Cảnh Sát Nhân Dân Có Người Yêu Rồi

Chương 19




( thượng)

"Diệt!"

Chỉ một kiếm tung ra, Diệp Trần liền phá hủy vô số xà ảnh do Vạn Xà Ma Tổ đánh ra, một khắc này tận thế thiên tai đã sinh ra, Diệp Trần đã có thực lực cùng Ngũ Lăng lão tổ đánh một trận, Vạn Xà Ma Tổ tuy mạnh nhưng bất quá chỉ mạnh bằng Ngũ Lăng lão tổ. Kiếm quang có thuộc tính hủy diệt, mặc dù chỉ là dư ba nhưng cũng có thể xé toạc một nửa tinh cầu, nham thạch nóng chảy phun tung toé như phi hỏa, cả khu vực vũ trụ nơi đó đều bị đốt sáng lên.

"Là Vô Thượng kiếm pháp!"

Vạn Xà Ma Tổ quát to một tiếng, vội vàng lách mình tránh đi kiếm quang còn sót lại.

Vô Thượng võ học cũng có mạnh có yếu, cùng một loại áo nghĩa, nhưng sức sáng tạo sẽ quyết định độ mạnh yếu, tựu giống với có người chỉ có thể kiến tạo ra một căn phòng thô ráp, trong khi cũng với những vật liệu đó mà người khác lại có thể kiến tạo ra một căn phòng có kết cấu tinh mỹ, đạo lý này cũng giống như vậy. Bản thân Vạn Xà Ma Tổ cũng có được Ngũ Chuyển võ học, tuy nói tiềm lực tương lai xa xa không bì kịp nổi Vô Thượng võ học, nhưng trước mắt mà nói, Vô Thượng võ học lại có tốc độ tiến bộ quá chậm, ngược lại Ngũ Chuyển võ học lại càng dễ phát triển hơn, càng dễ tăng lên hơn. Cho nên chỉ cần trình độ dung hợp áo nghĩa không phải quá sâu, thì Vạn Xà Ma Tổ sẽ không run sợ trước Vô Thượng võ học.

Đương nhiên, hắn giật mình không chỉ là vì tận thế thiên tai, càng giật mình hơn chính là một kiếm này mang theo Kiếm Ý, ẩn ẩn có thể vượt qua mọi loại phòng ngự.

Đây là hiện tượng mà chỉ có Cửu giai Kiếm Ý mới có.

Bình thường, khi Kiếm Ý đạt tới Cửu giai đã là một cái cực hạn rồi, cùng so với Cửu giai đỉnh phong thì chất lượng cũng không quá chênh lệch, nhưng một kiếm này của đối phương lại mang theo Hủy Diệt Kiếm Ý, Bát giai Hủy Diệt Kiếm Ý sẽ tương đương với Cửu giai Kiếm Ý bình thường, nói cách khác, kiếm ý của đối phương đã sắp đột phá đến Cửu giai rồi.

Ầm ầm!

Đúng lúc này, vô cùng vô tận mây đen mang theo lôi điện trông như một tòa đại sơn đột nhiên giáng xuống, những tia chớp lôi điện này cũng đều hướng toàn bộ về phía Diệp Trần.

Bên ngoài có cường địch, bên trong có thiên kiếp, Diệp Trần hiện tại không thể nghi ngờ là đang ở vào tình thế nước sôi lửa bỏng.

Bất quá Diệp Trần cũng không thèm để ý đến, Kiếm Nguyên trong thể nội của hắn cũng đang dần dần lột xác để hóa thành thứ Kiếm Nguyên mạnh hơn, chỉ cần có thể sống sót qua giai đoạn này thì dù có đến thêm ba gã Chuẩn Tôn nữa cũng sẽ không phải là đối thủ của hắn.

Mười tỷ!

20 tỷ!

Ba mươi tỷ!

Trong khoảng thời gian ngắn, Diệp Trần đã tiêu hao sạch sẽ ba mươi tỷ Nguyên thạch, đổi lấy chính là lực lượng trong thể nội không có chỗ để phát tiết, loại lực lượng này quá to lớn nên nhất thời Diệp Trần không có biện pháp triệt để luyện hóa. Thiên kiếp đến cũng sẽ làm cho hắn rèn luyện cái cổ lực lượng cường đại này dễ dàng hơn, và cường địch xuất hiện cũng có thể vô tình giúp cho hắn loại bỏ bớt một bộ phận lực lượng thừa mà hắn không thể khống chế được, từ đó khiến cho việc tấn phong của hắn càng thêm thuận lợi.

Hết thảy đều ở trong tầm khống chế của Diệp Trần.

"Vạn Xà Ma Tổ, ngươi như thế nào lại yếu ớt như vậy. Xem ta đây."

