Cát Bụi

Chương 31




Yuki về nước trước một hôm, vì thời gian nghỉ phép còn vài ngày nên anh quyết định nghỉ cho hết mới đi làm lại. Thế là anh đến quán bar mà mình hay đến, định bụng tìm ai đó điên cuồng hoan ái một đêm. Mặc dù anh khá lãnh đạm trong chuyện tình dục nhưng không có nghĩa không có, đó là nhu cầu sinh lý tất yếu nên anh sẽ không bạc đãi chính mình. Hồi trước anh cũng có vài cô bạn giường, nhưng được ít lâu bọn họ đều tự rút lui vì nói anh không có tình cảm.

Yuki cũng không rõ nguyên nhân đó là như thế nào, dù sao anh chỉ cảm thấy thân thể bọn họ hợp nhau nên duy trì mối quan hệ đó, họ đã không muốn thì anh cũng chẳng tổn hại gì. Thế nên hôm nay anh phải tìm cho mình một ai đó để giải tỏa áp lực sau những ngày căng thẳng ở Mỹ.

Quán bar rất nhanh chen chúc rất nhiều người, Yuki cũng tìm được đối tượng cho mình đêm nay. Cô ta có thân hình rất đẹp, ngực to mông to, gương mặt miễn cưỡng hợp thẩm mỹ của anh nếu cô ta bớt đi một lớp phấn trang điểm. Bọn họ trò chuyện trong giây lát thì quyết định đi thuê phòng. Yuki thuê một phòng khách sạn xa hoa, sang trọng, quyết định đêm nay buông thả bản thân một lúc.

- Em có muốn tắm không? – Anh nhìn cô, ánh mắt bớt chút lạnh lùng.

- Anh có thể tắm trước! – Cô gái cười, ánh mắt loan loan.

- Vậy được!

Anh không nói nhiều, đi thẳng vào phòng tắm, tắm rửa. Khi trở ra, trên người chỉ khoác hờ một chiếc khăn tắm. Yuki đảo mắt quanh phòng, phòng không có ai cả. Anh nhíu mày chốc lát rồi nhếch môi, xem ra đêm nay phải ngủ một mình. Anh khui chai rượu lúc nãy cô gái muốn ra, rót đầy một cốc rồi nốc cạn, sau đó leo lên giường ngủ. Nhưng anh nằm một lúc lâu cũng chẳng ngủ được, thân thể càng lúc càng nóng. Nếu lúc này mà không biết mình làm sao thì anh uổng phí 30 năm sống trên đời...

Yuki bật người dậy, trán đã lấm tấm mồ hôi vì dục vọng. Phân thân đã cương lên cứng ngắt. Anh thở nặng nhọc, tìm điện thoại muốn gọi người đến nhưng bị một giọng nói mềm mại phá vỡ:

- Không cần gọi người đâu! Đêm nay anh chạy không thoát...

Yuki nhìn người xuất hiện trong phòng, mặc dù đang bị dục vọng tra tấn nhưng lòng anh chỉ bừng bừng lửa giận, có xúc động muốn ném người trước mặt lên giường đánh cho một trận.

- Cậu vào bằng cách nào?

- Chìa khóa nha!

- Cô ta là do cậu tìm đến? Là cậu bỏ thuốc tôi?

- Cô ta đúng là do tôi thuê, nhưng thuốc là cô ta bỏ. Cảm giác thế nào? Dễ chịu không?

- Cút! – Yuki gầm lên trong tiếng thở nặng nhọc.

Rei không buồn để ý, cậu từ tốn cởi từng cúc áo trên người, mọi động tác khiêu khích lúc này đều là hấp dẫn chí mạng đối với Yuki. Anh dõi mắt theo từng động tác của cậu, cơ thể như bị thiêu cháy bởi dục vọng không ngừng bốc lên. Đến khi trên người cậu hoàn toàn không còn gì che đậy, đôi mắt Yuki cũng mất đi sự kiềm chế hàng ngày.

- Cậu muốn làm gì?

- Đương nhiên là làm tình nha!

Rei cười khẽ, đến bên giường nâng gương mặt tuấn tú sắp nổi bão lên – hôn xuống. Không phải cậu không biết Yuki không thích mình, cũng biết thủ đoạn của mình khá hèn hạ nhưng người đàn ông này cậu muốn, dù có khiến anh ta phát điên thì cậu cũng muốn. Tại sao cậu lại cố chấp với anh đến thế chính cậu cũng không rõ. Có lẽ cái nhìn đầu tiên hôm ấy anh dành cho cậu không giống bất cứ người nào khác – bình thản, không chút quan tâm tò mò. Thế nên cậu muốn anh phải là của mình dù cho anh không phải gay mà là một tên thẳng nam bẻ mãi cũng chẳng cong.

Cái hôn của Rei hạ xuống, máu toàn thân Yuki như sôi trào. Anh túm lấy cậu đè ngã ra giường, làm sâu thêm nụ hôn đang diễn ra. Chút lí trí còn sót lại của anh cũng bị ném bay đi khi cậu chuẩn xác chạm lên vật cương cứng bên dưới, khiến anh căng cứng cả người ồ ồ thở dốc...

