Cậu Chủ Hồ Đồ

Chương 29: Hết mơ mộng (1)




Sáng hôm sau…

” Nhi ơi! Dậy đi học!!” Nó gọi.

“Ừ! Đi thôi!” Nhỏ cười.

Hai đứa bước ra ngoài, dung dẻ đi đến trường.

“Nè! Hai nhóc kia!! Đi mà bỏ rơi tụi anh à!!” Anh nó kêu.

“Phải phải!” Hắn gật đầu.

Hai đứa quay lại nhìn anh và hắn…

“Tụi mình kể đến đâu rồi nhỉ?” Nó nói

“Kể cái chuyện ‘Con ma kiên trì nhất năm’ ấy!! Hài vãi lụa!!” Nhỏ cười tươi.

“Ờ ờ! Nó đánh người bằng cái muỗng!!! Chắc tao khóc quá!!” Nó cười to.

“Giết người dao không dùng lại đi dùng muỗng!! Bệnh hết chổ nói!” Nhỏ gật đầu.

“Ừ! Ha ha!! ” hai đứa bơ đẹp hai người con trai sau lưng

Hắn và anh đen mặt nhưng cũng chỉ biết lắc đầu cho qua…

Sau vài ngày vắng mặt, bốn tụi nó tiến vào lớp…

“Nhi!! Chời ơi! Vy nữa! Mấy má nghỉ thì báo cho tui một tiếng để tui cáo cho Tổng thống (ý là cô giáo chủ nhiệm!!) Nữa chứ!!” Huy pê đê ỏng ẹo.

“Tụi tui xin lỗi!!” Nó và nhỏ nín cười.

“Xin lỗi cái gì? Mấy má nói vậy mà nghe cho được à!! Tui bị gọi lên phòng hiệu trưởng là nhờ ơn mấy người đấy! Hứ!!!” Huy quay mặt.

“Huy dễ thương!! Thôi mà! Cho tụi này xin lỗi đi!” Nhỏ năn nỉ

“Ừ! Tụi tui xin lỗi mà! Chiều mua trà sữa cho nha!!” Nó cũng đưa mặt cún con.

” dễ bỏ qua thế à? Không có chuyện đó đâu!” Huy lắc đầu.

Hắn và anh đứng sau nghe hết, anh lắc đầu và hôn má nhỏ một cái!

“Anh chuồng đây! Bai vợ!” Nói rồi anh lẩn đi.

“Người gì đâu thấy ghét!” Nhỏ lầm bầm.

“CÁI GÌÊ?????” Huy la to.

“A không không! Tui nói chồng tui!!” Nhỏ xua tay.

Hắn bực mình,sắp đến gìơ vào lớp rồi mà còn dở hơi với thằng này nữa…

“Nè!! Có cho tụi này vào hay không?” Hắn gằn giọng.

Huy pê đê nghe thế liền ngóc cổ ra sau, nàng ta sáng mắt ra…úi chà!! Hot boy!!

“Ah! Anh Phong hả? Hi hi ngại quá! Xin lỗi anh nha! Vào đi anh!” Nói đoạn rồi anh chàng đứng qua 1 bên.

“Hừ!” Hắn hừ nhẹ rồi kéo nó vào.

“Nè nè nè! Còn tao ở đây mà!!” Nhỏ kêu.

” Phong!! Còn Nhi nữa mà!” Nó nói

“Hàng ai nấy gĩư!” Hắn nói rồi đem nó ngồi vào chỗ.

“…” nó im lặng

“Được lắm thằng kia…để xem chị ngâm rượu mi như thế nào nhé!!” Nhỏ tức

“CÓ TRÁNH RA KHÔNG THÌ BẢO??” nhỏ gào lên.

“Tránh…dạ tránh….Em xin lỗi…” Huy pê đê run sợ.

” Mệt rồi nha!” Nó cười rồi nhìn hắn.

“Phen này Em không cứu anh được rồi!!”

“Ừ!” Hắn cười.

Qua 2 tiết học với cái nhìn tức tối của nhỏ, hắn và nó được cứu sống bởi tiếng chuông ra chơi.

” Ya!!! Hai người chết với ta!!” Nhỏ bay thẳng vào hắn, vò điên dại mái tóc nâu

” Em…em làm gì thế!!! Bỏ ra!!” Hắn hoảng.

” ha ha ha! ” cả bốn tiếng cười vang lên.

Bỗng có một chàng trai bước đến bên tụi nó.

“Trời ơi! Đẹp trai quá đi!” Nữ sinh a

” hình như là người mẫu thì phải?” Nữ sinh b

“Trời ơi! Anh Hưng, thần tượng của Em!” Nữ sinh c.

Và những tiếng bàn tán khác.

