Chấn Thiên Kiếm Phổ

Chương 16: Tứ dị lão ma




Edit: Tiểu Linh

Beta: Nhã Vy

Thân thể Dạ Nhiễm lập tức có phản ứng, trên nắm tay vận nội lực, một quyền dùng sức đem lão đầu hổ dũng mãnh kia đánh sang một bên, cánh tay nhưng lại bị hàm răng sắc nhọn của lão hổ cắt một đường!

Thân thể Dạ Nhiễm nhanh chóng thối lui về phía sau, khiếp sợ nhìn lão hổ trước mặt!

Lại là linh hổ cấp năm! Một cái linh hổ cấp năm so với bầy mối trước kia còn khó hơn.

Mãnh thú sở dĩ xưng là mãnh thú, chính là vì trong cơ thể chúng không có năng lượng tu luyện cường đại.

Mà linh thú, lại giống như con người tự mình tu luyện, đẳng cấp tu luyện cùng nhân loại là giống nhau, cấp một đến cấp chín, trên cấp chín là tiên thiên, hơn nữa so với cấp bậc của nhân loại cường đại gấp hai lần.

Đối với mối, Dạ Nhiễm có thể chế ngự chúng, nguyên nhân lớn nhất ở chỗ mối có thân thể nhỏ, hơn nữa đối với mùi vị tương đối mẫn cảm, nắm bắt điểm này Dạ Nhiễm mới có thể an toàn thoát thân từ giữa bầy mối.

Thế nhưng mà linh hổ cấp năm, đối mặt với một linh thú cấp năm, võ giả cấp năm Dạ Nhiễm, muốn toàn thân trở ra là rất khó.

Hơn nữa, cái quy định không thể gây thương tổn tới bất luận là linh thú hay mãnh thú bất thành văn kia, vẫn còn trói buộc động tác của Dạ Nhiễm!

Dạ Nhiễm trong nhẫn trữ vật lấy ra một viên đan dược, lập tức bóp nát bôi lên cánh tay đang không ngừng chảy máu.

“Này này, cái lão hổ nhà ngươi! Cũng dám làm Nhiễm Nhiễm của bổn đại gia bị thương!” Tạp Tạp nhìn vết máu khủng bố trên cánh tay Dạ Nhiễm, một đôi mắt đen kịt đầy sát ý bắn ra tứ phía, thân thể tuyết trắng lập tức hướng phía linh hổ công kích!

Dạ Nhiễm thấy vậy, chẳng quan tâm cánh tay bị tổn thương, vận khinh công, dùng tốc độ nhanh nhất đem Tạp Tạp trên không trung cản lại!

“Tạp Tạp, ta không sao, bình tĩnh lại!” Dạ Nhiễm đem Tạp Tạp đang nổi giận không ngớt ôm vào lòng, an ủi hôn một cái lên trán Tạp Tạp.

Tạp Tạp không muốn thấy nhất chính là nàng bị thương, mỗi lần gặp nàng bị thương Tạp Tạp sẽ như là nổi điên giống thế này đi công kích, lúc này chỉ có Dạ Nhiễm mới có thể ngăn cản được Tạp Tạp, cho dù là Ngân Vũ lão cha cũng không thể may mảy chế trụ được Tạp Tạp lúc nổi giận.

Cái kia mãnh hổ tru lên một tiếng rung trời, một đôi mắt to như nắm đấm nhìn cánh tay đang chảy máu của Dạ Nhiễm khát vọng không thôi, trước mắt không đơn thuần là một linh hổ, càng là một linh hổ đã đói bụng lâu ngày!

Trong phòng quan sát, Quân Mặc Hoàng nhìn Dạ Nhiễm bị thương, đôi mắt thâm thúy đen kịt lại làm người khác không biết hắn thật sự đang nghĩ gì, Thiên Tứ bà bà nhìn thấy được Quân Mặc Hoàng nắm chén trà đến nỗi các đốt ngón tay trắng bệch.

“Nhiễm Nhiễm, bổn đại gia không thể không muốn đem cái dãy hắc sơn sở hữu tất cả các linh thú và Học Viện Quân Sự này hủy đi cùng một chỗ!” Một câu nói không chút xót thương truyền vào phòng quan sát.

“PHỐC ..” Lưu Dược một miệng trà phun tới, hả, cái gì? Mang toàn bộ linh thú của dãy hắc sơn cùng Học Viện Quân Sự của hắn hủy đi?!