- Thật cứng a...

Cậu vừa vuốt ve vừa hôn dọc cơ thể anh. Cậu có thể cảm nhận nhịp tim đập gia tốc cùng hương vị nam tính tỏa ra trên người anh, khiến cậu cũng có chút si mê mà càng thêm khao khát.

- Là tự cậu tìm chết, đừng trách tôi...hừ! – Yuki mạnh mẽ lật úp sấp cậu lại, nụ hôn rơi xuống như mưa từ cổ đến mông của anh khiến cậu cũng bị kích thích mà thở dốc.

Yuki mặc dù không phải gay nhưng có một thằng bạn thân là gay nên cũng hiểu biết rất nhiều thứ. Đôi mắt sẫm đi vì dục vọng nhìn thân thể trắng nõn dưới thân, không biết tại vì thuốc hay vì nguyên nhân khác mà anh nghĩ lên giường với cậu cũng không tệ, trông cậu cũng rất ngon miệng a...

- Ưm... - Rei phát ra tiếng rên khe khẽ.

Thật ra cậu chưa từng lên giường với bất cứ ai. Đừng nhìn cậu trông ngang tàn quậy phá chứ rất kén chọn, bình thường chỉ toàn dùng tay giải quyết chứ chẳng để ai trèo lên được giường mình. Yuki là người đầu tiên khiến cậu có khao khát trao đi thân thể mình, dù có chết cậu cũng không để anh biết được điều đó.

Yuki nhìn phản ứng của cậu mà trong lòng chợt tức giận. Cậu chỉ mới 16 tuổi thôi mà đã tỏ ra "phong tình" như thế thì phải lên giường với bao nhiêu người? Nghĩ đến đó, anh chợt tức giận, qua loa bôi phía sau cậu bằng dầu bôi trơn mà khách sạn chuẩn bị sẵn, rồi nâng mông cậu lên, cầm phân thân đã sưng to nhức nhối của mình mạnh mẽ xông vào. Hình như có gì đó bị xé rách nhưng anh chẳng còn lí trí đâu mà để ý, vì bên trong cậu rất chặt, lại nóng khiến anh thoải mái đến tê dại. (Hy: em viết mà ra anh mà em muốn chửi anh "ốn ạn" hết sức - >"<).

Rei úp mặt xuống gối đầu, khi anh xông vào cậu chỉ kịp kêu lên một tiếng rồi cắn chặt răng. Đau đớn không thể nào tưởng tượng nổi khiến cậu chết lặng. Cậu nhìn người đàn ông đã hoàn toàn chìm vào bể dục phía sau mình, cố gắng hít sâu thả lỏng, giảm bớt đau nhức cho bản thân. Cậu biết bên dưới mình nhất định rất thảm, vì anh chuyển động nãy giờ mà phía trước cậu vẫn xụi lơ. Cậu thở dài trong lòng, đúng là làm bậy không thể sống.

Yuki từ lúc đi vào chỉ còn biết hành động theo bản năng. Anh đâm rút liên tục bên trong thân thể ấm nóng, chật chội của cậu, chìm đắm trong vô tận khoái cảm mà trước nay chưa từng cảm nhận được. Rei chỉ có thể nằm thở nặng nề dưới những động tác cuồng dã của anh. Chẳng biết qua bao lâu, khi Yuki đã tận hứng và thuốc hết tác dụng, thiếp đi bên cạnh cậu, Rei mới thở phào nhẹ nhõm lau mồ hôi lạnh trên trán, nén đau đớn lê thân thể dường như đã không còn là của mình vào phòng tắm, rửa sạch dấu vết bạo lực lẫn kích tình trên thân thể.

Cậu mệt mỏi nhìn mình trong gương, gương mặt trắng bệch không còn chút máu, từng dấu hôn xanh tím rải rác khắp người. Cậu thở dài đi ra ngoài, lục trong vali vài viên kháng sinh nuốt vào. Sau đó, dùng sức lực còn lại kéo Yuki qua một bên, thay ga trải giường đã vô cùng đáng sợ bởi máu và tinh dịch. Cậu cảm thấy rất may mắn vì rượu mà cô nàng kia chuẩn bị vô cùng mạnh mới có thể khiến anh không biết trời trăng gì, tiện cho cậu thủ tiêu chứng cứ.

Làmtất cả đâu vào đấy, cậu mới mệt mỏi ghé lên giường, bất tỉnh. Tình cảnh sánghôm sau là người nào đó nhìn cậu bằng ánh lạnh băng không dễ chịu, cậu cố nénsự mệt mỏi lẫn đau đớn của bản thân mà tỏ vẻ như không có việc gì, còn rấthưởng thụ để Yuki chán ghét mà không nhìn mình. Cậu sợ anh sẽ phát hiện mình khôngkhỏe mà có những thái độ không cần thiết tựa như thương hại. Cậu không cần sựthương hại của anh. Và rồi cậu dùng cặp kính che đi đôi mắt đã không còn nhìnrõ lắm vì sốt của mình, cười hí hởn theo anh về công ty. Cậu thấy may mắn vìanh không nhìn cậu lần nào nữa... (Hy: tội pé thụ, huhu)    

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.