Chẳng Màng

Chương 1: - Tuyết giữa mùa xuân




Trước tiên Long Thần dẫn hắn quay về Linh Vũ gia tộc, địa bàn Ngân tộc, sau đó tìm tới trang viện của Mộng Dao. Nhưng nàng không có ở nơi này, Long Thần và Tiểu Lang đành phải chờ đợi trong ngôi đình giữa viện, hi vọng nàng kịp thời trở về.

Khoảng chừng mấy tiếng sau, Mộng Dao nhẹ nhàng đẩy cửa ra, sau khi phát hiện Long Thần lập tức trợn tròn mắt kinh ngạc.

"Long Thần?" Mộng Dao kinh hô một tiếng.

Long Thần im lặng quan sát nàng thật lâu, thoạt nhìn nàng thành thục hơn nhiều rồi, mỗi một động tác đều mang theo phong vận nữ nhân quyến rũ. Thực lực nàng cũng tăng tiến lên tới Thiên đan cảnh tiểu thành, xem ra khoảng trong thời gian này nàng đã dốc không ít tâm lực cho việc tu luyện.

"Mộng Dao tỷ, đã lâu không gặp!"

Long Thần mỉm cười chào hỏi, sau đó nháy mắt ra hiệu cho Tiểu Lang. Lúc này Tiểu Lang đang ngơ ngác nhìn Mộng Dao, vẻ mặt xúc động không nói nên lời.

"Tại sao người quay trở lại? Thế mà không nói trước một tiếng để ta chuẩn bị tâm lý."

Mộng Dao trách móc. Nàng đi tới trước mặt hắn, đánh giá từ trên xuống dưới: "Đúng là mạnh mẽ hơn nhiều rồi. Long Thần, ta đã nghe nói những chuyện người làm. Sau khi giết Tứ hoàng tử lại còn khiêu chiến Kiếm Hoàng, tại sao người xuất hiện ở nơi này?"

Nói đến đây, vẻ mặt Mộng Dao không giấu được sự rung động. Bởi vì Long Thần biểu hiện quá mức kinh khủng. Thời điểm hắn còn ở Nguyên Linh thành đã là một truyền kỳ, nhưng nàng không ngờ rằng đi tới Bích Ương hoàng thành lại càng nghịch thiên hơn nữa.

Danh tiếng Long Thần đã truyền đi khắp Thương Ương quốc, Mộng Dao cũng cảm thấy tự hào vì người đệ đệ này. Ngay cả thành viên Linh Vũ gia tộc cũng sợ hãi than thầm, đồng thời thái độ đối với Mộng Dao càng thêm cung kính.

Dĩ nhiên nơi này cách Hoàng thành rất xa, bọn họ vẫn còn chưa biết sự tình Long Thần giết chết Kiếm Hoàng.

"Nếu như ta nói mình đã giết Kiếm Hoàng, sau đó nắm quyền thống trị Thương Ương quốc. Mộng Dao tỷ, ngươi có tin hay không?"

Long Thần cười nói, bộ dạng như muốn đùa bỡn nàng.

Mộng Dao nghi ngờ nói:

"Ngươi thật sự làm được?"

Nhìn nét mặt cũng biết nàng lựa chọn tin tưởng. Bởi vì những sự tình hắn từng làm đều vượt ra khỏi dự liệu của nàng, trong lúc vô tình tạo thành sự tín nhiệm tuyệt đối trong nội tâm nàng.

"Ừ!"

Long Thần gật đầu nói:

"Ta đã gia nhập Thiên Ma cung, bởi vì không có thời gian quản lý Thương Ương quốc nên giao cho sự tôn Triệu Thanh Vân trông coi. Người có thể yên tâm, sự tôn tâm địa lương thiện, công minh liêm chính sẽ quản lý Thương Ương quốc đầu vào đấy. Các thế lực khác khẳng định không dám làm xăng làm bậy vào lúc này."

Long Thần nói chuyện rất bình thản, nhưng mà Mộng Dao có thể nhận ra hắn đã thay đổi. Bất kể phương diện thực lực, hay là tâm tính đều biến hóa rất lớn. Hắn bây giờ không còn là gã thiếu niên đơn giản như lúc lựa chọn thành viên nội tộc.

"Ngươi đúng là kỳ tích, cả đời ta sẽ kiêu ngạo vì có người đệ đệ như ngươi." Mộng Dao nhìn Long Thần không chớp mắt.

Long Thần gật đầu nói:

"Mộng Dao tỷ, trong tương lai ta có rất nhiều chuyện cần phải hoàn thành, sắp tới sẽ đi xa một chuyến. Vì thế ta trở về nói lời từ biệt, không biết đến bao lâu mới quay lại nơi này."

Hắn và Linh Hi đã quyết định đi tới Thần Vũ thánh triều, ở nơi đó là thế giới xa lạ, cường giả như mây. Một khi bước lên con đường đó rất khó quay về trong thời gian ngắn.

Mộng Dao nghe thấy liền giật mình kinh hãi, hồi lâu sau nàng mới cười khổ nói:

"Đi đi, ngươi nên thuộc về thiên địa rộng lớn, địa phương nhỏ vốn không thích hợp với ngươi."

Nàng biết rõ Long Thần không thể nào ở lại nơi này, hắn cần phải tìm đến một thế giới rộng lớn hơn mới phát huy hết tài năng thiên phú của mình.

