Cha Tổng Tài: Mẹ Và Bảo Bảo Trở Về Rồi!

Chương 44: Chúng ta chia tay đi




- Hỏa kiếp!

Sự khiếp sợ của Thần Thượng rốt cục cũng đã đạt đến đỉnh điểm.

- Đến tột cùng hắn lĩnh ngộ ra quy tắc gì, không ngờ lại có thể dẫn động ra ngũ hành kiếp- Hỏa kiếp. Hắn mới chẳng qua chỉ là VõThánh sơ giai mà...

Thân hình Thần Thượng lập tức lùi lại phía sau, để tránh bị Hỏa kiếp liên lụy, dù sao Hỏa kiếp cũng không phải là thứ tầm thường..

Sở Nam cũng cảm nhận được một cỗ uy áp không thể kháng cự, mang theo khí tức hủy diệt, từ trên trời rơi xuống. Sở Nam ngẩng đầu nhìn lại, quả cầu lửa kia vừa hiện lên trên hai nhãn cầu của hắn, đầu óc hắn đột nhiên nổ vang, dường như là muốn xé hắn thành phấn vụn, hủy diệt hắn thành tro.

- Đây là loại lửa gì?

Sở Nam kinh nghi, nhưng mà ánh mắt không có nửa phần tan rã. Tuy rằng hắn không biết đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà cảm giác nguy cơ lại dày đặc trước nay chưa từng có. Hơn nữa ngay cả Thần Thượng cũng phải tránh sang một bên, càng chứng minh rõ một điều, quả cầu lửa rơi từ trên bầu trời này tuyệt đối không tầm thường.

Cuối cùng, Sở Nam thấy được thân ảnh Thiên Nhiên đứng sát ở bên cạnh hắn, tựa hồ nhất quyết phải đồng sinh cộng tử cùng hắn, Sở Nam cố gắng ngăn cản uy áp la lớn.

- Thiên Nhiên nhanh tránh ra.

- Không!

- Đi... ra...

Khoảng cách từ chỗ hắn tới quả cầu lửa càng ngày càng gần, uy áp càng ngày càng mãnh liệt, nói được hai từ kia cũng khiến cho hắn hao hết tất cả khí lực. Nhưng mà Thiên Nhiên không rời đi, nàng tế ra một trận vòi rồng niết phong, hướng tới quả cầu lửa trên bầu trời công tới. Đúng lúc này, Thần Thượng chợt nói.

- Phong công chúa nếu như ngươi không muốn hắn chết ở bê trong Hỏa kiếp, thì nhanh chóng lui ra, lui càng xa càng tốt.

Thiên Nhiên nghi hoặc, Thần Thượng lại nói.

- Nhiều người độ kiếp, uy lực của Hỏa kiếp không chỉ tăng cường gấp đôi đâu!

Thiên Nhiên nghe xong, tựa hồ nhớ tới điều gì đó, thân thể lập tức hóa thành một cơn gió, xuất hiện bên cạnh đám người VõThánh Thiết Thương Hùng, Minh lão tổ. Nhưng đôi mắt chăm chú dõi theo Sở Nam, mười phần đề phòng. Tùy rằng Thần Thượng hảo tâm nhắc nhở nàng ly khai, nhưng mà nàng cũng tuyệt đối không tin Thần Thượng thật lòng hảo tâm, tập trung cùng đám người VõThánh Thiết Thương Hùng, Minh lão tổ. Nếu Thần Thượng ra tay với Sở Nam, nàng tuyệt đối liều chết chém giết những bộ khôi lỗi này, sau đó mang theo bọn họ giết đến.

Thần Thượng không để ý đến Thiên Nhiên, hắn chẳng qua chỉ nhìn chằm chằm vào Sở Nam, thì thào.

- Sở Nam, ngươi có thể chống đỡ Hỏa kiếp sao?

Thần Thượng không cho rằng Sở Nam có thể sống sót sau Hỏa kiếp.

- Mặc kệ là có vượt qua hay không, khôi lỗi trải qua lần Hỏa kiếp này, tuyệt đối không tầm thường.

Bên kia Thiên Long Hồn cũng đã dừng chém giết, bản thân Thiên Long Hồn đã bị trọng thương, vừa nhìn thấy quả cầu lửa rơi xuống từ trên bầu trời, ánh mắt nó lóe lên hào quang khác lạ.

Tốc độ rơi xuống của cầu lửa cực nhanh, trong nháy mắt đã tiến vào bên trong khu vực lửa không màu, tựa như là đá rơi vào biển rộng, vốn chỉ có thể bắn lên một vài giọt nước. Nhưng giờ phút này lại dấy lên sóng lửa ngập trời.

Trong chớp mặt lửa ở nơi này vốn không màu chợt biến thành màu vàng óng. Toàn thân hỏa hồn tử phía dưới chui lên cũng biến thành vàng óng, tựa như một tôn chiến Thần mặc hoàng kim khải giáp. Thân hình nó bạo trướng, sải bước tiến về phía Sở Nam.

Trong tích tắc thiên hỏa rơi xuống, phía sau lưng Sở Nam vốn đã bị đốt trọi lúc này trực tiếp bị thiêu cháy không còn cái gì, huyết nhục toàn thân cũng bị cháy đen, đau đớn đến mức suýt chút nữa khiến cho Sở Nam phải hét thành tiếng. Trong thức hải ngọn lửa của hắn áp bách đến trạng thái yếu ớt nhất, mắt thấy sắp bị dập tắt.

Sở Nam minh bạch, nếu như ngọn lửa này hoàn toàn biến mất, như vậy kết cục của hắn chính là thân tử hồn tiêu. Cho nên Sở Nam liều mạng bảo vệ ngọn lửa này, đường vân trên bề mặt ngọn lửa đã biến mất hơn phân nửa, chỉ còn lại vài đường, tồn tại bên trong đốm lửa nhỏ.

