Câu Được Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Chương 24




Bc ra khỏi cangteen , gương mặt nó tối hơn bao giờ hết khiến ai đi lướt qua nó nhìn vào cũng phải cảm thấy sợ hãi .

Đi một mạch lên phòng hiệu trg , nó đá cửa cái Rầm .

- Em học sinh nào mà dám to gan vậy - Ông hiệu trg đang xem sổ sách mắt ko thèm ngước lên nói .

- Tôi - nó lạnh lùng nói , hàn khí tỏa ra hơn bao giờ hết khiến ông hiệu trg tay đang cầm bút phải khựng lại , run sợ ngẩng mặt lên .

- Tiểu thư , sao cô lại ở đây , tiểu thư có gì ko hài lòng sao ? - Hiệu trưởng lắp bắp nói . Đây là lần thứ hai trong này ông bị nó dọa chết .

- Ko phải là ko hài lòng mà là rất hài lòng vì sự tiếp đón của các học sinh ở đây - nó vừa nói vừa cởi cái áo khoác ngoài ra - Bảo người chuẩn bị cho tôi một bộ đồ mới nhanh .

-Dạ , - ông hiệu trg gọi điện cho một ai đó rồi quay sang nói với nó - Đồ đang dc mang đến đây ạ - ông ngập ngừng nói tiếp - Tiểu thư , lũ học sinh đó thực sự ko biết về thân phận củ ng , nếu bọn chúng biết thì chắc chắn là sẽ ko dám - ông hiệu trg nhìn cái áo khoác ướt đẫm của nó cũng lờ mờ đoán ra sự vc . Đây ko phải là điều lạ , trc đây có rất nhiều các học sinh bị bắt nạt đã lên đây tìm ông , nhưng vì gia thế lũ học sinh khối A lớn quá nên ông cũng đành bó tay ko lm dc gì . Nay bọn chúng đã đụng đến nhị tiểu thư của gia tộc Nguyễn thì ko biết sẽ phải chuốc lấy hậu quả gì đây .

- Hồ sơ của hai nhỏ Hiền và Dung lớp 11A lấy ra đây cho tôi - nó lúc nãy đã kịp nhìn thấy bảng tên của hai con nhỏ xấu số dám nói những lời sỉ nhục nó ở trong cangteen rồi .

- Dạ - ông hiệu trg luống cuống nói , rồi đứng lên đi về phía tủ tài liệu tìm thứ gì đó , tầm một lúc sau - Dạ , đây là hai bộ hồ sơ mà tiểu thư cần tìm .

Nhận lấy hai bộ hồ sơ trên tay của hiệu trg nó bình thản mở ra , ra ghế sopha ngồi . Từng thông tin cá nhân , tuổi tác , tính cách và đặc biệt là gia thế của hai nhỏ đều ở trong này .

'' Dựa vào hai cái tập đoàn mắt muỗi đó mà đòi đuổi học tôi ư . Các ng lầm rồi '' đó là suy nghĩ của nó lúc này , vứt tập hồ sơ trên bàn , dựa lưng vào thành ghế sopha nó bình thản nhắm mắt lại . Nó muốn thư giãn một tí trc khi cho hai con nhỏ kia xuống địa ngục .

Cốc , cốc có tiếng ai gõ cửa .

- Vào đi - hiệu trg thu lại vẻ mặt sợ sệt của mình , nghiêm khắc nói .

- Thưa hiệu trg , đồng phục mới đã dc mang đến ạ - một cô gái đi vào , đồng phục có vẻ như là của phòng tài vụ , trên tay đang cầm một bộ đồng phục nữ còn mới toanh .

- Cô để trên ghế cho tôi , rồi ra ngoài lm vc tiếp đi - hiệu trg nhìn cô gái mới vào nói .

