Cảnh Xuân Nam Triều

Chương 12: Đạo thị vô tình khước hữu tình




Mỹ nhân lẳng lặng tự sướng trước gương. Luận về dung mạo Huyễn Hồ có thể lọt vào thập đại mỹ nhân. Mà khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành của nàng cũng là một vũ khí lợi hại.

Anh hùng khó qua được ải mỹ nhân, những lời này ở thế giới nào cũng đúng.

- Bảo bối.

Nhị phò mã Ba Bỉ Tư An Đặc ôm lấy Huyễn Hồ từ phía sau rồi nhẹ nhàng dựa vào người nàng. Bàn tay to bản của hắn thuần thục luồn vào nội y lần mò tòa thánh nữ phong của nàng.

- Quay lại rồi?

Huyễn Hồ nở nụ cười mê hoặc, rồi nàng nhìn Ba Bỉ Tư An Đặc từ trong gương

- Hắc hắc.

Ba Bỉ Tư An Đặc cười dâm một tiếng rồi hỏi:

- Thế nào tiểu yêu tinh, có cách gì đối phó Cao Lôi Hoa không?

- Khanh khách, nhị phò mã không tin tưởng tiện nữ sao?

Hồ mỹ nhân bày ra một bộ dáng tức giận:

- Kế hoạch đối phó Cao Lôi Hoa đã được an bài rồi. Nhưng đến lúc đó, cũng cần chàng cũng công chúa Nguyệt Tích phối hợp. Dù sao hải tộc cũng là của nhân ngư tộc các người.

- Điểm ấy không có vấn đề gì cả.

Ba Bỉ Tư An Đặc cúi đầu hung bạo hôn lấy môi của Huyễn Hồ:

- Chỉ cần nàng an bài, ta cùng Nguyệt Tích sẽ cố gắn phối hợp.

Ba Bỉ Tư An Đặc âm ngoan nói. Ba Bỉ Tư An Đặc toàn bị Cao Lôi Hoa bắt nạt, cảm giác này khiến hắn không chịu nổi. Một người ưu tú như hắn mà bị bắt nạt, đó là sự sỉ nhục! Điều đó khiến Ba Bỉ Tư An Đặc điên lên.

- Tốt, Cao Lôi Hoa đem cho thiếp đối phó. Chỉ cần cháng phối hợp thật tốt, thiếp cam đoan Cao Lôi Hoa lần này chạy đằng trời cũng không thoát được.

Hồ mỹ nhân dựa vào vai của Ba Bỉ Tư An Đặc, cánh tay ôm lấy đầu của hắn rồi kéo đầu của hắn về phía mình, để hắn có thể ngửi được mùi hương trên người nàng.

Huyễn Hồ rất tự tin, nàng có thể tưởng tượng Cao Lôi Hoa hoàn toàn nằm trong bàn tay của nàng

Chỉ tiếc rằng, trong thiên hạ này, không có ai có đủ tự tin để nói những câu như vậy? Thật nực cười, người ta là Thần vương! Có ai dám đánh nhau với lão Cao?

Huyễn Hồ sở dĩ dám nói vậy bởi vì nàng không biết được thực lực của Cao Lôi Hoa. Mà điều đó cũng rất bình thường. Khắp đại lục này ngoại trừ một số người, không ai biết được thực lực chính xác của Cao Lôi Hoa. Còn những người biết Cao Lôi Hoa một năm trước lại không biết rằng hắn đã từ thánh giai lên thần giai…. ….

Điều thứ hai đó là Huyễn Hồ quá tin tưởng thuộc hạ của mình

Vũ khí lợi hại nhất thế gian chính là sắc đẹp cũng quyền lực.

Vẻ đẹp của huyễn hồ đúng là thế gian ít có. Dựa vào điểm này, nàng có thể hấp dẫn một đám ma thú hùng mạnh. Trong đó có thể có cả những ma thú từ thời thượng cổ tồn tại trong tháp Babel…

Trong ý nghĩ của Huyễn Hồ, với đám ma thú đó nàng hoàn toàn có thể xử lý Cao Lôi Hoa.

- Tốt, như vậy, ta mới an tâm.