Thần Thượng chứng kiến tình huống này lắc lắc đầu.

- Mặc kệ ngươi có bao nhiêu yêu nghiệt. xem ra hôm nay ngươi không thoát nổi trận Hỏa kiếp này rồi!

Ngọn lửa bị thiên hỏa nhuốm thành màu vàng óc ẩn chứ quy tắc vô cùng mạnh mẽ, loại quy tắc này hoàn toàn áp chế những quy tắc của lửa mà VõThánh lĩnh ngộ ra, thậm chí là quy tắc của VõThần cũng không ngoại lệ. Quy tắc của lửa tiến vào trong cơ thể Sở Nam, huyết nhúc lập tức bị thiêu cháy, sinh mệnh lực điên cuồng tuôn ran cũng không thể nào khôi phục được thương thế. Chỉ trong chốc lát, cánh tay của Sở Vân chỉ còn lại bộ khung, huyết nhúc toàn thân hắn bị đốt cháy một khối thì thiếu đi một khối.

Thảm trạng nhìn thấy mà giật mình.

Nhưng mà tổn hại lớn nhất không phải là nhục thể, mà là nghịch ý, bởi vì mục tiêu công kích củađại bộ phận đại bộ phận quy tắc chính là nghịch ý, muốn diệt nghịch ý của hắn!

Nhưng mà trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc này, Sở Nam vẫn không lấy ra ngọc bội tổ bảo, cũng không hề sử dụng lực lượng, tia chớp màu tím, năng lượng Thần bí... Sở Nam chỉ nhìn chằm chằm vào vô tận đốm lửa màu vàng, kiên định nói.

- Hỏa kiếp? Hôm nay ta sẽ dùng Thần hỏa thiên hàng các ngươi viên mãn quy tắc của ta.

Nghịch ý không thể phá vỡ!

Trong thức hải những đường vân trên mặt đốm lửa nhỏ dưới nghịch ý cường thịnh lập tức diễn hóa ra hình dạng của một lỗ đen.

Lỗ đen vừa xuất hiện, nhất thời ngọn lửa màu vàng tựa hồ cảm nhận được cái gì đấy, gầm thét động trời. Hỏa Hồn trực tiếp tiến lên phía trước mặt Sở Nam một chường chụp xuống. Dưới một chưởng này, nhục thân của Sở Nam bị thiêu hủy hoàn toàn, một tia vô hồn, một đầu tóc xanh cũng đã sớm biến thành hư ảo, chỉ còn dư lại một bộ xương, mà bộ xương này lại vô cùng lỏng lẻo.

Thiên Nhiên siết chặt nắm đấm, hận không thể xông tới, Thần Thượng lại lắc đầu thêm một lần nữa.

- Hủy thân thể ta thì có lợi ích gì? Ý tồn, người tồn! Ta tư, ta tại!

Sở Nam ngẩng phắt đầu lên, nhìn chằm chằ hỏa hồn uy nghiêm nói.

- Lập tức Thần phục, ta lưu lại cho ngươi một mạng!

- Lĩnh ngộ quy tắc của ta, ban cho ngươi quy tắc của lửa mạnh nhất thiên hạ! Nếu không, hủy diệt!

Hỏa Hồn kim sắc mở miệng nói, thanh âm cổ phác tràn ngập lạnh lùng. Sở Nam cuồng tiếu.

- Ta cần ngươi ban cho hay sao? Thiên hạ chí cường? Ta không muốnt heien hạ chí cường mà là muốn tất cả, bất kể là thiên hạ hay là bầu trời, hay là thiên ngoại thiên!

Thánh âm tràn ngập khí thế, bá đạo vô cùng, bễ nghễ tất cả!

- Vây thì ngươi hãy nhận lấy cái chết đi!

Hỏa hồn kim sắc chụp xuống thêm một chưởng, còn Sở Nam giơ tay phải lên, không ngừng tuôn ra ngũ hành nguyên dịch từ bên trong cơ thể, điên cuồng áp súc, tương sinh thành hỏa. Sau đó cùng lỗ đen trong thức hải bảo trì nhất trí, dưới nghịch ý vô cùng cường thịnh, tung ra một chiêu Diệt Thiên Quyền, lỗ đen tạo thành từ lửa thoáng hiện, đánh về phía Hỏa Hồn.

Ầm!

Một tiếng nổ vang, bàn tay của Hỏa Hồn kim sắc cũng không có hạ xuống được, ngược lại nó lui về phía sau nửa bước, còn Sở Nam điên cuồng bay ngược ra đằng sau. Trên người truyền ra vô số thanh âm răng rắc, đó chính là tiếng xương cốt vỡ vụn.

Sở Nam cứng rắn trụ lại thân thể, một lần nữa áp súc hỏa diễm kết hợp cùng với đường vân tồn tại trong thức hải!

Sau đó tung ra một quyền thẳng thẳng đến lồng ngực Hỏa Hồn.

Phanh!

Hỏa hồn kim sắc vỗ một chưởng lên trên người Sở Nam, toàn bộ xương xườn hắn vỡ vụn.

Cùng lúc đó, lỗ đen nổ tung trên ngực Hỏa Hồn, Hỏa Hồn kim sắc lui lại đằng sau vài chục bước, trước ngực sụp đổ!

- Cái này!

Thần Thượng chấn kinh rồi, bị hành động hung ác của Sở Nam dọa cho chấn kinh rồi!

Sở Nam không có chút nào vui mừng. Cũng không quan tâm đến thương thế trên người, điên cuồng áp súc hỏa diễm cùng đường vân, từng quyền đập tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.