- Dạ - cô gái đó liếc nhìn lấy cô học sinh đang ngồi trên ghế sopha kia mà ko khỏi ngưỡng mộ , ghen tỵ sắc đẹp với nó và trong lòng ko biết có bao nhiêu thắc mắc . Đây ko hiểu là tiểu thư của tập đoàn lớn nào mà có thể dc hiệu trg sợ sệt đến vậy . Nhưng rồi cũng nhanh chóng đi ra ngoài để lm hết công vc của mình .

- Tiểu thư , đồng phục mới đã có - hiệu trg nhìn ng con gái đang thư thái nhắm mắt ngồi trên ghế sopha nói .

Nghe thấy thế , nó mở mắt đứng dậy cầm lấy bộ đồng phục đi thẳng vào nhà vệ sinh trong phòng hiệu trg để thay .

Tầm một lúc sau , nó đi ra . Lúc này trông nó cũng có vẻ tươm tất hẳn lên , quần áo chỉnh tề , mái tóc cũng đã khô hơn so với vẻ rối bời của nc gây nên lúc nãy .

Ko thèm nói với ông hiệu trg lấy một câu , nó đi thẳng ra ngoài .

Lúc này có vẻ như đã bắt đầu vào giờ học cho nên ở ngoài hành lang nó ko thấy bóng dáng của bất kì học sinh nào cả . Nghĩ vậy cũng tốt , sau vụ ở cangteen nó sẽ bị soi mói nhiều hơn nghĩ thầm : '' Biết vậy ko nên đóng giả thân phận , thật là phiền phức . Bây giờ nếu mình mà quay trở lại với thân phận cũ sẽ bị đám ng đó nghi mất , lúc đó chắc chắn sẽ có rất nhiều thứ có thể cản trở trong kế hoạch của mình ''

Trên dg đi , trong lớp học có rất nhiều cặp mắt của các học sinh khối A soi mói nó . Dường như họ đều dành cho nó những cái nhìn thương hại hay đại loại nhiều hơn là khinh bỉ . Biết sao dc , với thân phận của nó lúc này ai mà ko coi thường chứ , có khi nếu nói với pa nuôi của nó về vc giả dnh thân phận bôi nhọ gia tộc như thế này thì có khi ông sẽ nổi trận lôi đình , lúc đó nó khó mà sống dc .

Nhưng cũng chẳng thèm quan tâm đến những ánh mắt nó , đại loại nó nghĩ " Đã diễn rồi thì phải diễn cho trót chứ " .

Cuối cùng lớp 11A đã hiện ra ở trc mắt nó . Bên trong lớp ko khí cũng chẳng khác gì hai tiết đầu . Vẫn tình trạng thầy lm gì kệ thầy , trò lm gì kệ trò .

Mở cửa vào lớp ko một lời xin phép với cái ng dc cho là cô giáo đang ngồi trên bàn giáo viên nó bình thản bc về chỗ trc những ánh nhìn ngạc nhiên của tất cả mọi ng .

'' Con nhỏ này cứng đầu thật , vẫn còn dám vác cái bản mặt trơ trẽn đó quay lại cái lớp này hay sao '' nhỏ Dung nhìn nó căm phẫn nghĩ .

- Khụ , khụ - nhỏ Hiền thấy nó đi vào thì cố tình ho thành tiếng như để ra dấu hiệu một cái gì đó .

Bà giáo đang dán mắt vào cái điện thoại trên tay , ngẩng mặt lên thì thấy nhỏ Hiền chỉ tay vào nó . Cúng hiểu ý bà lên tiếng quát nó .

- Này em kia , vào tiết bao nhiêu lâu rồi sao bây giờ em mới lên lớp hả ? - Biết nó là học sinh dc nhận học bổng nên bà rất coi thường .

- Vào lớp sớm cũng có lm gì đâu , ngồi nhìn cô chơi điện thoại chắc . Thông báo trc cho cô biết , tôi cũng ko rảnh thời gian đâu - sắp tới gần chỗ ngồi , nghe tiếng quát tháo của bà ta nó cũng ko ngại gì quay lại đáp với vẻ mặt tỉnh bơ .