Ba Bỉ Tư An Đặc nhẹ giọng nói, bàn tay của hắn nhẹ nhàng lướt xuống hai chân của hồ mỹ nữ.

- Về phần muội muội Tĩnh Tâm của chàng, chúng ta sẽ không ra mặt đâu. Phải có người giải quyết vấn đề đó giúp bọn ta.

Hồ mỹ nữ nén lại tiếng rên, cố gắng để giọng nàng trở nên tự nhiên.

- Tại sao không xử lý luôn cho tiện?

Ba Bỉ Tư An Đặc nghie hoặc nói.

- Khanh khách! Ba Bỉ Tư An Đặc, chàng cũng đừng quên, ngươi em vợ này vừa mới sinh con. Nhạc phụ đại nhân của ngươi không phút nào rời xa nàng. Dưới tình huống này, chẳng lẽ bắt chúng ta ra mặt hay sao? Cho dù chàng dám thì đám ma thú chúng thiếp cũng không muốn làm. Dù sao thiếp cũng không muốn gây ra mâu thuẫn với hải hoàng. Phải biết rằng nhạc phụ của chàng là chúa tể đại dương, người thống trị vùng đất này.

Hồ mỹ nhân nở nụ cười.

- Đó là ý của nàng?

Ba Bỉ Tư An Đặc liếm liếm lỗ tai của Huyễn Hồ, rồi nhẹ giọng nói.

- Thiếp muốn tìm một gánh hộ tội.

Hồ mỹ nhân híp mắt nói:

- Một người mà không thể khiến hoài nghi ma thú chúng thiếp hành động.

-Tìm ai là kẻ thế tội đây?

Ba Bỉ Tư An Đặc phả từng ngụm khí nóng vào tai hồ mỹ nữ.

- Việc này chàng cứ yên tâm, thiếp đã tìm ra một kẻ thế tội.

Huyễn Hồ thần bí cười.

Tiếp đó, hồ mỹ nhân lại rên một tiếng. Dưới sự khiêu khích của Ba Bỉ Tư An Đặc, Huyễn Hồ cũng không thể nhịn nổi nữa, nàng xoay người lại trao một nụ hôn nồng cháy lên môi Ba Bỉ Tư An Đặc.

Hắn gầm nhẹ một tiếng, bàn tay không thành thật bắt đầu tháo từng lớp vải trên người hồ mỹ nhân ra.

- Ba Bỉ Tư An Đặc, thời gian của chúng ta không còn nhiều đâu.

Huyễn Hồ ngồi yên, để cho Ba Bỉ Tư An Đặc tháo đi từng lớp lụa trên người nàng.

- Bởi vậy chúng ta phải nhanh nữa lên. Hoàn thành chuyện này càng sớm càng tốt.

Huyễn Hồ nói.

- Không thành vấn đề.

Ba Bỉ Tư An Đặc nói:

- Ta đã phái người thông tri cho Nguyệt Tích. Nửa canh giờ nữa nàng sẽ tới đây.

- Như vậy là tốt nhất.

Huyễn Hồ rên rỉ một tiếng, đoạn hội thoai tiếp đó hoàn toàn được thay thế bởi những tiếng rên đầy mị hoặc…. …

******************************

Trong San hô hải.

Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng ôm quả trứng kim cương vào trong lồng ngực, ôm quả trứng không bình thường này khiến cho Cao Lôi Hoa lộ ra vẻ mặt đắc ý.

Nói thế nào cũng được, quả trứng kim cương này đã lộ ra gen tốt của Cao Lôi Hoa.

Đặc biệt nhìn ánh mắt đầy ngưỡng mộ khi nam nhân nhân ngư tộc nhìn quả trứng trong tay Cao Lôi Hoa, hắn lại càng thấy thích thú… …

Nhiều khi sự xuất sắc của con cái mang lại vinh hạnh cho ba mẹ!

So sánh với lúc tập ấp trứng đá.

Lần này hoàn toàn bất đồng. Quả trứng trong lồng ngực hắn khiến hắn có cảm giác thân quen. Loại cảm giác này không phải là cảm giác mà ôm trứng đá có được.

