Cậu Chủ Đợi Một Chút

Chương 9-1: Ba con hổ gặp nguy. cọp mẹ bị thương




Cây không rễ không gốc là cây chết.....

Người mất gốc thì người không thành người

Chim không tổ thì chim bay về đâu....

Con người sinh ra đều có cội nguồn....có gốc gác....có quê hương.....nhân loại sống trên đời nếu quên mất đi những thứ đó

Thì nhân loại là gì....con người thành gì....kiếm tiền ra để làm gì....giầu sang có để làm gì...quyền lực cao để làm gì....khi mà ngay cả nguồn gốc của chính mình cũng quên đi....

Mọi cố gắng của bản thân lúc đó còn ý nghĩa gì....

Có Đạo đức.....mà uống nước không nhớ nguồn

Có Nhân phẩm....mà ăn trái không nhớ người trồng cây...

Người sinh ra nếu đã có đủ mọi thứ....nhưng lại thiếu đi đi gốc gác....thì người có là người hay không....

Nếu bản thân còn không biết mình là ai....vậy thì còn cầu mong cái gì thành tiên thành thần....thành chánh quả...cầu cái gì kiếp trước, kiếp sau....cầu cái gì Thiên đường địa ngục ...

Nếu trời đất này đức thần linh tối cao có thể thay thế được cả cha mẹ...thay thế được cả tổ tông..

Vậy thì còn cần cha mẹ làm gì....còn cần vô số khổ cực và yêu thương nuôi nấng của cha mẹ làm gì...

Cần gì phải có ông bà...cân gì phải có họ hàng....cần chi gia đình....cần chi sinh con....

Thần thánh có thể thay thế được tất cả, có thể sáng tạo tất cả....vậy sao họ không nặn luôn ra cả thế giới và ban luôn cho con người tất cả luôn đi...

Cha mẹ dùng tâm huyết cả 1 đời để nuôi dưỡng con cái....đến chết rồi chỉ còn 1 nhúm tro, nhưng con cái lại không nhớ tới....

Khổ nhục trên đời đều từ 2 bàn tay trần trụi bằng xương cốt nhục thịt mà làm nên tất cả...không có cái gì tự nhiên mà có...

1 bức tranh xương máu chân thật đến như vậy....mà con người còn phủ nhận được nó hay sao...

Tổ đạo chi ý giống như gió đông thoảng tới làm nhân tâm lạnh rét

Như nước lạnh rót tỉnh lại mơ màng

Nó như 1 viễn cổ hình ảnh từ vô tận xa xưa đổ về....thêu diệt nên tất cả....kể lại tất cả....

Vô vàn những cội nguồn, những mảnh đời....những lịch sử....như non sông gấp vóc được dệt ra....như máu xương đổ xuống để đổi lấy hòa bình

Như mạng người hi sinh....như 1 đứa con đỏ hỏn nằm trong tay mẹ....tất cả mọi thứ

Mọi thứ ở trên đời...từ 1 hạt bụi sinh ra cho đến khi con người chết đi

Từ 1 mảnh đất hoang mà trở thành 1 quốc gia

Từ 1 bộ lạc mà trở thành 1 thành phố

Tất cả....tất cả đều chân thật hiện về trong khối óc, tâm linh mỗi con người

Mỗi thứ đều chân thật đến tận cùng....không có bất kỳ phép mầu....không có bất kỳ hoa mỹ...không có cái gì phức tạp....lại càng không hề có cái gì thần thánh hóa

Tất cả chúng đều là từ chính đôi bàn tay của đời trước đã xây dựng nên

Tổ đạo là thế....là đưa con người về chân thật....đưa con người về cội nguồn...

Nhớ lại gốc gác....biết yêu thương....biết ơn nghĩa sinh thành....biết công cha mẹ dựng dục....biết thành kính hiếu đạo

Con dù có hư nhưng nếu còn hiếu tâm....tất sẽ có ngày được cảm hóa

Người dù có ác....nếu tâm còn hiếu đạo thì vẫn còn thuốc chữa

Đó là cái gốc...là cội nguồn của con người....chỉ cần không mất nó đi....con người sẽ không bao giờ lạc lối

Tổ đạo là giúp người lấy nhân mà nhập đạo....lấy bản tâm mà thành người....

Là Bản Tâm Chi Đạo....Cội Nguồn Chi Đạo

Dòng sóng âm như 1 cơn lũ càng ngày càng lơn bắt đầu vọng khắp mọi nơi

Chân ngôn của Thiên khiến cho mọi ngôn ngữ khác biệt đều được đồng hóa

Mọi văn hóa quan niệm đều được đồng hóa

Và cả mọi mầu da, mọi dân tộc đều thấu hiểu

Nó tràn tới vô cùng đất đai, vô tận đại hải....tràn tới khắp mọi ngõ ngách trên thế giới...

Vô vàn sinh linh trên khắp thế giới đều bị 1 tiếng chuông này cảnh tỉnh...

"Bịch....bịch..." tất cả họ đều buông ra dụng cụ lao động trong tay....tay chắp lại trán, đầu gối quỳ xuống thành kính mà vái lậy

Giờ khắc này trong tâm họ mới thấu hiểu được mình sai sót ở đâu

Tựa như 1 người giầu có vô cùng. Cái gì cũng đều có nhưng lại thiếu duy nhất 1 cái nồi đất khi xưa còn đun củi để nấu cơm

Tựa như nước sông chảy ra tới biển mà quên mất tiêu đầu nguồn dòng sông

Như những nấc thang con người trèo lên quá cao mà không ngoái

Đầu lại nhìn những bước đầu tiên

Con người xuất phát từ đâu....hưởng được mọi thứ từ đâu....

Kế thừa được mọi thứ từ đâu...

Cứ như vậy....dòng lịch sử bị đảo ngược, con người cũng tìm lại được về cội nguồn... được bản tâm của mình..

"Bich....bịch...." không ngừng....không ngừng có những đầu gối quỳ xuống

Dòng sóng âm ẩn chứa đại đạo và vô vàn tín nguyện trải rộng ra khắp toàn cầu....ngộ nhập tất cả nhân tâm....tru diệt ma tính...phục hưng lại bản đạo, đánh thức tâm linh con người

Cùng lúc đó....nó gợi lên được vô vàn suy nghĩ...vô vàn tình yêu thương....gợi nhớ lại những tấm lòng....những tấm nhân ái trong quá khứ và hiện tại...

Tại Việt Nam, mấy trăm triệu trái tim khác huyết mạch nhưng lại cùng chung 1 nhịp đập....

"Bịch..." những cái dập đầu đầy tiếng vang sinh ra từ sự hòa âm của vô số cái đầu cùng chạm tới mặt đất

Trên trán họ, trong vô thức đã hiện lên 1 ấn ký 3 gạch song song ở giữa mi tâm....ấn chứng cho 1 tấm lòng ngộ được tổ đạo chân chính

1 bước chân bước tới được bản tâm chi đạo...đưa tâm linh ký thác vào tổ đạo

Còn lại những thành viên Thần Long Hội, dị năng giả và Quang Minh thần giáo, 1 phần họ bị cảm hóa...1 phần khác thì xóa được tâm ma, còn lại thì đều bị ma tâm thôn phệ mà chết

Bên cạnh vô số con người thành kính quỳ lậy ở đây là những người như vậy đã đã chết đi....

Tiếng tụng niệm vẫn vang lên trong không gian....tín ngưỡng quy tâm về 1 mối từ đây...

Quang minh đạo giáo kể từ đây hoàn toàn tận diệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.