Long Thần gật đầu tỏ ý đã hiểu, trong lòng hắn rất vui vẻ khi thấy nàng thật sự trưởng thành. Lúc này Tiêu Lang chậm rãi đi tới gần, hắn mới cười nói:

"Hình như tiêu Lang rất thích ngươi, hay là người trông giúp ta một lát. Ta đi ra ngoài mua ít thứ sẽ lập tức trở lại."

Mộng Dao chưa kịp trả lời thì hắn đã chạy mất dạng. Nàng hơi ngạc nhiên, không rõ tại sao hắn lại làm như thế. Thế nhưng, tiểu Lang nhanh chóng thu hút sự chú ý của nàng. Bởi vì nàng thấy ánh mắt nó rất lạ, trong sáng và nóng bỏng tựa như gã thiếu niên ngày trước.

"Ánh mắt nó giống Lang nhi quá. Đợi Long Thần trở về nhất định phải hỏi hắn tên kia đang ở đâu?"

Long Thần vốn định chạy ra ngoài đi dạo một lát, để cho hai người có không gian yên tĩnh với nhau. Hắn bỗng nhiên nghe thấy hai nữ đệ tử Ngân tộc đang trò chuyện với nhau, một người nói:

"Nghe nói là thực lực Phần Thành thiếu gia đã đạt tới Thiên Hà cảnh, ngay cả Chu Tước lão tổ cũng không phải đối thủ. Hắn đang đi tới Thanh Dương đường đời ngươi, ngươi nói xem nữ nhân kia có cái gì hay ho khiến cho Phần Thành thiếu gia say mê như thế?"

"Ngươi không biết sao? Nữ tử kia họ Lam rất giỏi quyến rũ nam nhân, ban đầu Sở Vân Hi và Long Thần không phải cũng bị nàng mê hoặc đó sao? Nghe nói khi nàng ở tại Cửu Ma sơn đã trở thành nữ nhân của Long Thần, không ngờ rằng Phần Thành thiếu gia vẫn dám động tới nàng. Hắn rõ ràng là muốn chết mà."

"Ngươi biết cái gì, mặc dù thực lực Long Thần xem như là vô địch thiên hạ, nhưng ta nghe nói hắn khiêu chiến với Kiếm Hoàng, đòi lật đổ hoàng tộc. Kiếm Hoàng là tuyệt thế cường giả Thông Thiên cảnh, Long Thần làm gì có khả năng sống sót? Cho nên Phần Thành thiếu gia mới nhịn không được, nóng lòng trước nữ nhân kia về nhà."

"Nữ nhân kia chỉ là tàn hoa bại liễu, nếu như Phần Thành thiếu gia coi trọng ta thì tốt rồi."

"Ngươi? Coi lại bộ ngực của người xem, có nam nhân nào thích người cơ chứ?"

Long Thần im lặng nghe hết câu chuyện của hai người.

"Tới đó xem sao. Ít nhất các ngươi cũng có một đoạn thời gian với nhau, duyên phận là do trời định." Linh Hi là người hiểu chuyện, lập tức khuyên bảo hắn.

"Ù!" Long Thần gật đầu đồng ý, Linh Hi biết tâm ý của hắn như vậy là đủ rồi.

Thanh Dương đường cách đây không xa, Long Thần rất quen thuộc đoạn đường này. Nhớ tới trước kia lần đầu tiên tới đó, thực lực hắn chỉ là Địa đạn cảnh, nỗ lực hết sức để tiến vào nội tộc Linh Vũ gia tộc, không nghĩ tới thời gian thấm thoát thoi đưa, cảnh còn người mất. Còn bản thân hắn bây giờ cũng đã khác xưa nhiều lắm.

"Lúc trước từ Cửu Ma sơn trở về vẫn không có cơ hội gặp nàng, không biết nàng có nhớ ta hay không? Nhìn thấy ta đây đột nhiên xuất hiện hơn là nàng cảm thấy rất vui vẻ." Long Thần âm thầm suy nghĩ trong lòng.

Nữ nhân này lúc ban đầu chỉ muốn lợi dụng hắn, chẳng qua là sau đó hắn biểu hiện ngoài dự liệu mới từ từ thay đổi cách nhìn. Nhưng rất ít người biết sự thật trong đó, sợ rằng tất cả mọi người đều cho rằng nàng đã là nữ nhân của hắn.

Hai người kia dùng mấy chữ "tàn hoa bại liễu" để hình dung nàng quả thật không sai.

Sau khi tới gần Thanh Dương đường Long Thần đã nghe thấy thanh âm cãi vã ở trong đó truyền ra. Hắn lẳng lặng đi tới bên cửa sổ, quan sát tình huống ở bên trong. Lúc này đang có bốn người nói chuyện với nhau, Chu Tước lão tổ vẫn giống như trước kia, còn Nguyên đã bạc trắng tóc, dáng vẻ thay đổi rất nhiều.

Phía sau Chu Tước lão tổ là một gã thiếu niên bộ dạng ngang ngược càn rỡ, ánh mắt hắn lộ vẻ đắc ý nhìn Chu Tước lão tổ và Nguyên nói chuyện với nhau. Đồng thời vẫn không quên nhìn chằm chằm một nữ tử đứng sau lưng Nguyên, đó là Lam.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.