Cha Và Con

Chương 19: Vì họ phục vụ (Phần đầu)




Cứ cho là tăng phúc đi.

Giờ khắc này, Vương Tranh có thể cảm nhận được lực lượng của Lilan Calos. Tinh cầu này dường như không có lực lượng gì, có lẽ nó có được vũ lực cường đại thậm chí có vô số bí mật, nhưng Vương Tranh lại cảm giác được trống rỗng từ nơi này.

Khi khoa học kỹ thuật của nhân loại đạt đến trình độ nào đó, lực lượng thiên nhiên đã bị áp chế.

Mà trong nháy mắt, dường như Vương Tranh hiểu được cái gì, cái gọi là năng lực X có phải chính là thứ mà bản thân mình cùng tự nhiên dung hợp lại sinh ra lực lượng hay không?

Âm thanh xung quanh biến mất, Vương Tranh lại ở trong một loại trạng thái không linh.

Cái gọi là ngộ đạo, nói bằng cách đơn giản nhất, chính là sóng tinh thần dao động đạt đến đỉnh.

Lúc này trong đại sảnh, một đám giải thưởng đang được phát ra, bởi vì phần đông nhân vật lớn xuất hiện, làm cho bầu không khí của cả buổi lễ trao giải đều rất cao.

Lúc này Tạ Nhã Đình vừa mới run run đi xuống khán đài, nàng cố gắng làm cho tâm tình của mình bình tĩnh lại, người trao giải cho nàng lại là tiến sĩ Trang Vũ Vân, đây là điều nằm mơ mà nàng cũng không nghĩ tới, trong đầu trống rỗng. Vừa rồi hoàn toàn không nhớ được bản thân mình nói gì đó, ngồi vào lại vị trí của mình, cả người đầy mồ hôi, hai chân mềm mại vô lực.

Theo bản năng nhìn về Vương Tranh ở phía đối diện, người nọ đang ngẩn người sao?

Kỳ thật nhân vật chính lần này đã không phải là mấy người học viên trẻ tuổi, nhân vật cùng đề tài được mọi người chú ý là công chúa Ina, còn có biển hiệu của các vị tiếng sĩ trong giới khoa học.

- Các vị, sau đây là giải thưởng quan trọng nhất đêm nay của chúng ta, ta nghĩ mọi người đã chờ không kịp, hiện tại có khách quý đặc biệt nhất của chúng ta tới trao giải, trưởng công chúa Aslan, điện hạ Ina.

Nhất thời toàn trường phát ra những tiếng vỗ tay nhiệt liệt nhất, vô luận bên ngoài thấy thế nào, Ina Aslan chính là tượng trưng cho sự hoàn mỹ. Cho dù xuất hiện cũng đủ để đưa ra chủ đề thảo luận nóng bỏng nhất, hơn nữa công chúa Ina đi theo con đường thân thiện, chủ trương phát triển hòa bình, yêu thương làm từ thiện, đồng thời đi nước ngoài đến Trái Đất, đều biểu đạt lý niệm chính trị của nàng, công chúa nhỏ đáng yêu như vậy, muốn không hấp dẫn ánh mắt của mọi người cũng không phải là không được.

Ina xuất hiện, hôm nay Ina ăn mặc rất đơn giản, rấtchính thức, không có mang bất kỳ vật phẩm trang sức, ở trước mặt khoa học, hết thảy những thứ trang sức làm đẹp đều là tục tằng.

Không thể không nói, Ina vừa ra sân liền hấp dẫn ánh mắt mọi người, nàng chính là thấm vào ruột gan như vậy.

Đều nghĩ đến công chúa Ina sẽ hoa lệ sáng chói nhưng lại ngắn gọn, súc tích như vậy, lại làm cho người ta càng thêm yêu thích.

Cao quý nhưng không cao ngạo.

Tâm thần Vương Tranh lập tức bị Ina hấp dẫn, kỳ quái là cũng không có thoát khỏi loại cảm giác kỳ diệu này, mà là tràn về phía bên người Ina.

Ina đang đi tới trên đài, mặt bỗng nhiên đỏ lên, bởi vì chỉ trong nháy mắt, nàng cảm giác bản tâhn bị một loại tình yêu vây quanh, là quen thuộc như vậy, cường đại như vậy, ấm áp như vậy.

Chỉ có một người.

Cảm giác không thể hiểu này chợt lóe rồi trôi qua, Ina cố nén sự kích động của mình:

- Giải thưởng lần thứ 136 dành cho sinh viên có cống hiến khoa học kỹ thuật cao nhất, người đạt được là bạn học Vương Tranh đến từ học viện Chiến Thần của Trái Đấttttt.

Nhất thời toàn trường vang lên tiếng vỗ tay cùng tiếng hoan hô nhiệt liệt, tất cả mọi người đứng lên, giờ phút này, Vương Tranh từ trong trạng thái kỳ diệu kia tỉnh lại.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, Vương Tranh từng bước một đi lên khán đài lĩnh thưởng.

