Cầu Ngươi Đừng Tú

Chương 10: Giai nhân ma kiếp




Khi đám người Lục Thiếu Du kéo nhau về tới đình viện đặt chân thì đã là buổi chiều. Mấy trăm người lần nữa đi tới sau núi, Vô Tướng, Lục Linh và không ít người đi tìm yêu thú, linh thú cấp thấp, Giang Đảo Lưu cũng móc ra không ít hảo tửu.

Tất cả mọi người đều hưng phấn không gì sánh được, cho dù là đối với đám người Nhâm Tiêu Diêu, Tịnh Kiếm Hoàng mà nói, khi trước bọn họ cũng chưa từng được tiếp cận với cường giả trẻ tuổi đỉnh phong của Cổ tộc như hiện tại.

Trên ngọn núi, nhị nữ Đường Tiểu Tiểu và Băng Nhu thì lẳng lặng đứng ở đằng xa nhìn mọi người bận rộn, nhị nữ xuất hiện cũng khiến cho ngọn núi này như rực rỡ hơn.

- Uống.

- Móa.

Sau khi chuẩn bị xong tất cả, mấy trăm người điên cuồng hét lớn, rượu qua ba tuần, vốn đám người Cổ tộc ban đầu có chút lạnh nhạt với Nhậm Tiêu Diêu và những người khác lúc này đã sớm ôm cổ bá vai, xưng huynh gọi đệ.

- Tiểu Tiểu...

Lôi Tiểu Thiên luôn đi theo bên người Đường Tiểu Tiểu, chỉ tiếc hiệu quả cũng không quá lớn, Đường Tiểu Tiểu theo sát Băng Nhu, cái miệng nhỏ nhắn nhếch lên, cũng không để ý tới Lôi Tiểu Thiên, Lôi Tiểu Thiên cũng chỉ có thể phiền muộn không thôi.

Lục Linh đi tới trước mặt Lôi Tiểu Thiên, nhìn qua Đường Tiểu Tiểu, sau khi do dự một chút rồi nói với Lôi Tiểu Thiên:

- Lôi sư huynh, muốn lấy được Đường tiểu thư kỳ thực cũng không khó.

- Lục Linh sư đệ, đệ có biện pháp sao?

Lôi Tiểu Thiên lập tức có hứng thú, hỏi Lục Linh.

Lục Linh lắc đầu, lập tứcý bảo Lôi Tiểu Thiên nhìn về phía Đường Dần, đám người Nhâm Tiêu Diêu đang cùng uống rượu với Lục Thiếu Du rồi nói:

- Đệ không có cách nào, bất quá đệ biết rõ Lục Soái nhất định sẽ có biện pháp.

- Thật sao?

Lôi Tiểu Thiên tỏ vẻ hoài nghi.

- Tin hay không tùy huynh.

Lục Linh khẽ ngẩng đầu, có chút đồng tình nhìn Lôi Tiểu Thiên nói:

- Lôi sư huynh, về sau không nên so lực phòng ngự với Lục Soái, huynh không thể nào bằng người ta được.

- Làm sao có thể, Bất Diệt Kim Cương tượng của chúng ta có lực phòng ngự cực mạnh, không có bao nhiêu người có thể so sánh. Nếu như hôm nay ta xuất thủ trước, người bại chính là hắn.

Lôi Tiểu Thiên có chút không phục nói, hôm nay vốn hắn trộm gà không được mà còn mất nắm gạo, nếu như hắn xuất thủ trước, chỉ dựa vào lực phòng ngự mà nói, dĩ nhiên có thể chiến thắng.

- Ài...

Lục Linh nhìn Lôi Tiểu Thiên, thật sự rất đồng tình với Lôi Tiểu Thiên, hắn thở dài một hơi nói:

- Trên người Lục Soái có Tử Lôi Huyền Đỉnh, lần trước khi Chân lý Niết Bàn, dưới Vô lượng thiên lôi, Bất Diệt Huyền Thể cũng thừa cơ đột phá tới Bất Diệt Thiên Thể.

- Cái gì...

Lôi Tiểu Thiên nghe vậy, khuôn mặt tuấn lãng run rẩy, hai mắt trợn ngược, ngây ngốc.

Trên ngọn núi, mấy trăm người này vẫn đang điên cuồng uống tới khuya, có người say mèm, có người gục trên núi.

Người còn có thể bảo trì tỉnh táo cũng chỉ có đám người Lục Thiếu Du, Đường Dần, Lôi Tiểu Thiên và một số ít người.

- Ha ha... Đã nghiền.

Mọi người cười cười, Đường Dần, Nhâm Tiêu Diêu, Tịnh Vô Ngân và những người khác trước sau khoanh chân, bắt đầu điều tức.

- Băng Nhu tỷ, muội còn chưa đi ra ca ca muội và Tiểu Thiên đã trở thành như vậy rồi a.

Trên một tảng đá có bề mặt bóng loáng, Đường Tiểu Tiểu cùng với Băng Nhu tùy ý ngồi, hai má của hai người lúc này ửng đỏ, không có cảm giác giống như say, lại có nhiều thêm vài phần vũ mị.

