Cha Và Con

Chương 228: Hôn vợ, hôn chồng [Hoàn - sơ 1]




Thi Yến nhìn Hà Điền Điền và nói " Cậu nói đúng, không lý nào mình phải chịu đựng điều đó nữa!"

Hà Điền Điền hoàn toàn không hiếu Thi Yến đang nói gì " Cậu nói gì?"

Thi Yến vừa mở máy tính ra vừa chậm rãi trả lời " Không phải cậu đã nói là điều này thật sự không thể chấp nhận nổi sao? Được lắm, không một ai có thể ép buộc mình phải chịu đựng điều này."

Thi Yến vừa gõ mật khẩu máy tính của mình vừa tiếp tục nói, "... Vì điều này không thể chấp nhận được, cho nên không có lý do nào để chịu đựng việc này thêm được nữa...."

" Khoan khoan khoan khoan khoan…" Giang Nguyệt nghe xong những lời này, cô nàng vội đi đến bên cạnh Thi Yến và nói "… Yến Yến, mình không hiểu cậu đang nói gì cả. Cậu bảo không có lý do nào để chịu đựng chuyện này thêm được nữa vì nó thật không thể nào chấp nhận nổi, nhưng vấn đề ở chỗ cậu định không chấp nhận việc này như thế nào vậy? Không phải cậu định đến trước mặt [Kẻ tàn sát cả Lữ Bố cùng Điêu Thuyền] và đánh vào mặt cô ta chứ hả?"

" Cậu đoán đúng rồi đó …" Thi Yến nghiêm túc gật đầu.

Hà Điền Điền: " Hả?"

Giang Nguyệt: " Gì cơ?"

Lăng Nộ An: " Yến Yến, bộ cậu giỡn với bọn mình đấy hả?"

"Mình không giỡn đâu. Mình thực sự đã biết được [Kẻ tàn sát cả Lữ Bố cùng Điêu Thuyền] là ai rồi…"

Thi Yến vừa nói vừa nhấp chuột, và sau đó một loạt ảnh chụp màn hình hiện lên "… Đây là thành quả từ việc thức trắng đêm qua của mình. Mình đã tìm ra tất cả các bài viết mà người dùng này đã đăng lên trước đó, xem này. Đây là tên của người dùng trước đó [Tần Nhất Nhiên là Hoa khôi giảng đường], và còn có một cái tên trước tên đó nữa, [Nữ thần không sợ một ai] và cái tên này với tên trước đó là đều của một người …"

Thi Yến liếc nhìn bạn cùng phòng của mình đang sửng sốt nhìn chăm chú vào màn hình máy tính, sau đó cô nhanh chóng chuyển sang ảnh chụp khác. "... Đây là cái tên người dùng ban đầu mà họ đã sử dụng để đăng ký trên diễn đàn, [Nhất Thiên kiêu sa], và các cậu hãy nhìn ảnh hồ sơ đăng ký của cô ta nè …".

Lăng Nộ An lên tiếng trước " Đây chẳng phải là Tần Nhất Nhiên sao?"

Thi Yến không trả lời cô. Thay vào đó, cô nhấp chuột vào hai bức ảnh và nói: "Các cậu nhìn hai bức ảnh này đi. Đây là tài khoản QQ 1 của Tần Nhất Nhiên mà mình đã lấy được từ diễn đàn của trường, thông qua nó, mình đã có thể dò ra hồ sơ QQ của cô ta."

"Đây là Qzone của cô ta. Còn đây là một tin nhắn tự động được gửi từ trên hệ thống khi cô ta đăng ký trên diễn đàn của trường... Dựa trên điều này, mình có thể chắc chắn rằng [Kẻ tàn sát cả Lữ Bố cùng Điêu Thuyền] chính là Tần Nhất Nhiên. Vì ngay lúc ban đầu cô ta sử dụng tài khoản QQ của mình để đăng ký trên diễn đàn của trường, cho nên thông tin này đã được đồng bộ hóa với tài khoản QQ của cô ta… ".

Vừa giải thích, cô vừa chiếu thêm một vài bức ảnh nữa để cho Lăng Nộ An và Hà Điền Điền nhìn thấy. "... Đây là tài khoản của Tần Nhất Nhiên, và đây là những chủ đề và bình luận trả lời mà cô ta đã đăng trong suốt hai năm qua. Các cậu nhìn cái này đi. Khi cô ta vẫn còn là sinh viên năm nhất, có một đàn chị đã cạnh tranh vị trí hoa khôi trường với cô ta, vì vậy cô ta đã đăng một loạt những lời lăng mạ đối với đàn chị này. Đây nữa: Lâm Giang cùng một bạn học nữ tổ chức tiệc mừng năm mới vào năm ngoái và Tần Nhất Nhiên đã đăng một bài viết có ý chê bai nhan sắc của cô ấy. Không lâu sau đó, Lăng Nộ An cũng đã cạnh tranh vị trí hoa khôi với cô ta và gần như đã vượt mặt được cô ta đúng không? Tần Nhất Nhiên là chính là kẻ đứng sau những chủ đề công kích Lăng Nộ An."

Sau khi cho bạn cùng phòng xem xong tất cả các bức ảnh, Thi Yến quay người lại và nhìn họ sau đó tiếp tục nói, "Đúng như Giang Nguyệt đã nói, lúc đầu mình định đem những ảnh chụp màn hình này đến mặt đối mặt với Tần Nhất Nhiên.Tất nhiên là mình không có định đánh cô ta; mình chỉ muốn bảo cô ta xóa những bài viết này đi thôi... Nhưng, có vẻ như điều này đã không cần thiết nữa rồi. Cô ta đã đi quá xa rồi, mình nghĩ trả đũa lại mới là quyết định đúng đắn của mình trong lúc này!"

Cả căn phòng rơi vào im lặng.

Không một ai lên tiếng.

Thi Yến chậm rãi chớp mắt nhìn 3 người bạn cùng phòng của mình đang chìm trong im lặng, sự hoang mang hiện lên trên khuôn mặt họ. "Chuyện gì xảy ra với các cậu vậy? Tại sao các cậu lại nhìn chằm chằm mình như vậy chứ?"

Lăng Nộ An là người đầu tiên thoát khỏi cú sốc này, cô giơ lên một ngón cái thật lớn hướng về phía Thi Yến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.