Cấu Kết

Chương 17: Ném tú cầu kén rể




Ads Khi ba người về nước trời đã tối, nhưng Tư Kình Vũ đã sắp xếp người đến đón, Nhan Nghiên tự về nhà trước nghỉ ngơi còn Tư Kình Vũ đưa Tư Lập Hạ về nhà. 

Khi Nhan Nghiên về đến nhà, Tử Hằng vẫn chưa ngủ, thằng nhóc này đã biết trước hôm nay Nhan Nghiên đã về nên cứ đứng ở trước cửa đợi cô. Vừa thấy cô bước vào, Tử Hằng liền lao vào trong lòng cô: “Tiểu Nghiên, cuối cùng mẹ đã về, Hằng Hằng rất nhớ mẹ a!” 

Thanh Tẩu cũng ở bên Tử Hằng, thấy Nhan Nghiên bình yên vô sự trở về cũng cười cười với cô. 

Nhan Nghiên ôm cổ con trai, hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của nó, rồi ôm lấy con. Cô cảm kích nói với Thanh tẩu: “Thanh tẩu, cảm ơn bà đã chăm sóc Tử Hằng.” 

“Đừng cảm ơn, đây là việc tôi phải làm mà.” Thanh tẩu bế Tử Hằng đang trong lòng Nhan Nghiên, nói: “Hằng Hằng, mẹ con vừa về, để mẹ con đi tắm trước, bà đưa con về phòng chơi đồ chơi nhé.” 

Tử Hằng rất hiểu chuyện, khẽ gật đầu, ngoan ngoãn ôm Thanh tẩu cùng bà trở về phòng. Còn Nhan Nghiên mang quần áo vào phòng tắm. Lần này đến Thái Lan chỉ mấy ngày mà giống như cả một kiếp người, từ lúc xuống sân bay đến giờ, Nhan Nghiên cảm thấy mình như vừa trải qua một giấc mơ. Đầu tiên Nhan Nghiên để Tử Hằng chơi trong phòng, còn mình đi tắm rửa. Sau khi cô tắm xong, Tử Hằng đã ôm đồ chơi ngủ trên giường. 

Thanh tẩu nói với Nhan Nghiên: “Hôm nay Tử Hằng rất mệt nhưng vẫn nhất định chờ cô về, vừa rồi tôi thấy Tử Hằng buồn ngủ đến mức không mở mắt ra được, còn nói phải đợi mẹ vào chơi cùng.” 

Nhan Nghiên tỏ ra áy náy, lâu lắm rồi cô không chơi cùng con trai, Nhan Nghiên nói: “Thanh tẩu, bây giờ muộn rồi, ở đây đã có cháu, cô về sớm nghỉ ngơi đi.” 

Thanh tẩu gật gật đầu: “Cô cũng nghỉ sớm đi.” Nói xong, quay đầu nhìn Tử Hằng rồi mới rời đi. 

Nhan Nghiên nhìn khuôn mặt ngây thơ đang say ngủ của Tử Hằng, ôm lấy con bế lên giường. Tử Hằng mở mắt, mơ màng nhìn Nhan Nghiên. Cậu he hé mắt nói: “Tiểu Nghiên, mẹ đã trở lại rồi!” 

“Ừ, mẹ về rồi” Nhan Nghiên hôn lên mắt con, “Hằng Hằng ngoan, hai mẹ con mình cùng đi ngủ nào.” 

Hai bàn tay nhỏ bé của Tử Hằng ôm chặt cổ Nhan Nghiên, khuôn mặt nhỏ nhắn tựa lên vai cô, nói: “Tiểu Nghiên, từ nay về sau mẹ đừng bỏ Hằng Hằng, Hằng Hằng sợ sau này không được gặp mẹ nữa.” 

Nghe được lời nói của con, Nhan Nghiên thấy cay cay sống mũi, cô ôm con trai về giường, nằm xuống bên cạnh, vừa vuốt ve con vừa nói: “Hằng Hằng, mẹ hứa với con, từ nay về sau mẹ sẽ không bao giờ rời xa con nữa.” 

Suốt cả đêm, Nhan Nghiên và Tử Hằng ngủ ngon giấc, ngược lại Tư Lập Hạ gặp toàn ác mộng, một tiếng ầm vang lên, cô ta hét lên, sau đó nhìn thấy tay đầy máu tươi. Đột nhiên, Lập Hạ mở mắt ra, xung quanh tối đen, rất nhiều người xông đến đánh đấm cô. Cuối cùng Lập Hạ tỉnh lại lúc nửa đêm, thấy căn phòng chỉ có mỗi ánh sáng mờ ảo liền vội vàng bật đèn. Xoè tay ra, may sao tay vẫn sạch sẽ, hoá ra vừa rồi chỉ là một cơn ác mộng. Dù vậy, Lập Hạ vẫn lao vào phòng tắm, mở nước ấm tắm rửa, cô dùng hết sức mình chà xát đến khi da đỏ ửng mới ngừng lại. 

