưới một cái vương tọa. Còn bên trên là một nam nhân thần uy lẫm liệt, tràn đầy khí phách bá đạo thiên hạ!

Đã chết rồi!

Đây là vị Thần Vương kia!

Chu Hằng có thể cảm giác được, chỉ là một luồng khí tức đã có thể chấn mình thành bụi phấn, nhưng bởi vì giữa hai người có quan hệ truyền thừa nhất mạch, có chút giống cha và con, cho nên khí tức Thần Vương sẽ chỉ làm hắn cảm thấy hùng mạnh, nhưng không hề tổn thương tới hắn.

Trong lúc hắn quan sát, thi thể Thần Vương đang mục nát!

Trên đời này không có thứ gì là không mục nát, ngay cả di thể Thần Vương cũng không được. Tuy rằng đã tồn tại không biết bao nhiêu tỷ tỷ năm, nhưng cuối cùng cũng phải trở về trời đất.

Oành! Một đạo dao động xẹt qua, thi thể Thần Vương hoàn toàn hóa thành mảnh vụn, bay đi theo gió.

Di thể Thần Vương hoàn toàn mất đi, mảnh tiểu thế giới kia cũng hoàn toàn biến mất.

Nơi này là Thần Giới, thế giới chân chính!

Chu Hằng nhắm mắt cảm ứng, trong không gian có pháp tắc sôi động, sống động như có được sinh mệnh.

Đây mới là đại đạo hoàn chỉnh!

Hắn cảm ứng một hồi, bỗng nhiên nhớ tới, lần lượt thả đám người Hoặc Thiên ở nội thế giới đi ra ngoài.

- Đây là chỗ nào?

- Pháp tắc thật hoàn hảo, linh khí quá tràn đầy!

- Nhất định nơi này là Thần Giới!

- Trời ạ, cuối cùng chúng ta thoát được Ma Hải uy hiếp!

- Chu Hằng, Hắc Ám Ma Chủ đâu? Hoặc Thiên đi tới cạnh Chu Hằng, hỏi.

- Chết rồi! Chu Hằng kể lại chuyện đã xảy ra, mọi người nghe xong không khỏi cảm khái, đường đường một vị Hư Thần lại rơi xuống kết cục này.

- Ở trong này, ta có thể thành Thánh... Không, ta có thể trở thành Hư Thần! Hồng Nguyệt đứng ở bên kia Chu Hằng cũng nói.

Chu Hằng gật đầu, đây mới thật là đại thế giới, không như tiểu thế giới thiếu khuyết pháp tắc cùng ý chí thiên địa áp chế, Thánh nhân, hay là Ngụy Thần, sẽ không phải điểm tu luyện cuối cùng của sinh linh. Bọn họ có thể trèo lên đỉnh cao hơn.

Ví dụ như Hư Thần, thậm chí Hạ Vị Thần, Trung Nguyên Thần, Thượng Thiên Thần... Thần Vương!

Nhưng khẳng định không phải mỗi người đều như thế, chỉ có một số ít nhân tài tư chất thượng thừa mới có tư cách trở thành Hư Thần, ví dụ như Hoặc Thiên, Hồng Nguyệt. Trên phương diện lĩnh ngộ pháp tắc, thần thú cũng không có chút ưu thế nào, Chu Hằng càng coi trọng là Vạn Cổ Đại Đế, thành Thánh ở Thần Giới không cần phải siêu cấp đại viên mãn bốn đại cảnh giới!

Bởi vì nơi này có pháp tắc hoàn chỉnh, pháp tắc không khiếm khuyết như trong tiểu thiên địa, chỉ có thể hình thành hố đen duy nhất kết nối di thể Thần Vương, dùng mảnh vỡ Thần Hạch bù đắp hoàn chỉnh pháp tắc!

Ầm ầm!

Ngay lúc này, những tiếng sấm nổ vang, tỏa ra khí tức khủng bố!

- Không xong! Chu Hằng đột nhiên tỉnh ngộ ra. - Đây là thiên kiếp!

Hắn còn nhớ Hắc Ám Ma Chủ có nói, chỉ có trải qua thiên kiếp mới có thể chân chính trở thành Thần vị. Lúc trước hắn bị khép kín trong tiểu thế giới của Thần Vương, ngăn cách thiên địa Thần Giới cảm ứng, nhưng bây giờ hắn đã đi ra, tự nhiên thiên kiếp cũng tới theo!

- Các người chờ ta ở đây đã! Chu Hằng nhấc bước đã ra ngoài đại diện, bên ngoài là một mảnh sa mạc, quay đầu nhìn, giữa mảnh sa mạc này lại có một tòa cung điện hoa lệ, thật là quá đột nhiên.

