Cậu Có Thể Dựa Vào Vai Tớ

Chương 416: + 417




Không khí thực sự quá ái muội, giống như hắn được gãi trúng chỗ ngứa.

Chúc Cẩm Thành ở dưới quần kéo ra một tí, lộ ra quần lót màu đen, hắn khóe môi cười lạnh, nhìn Thẩm Quân, lại thấy hai tai cô hồng hào, tay cô run rẩy kéo quần hắn xuống, thật là một cảnh sắc tình.

Hắn vì sao lại làm trò này, thôi coi như có thêm một hy vọng vậy.

Thẩm Quân nửa quỳ trên sàn nhà, trước mắt khoảng 10 cm là lão nhị Chúc Cẩm Thành.

Cho dù đang ngủ say, cũng quy mô đồ sộ nga~~

Không biết có phải cô ảo giác hay không, rõ ràng cảm thấy lão nhị của hắn hấp dẫn chết người, cô đang kích động mà run rẩy.

Thẩm Quân đã vì Chúc Cẩm Thành cảm thấy đáng tiếc, lại cảm thấy có chút may mắn.

Hắn bởi vì bị Chúc Vũ Trạch trả thù, mà bị mất đi kiêu hãnh duy nhất của đàn ông, lại không thể trực tiếp giết người, trên người hắn gánh vác quá nhiều hy vọng của người khác. Chỉ có thể lấy được thắng lợi cuối cùng, mới có thể rửa mối nhục xưa. Nhưng nếu hắn không bị hại, không chừng côn th*t này cùng với đám nữ nhân khác, tối nào cũng bách chiến bách thắng, vậy thì cô không thích chút nào.

Thẩm Quân kéo quần Chúc Cẩm Thành xuống, nhìn côn th*t của hắn, bởi vì ít khi sử dụng mà màu sắc không tốt. Chúc Cẩm Thành vẫn ngồi im bất động, để cô tùy ý sờ soạng, làm bộ như một bác sĩ chuyên nghiệp, xem qua xem lại, bóp mấy cái, nghiêm trang nói: "Trải qua lần khảo sát này, tôi tin tưởng có hơn 60% có thể thành công."

Chúc Cẩm Thành nhìn Thẩm Quân hoàn toàn nghi ngờ, 10% cũng không tin cô có thể thành công.

Còn Thẩm Quân lại nghĩ, cô tin tưởng cái hệ thống kia nga~, hắn nói bảo đảm, tức là đảm bảo đi. Vì muốn thuyết phục Chúc Cẩm Thành, Thẩm Quân lấy ra nhiều chứng cứ: "Ở Mỹ, tôi cùng với một vị lão sư có nghiên cứu qua về căn bệnh này của nam giới, chẳng qua đang nghiên cứu được một nửa, lão sư kia bị tai nạn mà qua đời. Trước mắt, tôi chỉ có thể áp dụng phương pháp này, nhưng tôi chắc chắn có thể chữa khỏi cho anh."

Ngừng ba giây đồng hồ còn nói thêm, "Cho nên, lấy tư cách là một bác sĩ tâm lý học, tôi nghĩ chúng ta nên ở chung một chỗ, mỗi ngày đều xem xét tình hình một chút, chắc chắn có thể thành công."

Chúc Cẩm Thành mặc lại quần, sau đó đứng dậy: "Vậy thì cô lo liệu đồ ăn mỗi ngày, với lại, phòng ngủ phải dọn dẹp một chút."

Quả nhiên, muốn có được trái tim, đường gần nhất là đi qua dạ dày, cô lấy danh là bác sĩ, lại bắt cô làm luôn quản gia, thật là kỳ quái.

"Lấy khăn trải giường phòng lúc nãy rửa sạch đi, cô qua ở phòng cho khách." Nói xong Chúc Cẩm Thành xoay người đi vào thư phòng. Thẩm Quân hơi ngượng ngùng hỏi: "Vậy tôi dùng tắm khăn trải giường kia được không"

Chúc Cẩm Thành hơi ngừng lại, sau đó nói: "Tùy cô." rồi đi nhanh về phía thư phòng.

Thẩm Quân thấy hắn đi rồi, lập tức chạy tới phòng chính đem đồ đạc bản thân chuyển qua phòng cho khách.

Chúc Cẩm Thành lúc này khóa trái cửa thư phòng, ngồi trên máy tính nhìn phòng ngủ của hắn hôm nay bị một nữ nhân xa lạ chiếm đóng. Chúc Cẩm Thành thấy Thẩm Quân không có gì bất ổn, lại phát hiện ra cô đang thay đồ, đặc biệt là không thích mặc nội y xuyên thấu.

Sau đó lại nhìn thấy cô ôm lấy chăn trên giường, cười đến ngớ ngẩn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.