Cảnh Xuân Chợt Tiết

Chương 85: Cô Coi Tôi Là Đồ Ngốc Sao




Nhậm Thương Khung từ khi xuất đạo đến nay, cho tới bây giờ còn không có người nào, có thể như Hạng Thái Hư vậy, làm cho hắn thống hận đến tình trạng như thế, trình độ thống hận này, đã đạt tới tình trạng khiến cho hắn không thể không giết.

Nhậm Thương Khung một là không làm, hai làm không ngớt, một tay chộp lấy thủ cấp của Hạng Thái Hư, kêu lên:

- Hạng Thái Hư cấu kết Càn Khôn Minh mưu hại ta, chết chưa hết tội!

- Hình Thiên, ngươi muốn bảo hộ Hạng Thái Hư này, phải chăng muốn cùng hắn chung tội?

Nhậm Thương Khung cường thế tru sát Hạng Thái Hư, Hạ Tùng Linh cảnh cáo, vậy mà vẫn không chút do dự giết chết Hạng Thái Hư!

Hình Thiên lão tổ cả đời cường hoành, nhưng ở trước mặt cường giả cấp Đại Đạo, cũng chưa từng có ngông cuồng qua như thế, cũng không dám làm trái ý chí của Đại Đạo cường giả, Nhậm Thương Khung này, quả nhiên là đại nghịch bất đạo!

- Nhậm Thương Khung, ngươi nhất định phải chết!

Hình Thiên lão tổ hồi phục tinh thần, vẻ mặt có chút hả hê:

- Cho dù ngươi có muôn vàn đạo lý, nhưng ngươi vi phạm ý chí của Âm Dương Đạo tôn, cái kia chính là cùng Âm Dương Đạo đối địch, ngươi nhất định phải chết!

Hình Thiên lão tổ vốn là định dùng lực lượng Thiên Hình Đường, mượn cơ hội lần này triệt để đem Nhậm Thương Khung giết chết, đem thế lực của hắn nhổ tận gốc.

Hiện tại xem ra, căn bản không cần thiết. Nhậm Thương Khung đắc tội Âm Dương Đạo tôn, chém giết Hạng Thái Hư! Hơn nữa, Hạng Thái Hư còn nói, hắn là cháu ngoại của Âm Dương Đạo tôn.

Nếu có quan hệ như vậy, Âm Dương Đạo bao che khuyết điểm, coi huyết mạch mình là cao quý, tất nhiên sẽ không từ bỏ ý đồ, làm sao có thể tha thứ Nhậm Thương Khung.

Cho dù không có quan hệ huyết mạch này, Nhậm Thương Khung công nhiên ngỗ nghịch cường giả cấp Đại Đạo, Âm Dương Đạo cao ngạo như thế, cũng không thể tiếp nhận.

- Mấy người các ngươi, nhanh chóng xuống dưới, đem dư nghiệt của Hạng Thái Hư, một mẻ hốt gọn, không lưu người sống!

Bọn người Càn Nhất! Đều là sát thủ khát máu, giết người không kiêng nể gì cả, nghe thấy mệnh lệnh của Nhậm Thương Khung, đều dữ tợn cười một tiếng, lao xuống dưới.

Đừng nhìn Hình Thiên lão tổ luôn mồm muốn chấp pháp, lúc nào cũng "Thiên Các luật pháp", giờ khắc này, hắn có chết cũng không ngăn cản.

Ở sâu trong nội tâm Hình Thiên, ngược lại còn cổ vũ Nhậm Thương Khung làm như vậy, bởi vì, Nhậm Thương Khung giết càng nhiều tộc nhân Hạng Thái Hư, chính là giết càng nhiều người có quan hệ huyết mạch với Âm Dương Đạo, tương đương chính là đắc càng lớn với Âm Dương Đạo.

- Hình Thiên, nhớ kỹ, Hạng Thái Hư hôm nay, chính là ngày mai của ngươi.