- Bạn học Vương Tranh, chúc mừng ngươi.

- Cảm ơn.

Ngôn từ đơn giản nhất, nhưng mà nháy mắt khi hai người bắt tay, chỉ có hai người có thể hiểu được độ ấm cùng niềm vui.

Hết thảy đều không cần nói.

Tiếu Phỉ cùng Marcos vỗ tay nhiệt liệt nhất, Vương Tranh lấy được giải thưởng này là hòan toàn xứng đáng, cũng là danh phù kỳ thực.

- Bạn học Vương Tranh, xin hỏi hiện tại tâm tình của ngươi như thế nào, có cái gì muốn nói với mọi người sao?

Người MC cười hỏi.

Vương Tranh cười cười, không nghĩ tới còn phải để cho hắn nói chuyện, nhìn nhìn chiếc cúp của mình:

- Đây là vàng ròng sao?

Toàn trường sửng sốt, sau đó bùng nổ tiếng cười vui vẻ.

Người chủ trì La Đức cũng cười:

- Bạn học Vương Tranh rất hài hước, tuy rằng mạ vàng, nhưng nặng về ý nghĩa, ngươi còn có cái gì muốn nói sao?

Vương Tranh mỉm cười, rất rõ ràng nói:

- Đã không có.

La Đức sửng sốt, ngược lại cười:

- Để cho chúng ta dùng tiếng vỗ tay nhiệt liệt chúc mừng bạn học Vương Tranh lần nữa.

- Tên hai lúa này!

Nikaisi nhịn không được nói.

Nhưng mà không có người chú ý tới, khuôn mặt Ina vẫn mang theo vẻ tươi cười, nhưng ánh mắt vẫn ôn nhu như vậy.

Người nhận giải thưởng cao nhất lại không có nói gì, việc này cũng mang ý nghĩa lễ trao giải thưởng lần này đã chấm dứt, nhưng lúc này người chủ trì lại nhận được một nhắc nhở trên bản tin của mình.

La Đức sửng sốt, bỗng nhiên lộ ra tươi cười sáng lạn:

- Các vị khách quý, các vị bạn học, vừa mới nhận được tin tức, vừa lúc mượn trường hợp long trọng này công bố, xác nhận đến từ uỷ ban khoa học Ngân Minh. Ở mặt không gian di động, tiến sĩ Đổng Học Vũ đã làm ra cống hiến kinh người

- Hắn đã suy luận ra công thức đồng bộ gấp khúc truyền tống, đánh vỡ điều kiện giới hạn không thể truyền tống khi gấp khúc, đây là thành tựu vĩ đại nhất trong mười năm gần đây, vừa lúc tiến sĩ Đổng Học Vũ cũng có mặt ở đây. Để cho chúng ta hoan nghênh tiến sĩ Đổng lên đây nói một vài câu với mọi người, đồng thời cũng đưa ra một số đề nghị cho những nguwoif trẻ tuổi.

Toàn trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, nhưng đám người Tiếu Phỉ lại đưa mặt nhìn nhau.

Tại sao có thể như vậy ???

Ngày đó ở yến hội nàng nói một câu, chuẩn bị sau khi lễ trao giải lần này kết thúc sẽ đệ trình, tại sao lại biến thành Đổng Học Vũ ???

Mục Phùng Xuân cùng Gail liếc nhau, đều thấy được sự phẫn nộ trong mắt đối phương.

- Đổng Đậu càng ngày càng không có giới hạn, chuyện không biết xấu hổ như vậy đều làm ra được, ta đi lên giáo huấn hắn một chút!

Gail là có danh Thông Thiên Pháo, nhưng mà Mục Phùng Xuân ở một bên đã kéo hắn lại.

Trên cơ bản Mục Phùng Xuân đã hiểu được quá trình, khó trách lần đó trên yến hội Đổng Học Vũ vội vàng rời đi, vốn tưởng rằng hắn sẽ cảm thấy mất mặt, kỳ thật là trở về mở rộng ra lời nói của Tiếu Phỉ.

Kỳ thật chính là đạo lý dựng thẳng trứng chim, thời điểm không nghĩ tới làm sao cũng không thể tưởng được, một khi thông, lấy thực lực của Đổng Học Vũ quả thật có thể trong thời gian ngắn luận chứng ra, không nói chuyện nhân phẩm, quả thật là có thực lực.

Người này khẳng định là tăng ca để tranh thủ đệ trình , sau đó lại đi đề suất chuyên môn.

Đầy cũng không thể tính là sao chép, luận chứng này tất nhiên là trở thành chính hắn làm.

Sắc mặt Tiếu Phỉ có chút tái nhợt, lúc ấy muốn giải vây cho Vương Tranh, nhưng như thế nào cũng không nghĩ tới Đổng Học Vũ sẽ làm được một bước này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.