Câu Đáp Thành Gian

Chương 17




Doanh Thừa Phong thở dài nhẹ nhõm.

Suy đoán của hắn không sai chút nào, mưu đồ toan tính của Tề Thiên Lão Tổ chính là viên đá định vị này.

Liên tưởng lại những lời nói của vị cường giả Tử Kim Cảnh này, Doanh Thừa Phong đột nhiên có một dự cảm, cường giả Tử Kim Cảnh sau khi tu luyện đạt đến đỉnh cao, nếu muốn tiến thêm một bước, e là sẽ bắt đầu nghiêm cứu kỹ lưỡng sức mạnh không gian.

Nếu như thu được thành tựu từ sức mạnh không gian, bước vào một thế giới khiến con người không thể tưởng tượng. Nhưng nếu như không có cách nào lĩnh ngộ được loại sức mạnh này, vậy thì Tử Kim Cảnh sẽ là cực hạn của họ rồi.

Bất kể là lão A Nhĩ Pháp Đặc, Quỷ binh Tử Kim Cảnh, hay là Tề Thiên Lão Tổ, đều rất chú ý tới đá định vị.

Mà hiện giờ, vật này lại rơi vào tay hắn, thật không biết đây có phải là kết quả của ý trời không.

Khẽ lắc lư miếng ngọc như ý trong tay, lực lượng tinh thần nhìn thấu vào bên trong, bên trong quả nhiên có một bản đồ vô cùng phức tạp.

Sở dĩ Tề Thiên Lão Tổ đem vật này giao cho hắn, chính là vì để hắn đi đến một nơi nào đó lấy đá dịnh vị về cho lão, đương nhiên không thể lừa gạt bằng thông tin giả.

Hơn nữa, cái bản đồ trong ngọc như ý vô cùng huyền diệu dị thường.

Thật không thể hiểu được Tề Thiên Lão Tổ kiếm đâu ra được, nhưng công sức vốn liếng bỏ ra không hề nhỏ. Nếu nói tất cả mọi thứ đều là hư giả, vậy thì vốn liếng đó cũng bỏ ra quá lớn rồi.

Trí Linh chủ động quét nhì, rất nhanhh chóng ghi nhớ lại tất cả cảnh tượng trong ngọc như ý.

Đột nhiên, Song Đầu đang ở bên cạnh Doanh Thừa Phong đứng bật dậy, hai cái đầu khổng lồ của nó nhìn chằm chằm vào một phương hướng, Trong miệng phát ra những tiếng kêu phì phì tràn đầy cảm giác uy hiếp.

Trong lòng Doanh Thừa Phong bỗng giật mình, nơi đây là di tích của Âm Phong Quỷ Vực, Linh giác của Song Đầu ở nơi này có thể nói là không gì sánh bằng, nhưng nó đã có biểu hiện như thế, chắc chắn là có phát hiện gì đó.

Lực lượng tinh thần lập tức chui vào trong trang sức trên đầu, quét tìm theo hướng phát giác của Song Đầu.

Sắc mặt hắn hơi biến, trầm giọng nói:

- Tề Thiên Lão Tổ.

Dưới sự toàn lực cảm ứng của Doanh Thừa Phong, cuối cùng phát hiện ra một vị đại cao thủ đang ẩn nấp trong bóng tối.

Mà người này lại chính là Tề Thiên Lão Tổ đã đi rồi nhưng lại quay ngược trở lại.

- Hi hi, Doanh Thừa Phong ngươi thật là người có phúc duyên thâm hậu.

Một bóng đen từ trong bóng tối phóng ra, chính là Tề Thiên Lão Tổ. Tuy nhiên, lúc này ánh mắt của lão đã không rơi xuống người Doanh Thừa Phong, mà lại rơi vào người của Song đầu.

Rất rõ ràng, vị Quỷ binh mới được tấn thăng thành Tử Kim Cảnh này, đã thu hút sực chú ý của Tề Thiên Lão Tổ.

Sắc mặt của Doanh Thừa Phong hơi sầm lại:

- Tề Thiên Lão Tổ, ông đường đường là cường giả Tử Kim Cảnh, không ngờ lại làm những việc lén lén lút lút, thật khiến người ta bất ngờ.