Suốt cả đêm không ngủ được nên sáng hôm sau Lập Hạ ra khỏi phòng với đôi mắt thâm quầng. Tống Ngọc San đã đi làm từ sớm còn Tư Thành Đống nửa đêm thấy hai anh em đã trở về liền đi mất hút. Chỉ còn Tư Kình Vũ ở nhà, nhìn sắc mặt cô tiều tuỵ liền hỏi: “Lập Hạ, em có sao không? Anh đưa em đi bệnh viện!” 

Lập Hạ lắc đầu, ánh mắt đờ đẫn nhìn Tư Kình Vũ, nói: “Không cần đâu, em đói rồi, em muốn ăn sáng.” 

Vú Bảo đã chuẩn bị xong bữa sáng, nhưng Lập Hạ cũng không ăn được nhiều lắm. Tư Kình Vũ nói: “Thời gian này em cứ nghỉ ngơi, việc quảng cáo ở công ty anh sẽ tìm người thay thế.” 

“Không được tìm người khác.” Lập Hạ vừa nghe anh trai nói muốn thay người, lập tức phản đối. Hơn nữa hiện giờ cô cũng muốn có việc làm để lấp đầy chỗ trống, “Anh, hôm nay em cùng anh đến công ty bàn chuyện quay phim với đạo diễn, anh có yêu cầu gì em cũng có thể phối hợp.” 

Tư Kình Vũ thấy em gái biến thành bộ dạng như vậy, cũng hiểu cô rất để ý đến quảng cáo lần này của Thao Thiết. Hắn liền trấn an: “Được rồi, nếu em cảm thấy không ổn hoặc không thể tiếp tục thì có thể nói với anh.” 

Lập Hạ nhẹ nhàng gật đầu, cả hai người đều không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì. Tư Kình Vũ nhận được điện thoại của thư ký về tin mới nhận. Tư Kình Vũ mở ra xem, vừa đọc được tin kia, thiếu chút nữa là chệch tay lái. 

Lập Hạ thấy thần sắc anh trai không ổn, vội vàng hói: “Anh, có chuyện gì thế?” 

Tư Kình Vũ nhanh chóng khôi phục lại thần sắc, vội vàng phanh gấp: “Lập Hạ, em đừng đến công ty vội, anh đưa em về nhà trước.” 

“Sao em phải về nhà?” Lập Hạ không hiểu gì cả, lúc này, điện thoại vang lên, Lập Hạ cũng nhận được một bức thư, trên thư là một bức ảnh, chính là Tư Lập Hạ và hai người đàn ông, dù chưa được gọi là ảnh sex nhưng cũng rất nóng bỏng. Tay cô mềm nhũn, đánh rơi điện thoại, cô thì thào khó hiểu hỏi anh trai: “Anh, người kia lại gửi thư đến.” 

Tư Kình Vũ đã nhìn thấy ảnh chụp trên điện thoại của Lập Hạ, hắn nắm chặt tay lái, không ngờ người kia không bỏ qua, hơn nữa còn nhanh nhẹn như vậy. Lập Hạ vừa tìm được đường sống trong chỗ chết ở Thái Lan, mọi việc chưa qua đã tung ra những bức ảnh này. Hắn cười cười nói: “Em về trước đi, để anh xử lý chuyện này.” 

“Theo anh thì người kia muốn gì? Em gọi điện cho hắn, hỏi hắn có phải hắn định tống tiền, hắn muốn bao nhiêu em cũng cho hắn!” Nói xong, Lập Hạ vội vàng nhặt điện thoại định gọi lại, nhưng đầu dây bên kia đã tắt máy. Rõ ràng đây chỉ là một sim rác đã sử dụng hết. 

“Em đừng lo lắng quá, cũng đừng nghĩ gì nhiều, về nhà nghỉ ngơi thật tốt.” Tư Kình Vũ cầm tay em gái, khởi động lại xe quay về. Cũng may khi trở về không gặp phải phóng viên. Hắn an ủi Lập Hạ một lúc lâu mới quay lại công ty. 

Sự tình còn nghiêm trọng hơn so với sự tưởng tượng của Tư Kình Vũ, người này đã tung ra toàn bộ ảnh mà nữ chính là Tư Lập Hạ, nam chính có các công tử có tên tuổi và cả những người hay xuất hiện trên TV. Cả internet và báo chí đều đưa tin này, không những thế Lập Hạ còn được gọi là nữ Trần Quán Hi. Mà rất nhiều gã đàn ông trong ảnh đều bị mất hết cả danh dự, những người này gọi điện thoại không được cho Lập Hạ, đều gọi điện tới tấp đến Kình Vũ hỏi chuyện gì đang xảy ra. 

Tư Kình Vũ vẫn cho kẻ kia gửi ảnh cho Lập Hạ mà không công bố là có mục đích khác. Khi Lập Hạ vừa về nước lại lập tức tung ảnh ra ngoài, chính là muốn ép chết Lập Hạ, bôi nhọ thanh danh Tư gia. Sau buổi trưa, cổ phiếu của Lãng Ức bắt đầu giảm nhẹ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.