Băng Nhu nhìn đám người đã say mèm trên ngọn núi, dịu dàng cười nói:

- Mấy khi bọn họ lại buông lỏng như vậy, chúng ta tuy rằng thân là Cổ tộc, thế nhưng bản thân mình lại hiểu rõ, sinh ở trong Cổ tộc đã có ưu thế và thiên phú bẩm sinh mà thường nhân khó có được, thế nhưng trách nhiệm và nghĩa vụ trên vai cùng với người bình thường lại nhiều hơn rất nhiều. So với người khác còn phải cố gắng hơn nhiều.

- Cổ tộc chúng ta cũng không phải là người mạnh nhất trong thiên địa này.

Đường Tiểu Tiểu nói.

- Lục Thiếu Du cũng không phải là Cổ tộc, thế nhưng thực lực và thiên phú của hắn lại không dưới Cổ tộc chúng ta.

- Hắn sao? Xem như hắn là ngoại lệ, trong thiên địa ít có người như vậy.

Băng Nhu nhìn bóng lưng của nam tử mặc áo bào xanh đang ngồi ở phía xa, lập tức nhíu mày, nói với Đường Tiểu Tiểu:

- Nhưng mà khi giao thủ với hắn, ta phát hiện ra khí tức trên người hắn không giống như người bình thường, có nhiều tương tự với Cổ tộc chúng ta, có lẽ ta đã cảm giác sai rồi.

Đêm khuya, trên trời xanh xuất hiện vô số ngôi sao. Cả thiên địa im ắng, vầng trăng tỏa ra ánh sáng nhu hòa, ánh trăng như dải lụa bao phủ cả thiên địa.

Bầu trời đêm nay giống như được gột rửa, không có một chút mây mù nào, ánh trăng nhu hòa chiếu rọi mặt đất.

Trên ngọn núi, Lục Thiếu Du đứng chắp tay, mắt nhìn vầng trăng sáng trên tời. Đêm khuy yên tĩnh này khiến cho lòng hắn tĩnh lặng.

Từ lúc rời khỏi Thương Khung chiến trường cho tới hiện tại, Lục Thiếu Du đã lâu không có cảm nhận được bầu không khí tĩnh lặng như vậy, cho nên hắn lặng lẽ hưởng thụ sự tĩnh lặng hiếm có này.

- Lục huynh đệ.

Lôi Tiểu Thiên đến bên người Lục Thiếu Du, nhìn Lục Thiếu Du, thấp giọng hỏi:

- Nghe Lục Linh sư đệ nói ngươi có Tử Lôi Huyền Đỉnh và Bất Diệt Thiên Thế đúng không?

- Đúng vậy.

Lục Thiếu Du nhìn Lôi Tiểu Thiên rồi gật đầu, xem ra Lục Linh đã nói với Lôi Tiểu Thiên.

- Ngươi...

Lôi Tiểu Thiên nghe vậy lập tức bất đắc dĩ trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, thở dài một hơi nói:

- Trộm gà không được mà còn mất nắm gạo a. Mắc lừaquá thảm a.

Hiện tại Lôi Tiểu Thiên đã hiểu rõ, cũng có thể khẳng định, Lục Thiếu Du thân mang Bất Diệt Thiên Thể, từ lúc đầu đã lừa dối hắn, bởi vì Lục Linh cho nên Lục Thiếu Du đã sớm biết rõ hắn có Bất Diệt Kim Cương tượng, nên mới dựa thế lừa hắn vào tròng, tóm lại lúc này hắn đã đem đá nện chân mình, nện còn không nhẹ a.

- Được rồi, không so đo với ngươi nữa. Nhưng mà bây giờ ngươi phải nói thật với ta một câu, rốt cuộc ngươi dùng mấy phần thực lực?

Lôi Tiểu Thiên hỏi Lục Thiếu Du, dù sao hắn đã thua, hiện tại hắn rất muốn biết rõ Lục Thiếu Du lúc đó dùng mấy phần thực lực. Hắn hiểu rõ, Lục Thiếu Du chưa dừng toàn lực.

- Ha ha...

Lục Thiếu Du cười cười không nói gì, một quyền đánh vào người Lôi Tiểu Thiên kia thật ra hắn cũng chỉ dùng ba phần khí lực.

Lục Thiếu Du hiểu rõ, Lôi Tiểu Thiên, Đường Dần cùng Băng Nhu, ba người này tuy rằng thân là Cổ tộc, tăng thêm thủ đoạn bất phàm, đủ để chống lại Nhất Nguyên Hóa Hồng bình thường. Dùng thực lực của hắn bây giờ đủ để chính diện giao phong với Tam Nguyên Hóa Hồng bình thường. Cho nên loại chênh lệch này cũng không nhỏ, dùng thực lực của hắn hiện tại, nếu như toàn lực ra tay với ba người Đường Dần, Băng Nhu, Lôi Tiểu Thiên là bắt nạt bọn họ. Thân là người có được hỗn độn bổn nguyên của thế giới hỗn độn, thân phận Cổ tộc của đối phương ở trước mặt hắn hoàn toàn vô dụng, trừ Thiên Uy ra cơ hồ hắn không chịu bất kỳ uy áp nào.

- Được rồi, không muốn nói thì đừng nói, tránh đả kích ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.