- Ồ - cả lớp kinh ngạc ồ lên một tiếng , ko ngờ chỉ dựa vào danh hiệu học sinh dc nhận học bổng sao nó lại có thể ăn nói như thế với một giáo viên cấp cao trong trg , nó ko sợ bị trù sao .

- Ko nói nhiều , lúc nãy em đi đâu mà vào lớp muộn thế hả . Về chỗ viết bản kiểm điểm cho tôi - bà cô bị quê mặt nhưng vẫn cố giữ hình tượng .

- Cô nghĩ tôi bao nhiêu tuổi rồi mà còn lm cái việc trẻ con đó , tôi nói lại lần nữa tôi ko rảnh , Ok - nhìn bà nó lên giọng nói tiếp - Còn tôi đi đâu lúc nãy hả ? Lên phòng hiệu trưởng ngồi uống trà với ông ta đó , nghi ngờ thì lên đấy gặp ông ta mà hỏi . Câu trả lời của tôi đủ để lm cô vừa ý rồi chứ , còn thắc mắc gì nữa ko ?

- Em , ... - bà hết dg cãi , đã thế còn bị cả lớp ở dưới cười ầm lên vì vụ cãi nhau '' thông minh '' vừa rồi của bà .

Nhìn bà ta á khẩu nó nhìn bà ta với một ánh mắt thách thức ko nói gì đi thẳng về chỗ của mình . Nó đi lướt qua bàn phía con nhỏ Dung và Hiền vẫn ko có tỏ ra thái độ gì chỉ liếc mắt nhìn hai co nhỏ đó một cái rồi đi thẳng .

- Này , sao áo của nó ko ướt vậy , hình như là đồng phục mới . Nhưng nó lấy ở đâu ra chứ - Nhỏ Hiền nhìn lưng áo của nó , thì thầm sang tay nhỏ Dung bên cạnh nói nhỏ .

- Chắc là vừa khô thôi , lm gì nó có đủ tiền mua một bộ đồng phục mới chứ . Nhà em nó nghèo , mày thông cảm đi - Nhỏ Dung cũng có thắc mắc về vc này nhưng cũng mạnh giọng nói .

Về chỗ mình ngồi xuống nó bắt gặp 5 ánh mắt đang nhìn mình chằm chằm .

- Mặt tôi lại dính nhọ à , lm gì mà mấy ng nhìn ghê thế - bộ mặt nó lúc này trông ngây thơ cực kì với lại đây là lần thứ hai nó nói câu này trong ngày .

- Con này , mày còn giả bộ nữa hả , lúc nãy chuồn đi đâu thế hả - Thùy Trâm quay xuống quắc mắc hỏi nó .

- Lúc nãy mày ko nghe rõ tao nói gì với con mụ kia à - nó chỉ tay về phía bà cô đang ngồi ôm máy trên bàn giáo viên - Đi lên phòng hiệu trg chứ đi đâu .

- Này nha , đừng có đùa khai thật đi , mày đi đâu và lm gì mà bỏ bom bọn này - Hà My nghe nó nói lên phòng hiệu trg thì càng ko tin .

- Thì tao đã nói rồi , ai bảo bọn mày ko tin lm chi . Lên phòng hiệu trg ngồi uống trà với ông ý - nó lần này trong giọng cũng có pha chút bực tức . Sao mấy ng này hỏi gì mà dai hơn con đỉa thế vậy , tốn calor quá .

- Nói dối cũng tùy có mức độ thôi , nói thế ai tin - hắn ngồi bên cạnh dán mắt vào màn hình Ipad lạnh lùng lên tiếng nói .

- Này cái tên vô duyên kia , ai mượn anh xem vào . Ko tin ý gì , dc anh có dám lên phòng hiệu trg với tôi ko ? Nếu đúng thì sao , anh mắt cái gì - nó tức giận cãi

- Cô lên mời ông ta xuống đây rồi tôi tin - hắn mắt vẫn dán mắt vào Ipad , giọng nói ko có gì thay đổi .