Hai mắt Nhậm Thương Khung bắn ra vô hạn hàn mang, nhìn về phía Hình Thiên:

- Nhậm Thương Khung ta đỉnh thiên lập địa, không thẹn với lương tâm. Những gian tặc các ngươi, năm lần bảy lượt khiêu khích, muốn đưa ta vào chỗ chết. Tốt, Lão tổ ngược lại muốn nhìn, cuối cùng là hươu chết về tay ai!

- Ha ha, điên cuồng, Âm Dương Đạo tôn vừa đến, đó là giờ chết của ngươi!

- Giờ chết của ta?

Nhậm Thương Khung trong lòng tức giận, nộ khí sinh ra, trong lúc nhất thời, một bụng oán khí kiếp trước của hắn bạo phát.

Coi như là Đạo tôn thì sao? Có thể giết được ta sao?

Nhậm Thương Khung liên tục di chuyển, chiếm cứ vị trí có lợi. Âm thầm truyền thức cho Tiểu Bạch, bảo nó bố trí cánh cửa không gian.

Chỉ cần Âm Dương Đạo tôn động thủ, hắn sẽ lập tức rời khỏi.

Thiên Các, nếu thật sự không có đạo lý như thế, như vậy rời khỏi, Nhậm Thương Khung cũng tuyệt đối không có lưu luyến!

Những uất ức này, hắn đã chịu đủ rồi. Nếu không phải ân sư chưa báo, nếu không phải Bách Thảo Đường nhân tình còn đó, Nhậm Thương Khung sớm đã nhấc chân rời đi!

Ngay cả Âm Dương Đạo cùng Trảm Không Đạo hắn còn không để ý, Thiên Hình Đường tính là cái gì, Nhậm Thương Khung đối với cái gọi là Thiên Các này, đã sớm mất đi một điểm tôn trọng cuối cùng.

Cường đại uy áp, khí thế đầy trời, từ phương hướng Âm Dương Đạo tôn áp bách mà đến. Tốc độ của Hạ Tùng Linh, cơ hồ có thể so với tia chớp, đã thấy hắn xuất hiện phía chân trời.

- Nhậm Thương Khung, ta từ khi thành đạo đến nay, còn chưa bao giờ thấy cung điện Lão tổ nào ngỗ nghịch Đạo tôn như ngươi, ngươi miệng còn hôi sữa, nhưng lại to gan lớn mật như thế, hôm nay lão phu không ra tay, sao còn uy nghiêm của Thiên Khung Tạo Hóa?

Đang khi nói chuyện, khí thế Hạ Tùng Linh đã áp đến phụ cận, tốc độ cực nhanh, quả thực là không gì sánh kịp. Mà cường giả cấp Đại Đạo toàn lực phi hành, lại mang theo khí thế bậc này, thật giống như thiên địa biến dị, ngàn vạn khí tượng bắt đầu khởi động, gọi là thiên địa biến sắc, nhật nguyệt vô quang cũng không là quá.

Nhậm Thương Khung sẵn sàng đón địch. Dù sao cũng là cường giả cấp Đại Đạo, hơn nữa lại là Âm Dương Đạo tôn tính cách thay đổi thất thường.

Đối mặt với bất luận Thần Thông cảnh giới nào, Nhậm Thương Khung đều có thực lực ngạnh kháng.

Nhưng mà, Đại Đạo cấp này, tuyệt đối không phải bình thường, cùng Thần Thông cảnh có cách biệt một trời một vực.

Nhấc tay nhấc chân, có thể làm cho núi sông xoay chuyển, thực lực hơn xa Thần Thông lục trọng.

Đại Đạo, đó là chân chính nắm giữ thiên địa tự nhiên, dung hợp tự nhiên lực lượng, tạo thành uy năng đáng sợ!

Một cường giả cấp Đại Đạo, đủ miểu sát Thần Thông lục trọng!

- Thuộc hạ Hình Thiên, bái kiến Âm Dương Đạo tôn.

Hình Thiên cung kính, mang theo một đám thuộc hạ Thiên Hình Đường, hướng Hạ Tùng Linh hành lễ.