Một gã Chuẩn Tôn khác toàn thân có màu xanh lá cây xông về phía Diệp Trần, hắn là Hạo Khắc Thần Hoàng của Lục Nhân tộc, tu luyện chính là Lực Lượng Áo Nghĩa, một quyền oanh ra liền khiến cho hư không phập phồng sóng cả, phảng phất như đã biến thành sóng biển vậy, điên cuồng trùng kích về phía Diệp Trần.

Đây chính là tuyệt kỹ Hạo Thiên quyền của Hạo Khắc Thần Hoàng.

Đối mặt tuyệt chiêu của Hạo Khắc Thần Hoàng, Diệp Trần đồng dạng chém ra một kiếm nghênh đón.

Phốc!

Cuồng bạo quyền kình như sóng biển lập tức bị chém thành hai nữa, tận thế thiên tai ẩn chứa Hủy Diệt Kiếm Ý đủ để cắt đứt hết thảy vạn vật, kể cả Lực Lượng Áo Nghĩa cũng đều không thể ngăn cản.

Đương nhiên, kiếm chiêu có thể dùng để chống lại Chuẩn Tôn thì tất nhiên sẽ thập phần tiêu hao Kiếm Nguyên, trước khi chưa đột phá, Diệp Trần chỉ có thể thi triển tối đa hai lần, hai lần qua đi thì Kiếm Nguyên sẽ bị khô kiệt. Nhưng hiện tại hắn đã sắp bước vào Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên, Kiếm Nguyên chẳng những hùng hậu hơn rất nhiều, độ tinh thuần cũng đang nhanh chóng gia tăng, thi triển vài chục lần tận thế thiên tai cũng không có vấn đề gì, một khi đột phá sẽ đủ để thi triển mấy mươi lần.

Đối với Diệp Trần mà nói, phiền toái thực sự chính là vũ trụ thiên kiếp.

Thiên kiếp ẩn chứa vũ trụ ý chí, Diệp Trần cũng không cách nào hoàn toàn đánh tan được nó, thủy chung sẽ có một bộ phận lực lượng thiên kiếp bổ trúng người Diệp Trần, làm tóe phát ra đại lượng Lôi Điện hỏa hoa. Nếu không có Thất giai Linh khu ẩn chứa Bất Diệt lực lượng thì không cần phải có địch nhân ám sát, bản thân Diệp Trần cũng sẽ không chịu nổi uy lực của thiên kiếp, chắc chắn sẽ bị trọng thương thậm chỉ tử vong.

Có thể nói, muốn đột phá đến Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên, điều đầu tiên chính là Linh khu không thể thấp được.

Vạn Xà Ma Tổ, Hạo Khắc Thần Hoàng cùng với một gã Chuẩn Tôn khác sắc mặt trở nên rất khó coi.

Vạn Xà Ma Tổ nói: "Kẻ này là một bất thế yêu nghiệt, không thể dùng lẽ thường để tính toán nữa, hiện tại chúng ta chỉ có thể thừa dịp hắn đang độ thiên kiếp mà liên thủ tru sát hắn."

"Đúng vậy, kẻ này so với mọi thiên tài trong tộc ta đều muốn “yêu nghiệt” hơn nhiều." Hạo Khắc Thần Hoàng không tiếp tục nhẹ nhõm như lúc trước nữa, trên mặt đã mang vẻ ngưng trọng cùng sát ý.

"Tám người các ngươi đồng loạt liên thủ công kích hắn, lúc đó tất nhiên sẽ để cho hắn không thể toàn tâm toàn ý đối kháng thiên kiếp." Vạn Xà Ma Tổ quay người đối với tám vị đỉnh cấp Hoàng giả ra lệnh.

"Vâng!"

Gã đỉnh cấp Hoàng giả cầm đầu hít sâu một hơi, nhìn về phía Diệp Trần ánh mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc.

Thiên kiếp tuy đang không ngừng phá hoại thân hình Diệp Trần, nhưng cũng là đang rèn luyện thể nội Kiếm Nguyên của hắn, hết lần này đến lần khác, phảng phất như đang rèn luyện ra một thanh tuyệt thế bảo kiếm vậy.

Vũ trụ ý chí ẩn chứa bên trong thiên kiếp đang rèn luyện linh hồn cùng Kiếm Hồn của Diệp Trần, chỉ có Địa Ngục ý chí là vẫn giấu mình ở chỗ sâu nhất trong linh hồn, tuyệt nhiên không tiếp thụ rèn luyện.

"Giết!"

Hai đạo công kích như “nước lũ” phóng tới Diệp Trần, trông chúng tựa như hai con Ma Long diệt thế vậy.

