Cây Kiếm Của Kẻ Cướp Biển

Chương 44




Lúc Bạch Linh và Hải Đăng về tới nơi cũng đã là hơn mười giờ đêm, bốn tên kia cũng đã nhậu say quắc cần câu rồi. Vì vậy mà Bạch Linh cùng Hải Đăng rón rén về phòng, không ghé qua phòng Đức Bình nữa.

- Tôi vào phòng đây.- Bạch Linh nói vậy nhưng ánh mắt nhìn Hải Đăng vẫn đầy lưu luyến.

- Ừ.- Hải Đăng vẫn đứng đó nhìn theo.

Tôi vào thật đây.- Bạch Linh cầm ở tay nắm cửa nhưng vẫn quay ra đằng sau nói với Hải Đăng.

Bang. Hải Đăng đập tay ép Bạch Linh vào cửa. Giọng nói đầy ma mị.

- Không nỡ như vậy… hay là để tôi vào với cô…

Bạch Linh bị ép vào cửa ngây ngốc ngước lên nhìn Hải Đăng.

- Có muốn sinh một đứa nhóc không?- Hải Đăng nhếch mép trêu chọc.

Bạch Linh liền đẩy Hải Đăng ra, tên nhóc này cũng càng ngày càng bắt nạt Bạch Linh rồi đi…

- Đồ xấu xa, anh mau về đi.- Bạch Linh da mặt mỏng liền lập tức đỏ mặt.

Không tiếc sao…- Hải Đăng làm vẻ khiêu khích.

- Tôi…- Bạch Linh nuốt nước bọt. Thật ra cơ bắp của cậu ấy cũng rất tuyệt a…

Bạch Linh tự lắc đầu mấy cái, không được không được… phải kiềm chế bản thân… Cậu ấy vẫn chưa đủ tuổi kết hôn a… Sẽ đi tù mất…. Nam mô a di đà phật...nam mô…

Bạch Linh cố gắng như tai điếc mắt mù không nhìn thấy lời dụ hoặc đấy, kéo Hải Đăng hôn chụt một cái vào má rồi mở cửa phòng nhanh chóng chạy vào đóng sầm lại. Bản thân từ lúc nào lại trở nên yếu ớt mỏng manh thế này…

- Đừng nhớ tôi quá mà không ngủ được đấy.- Hải Đăng ở ngoài vẫn nói với theo.

- …- Bạch Linh hết cách với tên này.- Anh mau về đi… Không tôi sợ thú tính sẽ nổi lên mất…

Hải Đăng bật cười, sau đó đặt tay lên cửa Bạch Linh một lúc, rồi rời đi.

Bạch Linh vẫn thấy trống ngực đập thình thịch, thả người lên giường liền khua tay khua chân đấm vào không trung giấu đi sự phấn khích, sợ rằng Hải Đăng ở ngoài vẫn sẽ nghe thấy… Nhưng thực sự là hạnh phúc quá rồi, trong giấc mơ mà Bạch Linh vẫn còn mỉm cười vô cùng thoả mãn…

Sau đó lần lượt các đội khác đấu với nhau, cảm giác cũng vô cùng gay cấn, đặc biệt là trận của hai đội đấu giải chuyên nghiệp. Cũng quá là khiến người ta mở rộng tầm mắt rồi. Hình như đội thắng là Good Loser. Là đội đã từng giành quán quân toàn quốc lần trước. Nhưng tên vị đội trưởng kia có chút quen quen… Bạch Linh nhớ là đã gặp ở đâu đó rồi. Vị đội trưởng đó cũng che mặt kín mắt, chắc là do không muốn người khác nhìn thấy. Nhưng kệ đi, quan trọng là team Bạch Linh sắp phải đối đầu với một team mạnh không kém Blaze Warriors, đó là Condors( Những con kền kền). Nghe nói đội này chơi theo phương thức khá tàn bạo, tính cách thành viên cũng không được đồn đại tốt cho lắm. Tuy nhiên thứ hạng trên bảng lại lọt top 5, vì vậy mà vẫn được mọi người xem trọng. Vì là đấu loại liên tục nên các đội cũng không có nhiều thời gian để luyện tập thêm cho lắm. Tuy nhiên Đức Bình vốn lo xa nên đã sớm nghiên cứu một số đội mạnh từ trước, ít nhất cũng có thể biết được cách chơi đặc trưng của họ. Những bài huấn luyện thể lực cũng vẫn diễn ra như thường, những đội đã bị loại vẫn tiếp tục ở lại và được hướng dẫn thêm để nâng cao kỹ năng cá nhân. Có lẽ mục đích chính thực sự của công ty này là tìm ra được những mầm giống tốt nhất rồi chiêu mộ để đi thi đấu chuyên nghiệp.

Hải Đăng vốn không quá quan tâm đến mấy thứ này, chỉ đơn giản là chơi game để giải tỏa đầu óc, vì vậy cũng chỉ an nhàn đi nhìn Bạch Linh tập luyện. Hiện tại bọn Bạch Linh vẫn đang luyện tập ở phòng riêng dành cho mỗi đội, nên Hải Đăng cũng tự mình ra sảnh khách sạn ngồi nhâm nhi cafe. Nói là nhâm nhi cafe nhưng thực ra là ngồi ngẩn ngơ ra ở đó chờ Bạch Linh. Thi thoảng vẫn có vài giọng nói bàn tán xì xào nhìn về phía Hải Đăng, vừa là của những cô nàng bị vẻ ngoài của Hải Đăng mê mẩn, cũng vừa là của những tên có mặt hôm trước chỉ trích Hải Đăng về việc thô lỗ với nữ thần Bích Hạ của họ. Hải Đăng đeo tai nghe, bật nhạc không lời, mặc kệ bọn họ, thoải mải thư giãn. Bỗng có một người ngồi xuống trước mặt Hải Đăng. Dù không nhìn rõ lắm nhưng Hải Đăng cũng có thể cảm nhận được tên đó đang cười đầy ẩn ý.

- Hải Đăng, chủ lực team Flash Death, luôn đứng đầu bảng xếp hạng về thành tích cá nhân.... đăng kí nhưng lại không tham gia đợt giao hữu này, giờ lại có mặt ở đây thảnh thơi uống cafe nghe nhạc?- Người đó nói.

- ....

- Tôi là Q. Nghe danh cậu đã lâu, thực sự gặp được ở ngoài đời đúng là vẫn có khí chất bất phàm hơn.

- Q?- Hải Đăng cố lục lại trí nhớ,

Phải rồi, tên này luôn đứng thứ hai trên bảng xếp hạng cá nhân, có vài lần gửi thư khiêu chiến nhưng Hải Đăng đều không để ý tới.

- Đúng vậy, thật mong lần này có thể cùng anh so đấu một lần. Nhưng có vẻ…- Người đó nhìn vào mắt Hải Đăng…- Mắt cậu không được tốt.

- ….

- Dù sao thì tôi vẫn mong chờ được so tài với cậu, mà cú đấm của cậu hôm đó, tôi cũng nên trả lại cả gốc lẫn lãi chứ…- Tên đó nói rồi đứng dậy bước đi.

Hải Đăng nhíu mày… Là tên mà Bạch Linh ở cùng hôm đấy. Một luồng khó chịu từ đâu kéo đến khiến Hải Đăng mặt mày như chuẩn bị đánh nhau đến nơi….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.