Dù sao, bên trong quả trứng kim cương này cũng là đứa con sắp ra đời của hắn.

Dường như quả trứng cũng cảm giác được tâm tình của ba mình mà run lên một trận! Lão Cao bỗng cảm giác được trong ngực mình truyền đến một trận xúc động.

Loại cảm giác này giống như em bé đạp trong bụng mẹ.

- Năm canh giờ rồi Cao Lôi Hoa huynh đệ. Đệ có thể ra ngoài nghỉ ngơi một lát. Cũng giống như trước quả trứng của đệ, ta sẽ chăm sóc hộ. Còn trong lúc ta nghỉ đệ sẽ chăm sóc quả trứng của ta.

Mập mạp ngầng đầu lên nói với Cao Lôi Hoa.

Từ khi mập mạp cùng Cao Lôi Hoa ấp trứng tới nay, bọn họ đã dùng phương pháp này. Hai người đều luân phiên trông trừng trứng cho nhau. Mỗi lần người này đi nghỉ, đều đem trứng cho người kia giữ hộ.

- Ha ha, chờ đệ một chút, đệ vẫn chưa thấy mệt, nên chưa cần nghỉ ngơi..

Cao Lôi Hoa ôm trứng trong lòng. Đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được sự rung động của một sinh mệnh nhỏ. Tuy rằng rất nhỉ nhưng lại khiến cho Cao Lôi Hoa rất mừng.

- Cũng được.

Mập mạp cười rồi nhắm mắt lại. Mập mạp cũng là người từng trải. Hắn có thể cảm giác hưng phấn của người lần đầu tiên ấp trứng. Dù sao, lần đầu tiên hắn cũng có cảm giác như vậy:

- Tuy nhiên đến lúc ta ra ngoài nghỉ, đệ cũng phải trông chừng đứa trẻ nhà ta đó .

- Đó là lẽ đương nhiên.

Cao Lôi Hoa cười nói.

Mập mạp gật đầu rồi nhắm mắt lại nghỉ ngơi.

Cao Lôi Hoa cười rồi ôm chặt quả trứng trong ngực.

Lúc này, Sâm Lâm Thụ Yêu ở xa ngàn dặm cuối cùng cũng liên hệ được với Cao Lôi Hoa.

Một trận rung động vang lên trong tinh thần hải của Cao Lôi Hoa.

Cao Lôi Hoa nhường mày, người liên hệ với hắn là Sâm Lâm Thụ Yêu.

Cao Lôi Hoa vón tưởng rằng là đám huyết kỵ sĩ đã tìm được tung tích của di tích. Nhưng không ngờ người liên hệ lại là Sâm Lâm Thụ Yêu.

- Chủ nhân cuối cùng tôi đã liên hệ được với ngài.

Trong giọng nói của Sâm Lâm Thụ Yêu mang theo một chút nức nở. Để liên hệ với Cao Lôi Hoa, Sâm Lâm Thụ Yêu không ngờ đã mất những một canh giờ tức là hai tiếng đồng hồ. Hồi trước ở trong không gian sủng vật, khi muốn liên hệ với Cao Lôi Hoa, chỉ tốn một chút thời gian. Nhưng lần này là lần đầu tiên Cao Lôi Hoa ky khai sủng vật không gian, hơn nữa còn cách Cao Lôi Hoa rất xa.

Lần đâu liên hệ với Cao Lôi Hoa ở khoảng cách xa đã tốn của Sâm Lâm Thụ Yêu không ít thời gian.

Cho nên khi liên hệ được với hắn, Sâm Lâm Thụ Yêu dường như kích động đến sắp khóc.

- Là Thụ yêu sao?

Cao Lôi Hoa hỏi:

- Không phải ngươi đi bắt cá hay sao? Làm sao lại đột nhiên liên hệ thế?

- Chủ nhân, chủ nhân, tôi nói cho ngài một việc, việc này thập phần quan trọng.

Sâm Lâm Thụ Yêu đắc ý nói với Cao Lôi Hoa.

- Chuyện gì vậy?

Cao Lôi Hoa hỏi.