- Mời ông ta lên đây hả , dễ thôi . Nhưng anh xuống mồ mời cụ tổ ông ta lên đây trc gặp tôi đi rồi bảo tôi lm gì cũng dc - chưa thấy ai độc miệng như nó .

- Ko cần phải xuống mồ đâu , cô có thông minh thì phát minh ra cái máy gọi hồn cụ tổ ông ta đến đây đi . Đỡ mất thời gian vàng bạc của tôi - hắn cũng đâu có vừa đâu , cãi có khi còn độc miệng hơn cả nó .

- Vậy thì anh đi chết trc đi , lúc đấy tôi gọi luôn hồn cụ tổ ông ta với hồn anh về luôn một thể . Ít ra anh cũng phải cảm ơn cái sáng kiến cao siêu của tôi vì chắc chắn rằng lúc chết anh cũng ko phải lm ma cô đơn mà chí ít cũng có một con ma già lm bạn đồng hành - nó cũng đóp lại ngay , lm cho hắn nghe xong câu này phải bỏ cái Ipad xuống , sắc mặt tức giận biến đổi đến kì lạ .

- Sang kiến thông minh cái đầu cô , đã ngu thì đừng có tỏ ra nguy hiểm - hắn ko còn giữu dc cái giọng lạnh lùng nữa .

- Uk , tôi ngu , tôi tỏ ra nguy hiểm đấy thì lm sao . Ít ra còn đỡ hơn anh , não thì bé hơn hạt cờ no mà lúc nào cũng cố gắng chứng minh mình não to - nó hết chịu nổi với cái thằng cha này rồi .

- Tôi não bé bằng hạt cờ no đấy thì đã lm sao , còn hơn cô . Não to mà ko có một chút nếp nhăn nào . Tôi nói lại lần nữa , ngu thì đừng có cố tỏ ra nguy hiểm , tổn thọ lắm - hắn giọng đùa cợt khoanh tay trc ngực nhìn nó thách thức nói .

- Lắm sẹo . Tôi tổn thọ hay ko thì cũng ko đến lượt anh lên tiếng . Con trai mà như đàn bà ý lúc nào cũng chõ mõm vào truyện của ng khác .

- Cô nói ai đàn bà đấy hả , nói lại cho tôi nghe cái coi .

- Nói phong long chúng ai thì chúng , ko chúng thì thôi . Anh có tật giật mình à ?

- Cô , ...

- Hết cãi dc rồi thì im lặng cho tôi ngủ cái đi , nhức cả óc - cười đắc chí với vẻ mặt đang càng ngày càng xám xịt đi của hắn nó gục mặt xuống bàn ngủ .

- Đồ con gái khó ưa - hắn lẩm bẩm trong mồm rồi cầm cái Ipad lên tiếp tục công vc của mình . Ko hiểu sao , cãi nhau với nó hắn lại có chút gì đó vui vui . Tuy hơi ức chế , nhưng sao cái cảm giác thân thuộc ngày đó cứ ùa về vậy , thật kì lạ . Nghĩ đến đây môi hắn nhếch lên một nụ cười nhẹ mà ngay cả chính cả hắn cũng ko biết .

Vì nó và hắn lúc nãy cãi nhau cũng khá là to nên cả lớp hầu hết như cũng có thể nghe thấy . Đám con gái trong lớp nhiều đứa còn ko tin vào sự vc đang xảy ra trc mắt mình . Nhiều đứa còn tự cán mình , nhéo tay , cốc thật đau vào đầu xem điều đó có phải là thật ko . Nhưng đây lại là một sự thật mà ko ai có thể tin dc , tại sao hoàng tử Thiên Vũ nổi tiếng lạnh lùng hôm nay lại có thể nói nhiều và trẻ con đến như thế này dc . Hoàng tử rất ghét con gái , mọi khi ko nói chuyện quá 3 câu với bất kì đứa con gái nào chỉ trừ hai hotgirl Hà My và Thùy Trâm ra cơ mà , thế tại sao hôm nay lại cãi nhau quá ba câu , giọng điệu lại còn rất trẻ con với đứa con gái nhà nghèo dc nhận học bổng kia chứ . Sao lại có thể thế dc , thật là ghen tỵ quá đi , rốt cuộc đứa con gái đó có gì đáng để quan tâm , có gì tốt đẹp chứ mà hầu như tất cả con trai trong trg ngang cả hoàng tử khi biết dc thân phận của cô ta thì lại có thái độ ngưỡng mộ cô ta như thế chứ . Đó là tất cả những suy nghĩ tức tối , ghen tỵ của những đứa con gái trong lớp khi chững kiến sự vc vừa rồi của nó và hắn .

