Chân Tình Ngàn Năm

Chương 21





Vương Ngạo Phong mặt ngoài rất bi thương thống khổ nhưng bên trong thì vui nổ trời.

Rốt cục lão đầu tử quy thiên, đại quyền của Vương gia chân chính nắm giữ trong tay, điều này giúp hắn có thể phóng tay phóng chân làm những chuyện mà bản thân hắn muốn.

Khi cha hắn còn sống, còn có vị ca ca là đối thủ cạnh tranh một mất một còn, hắn cực lực che giấu một vài khuyết điểm của mình, hiện tại, Vương gia hoàn toàn do hắn làm chủ, hắn không cần tiếp tục che giấu nữa, muốn làm gì thì làm, ai cũng không thể quản hắn.

Đương nhiên, lão gia tử qua đời, danh tiếng của Vương gia ít nhiều cũng bị ảnh hưởng.

Ngàn vạn gia sản của Vương gia phú khả địch quốc đều là Vương Nguyên Bảo khi trẻ dốc sức kiếm được, Vương Ngạo Phong từ lúc trưởng thành đã bắt đầu tiếp quản một vài sinh ý, tiền tài quyền thế của Vương gia đã là một nhà độc đại, sinh ý đã phổ biến khắp nơi trên cả nước, dựa vào tài lực cùng thực lực cường đại, hắn vô cùng thuận buồm xuôi gió, chưa bao giờ trải qua thất bại.

Tuy rằng hắn thông minh tài giỏi, nhưng dù sao đều là bị ánh hào quang của cha hắn che đi, hiện giờ, cha hắn đã chết, hắn muốn đại triển quyền cước, ra sức thoát khỏi cái bóng của cha hắn, tiếp tục sáng tạo một thủ phú khác của vương triều Đại Đường.

Các đối thủ cạnh tranh khác, đối với hắn mà nói căn bản không để vào mắt, duy nhất có thể so sánh với hắn chính là Đường Tiểu Đông, bọn họ là địch nhân trời sinh, chỉ có một bên tiêu vong mới có thể bỏ qua.

Vương Nguyên Bảo qua đời qua đời đối với thương minh Kim Nguyên, là một đả kích cực lớn, không ít thương gia trong lòng bắt đầu bất an, lo lắng Vương tam công tử quá trẻ tuổi, không thể chống đại kỳ, mà thương minh Phúc Ngọc đang quật khởi rất nhanh, thực lực đã có thể ngang vai ngang vế với thương minh Trường An.

Mà ở thương giới, đại đa số người trước kia đều cho rằng, trong vòng mười năm Quỷ Tài Đại Đường Đường công tử nhất định có thể đuổi kịp và vượt qua Vương Nguyên Bảo, giành được ngai vàng thủ phú.

Mà hiện giờ, Vương Nguyên Bảo đã chết, tài lực của Đường Tiểu Đông so ra vẫn kém hơn Vương gia, nhưng danh hiệu Đại Đường thủ phú này, kỳ thật đã nằm trong tay của Đường Tiểu Đông.

Vương gia cử hành nghi thức, do Vương Ngạo Phong tiếp chưởng đại quyền Vương gia, đồng thời lấy vợ thành hôn, làm như vậy để xung hỷ.

Gần đây Vương gia vận số con rệp, lấy vợ là để xung hỷ.

Còn có một nguyên nhân khác, giống như hoàng đế lập hậu, hậu cung không thể một ngày không hậu.

Thân là nhất gia chi chủ, đương nhiên phải có một phu nhân chính thức, làm như vậy cũng là nối dõi tông

Đây là điều kiện của các trưởng bối Vương gia, cũng là điều kiện cho Vương Ngạo Phong tiếp chưởng đại quyền.

Nhà gái cũng là một thế gia rất có danh vọng trong thành Trường An, tân nương tử càng là một tiểu mỹ nhân trong trăm chọn một, người ôn nhu hiền hậu, có tri thức hiểu lễ nghĩa.

Dù sao không quản Vương Ngạo Phong có thch hay không, vì tiếp chưởng đại quyền Vương gia, hắn hoàn toàn chấp nhập hôn sự này.

Bằng tướng mạo và gia thế của hắn, vốn là người trong mộng của trong lòng vô số nữ tử, trước đó, Quỷ tài Đường công tử lọt vào mắt nhanh của nhiều nữ tử nhất đã lập gia đình, hiện tại đến phiên Vương tam công tử, đã dập tắt chút hy vọng cuối cùng trong lòng các thiếu nữ, không biết có bao nhiêu cô gái đã lâm vào đau thương đổ lệ.