Anh ta đứng trước tụi nó.

Hắn gằn giọng:” anh là ai?”

Anh ta như không nghe hắn nói,tiến đến gần nó,anh ta kéo nó lại.

“Vy! Em có thể làm bạn gái của anh chứ? ”

Cả căn teen như ngưng động…

“Hở?” Nó ngơ mặt

” ngay từ lần đầu gặp em anh đã biết rằng Em là của anh!! Anh tên Hưng! Chắc em vẫn còn nhớ anh ! ” Nói rồi anh ta cúi xuống hôn tay nó.

Nãy gìơ cả bốn đứa nó im lặng, hắn cúi gầm mặt.anh và nhỏ thì cố gắng nén cười.

Nó chỉ biết cười nhẹ:

“Anh ơi!! Có cái gì nhầm lẫn ở đây thì phải! ”

” anh không nhầm! Một người dễ thương như em thì sao anh nhầm được!!” Anh ta cười.

Hình như nó có nghe qua tên anh ta: Trần Quốc Hưng, một hot boy có tiếng trong trường.anh ta là người mẫu chụp hình chung với nó,hên xui may rủi như thế nào đó mà anh ta cứ bám theo nó hoài!! Chắc cũng là một trò quỷ của quảng lý Kim: quảng lý của nó. Nhưng nó cũng không thể tin được rằng…cái tên quảng lý ấy lại dày mặt mà sử dụng đến cách này.

” nè! Anh kia! Anh làm cái gì thế hả?” Hắn bực mình.

” chuyện người lớn! Con nít không nên xen vào!!” Anh ta nói.

” cái gì?” Cái quái gì thế? Chuyện người lớn?? Con nít không nên xen vào?? Đùa à!

Hắn bực tức rồi chỉ biết lườm anh ta.

“Anh à!” Nó cười với anh chàng kia.

” sao Em? Em đồng ý hả?” Anh ta mừng rỡ.

” dạ!! Anh ơi!” Nó đỏ mặt.

” gì thế Em yêu?” Anh ta cười tươi rói.

” anh chưa kéo ‘cửa sổ’ kià! ” nó nói.

Cả sân trường cười ầm lên. Nó rồi bước đến gần hắn,hôn nhẹ lên môi hắn và cười.

” anh chàng ‘ trẻ con ‘ này là người yêu của em! ”

ai cũng ngạc nhiên trước câu nói của nó, con trai thì tiếc nuối,còn con gái thì ôm nhau chấm nước mắt!! Hoa có chủ rồi! Mấy đứa nó hốt hàng lẹ quá!!

Anh chành kia ngượng đỏ mặt.

“Em…em hay lắm!” Anh ta nói.

“À! Bảo với quản lý Kim rằng anh ta muốn bắt Em đi chụp hình show với anh nữa thì kiếm cách nào hay hơn nữa nhé!!” Nó nháy mắt.

“Bai bai” nhỏ vẫy tay chia buồn.

” tao không ngờquảng lý Kim lại có thể làm như vậy! Mày đào hoa quá nhé!” Nhỏ chọt chọt.

” hừ! Tao cứ tưởng cắt được anh ta rồi chứ! Dai như đỉa!” Nó lắc đầu.

” xem ra lần này quảng lý Kim toi rồi!!” Nhỏ ôm bụng cười.

“Tao sẽ cho ổng không còn thấy ông mặt trời nữa!!” Nó nói rồi ôm hắn cười nịnh nọt.

” giận Em?”

“Không!” Hắn quay mặt chỗ khác.

” thế sao không nhìn Em?” Nó mỉm cười.

” nhóc ghê gớm lắm nhé!! Có bông có bưởi ở ngoài hả?” Hắn nhéo mũi nó.

” đâu dám!!” Nó cười tươi

Rồi cả bốn đứa cười lăn lộn, buổi đó thật vui vẻ.

Tại cổng trường…

“Cười đi…rồi cô sẽ phải quỳ dưới chân tôi thôi!” Anh ta tức.

“Alo! Thanh Khuê? Tôi đây! Cô nhớ chừa con nhỏ Anh Vy đó cho tôi nữa đấy! Cô ta đã làm cho tôi mất hết mặt mũi rồi!!”

“Ha ha! Tôi thấy chứ! Thú vị thật! Nhưng xem ra,anh không có phần rồi!” Thanh Khuê cười.

“Ý cô là sao?… nè!! Nè! #%@&%#! ” anh ta dậm chân rồi bước ra cổng trường, một chiếc xe tải đã tông thẳng vào anh ta.

” tôi đã bảo…anh sẽ không có phần mà! Bởi vì cô ta…là của tôi! Ha ha ha!!!” Ả cười điên dại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.