Cảnh Sát Nhân Dân Có Người Yêu Rồi

Chương 5




"Diệp Trần, nhất định phải thoát a!"

Xích Phong Đế quát.

"Hừ, muốn trốn à, còn phải hỏi lão phu có chịu hay không đã." Ngũ Lăng lão tổ sắc mặt trầm xuống, lập tức buông tha việc luyện chế đối với Thạch Nhân Đế, tiến hành bao phủ tâm thần đến cả chiếc thuyền lớn ngũ sắc.

Dưới tình huống bình thường, Khôi Lỗi chiến hạm chỉ có thể thoát ra chứ không thể tiến vào, nhưng nếu như chủ nhân của Khôi Lỗi chiến hạm nguyện ý thì hoàn toàn có thể đem Khôi Lỗi chiến hạm đặt vào tình trạng báo động, biến thành không thể thoát ra, cũng không thể tiến vào.

Đi vào boong thuyền, Diệp Trần đem tốc độ của mình tăng lên tới cực hạn, hướng phía vòng phòng hộ bên ngoài lao đi, chỉ cần lướt qua được vòng phòng hộ, và dùng năng lực thuấn di của hắn cùng với hoàn cảnh đặc thù của Thiên Hà, Ngũ Lăng lão tổ có muốn đuổi kịp hắn cũng rất khó, một ngày kia, hắn sẽ tìm Ngũ Lăng lão tổ báo thù này, không chỉ là vì chính mình, mà cũng là vì bốn người Xích Phong Đế.

Lập tức Diệp Trần muốn đột phá vòng phòng hộ, bỗng nhiên, vòng phòng hộ biến sắc, từ ngũ sắc đã biến thành hỗn độn sắc, “phịch” một tiếng, Diệp Trần bị bắn ngược trở lại.

"Không tốt rồi!"

Diệp Trần sắc mặt biến đổi lớn, không chút nghĩ ngợi, Phi Thiên kiếm trong tay lập tức chém một tuyệt chiêu về phía vòng phòng hộ.

Cờ-rắc một tiếng!

Chiếc thuyền lớn ngũ sắc này chỉ là cao đẳng Khôi Lỗi chiến hạm, có thể ngăn cản rất nhiều công kích của cao đẳng Hoàng giả, thế nhưng công kích của Diệp Trần so với cao đẳng Hoàng giả bình thường, chỉ có hơn chứ không kém. Dưới một kiếm này, vòng phòng hộ lập tức xuất hiện một khe hở, tuy khe hở này rất nhanh bị lắp đầy, nhưng ít ra cũng đem đến cho Diệp Trần hi vọng.

Kiếm Nguyên vận chuyển tới cực hạn, Diệp Trần thi triển ra kiếm pháp mạnh nhất - Mạt Nhật Lưu Tinh Kiếm.

Lập tức, kiếm quang có thể khiến cho Thiên Địa vẫn lạc tóe phát ra dung nham, bổ chém vào bên trên vòng phòng hộ làm nó điên cuồng vặn vẹo, chợt “oanh” một tiếng, trên vòng phòng hộ đã bị xé mở ra một vết kiếm rộng lớn.

Đạo vết rách này đang được vá lắp đầy bằng một tốc độ kinh người, làm Diệp Trần căn bản không kịp đi xuyên qua.

"Lại một lần nữa."

Diệp Trần hít sâu một hơi, đang muốn tiếp tục công kích thì ….

"Ngươi nghĩ có thể chạy thoát sao?"

Chẳng biết từ lúc nào, Ngũ Lăng lão tổ đã đứng ở boong thuyền, lạnh lùng nhìn Diệp Trần.

Thực lực của Diệp Trần đã vượt quá tưởng tượng của hắn, nhưng chỉ cần tại trong phạm vi công kích của hắn thì đối phương đừng mong có thể chạy trốn.

Bàn tay to lớn của hắn hớt một trảo, Diệp Trần lần nữa đã rơi vào tay Ngũ Lăng lão tổ.

"Đây phải chăng là vận mệnh ư!"

