Câu Dẫn Thái Tử Đại Nhân

Chương 9




Tuân theo dục vọng của mình, đây là tôn chỉ từ trước tới nay của Yunho.

Hắn chán ghét cảm giác khó chịu khi kìm nén, cho nên đối mặt với thứ mình muốn, hắn chỉ biết tìm tất cả các biện pháp để đoạt được, cho dù gặp nguy hiểm cũng không vấn đề gì.

Huống chi, đây lại là Kim Jaejoong…

Trốn học, trở về nhà hắn, đồng phục tán loạn không được quan tâm bị vứt sang một bên, tiếng thở dốc tràn ngập mùi dâm uế….

Chất dịch nóng hổi thuận theo đường cong trên thân thể trượt xuống, thấm ướt chỗ tư mật đang giao hợp, tiếng va đập phát ra khiến cho người ta phải đỏ mặt.

Hai tay ôm lấy cổ hắn, hai chân Jaejoong bị Yunho giơ lên cao sang hai bên, càng khiến cho vật nóng rực của Yunho chôn sâu vào.

Lúc tiến vào trong tiểu huyệt Jaejoong, cậu liều mạng cắn chặt môi.

Nhìn người kia vẫn mang theo bộ dáng không chịu thua, Yunho xấu tính cắn lên vành tai của cậu, khiến cho thân thể Jaejoong run rẩy một hồi, cũng làm cho bên trong cơ thể cậu co chặt lại…

“Cậu không muốn kêu lên sao? Vậy mà tôi còn cảm thấy tiếng rên của cậu rất mê người đấy…” Nói xong, Yunho không quên liếm một đường từ tai cậu xuống.

“Ngậm… Ngậm miệng anh lại cho tôi, muốn làm thì làm đi… Rên… Ahh…” Mặt đỏ lên, tận lực nhẫn nại khiến cho các giác quan càng trở nên mẫn cảm, chỉ cần Yunho đẩy vào một cái, phân thân Jaejoong liền sẽ chảy ra một ít chất lỏng trắng đục.

Đè nén ham muốn rên ra tiếng, Jaejoong liều mạng bám vào Yunho, cho dù Yunho dụ dỗ thế nào cũng không chịu cúi đầu.

“Cậu cứ bướng bỉnh như vậy, ngay cả lúc làm tình cũng muốn cậy mạnh à….” Hôn lên cổ Jaejoong, đầu lưỡi Yunho không ngừng trêu đùa cậu. “Kêu lên đi, sẽ thoải mái hơn đấy…”

“Câm miệng… Urgghh… Ahhh!” Nhận lấy đâm vào ngày càng mãnh liệt của Yunho, Jaejoong cơ hồ có thể cảm giác được lối vào của cậu theo từng lần đưa đẩy của Yunho mà ngày càng mở rộng.

“Nhịn nhiều sẽ mắc bệnh đấy, cậu chưa nhận đủ giáo huấn sao… Thật là…” Tiếng sau cùng dừng hẳn, trong ánh mắt Yunho lóe ra tia nguy hiểm, vừa hôn vừa đưa tay lấy một lọ đựng chất lỏng, đổ vào cửa huyệt đang ngậm chặt lấy hắn của Jaejoong.

“Cái gì… Jung Yunho… Anh…” Cảm giác lạnh buốt đột ngột khiến cho Jaejoong thất kinh, muốn ngăn cản, cúi đầu lại chỉ có thể thấy chất lỏng màu trắng hơi đặc trượt vào trong tiểu huyệt của cậu.

Theo động tác rút ra rút vào, phân thân Yunho mang theo chất dịch bôi trơn mà di chuyển, chất dịch hơi trong suốt, tản mát ra mùi thơm khiến cho người ta nhịn không được muốn thưởng thức, nhàn nhạt đấy, lại khiến người ta trầm mê…

“Đây là… Vị gì vậy…” Cau mày, hốc mắt Jaejoong ngập nước, không rõ vì sao nơi bị xỏ xuyên kia sau khi đổ chất kia vào, cậu lại càng thêm khao khát dục vọng.