“Một con” tráng kiện nhất chính là một kích liên thủ mà ba gã Chuẩn Tôn Vạn Xà Ma Tổ, Hạo Khắc Thần Hoàng phát ra, lực lượng của ba người bọn hắn hợp thành một cỗ duy nhất, tuy không phải là hoàn mỹ dung hợp nhưng uy lực ít nhất đã gia tăng gấp hai ba lần rồi, “một con ma long” khác là một kích liên thủ của tám gã đỉnh cấp Hoàng giả, lực sát thương đồng dạng cũng không thể coi thường, tương đương với công kích toàn lực của một vị Chuẩn Tôn.

Hai con diệt thế Ma Long, một trước một sau mang theo thanh thế mênh mông cuồn cuộn lao đi.

Diệp Trần không dám lãnh đạm chút nào, Bất Hủ Kiếm Ý cùng Hủy Diệt Kiếm Ý lập tức được thúc dục đến cực hạn, Bất Hủ Kiếm Ý hộ thể cùng Hủy Diệt Kiếm Ý nương theo kiếm chiêu Tận Thế Thiên Tai lao ra chống đỡ.

Hổn hển! (tiếng thở mệt nhọc của Diệp Trần)

Kiếm quang Tê Thiên Liệt Địa hùng hồn như một tấm lụa, cho dù là một tinh cầu cực đại thì tại trước mặt kiếm quang này cũng trở nên rất nhỏ bé, tựa như một hạt bụi vậy, Tinh Không đen kịt trong nháy mắt đã bị thấp sáng rực lên.

Ầm ầm!

Sau một tiếng nổ lớn như Khai Thiên Tích Địa phát sinh, tinh cầu dưới chân Diệp Trần đã bị tàn phá và triệt để biến thành tro bụi, nham thạch nóng chảy trong nháy mắt cũng bị dập tắt và hóa thành hư vô. Đám mây đen bao phủ vô số tinh cầu cũng bị sóng xung kích oanh mở ra một cái lỗ đen hình tròn, làm vô số tia chớp giống như những con du long bị đánh bạt ra ngoài, đan lẫn vào nhau như một tấm lưới.

Ba gã chuẩn tôn Vạn Xà Ma Tổ, Hạo Khắc Thần Hoàng cùng với tám gã đỉnh cấp Hoàng giả, ngay ngắn bị chấn bay ngược đi ra ngoài, một kiếm này của Diệp Trần cường đại đến không thể tưởng tượng nổi.

Đương nhiên, Diệp Trần cũng không chịu nổi lực cắn trả, da thịt hai tay cũng bị rách toạc làm huyết nhục bay tứ tung, Phi Thiên kiếm trong tay cũng bị đánh bay rớt ra ngoài, bay về phía Vũ Trụ thâm sâu.

"Cơ hội tốt đây."

Vạn Xà Ma Tổ con mắt sáng ngời, với tư cách là một cường giả, vũ khí trong tay cũng là một bộ phận lực lượng, mất đi vũ khí thì chiến lực hội sẽ giảm mạnh trên phạm vi lớn.

"Liên thủ công kích lại một lần nữa, lần này, hắn hẳn phải chết là không thể nghi ngờ."

Hạo Khắc Thần Hoàng biết rõ phải tận dụng thời cơ này.

Sau mấy lần hô hấp, hai con diệt thế Ma Long lần nữa đánh úp lại, lúc này đây, trong tay Diệp Trần đã không còn một tấc sắt, Phi Thiên kiếm nhất thời cũng không cách nào triệu hồi về.

"Tâm của ta chính là kiếm, kiếm luôn ở trong tâm, đến đây, ta sẽ trảm hết mọi thứ."

Bình thường, cho dù gặp phải tuyệt cảnh thì Diệp Trần cũng sẽ không lùi nửa bước hay bối rối, lòng của hắn cứng cỏi như kim cang, linh hồn của hắn cũng sáng chói như một viên kim cương đã trải qua thiên chuy bách luyện, trong tay dù có kiếm hay không thì cũng không cách nào ảnh hưởng đến tâm tình của hắn, ngược lại càng làm cho hắn có thể kích phát ra toàn bộ lực lượng của mình, chỉ cần trong lòng có kiếm, như vậy đã đủ rồi.

"Giết!"

Hai tay huy vũ, Diệp Trần bổ đi ra ngoài "một kiếm".

Một kiếm này không hề có hình dạng rõ ràng nhưng lại càng thêm thâm bất khả trắc, có thể nói là chưa từng có từ trước đến nay, nó mang theo tư thái “gặp thần sát thần”, cả thế gian vạn vật cũng không đỡ nổi một kiếm này.

Dưới tuyệt cảnh, hai đại Kiếm Ý nhao nhao đột phá, đạt đến Bát giai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.