- Chủ nhân, tôi nói cho ngài nghe, hiện tại ngài phải cẩn thận với cái tên nhị Phò mã Ba Bỉ Tư An Đặc. Hắn cùng vợ hắn – Nguyệt Tích, không ngờ lại liên hợp với Nguyệt Tích để đối phó với ngài.

Sâm Lâm Thụ Yêu liền nói.

- Hơn nữa, tôi còn biết tất cả ma thú trên thế giới đang tìm tung tích ngài. Hiện tại tên ngốc nhị Phò mã đã liện kết với ma thú làm lộ tin tức của ngài,

Sâm Lâm Thụ Yêu nói tiếp.

Cao Lôi Hoa trầm xuống. Quả nhiên người tìm hắn là đám ma thú. Nhưng khiến hắn không thể nghĩ được chính là không ngờ nhị Phò mã Ba Bỉ Tư An Đặc lại liên kết với đám ma thú.

Nhị Phò mã Ba Bỉ Tư An Đặc? Cao Lôi Hoa cố gắng nhớ lại hình dáng của người này.

Rồi, trước mặt Cao Lôi Hoa là tóc vàng anh tuấn. Ánh mắt cuồng vọng của hắn thật khiến Cao Lôi Hoa không thoải mái.

- Ha ha, muội phu, hài tử mới sinh thuận lợi chứ?

Tên tóc vàng đó chậm rãi tới cạnh Cao Lôi Hoa.

Cao Lôi Hoa lạnh lùng cười, nhìn đều tên này.

Người tới chính là nhị Phò mã Ba Bỉ Tư An Đặc.

Sau lưng hắn còn có mấy tên mãnh nam cường tráng.

Sau khi tới gần Cao Lôi Hoa, Ba Bỉ Tư An Đặc liền làm ra vẻ nhiệt tình tiếp đón … …

- Chủ nhân, chủ nhân.

Không thấy Cao Lôi Hoa phản hồi, Sâm Lâm Thụ Yêu liền la lên:

- Chủ nhân, tôi còn có hai phong thư. Trong đó một bức là của Ba Bỉ Tư An Đặc nói về việc hợp tác cùng ma thú. Có cần đưa chúng về cho ngài không?

- Làm rất tốt, tiếp theo, ngươi nhanh chóng trở về. Ngươi đã lập công rất lớn.

Cao Lôi Hoa trầm giọng nói.

Sau khi cùng Sâm Lâm Thụ Yêu liên hệ, Cao Lôi Hoa ngẩng đầu lên, cười tà.

Sau khi biết được ý đồ cùng hành của Ba Bỉ Tư An Đặc. Cao Lôi Hoa liền cảm thấy tất cả hành động của hắn đều giống như trong một vở hài kịch. Nhìn xem hắn muốn giở trò gì nào!

***********.

Ấn theo kế hoạch của Huyễn Hồ, Ba Bỉ Tư An Đặc tới thăm Cao Lôi Hoa. Vừa tới nơi, Ba Bỉ Tư An Đặc liền thân thiết tiếp đón Cao Lôi Hoa.

Không có biện pháp, dù sao noi Cao Lôi Hoa ở cũng là nơi hải tộc ấp trứng. Không phải là vị phò mã như hắn dẫn đường thì mấy tên tráng hán đằng sau đứng có mơ được vào.

Cho nên, bất đắc dĩ Ba Bỉ Tư An Đặc đành phải mang đám tráng hán này vào nơi Cao Lôi Hoa ấp trứng.

Đám mãng hãn sau lưng hắn chính là thủ hạ đắc lực cảu Huyễn Hồ.

Không biết tại sao, lúc vào nơi này, Ba Bỉ Tư An Đặc không nhịn được tiếp nhận lấy ánh mắt của Cao Lôi Hoa.

Đó là một đôi mắt đen láy.

Dường như đôi mắt đen đó có thể nhìn thấy tất cả mọi việc trên đời

Khuôn mặt đó nở một nụ cười thản nhiên, đây là nụ cười mà Ba Bỉ Tư An Đặc không thích tí nào. Đó là một nụ cười mang ý trào phúng.

Con ngươi màu đen đó khiên Ba Bỉ Tư An Đặc phải thấp thỏm lo âu.. ……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.