Dùng ngón tay quệt ít chất lỏng đến trước miệng Jaejoong, Yunho cười vươn vào trong miệng, hương hoa ngọt ngào khiến Jaejoong không cách nào bài xích, chỉ có thể để cho Yunho càn quấy trong miệng mình.

Vươn lưỡi liếm nước bọt tràn ra bên môi Jaejoong, Yunho thẳng lưng một cái, phân thân hung hăng tiến vào điểm kích thích trong tiểu huyệt của Jaejoong, khiến Jaejoong không chút phòng bị hét lên..

“Urghhh… Không… Ahh…” Jaejoong cố đè nén giọng mình.

“Đừng nhịn, vừa rồi là thuốc kích thích xúc tiến cảm xúc của cậu, nếu cậu nhịn nữa, nó sẽ càng khó chịu đấy, còn có chỗ này…” Lại vươn tay lấy ít chất lỏng Yunho bôi khắp phân thân đang phấn khởi của Jaejoong.

Cảm giác lạnh buốt trơn ướt ngay lập tức bị nhiệt độ cơ thể Jaejoong hâm nóng, sau đó hương thơm tản ra càng rõ ràng, đầu ngón tay rơi xuống lưng trần Yunho, nếu Jaejoong là phụ nữ, chỉ sợ đã sớm cào từng vết thật dai trên đó.

Đáng tiếc…

Đang lúc Jaejoong bật cười với ý nghĩ của mình, Yunho liền nâng mông Jaejoong lên, hướng thẳng tiểu huyệt ướt át mềm mại đâm vào, khiến cho Jaejoong ngay cả cơ hội hoàn hồn cũng không có, theo bản năng kêu lên.

“Ah… Sâu quá… Anh đủ rồi…  Ahhh…”

“Còn chưa đủ, còn muốn… Bên trong cậu thật sự rất thoải mái, bao chặt lấy tôi, ngay cả một khe hở cũng không có…”

“Anh không thể trật tự làm à…. Argghh… Urgghh… Đừng tiến vào nữa… Argghhh…”

“Không thể… Một ngày nào đó, tôi sẽ khiến cho cậu cam tâm tình nguyện rên…” Nói xong, tốc độ đâm rút của một chút cũng không thay đổi.

“Anh mơ đi… Urghh… Urghh…”

Lúc Jaejoong đang muốn phản bác lại Yunho, Yunho liền cầm lấy phân thân của cậu, khiến cho Jaejoong nhịn không nổi bắn ra, khi thân thể cao trào, mật huyệt của Jaejoong lại chặt thêm vài phần, kích thích phân thân của Yunho càng thêm trướng đại…

Không để cho Jaejoong nghỉ ngơi, Yunho đơn giản đè Jaejoong xuống, lại một trận đâm vào khác bắt đầu.

Đã làm mấy lần, Yunho không có cách nào đếm được, chỉ biết lúc hắn dừng lại, Jaejoong cũng chầm chậm vì mệt mỏi mà thiếp đi, lần này, vì sợ Jaejoong lại phát sốt, Yunho giúp cậu rửa sạch sẽ.

Nhìn Jaejoong vì động tác của hắn mà nhẹ cau mày, Yunho bỗng nhiên lộ ra khuôn mặt mà ngay cả hắn cũng không tưởng nổi, ôn nhu nhìn cậu, nhẹ vỗ mặt còn đang sưng vù lên…

Tính rất giống hắn…

Thân thể phù hợp đến đáng sợ…

Rồi lại giấu kín tâm tình khiến cho người khác đau lòng…

“Xem ra, tôi đến không đúng lúc?”

Sau lưng truyền đến giọng nói cắt đứt tầm nhìn của Yunho, mỉm cười quay đầu lại, chỉ thấy một người đàn ông đang hào hứng nhìn chằm chằm Jaejoong trên giường.

Theo bản năng kéo chăn phủ lên người Jaejoong, Yunho đứng lên tiện tay chụp lấy cái quần đang ném về phía hắn. “Vào bằng cách nào?”