Tề Thiên Lão Tổ phá lên cười ha hả, nói:

- Nếu như không phải lão phu có linh tính, cố ý nấp vào quan sát, thì làm sao biết được trong tay ngươi cũng có một viên đá định vị.

Doanh Thừa Phong hơi giật mình, ánh mắt nhìn vào viên đá định vị và ngọc như ý, sắc mặt không khỏi hiện lên một nụ cười khổ.

Cường giả Tử Kim Cảnh, quả nhiên có một năng lực quỷ thần khó lường.

Trước lúc Doanh Thừa Phong lấy ra định vị thạch, đã rất cẩn thận phái đi hàng chục con quỷ binh Hoàng Kim Cảnh tuần tra tứ phía, luồng sức mạnh đó thực ra còn đáng sợ hơn nhiều so với một cường giả Tử Kim Cảnh.

Nhưng, cho dù tuần tra nghiêm ngặt như thế, Tề Thiên Lão Tổ lại vẫn có thể tiến vào một cách bí mật không ai phát giác, hơn nữa còn nhìn thấy con át chủ bài trong tay Doanh Thừa Phong.

Ầm

Song đầu chậm rãi xoay chuyển thân hình, chắn lên phía trước mặt Doanh Thừa Phong.

Nó có thể cảm nhận được sức mạnh của người đàn ông phía trước mặt, đó là một con người có sức mạnh không hề kém cơ mình, vượt xa khả năng chống đỡ của Doanh Thừa Phong.

Ánh mắt của Tề Thiên Lão Tổ chợt lóe lên, nói:

- Quỷ binh Tử Kim Cảnh, hi hi, không ngờ ngươi lại khiến cho một quỷ binh Tử Kim Cảnh tận tâm tận lực phục tùng ngươi, phúc phận này mới thực sự khiến người ta khâm phục.

Lão da ngập ngừng một chút, nói tiếp:

- Con quỷ binh Tử Kim Cảnh này, chắc hẳn là Quỷ Vương trong khu di tích này.

Doanh Thừa Phong hơi giật mình, nói:

- Quỷ Vương gì?

Tề Thiên Lão Tổ cười thầm, nói:

Trong một cái Âm Phong Quỷ Vực, chỉ có thể sinh ra một con quỷ binh Tử Kim Cảnh, con quỷ binh này chính là Quỷ Vương của di tích này. Tuy nhiên, có thể hàng phục được loại Quỷ Vương này, chỉ có thể là bậc đại tài trong truyền thuyết. Hiện giờ ngươi chẳng qua chỉ là một thằng nhóc lại có thể có được sự tận trung của Quỷ Vương Nếu như không phải tận mắt chứng kiến, lão phu rất khó tin tưởng.

Doanh Thừa Phong lúc này mới thấu hiểu, chẳng trách trong khu di tích rộng lớn đến vậy lại chỉ có một con quỷ binh Tử Kim Cảnh.

Hóa ra do sự hạn chế của một loại lực lượng quy tắc nào đó, mới tạo ra tình huống như vậy.

Nhếc miệng cười, Doanh Thừa Phong tỏ ra khiêm tốn nói:

- Tiền bối, tất cả đều là cơ duyên mà thôi.

Tề Thiên Lão Tổ chậm rãi gật đầu, nói:

Với cảnh giới của ngươi, không thể nào thu phục được quỷ binh Tử Kim Cảnh. Có thể đạt được sự đồng thuận của nó, tự nhiên là một cơ duyên tuyệt vời, cơ duyên này cũng là một cơ duyên trong ngàn vạn người với có một người.

Ngay cả bản thân lão ta, khi nhìn thấy biểu hiện của Song Đầu, cũng không nén nổi lòng ngưỡng mộ và đố kỵ.

Tên tiểu tử Doanh Thừa Phong này, không ngờ mới chỉ ở cấp Bạch Ngân Cảnh mà đã có được sự phò giúp của quỷ binh Tử Kim Cảnh rồi, việc này nếu như truyền ra ngoài, thân thế và địa vị của hắn e rằng sẽ càng dâng càng cao, thậm chí có thể sánh ngang với địa vị của mình.

Hơn nữa, tuổi thọ của quỷ binh, gần như là vĩnh viễn vô hạn.

Nếu như một môn phái có được sự hiếu trung và trấn thủ của một con quỷ binh Tử Kim Cảnh, vậy thì cái môn phái đó sẽ vững trãi như núi Thái Sơn trong Linh vực, từ đó sẽ không còn có ai có thể lay động được.

