Cầu Mà Không Được

Chương 17




Tiểu hồ ly hóa hình, chuyện đầu tiên muốn làm là gì?

Phương Lập Triết lập tức đóng gói nàng mang về nhà!

Hắn còn nhớ như in cái cảm giác tắc nghẹn trong đêm động phòng hoa chúc mỹ nữ biến hồ ly, hiện tại nàng thực sự hóa hình, hắn đương nhiên không muốn nhịn thêm nữa!

Dọc đường đi, Tô Viên Viên cứ cảm thấy sống lưng lạnh toát, dù sự thực là nàng có pháp lực, có thể tuyệt đối nghiền áp Phương Lập Triết, nhưng vẫn từ trên người hắn ngửi ra hơi thở nguy hiểm.

Về nhà, bị Phương Lập Triết lôi kéo đi thẳng tới phòng ngủ, Tô Viên Viên khô cằn cười cười: "À, cái kia, trời còn sáng rõ, ta, ta rất tỉnh táo, không cần nghỉ ngơi đâu."

Phương Lập Triết quay ngươi bế nàng lên, vừa bước tới giường lớn vừa trầm giọng nói: "Ngươi đã hóa hình, chuyện tốt như vậy, đương nhiên phải chúc mừng một phen mới đúng chứ! Chi bằng chúng ta bù lại đêm động phòng hoa chúc, thế nào? Hôm nay ngươi nhất định không thể lại biến thành tiểu hồ ly khi dễ ta."

"Ta đâu có khi dễ ngươi a!" Tô Viên Viên mới nói được một câu đã bị thả lên giường, ngay giây tiếp theo liền bị Phương Lập Triết gắt gao ngăn chặn, không thể động đậy, mặt nàng đỏ bừng, nhược nhược nói: "Ngươi, ngươi làm, làm, làm gì?"

Phương Lập Triết như biến thành người khác, lúc này dường như từng tế bào trên thân thể hắn đều tản ra hormone cường liệt dụ hoặc Tô Viên Viên, làm nàng nhớ tới những nụ hôn ngọt ngào lúc trước, không nhịn được nuốt nuốt nước miếng. Phương Lập Triết cười khẽ, một tay xoa xoa gương mặt non mềm bóng loáng, một tay từ từ cởi từng viên cúc áo, thanh âm khàn khàn trầm thấp: "Vốn dĩ muốn chờ thêm một thời gian nữa, nhưng hiện tại ta có ký ức kiếp trước, chúng ta đã ở bên nhau hơn bảy mươi năm rồi, ta không nghĩ đợi thêm nữa. Viên Viên, cho ta."

Tô Viên Viên ngơ ngác nhìn hắn, đột nhiên cảm thấy trên người lạnh lạnh, tỉnh hồn lại đã thấy quần áo của hai người đều đã không cánh mà bay, làn da tương thiếp lại mang đến từng đợt sóng nhiệt, nàng mơ mơ hồ hồ hỏi một câu, "Vậy ngươi cũng đem chính mình cho ta sao?"

"Đúng vậy, Viên Viên, về sau chúng ta gắn bó không rời, thuộc về lẫn nhau, vĩnh viễn không chia lìa."

Tô Viên Viên như bị ánh mắt nghiêm túc lại nóng bỏng kia mệ hoặc, ma xui quỷ khiến mà gật gật đầu.

Phương Lập Triết mừng như điên, lập tức cuốn lấy đôi môi mềm mại, giao phó toàn bộ nhiệt tình. Hơn bảy mươi năm, hai người ở bên nhau đã lâu lắm, mặc kệ trước kia cảm tình giữa họ là gì, hiện giờ nàng cũng chỉ là người hắn yêu, là người hắn muốn ở bên đời đời kiếp kiếp. Có tình cảm này, lại hồi tưởng quá khứ, hết thảy đều trở thành những hồi ức ngọt ngào. Hắn còn nhẫn nhịn làm sao được? Viên Viên mỹ lệ như vậy, từng giây từng phút đều hấp dẫn hắn, dù một tích tắc hắn cũng không muốn nhịn nữa!

