Câu Điểm

Chương 25: Một chút ma thuật




Editor: Maikari

Beta: Kaori0kawa

Tinos Molnar nhìn mail của Heinz, nhưng mặt không hiện chút cảm xúc. Suy nghĩ một hồi, hắn quay đầu hỏi Lăng Tử Hàn: “Có cần tôi hồi âm cho y không?”

Lăng Tử Hàn gật đầu.

“Muốn tôi hồi âm thế nào?” Tinos bình tĩnh hỏi.

Lăng Tử Hàn ôn hòa mà nói: “Cứ dựa vào tính cách bình thường của anh, cùng với tình hình lúc trước khi anh ở chung với Heinz, có thể tự do phát huy, tôi không có thỏa thuận ngầm nào cả.”

“Được.” Tinos rất vui với sự tôn trọng của cậu với hắn. Hắn nghĩ sơ 1 chút, liền viết hồi âm.

“Heinz:

Nhận được mail của anh, tôi thấy khá bất ngờ. Những năm qua tôi rời xa cõi tục, nghỉ ngơi lấy lại sức, hôm nay mới tính khôi phục lại. Thế nhưng, 10 năm đã qua, tôi đã không còn là mình ngày trước nữa, chắc chắn sẽ khiến anh thất vọng. Biết anh từng lâm vào ngục tù, trong lòng đầy an ủi, cũng chúc mừng anh thoát ly khốn cảnh. Với lại, Antinogen khỏe không? Nếu hắn vẫn mạnh khỏe, vậy chúng ta không cần gặp lại nhau. Trừ phi hắn đối mặt tôi nói tiếng xin lỗi, bằng không sau này không cần viết mail nữa.

Tinos.”

Sau khi hắn viết xong, Lăng Tử Hàn xem 1 chút, liền bảo Vệ Thiên Vũ một chữ không thay đổi, nguyên văn gửi đi.

Vệ Thiên Vũ tiến hành một loạt thao tác phức tạp, mới gửi bưu kiện đến mailbox của Heinz sử dụng. Nếu như bên Heinz truy tìm chỗ gửi mail, thì sẽ chỉ biết nó được gửi từ Phi Châu. Từ giây phút anh nhận được bức mail kia, anh đã cùng tiểu tổ kỹ thuật và các đồng nghiệp trong tiểu tổ đặc biệt cơ quan tình báo tin tức Bắc Kinh nỗ lực tra tìm địa chỉ chuẩn xác của người gửi.

Tinos ngồi ở một bên, trầm mặc, nhẹ nhàng nói với Lăng Tử Hàn bên cạnh: “Tên Antinogen kia, cùng Robert Jon giống nhau, đều là những tên bác sĩ biến thái lãnh huyết. Hắn nghiên cứu chế tạo ra 1 cái máy đọc não người, muốn tìm ra mã hóa thần kinh của nhân loại, để khống chế toàn bộ nhân loại, biến họ thành cái xác không hồn.”

“Đúng vậy, chúng tôi biết chuyện này, cho nên mới không tiếc tất cả muốn tiêu diệt bọn chúng.” Lăng Tử Hàn thành khẩn mà nói. “Hiện tại, mục đích chúng tôi tìm kiếm thủ lĩnh của ‘Founder’ chính là vậy.”

Tinos thở phào một cái, sắc mặt hơi khó coi: “Robert Jon cùng Antinogen đã sớm quen nhau từ lâu. Hai người họ vừa gặp đã thân, cho rằng đối phương chính là tri kỷ trời sinh. 12 năm trước, máy đọc não của Antinogen trải qua nhiều lần nghiên cứu cùng thay đổi, về mặt kỹ thuật cơ bản đã chín muồi. Heinz thay hắn bắt cóc rất nhiều người tiến hành thí nghiệm, nhưng kết quả đều không lý tưởng. Sau đó, Robert bán đứng tôi, Heinz cũng vậy, bọn họ hoa ngôn xảo ngữ đem tôi lên cái máy đó …”

Lăng Tử Hàn có chút bất ngờ, không nghĩ tới hắn cũng đã từng thử qua cái máy khủng bố đó. Sau đó tính cách hắn biến đổi, có lẽ cũng có thể hiểu được.

Tinos vẫn không nhìn cậu, ngửa đầu nhìn trần nhà, hồi ức chuyện cũ: “Tôi nghĩ Robert luyến tiếc, dù sao tôi cũng là tài liệu thí nghiệm khó có được của ông ta, cho nên không để Antinogen làm đến cùng. Lần đó, tôi cố nhịn, được Robert đưa về Mỹ trị liệu. Sau khi bệnh đỡ, tôi ra lệnh, để toàn thể thành viên ’25’ tiến công ‘Founder’. Nhưng Heinz mang theo Antinogen biệt tung biệt tích, thế nào cũng tìm không ra. Cũng ngay lúc đó, cơ thể của tôi thường thường xuất hiện vấn đề, rất khó chịu. tôi cũng không còn tin tưởng Robert, lặng lẽ đi Canada, đến bệnh viện làm kiểm tra. Nếu như không có Như Thủy, có thể tôi đã sớm không còn ở nhân thế nữa rồi.”