Nhưng hiện tại Chu Hằng không có thời gian đi cảm thán những chuyện này, hắn cảm giác được uy hiếp vô cùng, hai tay xiết lại, ánh mắt nhìn chằm chằm bầu trời.

Trên bầu trời mây sấm dày đặc, tạo thành ba màu!

Đột nhiên, ầm, một tia sét bổ xuống, dài đến vạn trượng, to chừng trăm trượng, như một cây mâu dài bắn thẳng vào Chu Hằng.

- Biến cho ta! Chu Hằng bùng nổ hào khí, đánh một trận với Hắc Ám Ma Chủ đúng là không đã tay, hắn rất muốn đại chiến một trận oanh oanh liệt liệt.

Ầm! Ầm!

Hắn vung quyền đánh liên tiếp, nhanh chóng đánh tan tia sét, nhưng trên người cũng để lại những vết cháy xém, thậm chí trên ngực còn có một vết thương dài, máu chảy đầm đìa.

- Chỉ có chút năng lực thế này thôi sao? Chu Hằng cười ha hả.

Mây sấm lại tụ tập, lần này, tạo thành năm màu.

- Sặc! Chu Hằng không khỏi mắng một tiếng, đúng là không thể chơi ngông mà, vừa chơi ngông là thiên kiếp liền tăng lên cả mảng lớn!

Ầm!

Lại là một tia sét đánh xuống, biến thành dài 3 vạn trượng, lớn tới 500 trượng, quả thật là như hủy diệt thế giới!

Thiên kiếp, Phàm giới, Tiên giới, Minh giới đều không có thứ này. Hết cách, tiểu thế giới hoạt động theo quy tắc mà Thần Vương xác định lúc còn sống, nhưng đó không phải ý chí thiên địa chân chính.

- Cắn nuốt!

Chu Hằng mở ra hố đen duy nhất, ra sức cắn nuốt tia sét, còn hắn cũng tiếp tục đấm ra.

Hóa giải xong đạo thiên kiếp thứ hai, mây sấm lại chuyển thành bảy màu!

- Có xong chưa vậy! Chu Hằng vội vàng bỏ chạy, nhưng mây sấm như có được ý chí, bám sát theo hắn, ầm, tia sét thứ ba giáng xuống.

Chạy trốn cũng vô dụng!

Trong lòng Chu Hằng đưa ra kết luận, hắn dừng bước, chiến ý thiêu đốt, vậy đấu một trận!

Nuốt cho ta! Nuốt! Nuốt!

Chu Hằng toàn lực mở ra hố đen duy nhất, liều mạng cắn nuốt lực thiên kiếp.

Mây sấm lại biến ảo lần nữa, hình thành chín màu.

Chu Hằng nghiêm mặt, ba đạo thiên kiếp trước đã làm hắn mình đầy thương tích, mà thiên kiếp này cái sau lợi hại hơn cái trước, đạo thiên kiếp thứ tư tuyệt đối càng thêm đáng sợ!

Tại sao lại cuồng bạo như thế?

Chu Hằng không biết, tu vi phải tuần tự tiến lên, đặt chân từng bước một. Thật ra hắn đã đạt đến Hư Thần nhị trọng thiên, mà ở Thần Giới, mỗi lần tăng lên một tiểu cảnh giới đều phải trải qua một lần thiên kiếp.

Nói cách khác, thật ra hắn phải chịu đựng hai lần thiên kiếp Hư Thần nhất trọng thiên và Hư Thần nhị trọng thiên. Nhưng trời cao sẽ không tách lẻ hai lần thiên kiếp mà tiến hành, mà sẽ chồng hai cái lên nhau!

Như vậy sẽ không đơn giản là một cộng một bằng hai, mà là tăng lên gấp mấy lần!

Bởi vậy, không ai ở Thần Giới dám đi tới chỗ ngăn cách cảm ứng thiên địa, một hơi tu luyện đến cảnh giới cực cao rồi trở ra. Nếu như tích lũy ba bốn lần thiên kiếp, dù cho có tu luyện đến trình tự Thần Vương cũng phải bị thiên kiếp đánh đến chết tươi!

Mặc dù Chu Hằng chỉ là tích lũy hai lần thiên kiếp, nhưng một lần thiên kiếp cũng đủ để một nửa Thần Linh phải ngã xuống, huống gì là hai lần chồng lên?

Mấu chốt là, hắn không biết rốt cuộc thiên kiếp này sẽ giáng xuống mấy tia sét, không có kinh nghiệm nào!

