Cậu Là Mạng Sống Của Mình

Chương 8




Trong phòng tắm cũng có đồ của cô.

Đâu phải là lần đầu tiên chia xa, làm gì có nhiều cảm xúc đến thế!

Mật Nguyệt trong phòng tắm khinh bỉ bản thân!

Mấy năm nay phát dục cũng không tệ!

Thứ nên có không chỉ có, mà còn rất đầy đặn.

Cô có tí vui thầm, mặc đầm ngủ, liền ra ngoài!

Cảnh Bùi Dương đang ngồi ở sofa bên ngoài, trên chân dài đặt vi tính, ngón tay dài đang gõ trên bàn phím.

“Dương Dương, anh bận lắm sao?” Cô từ từ đi qua đó, hình như vẻ mặt rất bận.

“Có chút chuyện, em ngủ trước đi!” Anh giương mắt nhìn cô một cái, lại nhanh chóng cúi thấp lại.

“Không thể để ngày mai làm sao?” Ngày mai anh liền qua đó rồi, có gì không thể để ngày mai làm sao?

“Chuyện gấp.”

“Oh……” Cô âm thầm cuộn trên giường lớn.

Chiếc giường có hơi thở của Dương Dương, cô muốn kiên trì đợi Dương Dương làm việc xong, nhưng đôi mắt đã khóc một hồi lâu, có chút đau cay đắng, chưa một hồi lâu, cô liền từ từ ngủ thiếp đi.

Nửa khuya, cảm giác được bên cạnh có người, cô theo phản xạ dựa gần vào anh.

Đầu cô dựa vào ngực anh, gần như là phần thân trên khỏa thân.

Tay nhỏ cô nắm lấy cánh tay, cánh tay cũng là trơn láng.

Dương Dương sắp đi rồi!

Trong đầu cô theo phản xạ dần dần tỉnh dậy, sau đó đột nhiên cắn một miếng vào ngực anh.

“Xùy……” Trên đỉnh đầu truyền đến tiếng của anh.

“Xin lỗi, làm đau anh rồi!” Cô không có cố ý thật, chỉ là có chút không vui.

Cô hôn một cái vào chỗ cô vừa mới cắn, lại ngẩng đầu, tuy rằng nhìn không thấy mặt anh.

“Dương Dương, anh yên tâm, em sẽ ngoãn ngoãn.” Cô chỉ là không nỡ.

“Uhm.” Ngực anh còn có cảm giác đau do cô cắn.

Tiểu nha đầu này đúng là nỡ cắn thật.

“Đau lắm sao?” Cô hối hận rồi, vừa này bản thân manh động quá.

“Vẫn ổn.” Cũng không phải rất đau, thường thôi.

Anh là đàn ông, ắt nhiên sẽ nhịn được.

“Anh muốn cắn lại không?” Cô sờ lên cổ, “Cho anh cắn.”

Tiểu nha đầu này, ý nghĩ gì đây?

“Không cắn, ngủ mau, biết em ngày mai phải tiễn anh, nhưng cũng rất trễ rồi.” Anh vừa xử lý công việc xong, thời gian cũng là một giờ rồi.

“Không cắn lại thật sao?” Cô bĩu môi.

“Anh khôg cắn lại, trong lòng em khó chịu ngủ không được sao?”

“Uhm nà! Là lỗi của em mà! Biết lỗi thì phải sửa!” Cô cười nói, “Dương Dương……”

Tiểu nha đầu này bị anh cưng đến không còn biết trời chăng mây đất rồi.

Mật Nguyệt còn tưởng rằng anh sẽ cắn một cái, kiểu nhẹ nhàng.

Nhưng anh không ngờ trở người lại, cơ thể nhỏ bé của cô đè dưới thân mình, hơi thở nóng rực kề sát cô.

Hơi thở nhè nhẹ của cô cũng trở nên tăng tốc, cô còn nhỏ mà!

“Dương Dương……” Tay nhỏ cô nắm lấy cánh tay của anh, “Dương Dương……”

Khuôn mặt khôi ngô dựa sát vào phần má của cô, “Không nỡ cắn, hôn một cái rồi ngủ, được không?”

“Uhm……” Cô bị hú hồn, còn tưởng bản thân bị ăn sạch sẽ chứ!

Nụ hôn nhè nhẹ từ má cô trượt xuống, cứ thuận theo phần cổ mềm mại của cô đọng lại đó.

Cô cắn là phần ngực anh, anh không ngờ hôn lên cổ cô, sẽ không để lại trái dâu nhỏ?

Anh thở càng lợi hại hơn, sau đó ôm lấy eo thon của cô, “Đi ngủ.”

“Uhm.” Cô nhẹ nhàng đáp một tiếng, cảm giác được hơi thở của anh còn đang ở xung quanh cô.

Hơi thở trong phòng càng trở nên ái muội hơn, nóng rực hơn, cô dám khẳng định bây giờ toàn thân cô là màu hồng nhạt, có chút nóng rực, nhưng không bằng với người đàn ông bên cạnh.

Trong cơn mơ màng, cô vẫn là ngù thiếp đi.

Vì là máy bay tư nhân, cũng không vội, ngày thứ hai cô ngủ đến khoảng 10h sáng mới thức dậy.

Cảnh Bùi Dương sớm đã thức dậy, còn cầm di động đang bận.