Đây là lần đầu tiên Diệp Trần cảm nhận được một tia tuyệt vọng, Ngũ Lăng lão tổ quá mạnh mẽ, mạnh hơn so với hắn ngàn vạn lần. Căn bản không cách nào chống lại, trong quá khứ, tuy nói hắn đã trải qua vô số nghịch cảnh, gặp phải những tuyệt cảnh phát sinh đối với hắn mà nói cũng như ăn cơm uống nước, thế nhưng lần này lại không giống như vậy, sức người là có hạn, bất luận sự cố gắng gì cũng đều là bọt biển mà thôi.

"Ngươi càng cường đại thì ta càng cao hứng, ngoan ngoãn làm Khôi Lỗi của ta a, Khôi Lỗi so với bản thân ngươi sẽ mạnh hơn nhiều, dùng ngươi luyện chế thành Khôi Lỗi thì ít nhất cũng là Địa giai Khôi Lỗi, có thể giúp cho ta có thêm bảy thành thực lực."

Ngũ Lăng lão tổ quay người đi vào buồng nhỏ trên tàu.

Chứng kiến Diệp Trần gặp tình cảnh này, ba người Xích Phong Đế đều rơi vào tuyệt vọng, ngay cả Diệp Trần cũng trốn không thoát, thì còn ai vào đây vì bọn họ mà báo thù chứ.

"Diệp Trần!"

Ngũ Lăng lão tổ không biết ba người Xích Phong Đế đã thi triển thủ đoạn gì, ba người có thể nói chuyện nhưng không thể cử động, lúc này, Xích Phong Đế đắng chát nhìn về phía Diệp Trần.

Diệp Trần nghe tiếng gọi liền khôi phục tỉnh táo, ở chỗ sâu trong đôi mắt chợt lóe ra hào quang bất khuất.

"Đừng vọng tưởng nữa, Đoạt Thiên Khôi Lỗi bí pháp của ta chưa bao giờ thất bại cả, khi các ngươi trở thành Khôi Lỗi của ta thì cả đời cũng sẽ là Khôi Lỗi của ta, không có bất luận chuyện ngoài ý muốn gì."

Ngũ Lăng lão tổ tựa hồ biết rõ tâm tư của Diệp Trần, đạm mạc nói.

Thả Diệp Trần ra, Ngũ Lăng lão tổ điểm một ngón tay tại mi tâm của hắn, sau một khắc, toàn bộ khí huyết, Kiếm Nguyên của Diệp Trần đã đình chỉ vận chuyển, cả người như là tiến nhập vào trạng thái quy tức, chỉ có tư tưởng là vẫn còn vận chuyển.

Ngồi xếp bằn dưới đất, Ngũ Lăng lão tổ tiếp tục luyện chế Thạch Nhân Đế.

Bởi vì ngay cả Linh Hồn Lực cũng không thể vận dụng, thứ mà Diệp Trần có thể sử dụng chỉ là đôi mắt, hắn chứng kiến được, trên người Thạch Nhân Đế bắt đầu xuất hiện nguyên một đám phù văn, những phù văn này phảng phất như có tánh mạng, chui tới chui lui tại trên người Thạch Nhân Đế, khi một cái hình nhân phù văn lớn xuất hiện cũng là lúc khí tức trên người Thạch Nhân Đế bị biến đổi, trở nên thập phần lạ lẫm, đơn thuần dùng Linh Hồn Lực cảm ứng đến, Diệp Trần căn bản không cách nào đoán ra người này là Thạch Nhân Đế nữa.

Giờ phút này ánh mắt Thạch Nhân Đế đã trở nên ngốc trệ, không còn một tia Linh Động nào, nhưng khí tức trên thân lại cường hoành không cách nào tưởng tượng, so với bản thân của hắn càng cường đại hơn đâu chỉ gấp trăm lần nghìn lần, chỉ sợ rằng đã có thể vượt cả đỉnh cấp Hoàng giả rồi.

"Tư chất quả nhiên không được, cũng chỉ có một thành thực lực của ta mà thôi, tăng thêm chỗ thiếu hụt linh trí của bản thân Khôi Lỗi, khi chiến đấu có thể phát huy ra một nửa thực lực thì tựu đã coi là không tệ rồi."

Ngũ Lăng lão tổ đối với Hoàng giai Khôi Lỗi trước mắt cũng không hài lòng, đối với hắn mà nói, có cũng được mà không có cũng không sao, là tồn tại dạng “pháo hôi” mà thôi.

"Đến phiên ngươi rồi."

Ngũ Lăng lão tổ đưa tay tóm lấy Tuyết Không Đế.