Khi đạo thần lôi thứ tư bị Chu Hằng hóa giải, cánh tay trái của hắn đã bị tia sét đánh cho cháy nát!

Ánh mắt Chu Hằng cứng cỏi, như vậy ngược lại khơi dậy ý chí chiến đấu vô thượng của hắn. Vừa lấy ra thủy tinh tím dung hợp... Trong một tháng trước, hắn vẫn luôn rút ra mảnh vỡ Thần Hạch, nhưng sau khi rời khỏi nội thế giới của Thần Vương, hắn phát hiện thủy tinh tím này thật ra chỉ mỏng như sợi tóc!

Hắc Ám Ma Chủ nói đây là Thần Hạch, tượng trưng, tiêu chuẩn, căn nguyên lực lượng của Thần Linh. Mà bất kể là Thần Vương hay Hắc Ám Ma Chủ đều không phải người khổng lồ kinh thiên động địa, có thể thấy được thật ra Thần Hạch cũng rất nhỏ.

Sở dĩ lúc trước mảnh vỡ Thần Hạch lớn như thế, đó là bởi bọn họ ở trong nội thế giới của Thần Vương!

Dung hợp! Không ngừng dung hợp!

Thần Hạch khác thì Chu Hằng không có khả năng dung hợp, chỉ có thể luyện hóa, nhưng cái này thì khác, bởi vì sau khi hắn đạt tới siêu cấp đại viên mãn, coi như là ý chí thứ hai của Thần Vương, Thần Hạch này chính là của hắn!

Đồ của mình thì tự nhiên chỉ cần dung hợp là được, căn bản không cần luyện hóa.

Đây là thế giới chân chính, pháp tắc hoàn chỉnh, Chu Hằng vừa dung hợp mảnh vỡ Thần Hạch, vừa cảm ngộ pháp tắc xung quanh, hai đấm vung lên không ngừng, trong ánh mắt bắn ra hai đạo thần quang, chiến ý xông thẳng tận trời.

Mây sấm tiếp tục biến đổi, cũng may, dừng lại ở chín màu, nhưng sau khi tia sét thứ năm giáng xuống, lại biến ảo thành một còn sói điện màu tím, nhào vào Chu Hằng.

Ầm! Ầm! Ầm!

Chu Hằng tung quyền đánh trả, nhưng sói điện công kích kéo theo pháp tắc hệ lôi hoàn toàn vượt qua hắn, mỗi một lần va đụng làm cho hai đấm của hắn tê dại, thậm chí cả người tỏa ra tia sét, cảm giác như bị điện giật đến chín luôn.

- Đậu mợ nó! Chu Hằng dùng pháp tắc hóa kiếm, chém vào sói điện, chống lại tồn tại pháp tắc diễn hóa thành, phải nên dùng cùng loại pháp tắc mới được.

Sói điện là lực lượng thiên kiếp biến thành, mà không phải sinh linh chân chính, cho nên lực lượng của nó tuyệt đối có hạn, chỉ cần kéo nó nửa canh giờ, tự nhiên không thua cũng tự tan biến!

Ý tưởng của Chu Hằng không thể nói là sai, nhưng hắn lại không biết gì về thiên kiếp!

10 phút sau, đạo thiên kiếp thứ sáu hình thành, hóa thành một còn hổ điện!

Một sói một hổ!

Càng không dễ đối phó!

Chu Hằng huyết chiến, nhưng khi sói điện vẫn không biến mất, đạo thiên kiếp thứ bảy, thứ tám, thứ chín lần lượt giáng xuống, hóa thành các hình thái gấu, báo, sư tử.

Năm con tương đương tồn tại Hư Thần nhị trọng thiên, hơn nữa pháp tắc hệ lôi là cuồng bạo nhất, tổ hợp 5 con thú có chiến lực vô cùng khủng bố, làm cho Chu Hằng sứt đầu mẻ trán, vết thương cũ chưa lành, thương mới đã sinh, toàn thân đẫm máu.

Điều này lại hoàn toàn kích phát ra chiến ý của Chu Hằng, hắn gầm lên, kiếm pháp tắc trong tay không ngừng chém ra, nắm đấm tay trái đánh điêncuồng, mở ra hố đen duy nhất, không ngừng cắn nuốt lực lượng đánh tới.

Sau đạo thiên kiếp thứ 9, cuối cùng không hình thành thiên kiếp mới nữa.

Xem ra, 9 là số cực hạn cũng áp dụng ở Thần Giới!

Chỉ cần tiêu diệt 5 đạo thiên kiếp này là có thể chống qua được.

Chu Hằng tử chiến!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.