“Dương Dương! Chào buổi sáng!” Cô cười xuống giường, “Em lập tức là xong ngay, sau đó đi sân bay!”

“Không vội.”

Cô một làn khói xông vào phòng mình, về đến phòng ngủ của mình.

Cô đứng trong phòng tắm, nhìn vào cổ cô có vài chấm dâu đỏ nhạt, vẻ mặt cô lại đỏ lên.

Không biết dấu răng trên ngực Dương Dương như thế nào?

Dấu có rõ rệt không?

Cô thay đồ xong, liền xuống lầu ăn sáng, mới cùng Dương Dương ngồi xe đi sân bay.

Trên xe nhìn vào vẻ mặt mặc đồ tây của anh, rất muốn cởi nút áo sơ mi của anh ra, xem dấu răng của ngày hôm qua!

Cảnh Bùi Dương chú ý đến đôi mắt của cô, “Sao thể? Anh mặc đồ không chỉnh chu à?”

“Không, rất đẹp trai, em chỉ là muốn……” Cô vừa nói vừa hành động.

Trên xe, anh không ngờ bị tay của tiểu nha đầu cởi từng nút áo sơ mi.

“Em làm gì thế?” Bàn tay to của anh ôm lấy lưng của cô, “Đừng động đậy.”

Đây là ở trong xe đấy!

Tài xế đang lái xe trước mặt ánh mắt không thay đổi, tiểu tình tứ của thiếu gia nhà mình và tiểu hôn thê, họ không thể quấy nhiễu.

“Em muốn xem mà, Dương Dương……” Cô mở nút áo ở ngực, phần đầu càng kề sát hơn.

Đêm hôm qua đen thui, bây giờ nhìn thấy rõ ràng vết răng trên ngực anh, vẻ mặt cô cười lên.

Tay nhỏ từ từ thắt lại nút cho anh, “Dương Dương, anh ở bên ngoài phải ngoan ngoãn đó!”

Anh phải ngoan?

Không ngoan rõ ràng là cô.

“Anh đẹp trai như thế, rất dễ dàng thu hút ong bướm!” Cô khuôn mặt nhỏ nghiêm túc nhìn anh, “Nhất định phải chú ý!”

“Uhm, biết rồi, sẽ không ở bên người con gái khác.” Ánh mắt đen láy của anh chăm chú nhìn vào khuôn mặt nghiêm túc của anh, “Đợi em trưởng thành.”

“Vâng!” Anh vẫn đang đợi cô trưởng thành.

Sau khi đến sân bay, cô trái lại càng thản nhiên hơn!

Có thể là đêm qua buồn rấu quá, bây giờ đến lúc chia xa thật, cô liền không còn cảm giác thương bi nữa.

Cảnh Bùi Dương hôn một cái lên má cô, sau đó mới không nỡ rời khỏi.

Sau khi nhìn thấy anh đi, cô mới rời khỏi.

Sáng sớm xin nghỉ phép, buổi chiều vẫn là đi học.

Ngồi trên ghế, Cảnh Hành liếc cô một cái, ngón tay chỉ lên chỗ cổ áo.

“Không sao!” Cô mới không để tâm!

Cô không để tâm, nhưng những người trên lớp rất nhanh đã phát hiện ra!

Trong trường học tức thời bàn tán xôn xao, nói cô được bao nuôi, tuổi nhỏ đã không biết giữ mình, bị người ta ăn rồi.

Thích Mật Nguyệt nghe được những lời nói này, rất là muốn một đấm đấm lên mặt người đó.

Cô từ nhỏ đến giờ bị Dương Dương bao nuôi thì đã sao!

Cô chính là thích Dương Dương!

Nhưng cô vẫn còn nhỏ!

Cái này không thể nhịn.

Nhìn thấy thông báo trên mạng, cô kích động đập bàn, “Nói bừa gì đó! Tôi tốt lắm đấy! Tôi làm gì cũng chả liên quan gì đến mấy người!”

Bạn học trong lớp vì sự đột nhiên nói chuyện của cô nên ngây người, còn hết hồn nữa là trong lớp còn giáo viên dạy toán đang dạy trên lớp.

“Bạn Thích Mật Nguyệt, ra chơi xuống văn phòng của tôi.” Giáo viên dạy toàn đẩy đẩy gọng kiếng, nghiêm túc nói.

“Vâng!” Cô ngồi xuống, chẳng qua là văn phòng thôi?

Đâu phải là chưa từng đi qua!

Cô cúi đầu tiếp tục nhìn vào diễn đàn trong trường học, nói đúng là khó nghe thật!

Cô liếc nhìn Cảnh Hành kế bên, “Cậu đêm này về nhà, nhất định phải hack dùm tôi, nếu không bị Dương Dương biết được, tôi sẽ chết rất là khó coi!”

“Không đâu, cậu bây giờ chịu oan ức, cũng là vì anh ấy chưa kiềm lòng được, trách anh ấy!” Nhưng chuyện nhỏ này, vẫn là phải giúp.

“Không thể trách anh ấy, tôi chủ động đó!” Cô cười tít đôi mắt, Dương Dương phải bay tận 12 tiếng đồng hồ đấy!

Họ vẫn còn cơ hội!

Sau khi ra chơi, cô liền nhún vai đi đến văn phòng của giáo viên dạy toán.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.