Còn bọn con trai trong lớp bây giờ thì trông thảm cực kì mắt cứ tiếc nuối nhìn vào nó . Ai bảo hắn ko biết yêu chứ , nhìn thái độ thế kia có khi là đổ trc nó thật rồi , vậy họ hết cơ hội à ?

Nhưng những ng ngạc nhiên nhất thì vẫn là Bảo Nam , Thùy Trâm , Hà My và Quang Anh . Thiên Vũ ng bạn thân của hộ sau biến cố ngày đó đến giờ chưa bao giờ nói nhiều với ai trong một lúc như thế cả , đã thế lại còn là những vấn đề rất là trẻ con nữa chứ . Chính họ là bạn thân của hắn , kể từ sau ngày đó hắn cũng chưa nói chuyện nhiều đến như vậy , nếu có thì cũng chỉ là về công vc , ko bao giờ có lý do khác . Cùng lắm những lần khác hắn chỉ ngồi gật đầu , lạnh lùng ko nói gì và lắng nghe thôi . Nhưng nay , tại sao ? Có phải tất cả là tại một ng hay ko , đó chính là nó , cô bạn kì lạ nhưng lại có một cảm giác gần gũi nào đó mà họ quen sáng nay . Nụ cười nhẹ lúc nãy của hắn cũng đã lọt vào mắt bốn ng bọn họ , một nụ cười hiếm hoi mà trong khoảng thời gian dài hầu như ko bao giờ xuất hiện trên môi của hắn . Nó chỉ có thể dành cho duy nhất một ng , một ng đặc biệt mà thôi ... Hết nhìn hắn , rồi lại quay sang nhìn nó , ai cũng quay lên theo đuổi những suy nghĩ của riêng mình .

'' Nụcười đó , cuối cùng cũng đã trở lại , thật tốt '' Thùy Trâm ngồi nghe nhạc bất giác trên môi nở một nụ cười vui ko báo trc .

'' Thật tốt , có lẽ bắt đầu từ ngày hôm nay tính cách Thiên Vũ sẽ có ít nhiều thay đổi . Cầu mong anh ấy sẽ xóa bỏ đi cái hình thức lạnh lùng bên ngoài của mình '' Hà My đang ngồi chơi subway sufers cũng toàn thua nhưng tâm trạng cũng rất vui khi nghĩ đến truyện vừa rồi .

'' Chúc mừng mày vì đã gặp dc Bảo Nhi , từ bây giờ tao hi vọng cuôc đời máy sẽ bc sang một trang mới '' Quang Anh trầm ngâm nghĩ .

'' Mong mày có thể quên đi dc hình bóng đó , bây giờ đã có ng có thể lm thay đổi dc mày rồi đó Vũ à '' nghĩ đến đây trong lòng Bảo Nam cũng có một chút vui vẻ hơn , nhưng khuôn mặt anh vẫn lạnh tanh ko có một chút biểu cảm nào .

Ai cũng theo đuổi những suy nghĩ riếng của mình , 2 tiết học cuối cùng trôi qua một cách nhanh chóng .

Nó đứng dậy thu dọn đồ đạc ( chị ý từ sáng đến giờ có lấy thứ gì ra đâu ) nhân cơ hội mấy ng bị đám Fan vây quanh tranh thủ chuồn về trc cho đỡ mệt ng .

Thế là kết thúc ngày đi học đầu tiên của nó . Một buổi sáng nhàm chán và vô vị .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.