Giơ chìa khóa trên tay lên, người đàn ông căn bản không sợ chọc tức Yunho. “Nhà này là tôi giúp luật sư nhà cậu tìm đấy. Đương nhiên là có biện pháp vào.”

Khẽ cười, Yunho trực tiếp dùng thân thể chặn tầm mắt của y. “Xem đủ chưa?”

Hắn không thể không phát hiện hứng thú của người đàn ông kia với Jaejoong, nếu là trước đây, Yunho tuyệt đối sẽ hào phóng chia sẻ, nhưng đây là Kim Jaejoong, hắn muốn độc chiếm một mình.

“Đối tượng mới?” Người đàn ông nhướn lông mày, tràn ngập hiếu kỳ.

“Không được sao? Chẳng lẽ tôi tìm ai còn phải báo cáo với cậu?” Trong mắt Yunho lộ ra cảnh cáo. “Tôi nói, xem đủ chưa?”

Giơ tay lên, người đàn ông thức thời xoay người, tùy ý để Yunho thuận tay đóng cửa phòng lại, ngay cả một cái liếc mắt cũng không cho y có cơ hội.

“Thật kỳ lạ nha, từ khi nào mà Jung Yunho của chúng ta lại bảo vệ bạn giường như vậy? Bất quá nói thật, tôi còn tưởng rằng cậu đang có hứng thú với Jaejoong, không nghĩ tới cậu lại có hứng đi tìm người khác.”

“Tôi nói cậu ta là người khác sao. Carr, trí tưởng tượng của cậu quá phong phú rồi.” Tựa vào tường, không quan tâm lưng lạnh như băng, Yunho cười rất có hàm ý khác.

“Cậu ta… Người bên trong là Kim Jaejoong, người mà cậu muốn tôi sắp xếp một đêm với cậu?” Đầu Carr liền tự động tái diễn lại màn kia. “Da của cậu ta đẹp giống hệt phụ nữ a!”

“Có vấn đề sao?” Nhướn lông mày, đáy mắt Yunho lộ ra tia sắc bén. “Cậu tốt nhất hiện tại quên hết những điều mình vừa nhìn thấy đi, bằng không, tôi sẽ tìm biện pháp để cậu quên.

Biết rõ Yunho từ trước tới nay là người nói được thì làm được, Carr vội vàng lui mấy bước, dùng tay xoẹt qua đầu mình, ý bảo y đã quên toàn bộ, một chút cũng không còn.

Yunho thấy thế, nở nụ cười đi ngang qua y, chỉ có điều, cảnh cáo ban nãy của hắn khiến cho Carr để ý.

“Thật khó thấy được nha, tôi lần đầu thấy cậu chú ý việc bạn giường bị người khác nhìn như vậy, hơn nữa, tôi muốn hỏi, cậu có thể đem được cậu ta lên giường, sao lúc trước còn muốn tôi giúp cậu?”

“Cậu ta không cúi đầu.”

“Cái gì?” Không nghe rõ lời Yunho nói, Carr chỉ có thể hỏi lại.

“Tôi nói, bất kể là đua xe hay trên giường, cậu ta chưa lần nào chịu cúi đầu trước tôi, cho nên, cậu ta không giống những người khác.” Ánh mắt nhu hòa hơn hẳn, Yunho không chút sợ hãi sẽ dọa Carr.

Mắt đảo loạn, Carr từ chối cho ý kiến nhún nhún vai, đồng thời nhắc nhở chính bản thân mình, ngàn vạn đừng ra tay với Kim Jaejoong.

Bởi vì, y hiểu ý của Yunho.

Đụng vào Kim Jaejoong, tương đương đối nghịch với hắn.

Chỉ cần người có đầu óc, cũng sẽ không làm việc ngu ngốc này…

“Nói đi, cậu đến tìm tôi có việc gì?” Nhìn bộ dáng có chút khôi hài của Carr, Yunho ngay cả cười cũng lười, chỉ hỏi y ý đồ đến đây.

Hắn tin tưởng, Carr tuyệt đối sẽ không có việc gì mà tìm tới tận cửa…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.