Câu Một Kim “Công” Tế

Chương 37: Làm há cảo cùng sinh bánh bao




"Nhiên Sa này, từ cái hôm ở bảo tàng hoa Onijih về ấy, tớ đã suy nghĩ rất nhiều."

Nhan Vy rầu rĩ nói.

"Cậu suy nghĩ về chuyện gì vậy?"

Nhiên Sa hỏi.

Đang là giờ ăn trưa, và 2 người đang ngồi bên một bàn trong căn tin của trường trung học Ahju. Khu căn tin khá khang trang, rộng rãi, với những khung kính lớn trông ra vườn trường, nơi có một đài phun nước rất đẹp.

"Cậu..." - Nhan Vy cúi mặt xuống khay thức ăn của mình - "Cậu thực sự thấy mệt mỏi vì tớ lắm ư?"

"Không, không đâu..." - Nhiên Sa bối rối thanh minh - "Hôm ấy có lẽ tớ bị mệt trong người nên nói năng linh tinh ấy mà, cậu đừng để tâm."

"Nhưng tớ đã luôn gây phiền nhiễu cho cậu còn gì..."

"Đúng là vậy... à nhưng chỉ một chút thôi, tớ quên hết rồi."

"Thật chứ?" - Nhan Vy ngước lên nhìn Nhiên Sa.

"Ừ." - Nhiên Sa nghiêm túc gật đầu.

Nhan Vy vui lên ngay:

"Vậy tối nay tớ lại mời cậu đến nhà tớ ăn tối. Lần này tớ cam kết sẽ nấu cho cậu một bữa hoàn hảo! Tớ đã chuẩn bị rất kĩ rồi."

Nhiên Sa mỉm cười, mà mồ hôi toát ra, anh chẳng hề mong đến buổi tối một chút nào...

GRÀOOOO!!

Một tiếng gầm khủng khiếp từ đâu vọng tới!

"Gì... gì thế??" - Nhan Vy thót tim.

Nhiên Sa nhìn ra ngoài trời, cảm giác rất bất an.

Và...

Mặt đất đang rung lên! Những khay thức ăn trên mặt bàn run lên bần bật!

"Động đất!"

Tiếng ai đó hét lên. Cả khu căn tin xôn xao.

Không, không phải động đất - Nhiên Sa lo lắng nghĩ - Ở Illen không thể xảy ra động đất được, mà có một thứ gì đó rất nặng nề đang... tiến tới gần đây!

XẸẸẸTTTT!!!!

Một tia lửa điện rất lớn đột ngột lóe lên, sáng chói mắt, và nóng khủng khiếp!!

Tia lửa điện xẹt qua rất gần bàn của Nhan Vy và Nhiên Sa, nó đã biến cả khoảng giữa của căng tin trở thành... tro bụi!

Khu nhà giờ đã bị xẻ làm hai phần, mùi khói khét lẹt, mọi thứ nơi tia lửa điện đi qua đều đã cháy đen thui, trong đó có cả những... xác người! Xác của những học sinh còn chưa kịp dùng xong bữa trưa...

Những người còn sống đều sợ hãi đến mức không thốt lên lời, chân tay bủn rủn, mặt mũi trắng bệch. Cả Nhiên Sa và Nhan Vy cũng vậy, họ chìm trong cảm giác bàng hoàng tột độ...

Chuyện gì vừa xảy ra vậy??

Mặt đất vẫn không ngừng rung lên. Tiếng sấm ầm ì ngoài trời.

Nhiên Sa lấy hết dũng khí tiến lên phía trước, tia lửa điện vừa rồi không chỉ hủy hoại căn tin này mà nó còn phá toang hoác nhiều tòa nhà khác ở bên ngoài trường học. Nhiên Sa nhìn ra ngoài trời qua những khoảng trống đổ nát ấy, nhịp tim anh đập thình thịch đến tức ngực, và đôi mắt anh đầy nỗi kinh hoàng...

Bên ngoài kia, là hình bóng của một... quái vật khổng lồ! Như một trái núi!! Một con quái vật hết sức kì dị đang gầm rú giữa màn mưa!!!!!

Nhiên Sa quay người nắm lấy bàn tay đang run rẩy của Nhan Vy và hét lên:

"Chạy đi Nhan Vy! Mọi người chạy mau đi!!"

...

...

...

Con quái vật đá Navirasor đang từ bờ sông Inins tiến vào thành phố!

Lừng lững và nặng nề!

Đôi bàn chân khổng lồ của nó đạp nát vụn những ngôi nhà bé nhỏ bên dưới...

Từ đôi mắt sáng rực của nó không ngừng phát ra những tia lửa điện tàn bạo thiêu rụi những tòa nhà cao tầng xung quanh...

XẸẸTTT!! XẸẸẸTTT!!!

ẦM ẦM!!!

GRÀÀOOO!!!!

Thời khắc này...

Thành phố Illen đã thực sự lâm nguy!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.