Sắc trời dần sáng, nhưng hai người lại hoàn toàn không chịu ảnh hưởng, hãy còn chìm đắm trong nhiệt tình, phân không ra nửa điểm tâm thần. Thân thể của hồ ly tinh chính là trợ lực tốt nhất, không hề có lần đầu đau đớn, hai người càng thêm kịch liệt. Một lần lại một lần, từ hừng đông đến chạng vạng, thỏa mãn cả thể xác và tinh thần, mang đến sự rung động từ sâu trong linh hồn. Lúc này đây, thực sự kết hợp bên nhau, cộng thêm linh hồn họ sớm đã liên kết, chân chính tuy hai mà một!

Ngày hôm sau, Tô Viên Viên tỉnh lại liền thấy Phương Lập Triết đang dịu dàng nhìn mình chăm chú, ánh mắt đong đầy tình yêu sâu đậm, không nhịn được ngửa đầu hôn lên cằm hắn một cái, cười hỏi: "Ngươi tỉnh sớm vậy?"

Phương Lập Triết lại thích thú nhìn nàng, "Hôm nay không thẹn thùng nữa? Ngày hôm qua người xấu hổ đến mức không dám mở mắt là ai ấy nhỉ?"

"Đương nhiên không phải ta! Ta chính là hồ ly tinh! Chờ ta nghiên cứu thêm một chút, nhất định sẽ khiến ngươi biến thành người xin tha! Hứ!!!"

Phương Lập Triết nhướng mày, cúi xuống khẽ phun nhiệt khí bên tai nàng, cười cười: "Ngươi không nhắc ta cũng quên mất chuyện ngươi làm nũng xin tha, không bằng chúng ta lại hồi ức một chút, khắc sâu ký ức cho ta, thế nào?"

Tô Viên Viên vội vàng chụp bay bàn tay hắn đưa lại gần, nhảy xuống giường xoay một vòng liền mặc xong quần áo, đắc ý nói: "Ta mới không tiếp tục lêu lổng cùng tên sắc ma nhà ngươi đâu! Ta muốn bắt đầu làm việc!"

Phương Lập Triết ngồi dậy, tựa lưng vào đầu giường, mặc cho chiếc chăn mỏng chảy xuống vòng eo, nửa lộ lại không lộ, xuân sắc ngập tràn, thản nhiên nói: "Nếu ta là sắc ma, vậy ngươi chính là tiểu sắc nữ, vừa rồi ai mới nói phải nghiên cứu? Xin hỏi cô nương đây muốn nghiên cứu vấn đề gì?"

Tô Viên Viên đỏ rực, xoay người vội vàng chạy vào phòng tắm. Nàng thật là quá ngây thơ, làm hồ ly tinh mà lại để nhân loại đùa giỡn đỏ mặt chạy trối chết? Rõ ràng nhân vật phải đổi cho nhau mới đúng chứ!!!

Tô Viên Viên không cam lòng triệu hoán hệ thống: 【001, mau chỉ cho ta vài chiêu, ta muốn biến thành đại yêu tinh mị hoặc khuynh quốc!!!】

001 nghẹn cả ngày không lên tiếng, rốt cuộc nhịn không được hỏi: 【Ký chủ, sao ngươi lại giao hợp cùng hắn? Chúng ta còn chưa biết chính xác bản thân hắn là người nào a!】

Tô Viên Viên xấu hổ khụ khụ vài tiếng, nói: 【Hôm qua ta cũng không nghĩ nhiều vậy a, là hắn dùng mỹ nam kế dụ hoặc ta đấy chứ! Nhưng cũng chẳng có gì ghê gớm, bản thân hắn là ai cũng không ảnh hưởng chúng ta hưởng thụ hiện tại. Ta còn không biết phải xuyên qua mấy đời, tu luyện bao lâu nữa mới có thể trở về đâu, giờ lo lắng chuyện này còn quá sớm, không cẩn thận lại tạo thành tâm ma. Ta đã xác định, "Đạo" của ta chính là tùy tâm sở dục, cái chuyện lo trước lo sau này không tồn tại trong từ điển cuộc sống của ta!】

001 nghẹn họng, không ngờ nàng có thể lấy một lời giải thích hợp tình hợp ý như vậy để bao biện cho sắc tâm của mình, nhưng nếu ngẫm lại, đích thực là nàng hành động từ trước tới giờ hầu hết cũng là tùy tâm sở dục. Nó cũng không suy nghĩ rối rắm chuyện này nữa mà vùi đầu lật tìm kho tư liệu, tìm ra loại phương thức tốt nhất thỏa mãn yêu cầu của Tô Viên Viên, 【Công pháp song tu, 1000 điểm nguyện lực, có thể đồng thời tẩm bổ cả thân thể lẫn linh hồn.】

