Cậu Chủ Em Sai Rồi

Chương 16: Servamp U Buồn14




Đêm đó có vẻ yên lăng hơn vì Lưu Ly ngại quá không giám xuất hiện, còn Thiên thì cũng đang mệt mỏi vì lần chết đi sống lại lúc nãy với cả việc nghe đến thập cấp còn bị một lần như vật nữa khiến cậu rùng mình, đau đầu là thế còn thêm việc lo lắng cho Lưu Ly, cậu đang nghĩ cách nhanh chóng tìm ra viên đá đó để giải nguy nỗi lo này. ” OMG, cái quái gì đang xảy ra thế này, một đống vấn đề tràn về một lúc đau đầu quá đi! ” Thiên nghĩ vậy mà nhắm mắt cố ngủ, mong ngày mai tốt đẹp hơn…

– My? Em làm gì trong phòng chị vậy? – Ngọc ngạc nhiên khi thấy My đợi sẵn trong phòng mình.

– Em có chuyện muốn nói với tỷ.

– Chuyện gì, em nói mau đi, tỷ mệt mỏi lắm, tỷ muốn đi nghỉ. – Ngọc có vẻ mệt mọi.

– Tỷ có yêu Thiên không?

– Sao? Sao em biết chuyện đó. – Ngọc ngạc nhiên.

– Em đã thấy hai người làm tình, chị có yêu anh ấy không?

– Anh? Em gọi cậu ta là anh. – Ngọc thêm ngạc nhiên vì Thiên 20 tuổi mà My 22 tuổi.

– Đúng, em đã yêu anh ấy và việc hai người quan hệ lén lút khiến em không chịu được.

– “” Ngọc tròn mắt ngạc nhiên – – EEm cũng yêu cậu ta sao?

– Đúng, rốt cuộc tỷ có yêu anh ấy không, hãy nói đi. – My không kiềm chế được sự tức giận nữa rồi.

– Em, nghe này, tỷ yêu cậu ta, tỷ yêu anh ấy, tỷ biết anh ấy có người khác nhưng không ngờ đó là em, nghe tỷ nói, mặc dù hai chị em mình cùng yêu anh ấy nhưng dù co chuyện gì xảy ra đi chăng nữa thì chúng ta mãi là chị em, hãy tin tỷ. – Ngọc nói rồi bước đến ôm My đang khóc.

– Tỷ, em xin lỗi… em không nên nổi giận với tỷ… huhuhu.

– Không sao, đây là chuyên tình cảm, con người dễ mất kiểm soát, tỷ hiểu mà, thôi nín đi, đêm nay ở lại đây cùng tỷ được không…

10H sáng, “cốc… cốc”, tiếng gõ cửa…

– Ai đó? – Thiên ngái ngủ.

– Em đây, em có chuyên muốn nói với anh, ra ngoai gặp em. – Tiếng Ngọc ngoài cửa.

Thiên thức dậy, bước theo hình bóng Ngọc.

– Hôm nay có chuyện gì mà gọi anh vậy, bộ lại muốn rồi nữa hả? Hehehe… – Thiên cười dâm đáng.

– Anh… hả? Hôm nay anh sao vậy? Sao cơ thể anh… cơ thể anh? – Ngọc ngạc nhiên nhìn cơ thể đồ sộ của Thiên.

– À, cái này nói ra em cũng không tin đâu, mà em có chuyện gì vậy? – Thiên đáng trống lảng.

– Em biết chuyện anh với My rồi, em cũng hơi ngạc nhiên nhưng anh cho em biết anh có yêu My thật lòng không?

– Anh có, anh yêu em ấy thật lòng chứ như yêu em vậy, cả hai người đều quan trọng đối với anh.

– Ừ! Em mong là thế, anh không được đùa giỡn với tình cảm của hai chị em em.

– Tất nhiên! Em đừng nghĩ thế, anh yêu hai chị em em thật lòng mà. – Thiên nói rồi tiến tới ôm Ngọc.

– Vậy thì được, em yêu anh – Ngọc cũng ôm Thiên.

– Yeah, hahaha tuyệt quá, ta có hai người yêu quá tuyệt vời, yeah… ”phụp”, cái gì thế này… – Thiên vui mừng nhưng cậu cũng ngạc nhiên ngay sau đó khi cậu nhảy lên thì lúc xuống chân không chỉ chạm đất mà còn lún tới đùi, hai chân Thiên giờ đây cắm sâu xuống đất.