Tuy nhiên, Tề Thiên Lão Tổ dù sao cũng không phải là kẻ tầm thường, lão lập tức thu lại nỗi cảm thán trong lòng.

Đưa ánh mắt dồn vào viên đá định vị, lão chậm rãi nói:

- Doanh Thừa Phong, lão phu có một việc không biết có nên thỉnh cầu không, mong ngươi đáp ứng.

Doanh Thừa Phong than nhẹ một tiếng, nói:

- Tiền bối mời nói.

- Lão phu muốn viên đá định vị trong tay ngươi.

Tề Thiên Lão Tổ mền giọng nói:

- Chỉ cần ngươi đồng ý yêu cầu của lão phu, vậy thì lão phu nguyện ý làm trưởng lão cung phụng cho Khí Đạo Tông.

Doanh Thừa Phong trợt sáng đôi mắt, điều kiện của Tề Thiên Lão Tổ không thể nói là không hấp dẫn.

Khí Đạo Tông nếu như có được sự trợ giúp trấn thủ của một vị cường giả Tử Kim Cảnh, bảo đảm sẽ không có ai dám đập ruồi trên mông đít hổ nữa.

Ầm

Chỉ có điều, vẫn chưa đợi Doanh Thừa Phong mở miệng, Song Đầu đã xông về phía Tề Thiên Lão Tổ gầm lớn một tiếng, sự phẫn nộ trong tiếng gầm, cho dù là kẻ ngu xi cũng hiểu rõ ý của nó là gì.

Doanh Thừa Phong hơi giật mình, lập tức cười nói:

- Ý tốt của tiền bối, vãn bối xin nhận. Nhưng

Hắn vỗ vỗ lên đầu Song Đầu, nói:

- Có thể ngài chưa biết, vãn bối lấy được vật này từ trên người của nó. Cho nên, nếu như nó không chịu, thì vãn bối cũng đành bất lực.

Ầm

Song Đầu tiếp tục gầm rống lên, tuy nhiên lần này có phần ôn hòa hơn nhiều. Rõ ràng, nó nghe hiểu lời nói của Doanh Thừa Phong, và tỏ ra rất hài lòng.

Sắc mặt của Tề Thiên Lão Tổ đột nhiên biến đổi đến khó coi, đôi lông mày lão cau lại, gằn giọng nói:

Doanh Thừa Phong, định vị thạch rất quan trọng đối với lão phu, lẽ nào ngươi không thể suy nghĩ lại một lần nữa sao?

Doanh Thừa Phong lắc đầu trả lời không một chút do dự:

Đa tạ ý tốt của tiền bối, nhưng nếu như vãn bối đồng ý, thì chỉ e là không qua được cửa của Song Đầu.

Đôi mắt của Tề Thiên Lão Tổ khẽ nghiêm lại, nhìn như đóng đinh vào Song Đầu.

Quỷ binh Tử Kim Cảnh Song Đầu dùng ánh mắt cương nghị không hề tỏ ra lép vế nhìn lại lão, bốn con mắt to như bốn quả chuông đồng hiện lên hung quang tứ phía, dường như là muốn xông lên rút gân lột da đối phương ngay tức khắc.

Chỉ sau chốc lát, Tề Thiên Lão Tổ than thở nhẹ một tiếng, nói:

- Doanh Thừa Phong, theo ta được biết, viên định vị thạch này hẳn là từ trên người của lão A Nhĩ Pháp Đặc. Lão ta đã vào trong cái di tích này, muốn hàng phục Quỷ Vương Tử Kim Cảnh, tính kế nghìn năm sau cho gia tộc. Hi hi, tới nay đã mấy ngày trôi qua mà vẫn chưa quay về, viên định vị thạch này lại xuất hiện trên người Quỷ Vương. Lẽ nào

Lão chậm rãi nói tiếp:

- Sau một trận sống mái giữa Quỷ Vương và lão A Nhĩ Pháp Đặc, cả hai đều trọng thương. Còn ngươi thì xuất hiện đúng lúc, giúp đỡ Quỷ Vương sát hại lão A Nhĩ Pháp Đặc, có đúng vậy không?