Tuyết Không Đế có tư chất đếm ngược thứ hai, gần kề tốt hơn một ít so với Thạch Nhân Đế.

"Da thịt mịn màng, nếu như ta trẻ lại mấy vạn năm thì nói không chừng sẽ đem ngươi luyện chế thành Khôi Lỗi Yêu Cơ để hưởng lạc đấy." Tới gần đại nạn, Ngũ Lăng lão tổ đã không có bất kỳ tâm tư hưởng lạc nào nữa.

Nửa canh giờ đi qua, Tuyết Không Đế cũng hóa thành Hoàng giai Khôi Lỗi.

Ngay sau đó là đến Xích Phong Đế.

Xích Phong Đế có tư chất khá cao, cũng là đếm ngược thứ ba, bất quá hắn là Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên Hoàng giả, hoàn toàn có thể luyện chế thành Huyền giai Khôi Lỗi.

Lần này thời gian luyện chế tương đối dài, trọn vẹn đi qua sáu canh giờ thì luyện chế hoàn tất.

Ngay một sát na khi luyện chế hoàn thành, khí tức Xích Phong Đế bành trướng vô hạn, lúc tới khí tức đạt gần đến Chuẩn Tôn thì bắt đầu trì hoãn lại, Ngũ Lăng lão tổ đại khái đánh giá thoáng một chút, Xích Phong Đế có thực lực đại khái nhiều hơn năm thành so với hắn, là khoảng năm thành năm. Đương nhiên, có thể không đem năm thành năm thực lực phát huy ra toàn bộ hay không thì vẫn không biết được, cái này còn phải xem ý thức Xích Phong Đế Khôi Lỗi có cao hay không, mà Khôi Lỗi ý thức lại được quyết định bởi ý thức chiến đấu của bản thân trước đó.

"Tiểu cô nương này là Phượng tộc, khí lực rất cường đại, là tài liệu tốt đây."

Ngũ Lăng lão tổ nhìn về phía Hỏa Tước Đế.

Hỏa Tước Đế kinh hoảng nói: "Ngươi như đem ta luyện chế thành Khôi Lỗi, tộc trưởng Phượng tộc ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu."

"Hừ, ngươi chỉ là một tiểu bối, ngươi cho rằng Phượng tộc sẽ vì ngươi mà kết thù kết oán cùng Linh tộc ta." Ngũ Lăng lão tổ cũng không kiêng nể gì, nguyên nhân như thế chính là vì địa vị của Linh tộc hắn, Linh tộc là một cái trung đẳng chủng tộc, không lớn cũng không nhỏ, trong tộc có năm vị Chí Tôn, bất kể là Ma tộc liên minh hay là Nhân tộc liên minh, có thể được Linh tộc ủng hộ thì thực lực lập tức tăng lên không ít, đủ để trong chiến đấu chánh diện có thể áp đảo đối phương, thay đổi thời cuộc. Ngũ Lăng lão tổ thật đúng là đã do dự một hồi, suy nghĩ xem việc này có đáng giá hay không.

Cuối cùng nhất, Hỏa Tước Đế cũng chạy không thoát một kiếp này, bị luyện chế thành Huyền giai Khôi Lỗi, so với Xích Phong Đế, Hỏa Tước Đế có khí tức chỉ hơi không bằng, bất quá Hỏa Tước Đế Khôi Lỗi ý thức lại cao hơn một ít so với Xích Phong Đế, nguyên nhân là do tư chất, căn cứ vào kinh nghiệm của Ngũ Lăng lão tổ, khi chiến đấu, hẳn là Hỏa Tước Đế sẽ mạnh hơn một chút.

Thoáng cái đã luyện chế ra bốn cái Khôi Lỗi, bằng vào Chuẩn Tôn tu vi của Ngũ Lăng lão tổ cũng có chút không chịu đựng nổi, nhưng là hắn đã không đợi kịp, trong mắt hắn, Diệp Trần quả thực chính là một vật báu vô giá, hắn rất muốn nhìn một chút, sau khi đem Diệp Trần luyện chế thành Khôi Lỗi thì thực lực sẽ đạt tới dạng tình trạng gì.

"Đến phiên ngươi rồi, hắc hắc."

Ngũ Lăng lão tổ vung tay lên, Diệp Trần không còn tự chủ được nữa, lập tức bị hút trở về.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.