Cha Tổng Tài: Mẹ Và Bảo Bảo Trở Về Rồi!

Chương 1: Ông đây không làm nữa




Văn Phiến Tử không biết Sở Nam xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn thấy cảnh tượng Sở Nam phun huyết khiến lòng người sợ hãi, hắn lập tức phát hiện thời cơ tốt để chế trụ Sở Nam đã đến, vì vậy không Văn Phiến Tử không chút do dự hét lên.

Tiếng quát vang lên, thân ảnh Văn Phiến Tử đã dẫn đầu xông lên, cây quạt trong tay không biết mở ra từ lúc nào, động tác của nam tử đầu tóc rối bời cũng không chậm, liền theo sát phía sau, Hồng Hồ Nữ cũng ở trong số đó, trên người tản ra uy năng khủng bố.

Người còn chưa đến thì đủ loại công kích đã tập trung trên người Sở Nam.

Đám người Minh lão tổ tông và Thiết Thương Hùng còn chưa khôi phục thực lực, Tiểu Nê Thu trong loại tranh đấu cấp bậc này càng không thể xen tay vào, Sở Nam lập tức rơi vào thế cục vạn phần nguy hiểm, thân ảnh Thiên Nhiên thoáng cái đứng chắn trước mặt Sở Nam.

Tu vi của Thiên Nhiên trong những người ở đây, mặc dù cao nhất, nhưng nàng sử dụng dược cuốc, liên tục đào ra bốn hố trên hư không thì tiêu hao cũng rất nhiều, sắc mặt trắng bệch, nhưng thanh thế lại không yếu chút nào, quát lạnh một tiếng:

- Cút!

Lập tức, cuồng phong nổi lên bốn phía, năm cái "Long quyển" phóng đến phía đám người Văn Phiến Tử, trong lúc "Long quyển" phóng đi, Thiên Nhiên lại thi triển “Phong Quyển Tàn Vân”, năm cái "Long quyển" lập tức bành trướng, bên trong xuất hiện mây đen dày đặc.

Đợi đến lúc "Long quyển" xuất hiện trước mặt đám người Văn Phiến Tử, Thiên Nhiên liền quát:

- Phong Vân Phá!

"Long quyển" bạo xạ, Phong tạc nhập thể, năm người Văn Phiến Tử liền lộn ngược một vòng, khóe miệng rỉ máu, Thiên Nhiên xuất thủ đều là đại chiêu, chỉ trong chớp mắt đã xuất hiện ba chiêu, trái tim thoáng cái đập mạnh, lại thi triển một đạo Phong bình chướng cản trước mặt, đồng thời quát:

- Kẻ xúc phạm Phong, đều phải chết!

Văn Phiến Tử nhìn trạng thái của Thiên Nhiên, tâm tư chợt xoay chuyển, cười âm hiểm nói:

- Muốn hù ta, dùng cách này để kéo dài thời gian sao? Ngươi tính nhầm rồi, công kích, tất cả mọi người không ngừng công kích cho ta.

Theo lời nói của Văn Phiến Tử, bên trong Tinh Thần cung lập tức lao ra vài trăm người, có chừng ba mươi người là Võ Thánh, những người còn lại đều là võ giả cảnh giới Võ Tôn, tất cả đám người này đều hung hãn liều mạng tấn công về phía Thiên Nhiên.

Thiên Quy mang theo hắc quang đứng chắn trước mặt Sở Nam, năm người Minh lão tổ tông cũng tham gia tràng giết chóc, Thiết Thương Hùng bước nhanh ra, gào lên:

- Các ngươi đều phải biến thành thịt của gia gai.

Tiểu Hắc không tham dự, nó chỉ đem tinh huyết tràn ra từ thất khiếu của Sở Nam hấp thu, nhìn bộ dạng của nó lúc này dường như vẫn còn đang hấp thu uy năng tinh thần.

Mục quang Văn Phiến Tử quét qua một lượt, lại tập trung lên người Thiên Quy, sau đó lại nhìn thấy Sở Nam ngẩng đầu nhìn bầu trời giống như kẻ ngốc, trái tim thoáng cái nhảy lên đến tận cổ, lập tức ra lệnh, toàn lực tấn công người có hắc quang bao phủ quanh người, giết chết hắn sẽ được ban thưởng một kiện Thần Khí. Đồng thời, tất cả mọi người hãy triển khai thần niệm công kích cho ta, công kích kẻ đang ngửa đầu nhìn lên trời.

- Thần niệm?

Không ít người nghi hoặc lên tiếng, thế nhưng vẫn không chút do dự triển khai thần niệm công kích mạnh nhất của bọn hắn để tấn công Sở Nam.

Thần niệm của Sở Nam đã bị tàn phá nghiêm trọng, chỉ còn lại 100 mét, trong đầu Sở Nam lúc này không còn “quan sát” hình ảnh Tinh Thần đại trận và tàn trận da thú dung hợp cùng một chỗ nữa, điều này vượt xa cực hạn của hắn, nếu tiếp tục nhìn thì cũng không phải chỉ là thất khiếu đổ huyết mà thậm chí là tạng phủ đổ huyết, tính mạng gặp nguy hiểm.