Lăng Tử Hàn lúc này mới biết rõ ràng chân tướng của 1 số hành động cổ quái liên quan đến ’25’ lúc trước. Cậu suy tư một chút, có chút không giải thích được: “Nếu đã vậy, Heinz nên biết rõ anh vô cùng hận y cùng Antinogen.”

“Đương nhiên, y biết rất rõ. Tinos tôi tính tình luôn luôn kiên cường, gặp nhiều chuyện như vậy, sao lại không ghi hận cơ chứ?” Tinos cười lạnh một tiếng. “Y dám viết mail gửi cho tôi, kỳ thực rất nguy hiểm. Tôi nghĩ, Ngô Tiệp theo lời cậu nói là một người vô cùng quan trọng, cho nên Heinz cùng Fernando đều tình nguyện mạo hiểm phiêu lưu 1 chuyến, tự mình đứng ra.”

“Ừ.” Lăng Tử Hàn khẽ gật đầu. “Nếu vậy, chúng ta cứ chờ bọn họ hồi âm đã. Tôi nghĩ, nhất định sẽ rất nhanh thôi.”

“Đúng.” Tinos khẳng định. “Tính cách của Heinz tôi khá hiểu. Nếu chúng ta không lộ ra kẽ hở, hiện tại tôi chỉ là một boss của ’25’ mất gốc mà thôi, còn ‘Founder’ của y so với tổ chức của tôi lợi hại hơn nhiều. Cho dù tôi có hận y, muốn trả thù y, thì y cũng sẽ không sợ tôi.”

“Đúng vậy.” Lăng Tử Hàn mỉm cười biểu thị tán thành. Suy nghĩ người này rõ ràng, tư duy mẫn tiệp, ý chí kiên định, đáng tiếc, số phận không cho hắn cơ hội. Lúc nhỏ hắn quá bi thảm, thời niên thiếu thì nhấp nhô, thanh niên gặp người không tốt, khiến mình lạc lối, may mà nhanh chóng tỉnh ngộ, giết Robert, giải tán ’25’, mai danh ẩn tích, tha hương, lúc này mới để tuổi trung niên trải qua cuộc sống hạnh phúc an ninh, cũng vì vậy mà có thể nhận ra hắn là một người thông minh, luôn biết quyết định thật nhanh.

Bọn họ đang chờ hồi âm Heinz, La Hãn thông qua con đường chuyên dụng gọi Lăng Tử Hàn. Tiểu tổ kỹ thuật đưa tín hiệu của hắn truyền vào văn phòng Lăng Tử Hàn.

“Tử Hàn, người của chúng ta đang ở Luang Phabang cùng Vientiane bên Lào phát hiện mấy tên khả nghi.” Hắn vừa nói vừa gửi hình ảnh, hiện ra màn hình trước mặt Lăng Tử Hàn. “Quốc gia đó có rất nhiều du khách, nhất là người phương Tây, rất nhiều, rất dễ ẩn dấu hành tung. Do đường cái gồ ghề, người ở đó không ít người sử dụng thuyền trên sông Mê-Kông để làm phương thức chủ yếu xuất hành. Tại Vientiane, sông Mê-Kông vừa lúc là sông giáp ranh Lào cùng Thái Lan, nếu như bọn chúng ra tay, hiệu quả càng thêm rõ ràng.”

Lăng Tử Hàn nhìn hình ảnh ghi lại hành động của những người đó trên màn hình, bên cạnh hình đều là tướng mạo của từng người, cùng 1 số ít tư liệu, nhưng cậu vẫn chăm chú lắng nghe La Hãn nói tỉ mỉ.

Những người đó đều là người da trắng, nhìn qua chính là khách ba lô đến từ phương tây bình thường, người như thế tại Thái Lan, Lào, Việt Nam, Cam-pu-chia đều đặc biệt nhiều, tuyệt không ngạc nhiên. “Kẻ hủy diệt” nếu đã quảng bá tổ chức của mình là do có người mang gien ưu tú cấu thành, đương nhiên không có khả năng tiếp nhận những người có gien loại kém trong mắt bọn chúng, vì vậy, trong tổ chức bọn họ đa số đều là người da trắng.

Tổ 2 cùng tổ 3 liệp thủ cùng có những thành viên có khả năng trộm tài ba giống Triệu Thiên, nếu phát hiện mục tiêu, bọn họ đương nhiên chạy tới đó trước.