Hôn lễ của Vương Ngạo Phong phi thường long trọng xa hoa, không thua gì lúc Đường Tiểu Đông lập gia đình.

Tiểu tử này là đang ganh đua, Đường Tiểu Đông căn bản chẳng quan tâm, mang theo quà đi chúc mừng.

Cho dù là tử địch trời sinh, nhưng dù sao còn chưa tới lúc trở mặt, hơn nữa đại hôn của hắn, người ta cũng đã mang quà đến chúc mừng, đây gọi là trả lễ mà thôi.

Đại thần trong triều đều đến chúc mừng, ngay cả Đường Huyền Tông cũng phái thái giám trong cung đến chúc mừng, tình cảnh phi thường long trọng náo nhiệt, đủ loại khí phái, chỉ sợ ngay cả thái tử cưới vợ cũng không có quy mô thế này.

Vương Ngạo Phong thân là chú rể thần thái bay bổng, bất kể là mời rượu hay phạt rượu đều uống hết, quả thật tửu lượng rất lợi hại.

Bất kể như thế nào, Lý Lâm Phủ còn sống, song phương cũng không trở mặt rõ rệt, Đường Tiểu Đông vẫn mỗi ngày ôm mỹ nhân tiêu dao khoái hoạt.

Kha Vân Tiên sinh được một tiểu tử béo mập, Đường Tiểu Đông lấy họ của hắn và Kha Vân Tiên đặt tên là Đường Kha, ngụ ý là kết tinh của tình yêu.

Cái tên rất có ý tứ, chí ít làm cho Kha Vân Tiên cảm thấy rất ngọt ngào như được uống mật, niềm hạnh phúc được làm mẫu thân khiến chúng nữ đỏ mắt không thôi, liên tục thúc giục gia tăng cày cấy, ngay cả ban ngày cũng không thả người xuất môn.

Cho dù có lợi hại cỡ nào, Đường Tiểu Đông cũng cảm thấy ăn không tiêu, giơ cờ đầu hàng.

Cũng may Dương Quốc Trung vô cùng kích động chạy tới, lôi kéo hắn xuất môn, lúc này mới giúp hắn thoát được nguy hiểm bị chết khô.

- đại nhân có chuyện gì cao hứng như vậy?

Đường Tiểu Đông nghi hoặc nói.

Gia hỏa này luôn là vô sự không lên điện tam bảo, sáng sớm đã chạy tới như vậy, nhất định là có chuyện cầu hắn.

Quả nhiên, Dương Quốc Trung xoa xoa tay, cười hắc hắc nói:

- Hiền chất à, là như vầy, gia hỏa An Lộc Sơn này thăng chức, mời khách ở Xuân Phong Như Ý lâu, ha, không ăn không được, ai bảo gia hỏa này có tiền.

Gia hỏa này nhiệt tình kéo hắn đi uống rượu, dường như sự tình cũng không phải đơn giản như vậy?

Đường Tiểu Đông nhất thời còn chưa phản ứng, đột nhiên nhớ ra cái gì đó, toàn thân chấn động, cầm lấy tay hắn gấp giọng hỏi:

- Ngươi nói cái gì? An Lộc Sơn thăng chức sao?

Dương Quốc Trung cười tủm tỉm nói:

- Đúng vậy, có Lý hữu tướng nói giúp, gia hỏa này liền thăng chức, tam trấn tiết độ sứ đó, kỳ này phải luộc hắn một lần mới được.

Nhìn biểu tình hớn hở của gia hỏa này, khẳng định đã thu của An Lộc Sơn không ít bạc.

Tam trấn tiết độ sứ?

Đường Tiểu Đông thống khổ rên rỉ một tiếng.

Vốn tưởng rằng nắm được Dương quý phi, An Lộc Sơn không gian díu được với nàng, cuối cùng không có cơ hội đòi thu được niềm vui của Đường Huyền Tông, quan có thăng cũng không thể tới tam trấn tiết độ sứ, không nghĩ tới gia hỏa này có bản lĩnh như vậy, cầm bạc đập vào Lý Lâm Phủ và Dương Quốc Trung, dựa vào hai người nói giúp, cuối cùng lên tới tam trấn tiết độ sứ.

Chẳng lẽ quỹ tích lịch sử không thể thay đổi sao?

Chẳng lẽ loạn An Sử vài năm sau vẫn sẽ phát sinh?

Đau đầu, phi thường đau. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - http://truyenfull.vn

Dương Quốc Trung kiên quyết kéo hắn đến Xuân Phong Như Ý lâu, nhưng không từ cửa trước đi vào, mà là kéo hắn từ cửa sau lặng lẽ lủi vào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.