【Không thành vấn đề, thứ tốt!】

Từ khi《Fantastic Island》công chiếu, lượng fan trung thành tăng nhanh, hiện tại Tô Viên Viên đã có hơn 15.000 điểm nguyện lực, đương nhiên không keo kiệt dùng 1000 điểm đi mua một công pháp thực dụng, dù sao thì muốn tu ra cái đuôi thứ tư cần những 100.000 điểm, còn sớm đâu, thế giới này chắc chắn không có khả năng hoàn thành.

Tô Viên Viên đổi được ngọc giản, vui mừng khấp khởi đặt lên ấn đường hấp thu, bộ công pháp kia lập tức hoàn chỉnh khắc sâu trong đầu nàng. Đây là công pháp song tu thích hợp nhất đối với hai người, có thể giúp nàng tăng trưởng tu vi, lại đồng thời tẩm bổ linh hồn của Phương Lập Triết, đều là điều mà họ cần nhất, trăm lợi mà vô hại. Hơn nữa song tu thuật này còn bao hàm phòng trung thuật, chỉ cần nàng học xong, hừ hừ, nhất định phải khiến tên kia đẹp mặt!

......................................

Vợ chồng son ân ái ngọt ngào, đến công ty làm việc cũng có thể coi như hưởng tuần trăng mật, đám người nghi ngờ cảm tình của họ đành thui thủi mai danh ẩn tích, Tô Viên Viên và Phương Lập Triết trở thành đôi vợ chồng được mọi người yêu quý nhất giới giải trí.

Ân ái đương nhiên cũng không thể chậm trễ công tác, dù sao thì đây cũng là một thế giới đặt giải trí lên hàng đầu, công tác chính là phương thức tu luyện tốt nhất đối với hai người. Hiện tại Tô Viên Viên đã là Tam vĩ hồ ly, không cần sợ hãi đột ngột biến thành tiểu hồ ly như trước, cũng không cần sợ không thể dung nhan qua năm tháng. Hiện tại nàng có thể tùy ý biến hóa bề ngoài, giải trừ toàn bộ nỗi lo về sau, dư lại chỉ có nỗ lực tu luyện và hưởng thụ thành quả.

Nương theo nhiệt độ của《Fantastic Island》, Phương Lập Triết giúp Tô Viên Viên ký vài hợp đồng đại diện nhãn hàng cao cấp, dù thế nào thì gương mặt và lượng fan khổng lồ của nàng hiển hiện ở đó, chẳng ai lại dại dột mà cự tuyệt một siêu sao tương lai như nàng. Tiếp theo,《Nhà ta có Hồ tiên》công chiếu, ngoại trừ lại làm nổi lên một làn sóng tưởng niệm Tô Tô, kỹ thuật diễn của Tô Viên Viên và Lâm Hi cũng đạt được sự khẳng định.

Nhan phái biến thành thực lực phái, fanclub của hai người mở rộng nhanh chóng, kịch bản đưa đến trên tay họ cũng ngày càng cao cấp. Phương Lập Triết giúp Lâm Hi lựa hai bộ điện ảnh một bộ phim truyền hình, bởi vì anh chỉ mộng tưởng làm ảnh đế, chỉ hứng thú với việc diễn kịch, nên các chương trình truyền hình khác hắn đều từ chối. Đối với Tô Viên Viên, hắn lại chọn một chương trình truyền hình thực tế dạng sinh tồn dã ngoại, bởi vì điều Tô Viên Viên muốn chính là siêu nhiều fan trung thành. Kỹ thuật diễn đương nhiên cũng cần chứng minh, nhưng chất lượng hơn số lượng, spam màn ảnh mới là vương đạo.

Tô Lâm cp bị bóp chết từ trong trứng, hiện tại chỉ có Phương Viên cp, còn là cặp đôi tích cực phân phát cẩu lương khắp chốn, fan cp của hai người được xưng là nhóm fan hạnh phúc nhất giới giải trí. Phương Lập Triết thực vừa lòng, càng thêm ham thích với chuyện làm hình bóng sau lưng Tô Viên Viên, xuất hiện ở tất cả mọi nơi nàng tới, sau đó để phóng viên chụp lại.