La Hãn báo cáo xong tình huống cùng hiện trạng điều phối nhân viên, cuối cùng nói: “Người của chúng ta đang điều tra đồ mà chúng mang theo bên người, hiện nay vẫn chưa phát hiện được gì có giá trị.”

“Được.” Lăng Tử Hàn thoả mãn gật đầu. “Các anh cứ tiếp tục, phải đặc biệt chú ý, không thể khiến cho đối phương hoài nghi.”

“Yes, sir.” La Hãn đáp ứng, kết thúc trò chuyện.

Lăng Tử Hàn ngồi ở chỗ kia không nhúc nhích, trong đầu khẩn trương suy nghĩ. Cậu đưa tay mở dữ liệu mật cấp số tối cao của Bộ Quốc An, nhìn các tình báo mới nhất, phân tích hình thức hiện nay.

Khoảng chừng 1 tiếng sau, hồi âm Heinz liền, ngữ khí rất thân thiết.

“Dear Tinos,

Những chuyện trong lúc trước kỳ thực chỉ là hiểu lầm, nếu như em cho tôi cơ hội, tôi xin giải thích lại với em. Antinogen cũng cảm thấy bất an về những chuyện lúc đó, cũng đồng ý xin lỗi em. Để biểu thị thành ý của bọn tôi, xin em cứ định ra thời gian địa điểm, chúng ta gặp mặt nói chuyện được không?”

Lăng Tử Hàn cố tình kéo dài 2 tiếng, mới để Tinos hồi âm.

Nội dung rất đơn giản.

“Heinz:

Anh đã có thành ý, tôi cũng không thể không thấu tình đạt lý. Vậy đi, mai, Mogadishu ở Somalia, 22h tối giờ địa phương, chúng ta gặp mặt. Địa điểm cụ thể cùng phương thức gặp mặt trước 6h tối tôi sẽ báo.”

Lúc này đây, hồi âm Heinz rất mau lại tới: “Rất tốt, cứ theo ý em mà xử lý. Tinos yêu quý của tôi, ngày mai gặp lại.”

Chỉ trong vòng mấy tiếng ngắn ngủi, bố trí trên đảo cơ bản đã xong.

Lâm Tĩnh phối hợp rất tốt, 60 người đó ngụy trang thành bộ đội đặc chủng làm lính đánh thuê, người nào cũng có, người của khu Lưỡng Quảng có thể giả thành người Việt Nam cùng Philippines, chiến sĩ dân tộc thiểu số Tân Cương có thể giả thành người của khu Trung Á, còn con lai giữa Trung Quốc cùng Phi Châu có màu da hơi thâm đen, tướng mạo đặc thù của người da đen, cũng có con lai giữa Trung Quốc và người phương Tây, có màu mắt cùng màu tóc vừa nhìn sẽ biết không phải người Hoa. Đương nhiên, trong đó cũng có hơn 20 người là người Trung Quốc. Đây là một đội lính đánh thuê Á Châu rất thông thường.

Bọn họ đều là lão binh có kinh nghiệm thực chiến phong phú, rất nhanh đã sử dụng thành thạo các thiết bị được gửi tới trước, lắp đặt tại chủ đảo cùng trên đảo nhỏ chung quanh, phòng vệ ở đây rất nghiêm mật.

Lăng Tử Hàn đi ra ngoài thị sát một lần, lúc này mới phát hiện, trong đội quân đó có 1 người đã quen biết từ lâu, “Bạch lang” Chu Khải Minh.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, nhưng chưa từng lộ thanh sắc.

Chu Khải Minh đã trở nên trầm ổn từ lâu, trước khi tới cũng đã từng nhận rất nhiều lời dặn dò của Lôi Hồng Phi cùng Lâm Tĩnh, nên lúc này sẽ không lỗ mãng hành sự. Biểu hiện ra ngoài y xem Lăng Tử Hàn là sếp của mình, hoàn toàn không hề tỏ vẻ gì là lúc trước có quen biết cậu.

Binh mà y mang đến cũng có người thuộc đại đội Dã Lang, bất quá đều là những người từ khi Lăng Tử Hàn xuất ngũ mới thêm vào, nên tuy rằng có nghe nói về cậu, nhưng không ai nhận ra cậu cả.

Lăng Tử Hàn cùng Chu Khải Minh tiến hành kiểm tra các đảo chung quanh, dưới nước, đáy biển, bảo đảm không có sơ hở, mới yên tâm.

Cậu căn dặn Chu Khải Minh vài câu, liền đi vào phòng làm việc kỹ thuật, muốn xem 1 ít tình huống tiến triển.

Vệ Thiên Vũ đang ngồi trong văn phòng của mình, ngưng thần nhìn màn hình máy vi tính, hai hàng lông mày nhíu chặt, ngay cả khi cậu đi vào cũng không phát hiện.