Cũng nhân cơ hội châm ngòi ly gián, thêm mắm thêm muối:

- Đạo tôn, Nhậm Thương Khung này coi trời bằng vung, cấu kết ngoại đạo, lúc này hành hung, có thể nói là đi ngược thiên quy. Thuộc hạ ngăn hắn, lại bị hắn mắng một trận. Hơn nữa, còn tự tay chém giết Hạng Thái Hư thành chủ. Quả nhiên là không để Thiên Hình Đường ta vào mắt, càng không để Thiên Các hình luật vào mắt.

Ngụ ý, người ta ngay cả Đạo tôn ngươi cũng không để vào mắt.

Hạ Tùng Linh hừ nhẹ một tiếng:

- Hình Thiên, ngươi lui ra.

- Vâng.

Nhậm Thương Khung biểu lộ thong dong, không có một chút chấn động. Bốn Lưu Kim khôi lỗi, cũng được hắn âm thầm để trước người, chỉ cần Hạ Tùng Linh động thủ, hắn sẽ dùng Lưu Kim khôi lỗi ngăn cản. Dù sao, Lưu Kim khôi lỗi này giết không chết, quấn quít chặt lấy, chỉ cần quấn chân Hạ Tùng Linh, thì sẽ không sợ.

Dù sao, cấu tạo của Lưu Kim khôi lỗi, cường giả cấp Đại Đạo cũng phá hư không được.

Điểm này, lúc trước Nhậm Thương Khung ở trong động phủ Đế Hào Cung, là chính tai nghe thấy Đế Hào tiền bối nhắn lại. Điểm này, Nhậm Thương Khung hoàn toàn không nghi ngờ.

Dù sao, bản thân Lưu Kim khôi lỗi này, chính là Đế Hào tiền bối dùng tinh hoa của Thiên Ngoại Lưu Kim chế thành, chính là thủ bút chi thần. Nếu là thủ bút của Thần Đạo, cường giả cấp Đại Đạo đương nhiên là không thể phá vỡ.

Cho dù là Thần Đạo, không hiểu nguyên lý kết cấu, cũng không thể nào phá hủy.

- Nhậm Thương Khung...

Âm Dương Đạo Hạ Tùng Linh, khẩu khí âm trầm, trong ánh mắt phảng phất có hỏa quang, gắt gao nhìn thẳng Nhậm Thương Khung.

- Là ai cho ngươi lá gan này, dám can đảm làm trái ý chí Đạo tôn?

Ánh mắt Nhậm Thương Khung lại không tránh né, mặc dù uy năng của Âm Dương Đạo tôn rất mạnh, nhưng mà hắn tu luyện Bất Hủ Đế Khí Quyết, thần thức bản thân cũng đủ cường đại, mặc dù cảm giác được vô hạn áp bách, nhưng phương diện ý chí càng bị áp chế thì bùng nổ càng mạnh, tuyệt không chịu cúi đầu, tuyệt không chịu áp bách.

- Hạ đạo tôn, ta giết Hạng Thái Hư, không phải dựa vào lá gan, mà là thiên lý sáng tỏ! Hạng Thái Hư này năm lần bảy lượt gây bất lợi cho ta. Không đối phó được ta, lại hướng thân nhân ta ra tay, bây giờ lại càng bỉ ổi đến giết hại quý tộc nhỏ bé ở Vân La thành, giết vài trăm người. Không chỉ thế, còn ra tiền mua sát thủ, cấu kết Càn Khôn Minh đến Vân La thành ám sát ta. Ức hiếp không kiêng nể gì như thế, ta ngược lại muốn hỏi một câu, nếu như không có người cho hắn chỗ dựa, hắn dám hiển nhiên phá hư luật pháp Thiên Các như thế sao? Hắn dám không kiêng nể uy nghiêm Thiên Các như thế sao? Lòng muông dạ thú bậc này, nghịch tặc không có thuốc chữa, ta giết hắn, chính là thay trời hành đạo, là giữ gìn luật pháp Thiên Các. Đạo tôn mấy lần bảo hộ Hạng Thái Hư này, nếu là xuất phát từ tư lợi, ta có thể hiểu được. Nhưng xuất phát từ công nghĩa, Đạo tôn dung túng phản nghịch, làm cho Thiên Các hổ thẹn, càng là mất đi uy nghiêm!