– Giúp anh, kéo anh lên nào. – Thiên đưa hai tay nhìn Ngọc.

– Chuyện gì thế anh? – Ngọc hỏi sau khi kéo Thiên lên.

– Anh cũng không biết?, Thiên gã đầu nhưng cậu biết chắc là do sự biến đổi của cơ thể mình, đúng như vậy khi Thiên tăng một cấp đồng nghĩa sức mạnh trong cơ thể cậu cũng tăng lên, chỉ là cậu chưa làm quen được với nó.

Hai người nắm tay nhau đi dạo một hồi rồi trở về, nhưng chắc chắn sẽ không thiếu những cảnh ái ân của họ…

– Mọi người, chúng ta đêm mai sẽ làm nhiệm vụ cuối cùng, nhiệm vụ lần này rất khó nên mọi người hãy chuẩn bị cho tốt, hoàn thành nhiệm vụ lần này chúng ta sẽ trở về Hồng Kông. – Ngọc đang triển khai nhiệm vụ cho mọ người. Ở góc nhỏ, Thiên vẫn đang nghe nhiệm vụ, đơn giản cậu có linh cảm không tốt cho nhiệm vụ lần này…

Đêm buông xuống, Thiên vẫn luyên công như mọi khi.

– Lưu Ly, hôm nay sao ta cảm thấy mình mạnh lên đột ngột vậy?

– Ư, đúng rồi, sự tăng cấp của ngài cho ngài sức mạnh khá ổn với sự bền bỉ không tưởng đó. Ngài thử đấm cái này đi., Lưu Ly nói rồi đưa ra trước mặt Thiên con dao nhỏ.

– Hả, cái gì vậy? Em muốn giết ta hả? – Thiên còn đang chưa hiểu chuyện gì.

– Ngài cứ thử đi, tin em đi, không sao đâu… hihi… – Sự ngây ngô của Lưu Ly nhiều khi cũng làm Thiên thấy sợ, cô nói Thiên đấm vào dao mà như đấm đống cát vậy.

“Choang” tiếng va chạm của kim loại vang lên, ngạc nhiên hơn khi tay Thiên không bị gì mà con dao kia cong ngoắt 180 độ.

– “Oaaaaa… oh my god, cái gì vậy trời, thật không thể tin được” – Thiên sững sờ nhìn tay của mình.

– Hihi… em nói mà, còn nhiều thứ chủ nhân còn ngạc nhiên lắm, ngài cần có thời gian thích ứng với nó. – Lưu Ly nói rồi biến mất.

Tại xưởng gỗ nơi nào đó trong thành phố.

– “Rít… rít” – Tiếng rít thuốc của một gã đàn ông tuổi khoảng tứ tuần(ngoài 40), gã đang ngồi trên chiếc Calimo khoảng 20 tuổi đời.

– Đại ca, nghe nói BIỆT ĐỘI HOA HỒNG đang trong thành phố này. Liệu chúng ta có là mục tiêu của chúng không? – Tên đàn em nói.

– Hừ… hahaha… chúng đến cứ để chúng tới… đây sẽ là mộ chôn của chúng, hahaha… à ngươi cho người tìm hiểu giờ chúng đang ở đâu rồi báo cho ta.

– Vâng.

Gã đang ngồi trên xe là Jiner, một đặc chủng Mỹ vượt ngục vì tội buôn đá đen. Gã cùng người em trai thoát ra được ngục tăm tối đó nhưng cái khiến gã căm thù nhất là chứng kiến đứa em mình chết trước mắt dưới mũi dao truy sát của 10 cô sát thủ, người ra tay chính là Ngọc. Hình ảnh của người em nhìn gã cười trước lúc chết khiến gã căm thù những cô gái kia, gã thề sẽ trả thù bằng được. Nói về đặc chủng Mỹ thì không thể coi thường được, võ công của đặc chủng Mỹ thường dùng là Kawap, loại võ thuật vừa có độ cứng vừa có độ dẻo, có thể nói còn nguy hiểm hơn các sát thủ. Lúc trước gã không làm được gì để giúp đứa em vì lúc đó gã đang bị thương. Gã đã tập luyện, tập luyện để chờ ngày báo thù cho em và ngày đó cũng đã đến. Gã hừ một tiếng, rồi bước ra ngoài…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.