Khóe mắt của Doanh Thừa Phong khẽ co giật, Tề Thiên Lão Tổ chỉ dựa vào suy đoán hầu như đều đoán trúng mọi thứ, chỉ có điều, cho dù lão ta có thông minh thế nào đi nữa cũng không thể biết rằng lão A Nhĩ Pháp Đặc và Quỷ Vương lúc đầu, thực ra đều đã chết dưới tay Doanh Thừa Phong.

Còn con Quỷ Vương trước mắt, chẳng qua chỉ là một con Quỷ Vương vừa mới được tấn thăng lê Tử Kim Cảnh không lâu.

Nhìn thấy vẻ chần chừ của Doanh Thừa Phong, Tề Thiên Lão Tổ chậm rãi nói:

- Doanh Thừa Phong, thiên phú của ngươi rất tốt, vận may cũng rất tốt. Đến cả sự tốt lành như vậy cũng đều gặp phải ngươi, hơn nữa còn thuận lợi hàng phục được một con quỷ binh Tử Kim Cảnh Nếu như cho ngươi thêm thời gian tiếp tục phát triển, hi hi, thật không thể tưởng tượng được ngươi sẽ đi đến đâu.

Doanh Thừa Phong cười gượng, nói:

- Đa tạ tiền bối đã quá khen.

Tề Thiên Lão Tổ xua thay, nói:

- Không chỉ như vậy, ngươi còn được Linh Tháp chân nhân coi trọng, vị lão nhân gia này từng tuyên pháp chỉ, tất cả cường giả Tử Kim Cảnh không được rat ay hãm hại ngươi.

Tuy rằng Doanh Thừa Phong đã sớm biết chuyện này, nhưng lúc này trên mặt hắn vẫn không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn ôm quyền thi lễ, nói:

- Đa tạ chân nhân sủng ái.

Đôi lông mày của Tề Thiên Lão Tổ rủ xuống, nói:

Chân nhân pháp lực thông thiên, lão phu cũng không biết có phải ông ta đã gieo xuống Tinh Thần Lạc Ấn trên người ngươi hay không. Ài, nếu như không phải là bất đắc dĩ, lão phu thật sự không muốn động tới ngươi.

Doanh Thừa Phong gượng cười, nói:

- Tiền bối, ý của ngài là, bây giờ muốn đối phó vãn bối rồi sao?

Tề Thiên Lão Tổ chậm rãi ngẩng cao đầu, lão nghiêm nghị nói:

- Doanh Thừa Phong, giao nộp định vị thạch cho ta, đây là cơ hội cuối cùng của ngươi đó.

- Hi hi, tiền bối, đúng như ngài đã nói, nếu ngài muốn rat ay, lẽ nào không sợ Chân nhân trách tội sao?

Nếu như không có định vị thạch, lão phu chắc chắn sẽ không tự mình ra tay. Nhưng nếu như có định vị thạch trong tay, lão sẽ có cơ hội hoàn thành đại tiêu diêu, đại tự tại. Vì cái cơ hội này, bất cứ sự việc gì đều đáng để tranh đấu một phen. Đôi mắt của Tề Thiên Lão Tổ hung quang lấp lóe, nói:

- Ngươi giao hay không giao?

Doanh Thừa Phong than nhẹ một tiếng, nói;

- Tiền bối, ngài quên rồi sao, trước mặt ta là một Song Đầu, nó cũng là Quỷ Vương Tử Kim Cảnh.

Tề Thiên Lão Tổ cười thầm nói:

Quỷ binh Tử Kim Cảnh tuy hùng mạnh, nhưng bọn chúng không có Linh khí, làm sao có thể là đối thủ của lão phu.

Vừa dứt lời, thân hình lão chợt nhoáng một cái, đã nhanh như phi thuyền bay đến trước mặt của Song Đầu.

Song Đầu đã sớm thấy lão ta gai mắt rồi, lập tức há to miệng, cắn mạnh một miếng về phía lão ta.

Tề Thiên Lão Tổ bước chân khẽ khựng lại, đã tránh khéo léo được một cái đầu của nó.

Cổ tay lão khẽ xoay chuyển, một thanh trường kiếm đột nhiên xuất hiện trong tay lão, kiếm quang tỏa sáng chói lòa một vùng không gian.

Trường kiếm nhanh như tia điện kia, đã hung hăng đâm vào cổ của Song Đầu. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.