Nhậm Thương Khung bây giờ, dứt khoát vạch mặt.

Hắn đối với Âm Dương Đạo tôn cao cao tại thượng này, cũng không có hảo cảm gì.

Đạo tôn thì thế nào?

Một người địa vị càng cao, nên giữ mình càng chính. Nếu như địa vị cao, thực lực mạnh, liền đổi trắng thay đen, tùy ý phá hư quy tắc, cái kia chính là tà ma ngoại đạo, căn bản không đáng để tôn trọng.

Huống hồ, trước đó ở đoạn đầu đài, Âm Dương Đạo tôn này vì muốn làm mất mặt Nhậm Thương Khung hắn, cố ý vận dụng quyền uy của Đạo tôn, đặc xá những phản nghịch kia, liên tiếp ba lượt...

Bởi vậy, Nhậm Thương Khung đối với lão gia hỏa này, có thể nói là một chút hảo cảm cũng không có.

Hạ Tùng Linh dù sao cũng là Đạo tôn, tự nhiên không có khả năng như bọn Hình Thiên, cùng Nhậm Thương Khung đấu mồm mép, khuôn mặt khô héo có chút nhúc nhích. Gật gật đầu:

- Rất tốt, ngươi nói tựa hồ cũng có đạo lý. Chẳng qua, ngươi lại quên, Thiên Các, cuối cùng là của Thiên Khung Tạo Hóa. Mà Âm Dương Đạo ta, là Vương của Thiên Khung Tạo Hóa, luật pháp, quy củ Thiên Các, thậm chí là tiêu chuẩn của chính nghĩa tà ác, đều là do Thiên Khung Tạo Hóa định đoạt.

- Nói như thế, cho dù Hạng Thái Hư này tàn sát cả thiên hạ, ngươi nói hắn là chính nghĩa, vậy hắn chính là chính nghĩa sao?

Nhậm Thương Khung cười lạnh liên tục.

Hạ Tùng Linh mặt không biểu tình:

- Đúng vậy, chỉ cần ta nói hắn chính nghĩa, hắn chính là chính nghĩa. Bởi vì chính thức cầm quyền Thiên Các, là Âm Dương Đạo chúng ta, mà không phải là Nhậm Thương Khung ngươi. Bởi vậy, hôm nay ta đem ngươi diệt sát, muốn đắn đo ngươi như thế nào, thì làm như thế đó. Muốn an bài tội gì lên đầu của ngươi, thì an bài tội đó. Ngươi an bài cho bọn họ tội danh phản nghịch, cấu kết sát thủ, dĩ hạ phạm thượng, đủ loại tội danh, ta cũng có thể an bài ở trên người của ngươi. Thậm chí, thân nhân của ngươi, thủ hạ của ngươi, tất cả người sống, đều là dư nghiệt phản nghịch, tru sát toàn bộ. Nhớ kỹ, tru sát này, là tru sát vĩnh viễn, lịch sử cũng khó có khả năng vì ngươi lật lại bản án.

Tư thái cao cao tại thượng, cuồng ngạo coi trời bằng vung. Giống như Thiên Các này, hắn chính là Vương của hết thảy, có thể quyết định hết thảy...

- Nói như vậy, ngươi ý định làm như vậy sao?

Nhậm Thương Khung cười lạnh hỏi lại.

Hình Thiên ở xa xa, nghe thấy Hạ Tùng Linh nói như vậy, trong nội tâm âm thầm rung động, cái này là cường giả cấp Đại Đạo a, đây mới là khí thế của bá vương ah!

Trong nháy mắt này, Hình Thiên kiên cố hơn quyết tâm trùng kích Đại Đạo cảnh, hắn cũng muốn hưởng thụ loại quyền uy vô thượng này, khí thế bá vương khống chế hết thảy này.

Đồng thời, tuy vô cùng chán ghét Nhậm Thương Khung, hắn cũng không khỏi không bội phục Nhậm Thương Khung, nghe Đạo tôn tài quyết như thế, còn có thể bảo trì trấn định, phần trấn định cùng ý chí này, xác thực không tầm thường!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.