Quay xong quảng cáo cho mấy nhãn hàng, Tô Viên Viên hành lý đơn giản bị đưa tới cô đảo. Nội dung chính của chương trình này là bảy vị minh tinh chỉ được mang theo một ít vật tư đơn giản, phải hợp tác sinh tồn trên hoang đảo. Nhóm lửa, tìm đồ ăn nước uống, tìm nơi cư trú, phòng chống côn trùng hay động vật hoang dại...... Rất rất nhiều tình huống bất ngờ khiến tiết mục càng trở nên thú vị, mấy vị minh tinh này cũng tuyệt đối biến thành gian nan cầu sinh, bởi vì bọn họ thực sự không am hiểu mấy thứ đó.

Trước khi bắt đầu thu hình, sáu người khác đều cam đoan với Phương Lập Triết là nhất định sẽ chăm sóc tốt cho tiểu muội muội Tô Viên Viên. Phương Lập Triết chỉ mỉm cười không nói, chăm sóc sao, đến lúc đó ai chăm sóc ai còn chưa xác định đâu. Lần này hắn cũng tham dự tổ sản xuất chương trình, đây là một trong những điều kiện hắn đưa ra khi đồng ý tham gia chương trình. Tổ tiết mục còn năm lần bảy lượt dặn dò hắn đừng vì đau lòng lão bà mà quấy rầy tiến trình thu hình, mà không biết rằng hắn đi theo tới đây ngoại trừ không muốn tách khỏi lão bà, căn bản chính là muốn cùng nàng tới bổ sung tuần trăng mật. Loại phương thức sinh tồn dã ngoại này, đừng nói Tô Viên Viên, ngay cả hắn cũng chẳng lo lắng gì, đời trước bọn họ chui vào núi sâu rừng già còn thiếu sao?

Mọi người khoác vào trang phục chống nắng, tay cầm dao găm, xách túi nước, nồi nhỏ, bao gia vị, đạn pháo cầu cứu cùng với dây leo núi, lập tức xuất phát thăm dò hoang đảo. Kế hoạch khá rõ ràng, thừa dịp trời còn sáng, nhất định phải tìm được nguồn nước, đồ ăn và nơi cư trú qua đêm. Bởi vì ngoại hình của Tô Viên Viên thực sự rất giống người yêu cầu bảo hộ, nhiệm vụ phân phối cho nàng chính là tìm kiếm nguồn nước và chứa đầy các túi nước. Vài người còn lại, người đi bắt cá, người đi săn thú, người tìm trái cây, nghĩ cách nhóm lửa, hoặc tìm khu đất để dựng lều.

Ai cũng không ngờ, vừa mới tìm được nơi dựng trại, những người khác còn đang đi loạn quanh khu vực đó tìm kiếm, Tô Viên Viên đã xách theo bảy túi nước tràn đầy trở lại, tất cả đều là nước suối trong vắt ngọt lành. Trong ánh mắt ngơ ngác của những người khác, nàng lại ném xuống một chùm dừa lớn, cười nói: "Đã tìm được nguồn suối, nước dừa cũng có thể giải khát, hiện tại còn có việc gì khác không?"

Sáu người, mười hai con mắt chuyển từ chùm dừa qua Tô Viên Viên, cảm giác giống như nhìn thấy một bàn tay vàng sáng chói, mấy nam nhân bị đả kích đến mức chỉ muốn chui đầu xuống đất, liên thanh nói Tô Viên Viên có thể nghỉ ngơi, đi dạo xung quanh cũng được, sau đó lập tức phân tán chạy nhanh đi tìm đồ vật mà mình được giao.

Tô Viên Viên nhìn theo mấy bóng lưng vội vội vàng vàng kia, nhìn sang cameras, nhún nhún vai cười nói: "Vậy tôi liền đi săn thú về nướng vậy, bọn họ trở về khẳng định là đói bụng!"

Người quay phim đờ dẫn nâng cameras nhìn Tô Viên Viên, khóc không thành tiếng, chân tui sắp đứt rồi, làm ơn đừng hoạt bát thế nữa được không! Lúc trước còn đấu tránh mãi mới giành được cơ hội đi theo quay chụp Tô Viên Viên, tui hối hận rồi được không? Tha cho tui đi!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.