Quân Mặc Hoàng bất động thnah sắc chớp chớp khóe mắt: “Quên nói, tiểu bạch cầu ký khế ước với Dạ Nhiễm kia là thiếu chủ nhỏ của dãy hắc sơn.”

Vì vậy Lưu Dược viện trưởng nghiến răng nghiến lợi u oán, Thiên Tứ bà bà, mặt mày hớn hở đắc ý.

Trong tu viện, Dạ Nhiễm ôm Tạp Tạp tránh né công kích của linh hổ, không thể động thủ lại còn mang theo Trọng lực khấu làm Dạ Nhiễm lúc này có chút bó tay bó chân, ngay tại thời điểm Dạ Nhiễm tìm được thời cơ chuẩn bị trốn đi, bỗng dưng ——–

Tạp Tạp đối với Dạ Nhiễm hét to một tiếng: “Nhiễm Nhiễm, đó có phải lệnh bài hay không?!”

Dạ Nhiễm bước chân dừng lại, lệnh bài? Ánh mắt nhìn theo hướng ngón tay Tạp Tạp, tâm Dạ Nhiễm lộp bộp nhảy dựng, lại có phần muốn chửi tục.

Tạp Tạp thấy lệnh bài, nàng cũng nhìn thấy lệnh bài! Thế nhưng mà …

Lệnh bài kia thế mà lại giấu trong hàm răng của linh hổ này!

“Khốn! Bọn họ thật đúng là biết tìm chỗ để!” Dạ Nhiễm thật sự nhịn không được thấp giọng chữi bới!

“Nhiễm Nhiễm, lệnh bài chính mình chạy tới cũng không có đạo lý.” Tạp Tạp lúc này đã khôi phục bình thường, chỉ là ánh mắt nhìn về phía con linh hổ kia vẫn là hận không thể giết nó mới hả giận.

“Rống!” Linh hổ lần nữa hướng Dạ Nhiễm hung mãnh công kích.

Dạ Nhiễm đảo mình lên không hoàn mỹ tránh né, nhưng là bây giờ muốn chạy trốn cũng không thể rồi.

Nghĩ biện pháp, nghĩ biện pháp …

Đến tột cùng cũng không thể nhờ Tạp Tạp chế ngự linh hổ này, Dạ Nhiễm nhức đầu vô cùng, nếu là có thể tổn thương linh hổ, Dạ Nhiễm liền liều mạng dùng tất cả thực lực của mình cùng đan dược phụ trợ, xác định chắc chắn có thể đem lệnh bài đoạt lấy.

Nhưng là ….

Dạ Nhiễm một bên tránh né công kích của linh hổ, một bên bứt tóc suy nghĩ.

Nếu là có đồ vật gì có thể ngăn chặn công kích của linh hổ thì tốt rồi.

Ngăn chặn …

Ngăn chặn?!

Hai con ngươi Dạ Nhiễm sáng ngời, trong đầu bỗng nhiên nhớ lại tình cảnh đánh lừa Tiểu Bạch Hổ, khóe môi chậm rãi giơ lên một độ cong tuyệt mỹ, trong nhẫn trữ vật lúc ấy lấy ra mấy cọng lông Bạch Hổ còn lại.

Quả nhiên, lúc linh hổ nhìn thấy lông trắng trong tay Dạ Nhiễm, đồng tử lập tức co rút lại, thân thể khổng lồ cũng nhất thời đứng nguyên tại chỗ, không dám bước lên phía trước.

Dạ Nhiễm cười híp mắt, lông tóc của tộc Bạch Hổ Vương, đối với những hổ tộc khác mà nói, quả nhiên tác dụng giống như thành chỉ.

“Ta biết rõ ngươi nghe hiểu được lời ta nói, Bạch Hổ Vương là bằng hữu của bổn cô nương, ngươi xác thực còn muốn đánh tiếp?” Dạ Nhiễm lúc này không còn sợ hãi cười nhìn linh hổ cấp năm.

Linh hổ một đôi mắt to nhìn Dạ Nhiễm, nhìn lại lông tóc Bạch Hổ, cân nhắc lợi hại, quyết định rời đi, theo đó quay người.

“Chậm đã.” Dạ Nhiễm hô một tiếng, thân thể linh hổ nhất thời dừng lại, quay người nhìn về phía Dạ Nhiễm.

