Cậu Chủ Đợi Một Chút

Chương 4: Hành xác




"Uhm...giá cả thế nào.." giọng vị luật sư này vang lên cũng giống hệt với 1 người mua rau bán cá ngoài chợ.

Không hề có 1 chút nào lời khách sáo và tình cảm, có thể ông ta bản tính là như vậy....hoặc giả ông ta cũng không ưa gì Hồng

Nhưng dù sao....loại chuyện như thế này, ông ta cũng đã đứng về phe của kẻ ác....và mục đích cũng chỉ là vì tiền

"Hoa hồng thì ông không cần phải lo...đó là chuyện nhỏ..."

"Được....hi vọng cô sẽ cho tôi 1 cái thiện cảm tốt..."

Cúp máy điện thoại, người phụ nữ này lại nhếch môi lên, khẽ cười 1 điệu rất mãn nguyện

Ánh mắt lại hiện lên 1 tia tàn nhẫn......

Tiếc rằng ả ta lại đánh giá cuộc đời này quá mức đơn giản mà không hề để ý 1 điều rằng

Ở đây...chính là q. Gò Vấp....là nơi tuyệt không có ác nhân....cũng không phải nơi muốn làm gì thì làm

..........

Ngay khi mà Hồng định quay lưng bỏ đi thì sắc mặt ả bất chợt tái nhợt đi tại vì....

Ngay trên bầu trời, mây đen đang điên cuồng tụ hợp, hơi nước ở khắp nơi cuồng mãnh hội họp về đây

"Đùng ...đoàng.  " 1 tia sét phẫn nộ kéo dài xuống tận bầu trời sau đó....

"Ào...ào..." ngay khi vụ cháy còn đang bốc lên mãnh liệt thì nước mưa từ trời cao đã tức tốc đổ xuống

"Rào..rào..." tựa như tất cả nước của cả 1 quận này đang đổ cả vào 1 vị trí lửa cháy thôi vậy....tựa như có 1 bàn tay ai đó đang múc gáo nước dội lên đốm lửa nhỏ

Căn nhà gỗ lợp tôn của thím Thảo cũng vì vậy mà được dập tắt trong phút chốc

Người dân xung quanh cũng chỉ vừa tập trung, gom đồ chuẩn bị dập lửa thì nhìn thấy cảnh này....ngay lập tức tất cả họ đều đồng loạt mỉm cười, 2 tay chắp lên trán

Tín ngưỡng thành kính liền từ vô vàn người dân ở đây tràn ra.....

Hơn ai hết họ hiểu....ở đây, những sự việc thần kỳ như vậy cũng không quá hiếm hoi....nguyên nhân cũng quá rõ ràng

Nhìn lên bầu trời,....mây đen vẫn không hề tán đi mà ngược lại còn tụ kết nhiều hơn...tia sét xanh loằng ngoằng kéo khắp bầu trời

Những người dân ở đây vừa xem liền hiểu

"Ah....thì ra vụ cháy này là có người cố tình đốt....thật là vô lương tâm....dám tới tận đây để làm ác...tổ thần....đánh chết tên đốn mạt đó đi...."

"Đánh chết tên đốn mạt đó đi....đánh chết hắn ....đánh chết hắn..."

Ở 1 căn nhà hoang không quá xa đó, thanh niên đội nón, áo khoác vàng, quần rin rách kia còn đang giữ tay ở tư thế cất điện thoại

Còn mắt thì lại nhìn lên đám cháy đã được dập tắt kia, miệng hắn ta nghiến răng méo mó trông thật dữ tợn

Cặp mắt lại hiện lên tia sáng tàn nhẫn đầy tính sát phạt....

"Hừ....chờ đó....ngày mai, chúng mày chắc chắn....chết"

Hắn nhìn lại đám người dân đang tung hô "giết hung thủ.." miệng khinh thường nói 1 câu

"Ngu xuẩn...1 lũ ngu xuẩn..."

Sau đó hắn chỉnh lại nón nhấc chân định đi...nhưng mà

Ngay sau đó....

"Đùng..." 1 tia sét đột ngột phóng tới....vị trí lại đúng là chỗ hắn

"Đùng ....đoành ..." liên tiếp 2, 3 tia chớp như thời xanh cuồng nộ không ngừng đánh xuống

Thanh niên này chỉ mới vừa kịp sợ hãi đã bị đánh cho thành than đen

1 đời sát thủ mệnh danh "bách sát" lừng danh cứ như vậy mà bị giết chết

..........

Trên kia, Hồng và Quốc nhìn thấy cảnh này mà sắc mặt vừa giận dữ vừa sợ hãi....

"Không thể nào...không thể nào...sao ông bà điên đó lại tốt số như vậy....sao lại vậy....ahhhhh"

Hồng gào thét....

..................

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.