Giờ phút này, Sở Nam đang cưỡng ép ghi nhớ bản đồ ngôi sao trong nháy mắt xuất hiện trên không trung, 36 ngôi sao xuất hiện trong tàn trận da thú khiến Sở Nam nhạy cảm phát giác ra trong tinh không đang ẩn chứa đại trận.

Chính lúc này, vài trăm đạo thần niệm ập đến, thần niệm của đám người Văn Phiến Tử cũng trong số đó, Hồng Hồ Nữ bộ dạng cừu hận cũng tham dự.

Thần niệm ập đến, thần niệm bị suy yếu chỉ còn lại 100 mét của Sở Nam theo phản xạ có điều kiện mà thi triển Tu La ngục, chỉ có điều Tu La ngục này rất yếu, hơn mười đạo thần niệm của Võ Tôn cũng suýt chút nữa nghiền nát Tu La ngục.

Chỉ có điều, thần niệm chỉ còn 100 mét này ngay cả uy năng cường đại cũng không thể phá hủy, độ dẻo dai không kém, dần dần chống đỡ được, thậm chí còn đem những thần niệm xung quanh nuốt vào để nuôi dưỡng bản thân. Sở Nam khống chế Tu La ngục, còn thi triển ra một cơn lốc, cơn lốc ẩn chứa tử khí, quét ra một lượt, đám Võ Tôn tiếp xúc với tử khí lập tức tim đập mạnh, không còn xuất thủ liều mạng như trước được nữa, đồng thời còn phải phân tán lực chú ý để áp chế tử khí.

Sở Nam phát hiện ra cơn lốc tử khí lúc này thi triển so với cơn lốc tử khí lúc trước thì độ dung hợp càng cao hơn. Thế nhưng, Sở Nam cũng không quá chú tâm, điều hắn chú ý nhất bây giờ vẫn là ghi nhớ biến hóa của ngôi sao trên bầu trời, mặc dù không biết liệu có hữu dụng hay không.

Tu La ngục thoáng trì hoãn trong chốc lát, theo việc hấp thu thần niệm càng ngày càng nhiều, tốc độ xoay tròn của Tu La ngục càng lúc càng nhanh, uy lực cũng càng mạnh hơn.

Dần dần, Văn Phiến Tử phát hiện không đúng, nhiều người sử dụng thần niệm công kích như vậy,tại sao hắn lại không chút phản ứng gì, ngược lại bọn hắn càng lúc càng cảm thấy kiệt lực, trong mắt Văn Phiến Tử thoáng hiện lệ mang, quát:

- Bày bố Tinh Thần tiểu trận, dùng Tinh thần tiểu trận đối phó Thiên Nhiên, ba người các ngươi công sát nam tử kia, Thiên Quy, ngươi đi bắt Thiên Quy đi!

Lúc này, không người nào đưa ra dị nghị gì, 24 ngôi sao trên không trung thoáng cái đã bị diệt 16 ngôi sao, 8 ngôi sao còn lại xoay tròn phát ra hàng vạn quang tuyến, quang tuyến hóa thành dòng xoáy cuốn về phía Thiên Nhiên, Thiên Nhiên lập tức nâng dược cuốc lên đào.

Tinh Thần tiểu trận vừa bày bố ra, ngôi sao đầy trời đột nhiên biến mất toàn bất, trở lại trời đêm, Sở Nam thở dài một tiếng, thầm nghĩ:

- Trong nháy mắt ngôi sao biến hóa, diễn hóa thành ngàn vạn, đáng tiếc không thể thấy được toàn cảnh.

Thu hồi lực chú ý, Sở Nam nhìn thấy có ba người đang vội vàng phóng về phía hắn, khí tức phát ra trên thân mỗi người so với khí tức của Minh lão tổ tông còn cao hơn một ít, mặc dù Sở Nam tìm được nhược điểm của "Pháp tắc" Võ Thánh cao cấp, có thể một quyền đánh vỡ, nhưng còn chưa thể một quyền đánh vỡ được "Pháp tắc" của Võ Thánh đại viên mãn.

Hơn nữa, đám người Minh lão tổ tông đã suy yếu, không thể tạo thành Đại Ngũ Hành Tuyệt Sát trận. Thế nhưng Sở Nam cũng không chút bối rối, ngược lại cười nói với Văn Phiến Tử:

- Cho ta mượn Tinh Thần tiểu trận của ngươi dùng một lát.

Lúc Văn Phiến Tử còn chưa hiểu thì Sở Nam đã lấy ra Chân Vũ Trụ, quăng về phía một chỗ trong hư không, đợi Chân Vũ Trụ rơi xuống.

Lúc này, trên không trung lại xuất hiện một ngôi sao.

- a…

Văn Phiến Tử kinh ngạc thốt lên:

- Ngươi có thể dẫn xuất ra một ngôi sao?

- Một ngôi sao? Vậy sao đủ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.