Dạ Nhiễm chớp chớp con mắt màu đen, tự nhận là cười đến vô cùng hữu hảo: “Linh hổ à, ta cùng Bạch Hổ Vương là bằng hữu, đã ở chỗ này đụng với tộc nhân Bạch Hổ Vương, cái kia lễ gặp mặt nhất định là phải đưa.”

Linh hổ nghi hoặc nhìn về phía Dạ Nhiễm, bộ dạng tươi cười của thiếu nữ nhân loại này, như thế nào rất giống với người xấu trong lời của mẹ?

Tạp Tạp ở trong lòng mắt trợn trắng, Nhiễm Nhiễm của nó lại bắt đầu lừa dối thú rồi ..

Dạ Nhiễm trực tiếp lấy ra trong nhẫn trữ vật một viên đan dược trợ giúp linh thú hổ tộc đột phá, ở trước mặt linh hổ quơ quơ: “Đây chính là hổ linh đan mà Bạch Hổ Vương quý trọng nhất, ngươi có muốn không?”

Lúc linh hổ nhìn thấy đan dược trong tay Dạ Nhiễm thì mở to mắt, nguyên lực hổ tộc cường đại như thế, đối với nó giờ phút này ăn vào mà nói nhất định có thế đột phá linh thú cấp sáu, đến lúc đó nó có thể mở miệng nói chuyện!

Linh hổ dùng sức gật đầu, nó muốn, dĩ nhiên muốn, rất muốn!

Dạ Nhiễm cười một cái thật đắc ý a, lúc ấy lão cha của Tiểu Bạch Hổ – Bạch Hổ Vương đến để lại cho nàng luyện chế hổ linh đan, thế nhưng nàng vì chính mình lưu lại hai bình nhỏ, hiện nay đã có thể có chút công dụng rồi.

“Hổ linh đan có thể cho ngươi, nhưng là …” Dạ Nhiễm vô tội nháy mắt mấy cái: “Ngươi làm ta bị thương còn muốn đồ đạc của ta, ta chẳng phải là quá bất lợi rồi.”

Linh hổ cảnh giác nhìn Dạ Nhiễm, nàng nghĩ muốn lấy cái gì của nó?

Dạ Nhiễm âm thầm mắt trợn trắng, nàng không được lấy mạng của nó, cảnh giác như vậy làm cái gì: “Lấy tảng đá trong kẽ răng của ngươi làm vật trao đổi như thế nào?”

Linh hổ nghe xong yêu cầu của Dạ Nhiễm, lập tức thở dài một hơi, nguyên lai là cái tảng đá nhét ở hàm răng khiến nó khó chịu cả ngày, linh hổ trực tiếp đi đến trước mặt Dạ Nhiễm, miệng mở lớn.

Dạ Nhiễm bỗng chốc sửng sốt, làm cái gì vậy?

Linh hổ trong mắt sáng bóng lóe ra tia khinh bỉ, phảng phất như nói, ngươi muốn tảng đá kia người còn không tự mình lấy ra? Nhét ở hàm răng lão tử khó chịu sắp chết rồi.

Dạ Nhiễm tức giận nhìn linh hổ, hắn cũng dám khinh bỉ nàng, vẫn là nhanh chóng động thủ, đem lệnh bài nhét ở kẽ răng linh hổ lấy ra ném vào nhẫn trữ vật, sau đó từ ngón tay bắn ra, hổ linh đan liền vào trong miệng linh hổ.

Linh hổ cảm nhận được năng lượng khổng lồ của hổ linh đan, thoáng một cái hưng phấn gầm rú vài tiếng, cái đầu lớn cọ vào cánh tay Dạ Nhiễm, thân thể khổng lồ lập tức biến mất trước mắt Dạ Nhiễm, nó muốn tìm chỗ để đột phá.

Tạp Tạp nhìn một màn này, im ắng thở dài, mặc dù biết Dạ Nhiễm cấp bậc lừa dối linh thú là số một, nhưng nhìn thấy cái linh thú bị lừa kia, cũng giống như với tư cách thú, Manh Tạp Tạp đại gia cũng nảy sinh cảm giác mất mặt được rồi!

Dạ Nhiễm nhìn trong nhẫn trữ vật lệnh bài đại biểu cho Học Viện Quân Sự, khóe môi có chút giơ lên, lấy được lệnh bài, nàng rốt cục có thể ngủ một giấc thật ngon rồi ..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.