Lăng Tử Hàn đi tới bên cạnh anh, nhẹ giọng hỏi: “Sao vậy?”

Vệ Thiên Vũ mới hồi phục tinh thần lại, hừ một tiếng: “Tên Fernando đó lại giở trò bịp bợm rồi. Gã gửi thư, yêu cầu thay đổi thời gian đổi người, em phải đích thân xuất hiện.”

“À?” Lăng Tử Hàn ngồi xuống, nhìn tin tức trên màn hình, lãnh tĩnh hỏi: “Khu vực chung quanh đó có tình huống gì đặc biệt không?”

“Hiện nay vẫn chưa có.” Vệ Thiên Vũ điều ra hình ảnh vệ tinh, để cậu xem 1 chút. “Biên cảnh Afghanistan cùng đường cái Pamir đều có khách ba lô phương tây, bọn anh đang lần lượt loại bỏ, tạm thời chưa có kết quả.”

“Ừ.” Lăng Tử Hàn muốn tìm hiểu thêm 1 chút liền nói. “Anh cứ gửi hồi âm, nói là em có thể đích thân xuất hiện, nhưng căn cứ vào nguyên tắc bình đẳng, Fernando cũng phải tự mình đi ra.”

“Được.” Vệ Thiên Vũ lập tức lập tức truyền lệnh cho tiểu tổ kỹ thuật, trong một loạt thao tác phức tạp, anh gửi mail đi.

Lăng Tử Hàn nhìn đồng hồ, hiện tại cách thời gian đổi người mà Fernando mới đổi chỉ còn có mười mấy tiếng. Nếu cậu muốn chạy tới biên cảnh Trung Afghanistan, nhất định trong vòng 2 tiếng nữa phải rời đi.

1 tiếng sau, Fernando gửi thư lại: “Được, tôi sẽ đi. Lăng tiên sinh, rất mong gặp lại anh.”

Lăng Tử Hàn hỏi Vệ Thiên Vũ: “Người gửi mail đang ở đâu?”

“Đã tập trung phạm vi đại thể.” Vệ Thiên Vũ điều ra địa đồ Âu Châu, ở trên đó có 1 vòng tròn hồng, vòng tròn đó nằm ở một khu vực rất lớn, lóe ra liên tục.

Lăng Tử Hàn nhìn thoáng qua liền minh bạch: “Thụy Sĩ.”

“Đúng, gã đang ở Thụy Sĩ.” Vệ Thiên Vũ khẳng định nói. “Anh đã thông báo cho La Y, kêu cô ấy cùng 1 tổ liệp thủ đến đó.”

“Được.” Lăng Tử Hàn suy nghĩ một hồi lâu, mới dứt khoát kiên quyết mà nói. “Thiên Vũ, em phải trở về. Nếu Fernando quả thật xuất hiện ở đó, thì em có thể vừa lúc bắt gã. Đương nhiên, em không nghĩ gã sẽ đi, nhưng em cũng muốn đi xem thử, bọn chúng dẫn dụ em tới đó, rốt cuộc muốn làm trò gì?”

Vệ Thiên Vũ có chút lo lắng nhìn cậu, quan tâm mà nói: “Tử Hàn, coi chừng một chút.”

Lăng Tử Hàn cũng nhìn sâu vào mắt anh, nhẹ giọng nói: “Anh cũng vậy, nhất định phải chú ý an toàn.”

“Anh biết.” Thanh âm Vệ Thiên Vũ rất nhẹ. “Em yên tâm, anh có thể ứng phó được mà. Với lại, Mai Lâm cũng có ở đây. Còn có rất nhiều bộ đội đặc chủng tinh nhuệ nữa.”

“Đúng, em không lo lắng.” Lăng Tử Hàn cười cười. “Chờ khi chuyện bên kia vừa kết thúc, em sẽ lập tức trở lại.”

Vệ Thiên Vũ gật đầu, đứng dậy ôm chặt lấy cậu.

Lăng Tử Hàn cũng ôm anh, một lúc lâu mới buông ra, xoay người đi ra ngoài.

Cậu tìm Tinos, luôn mãi căn dặn công việc liên quan tới việc làm sao ứng phó thỏa đáng với Heinz, Jack cùng Antinogen, muốn hắn cần phải chú ý an toàn.

Tinos rất cảm động, cười gật đầu đáp ứng, để cậu yên tâm.

Lăng Tử Hàn cuối cùng dặn dò Chu Khải Minh, lúc này mới đến bến tàu trong sơn động, cưỡi tàu ngầm mini, chạy ra khỏi Hải Tinh Đảo.

Lúc này, giờ địa phương đã là 12h40′ trưa, giờ Bắc Kinh là 15h40′, cách thời gian đổi người chưa tới 8h.

HẾT CHAP 20

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.