Căn Nhi

Chương 52




Lúc Harry ngồi phịch ở trên giường, trong đầu thành công hoàn thành huấn luyện giai đoạn đầu của bế quan bí thuật ghi trên sách, mới lười biếng mở ra sách Độc dược của Hoàng tử lai, cậu mỗi lần viết hết một trang, đều sẽ thay đổi hiện ra chỗ trống mới, để thời điểm Prince trả lời có chỗ viết.

Lười biếng duỗi eo, Harry nghiêng người ghé vào trên giường chuẩn bị viết lời cảm tạ cho Prince, lại không nghĩ rằng vừa mở sách ra liền ý thức lờ mờ, [tên lừa đảo] thật to kia trực tiếp đem máu huyết Harry làm sạch, hơn nữa trạng thái huyết treo lên liên tục giảm.

Harry bối rối ngồi dậy, dùng sức lắc đầu đem một ít vài thứ kỳ quái chui vào đuổi đi.

Luống cuống tay chân cùng một ngày mệt nhọc cầm bút lông chim nhúng vào lọ mực, trải qua cả ngày luận văn tra tấn, bút lông chim hiện tại đã mềm nhũn.

[ Prince? Sao vậy?] Harry đợi một phút đồng hồ, không có được trả lời liền mất đi tâm tình chờ đợi, [ anh nói quyển sách kia rất hữu dụng, tôi hiện tại đã tiến vào giai đoạn luyện tập thứ hai.]

Severus nhỏ nghi hoặc nhìn lời nói trước mắt, hôm nay lúc anh đi thư viện ôn tập còn thuận tiện đi ngang qua cái giá sách kia, quyển sách độc nhất vô nhị kia rõ ràng còn đặt trên kệ.

[ nói dối.]

[ tôi không có, anh vì cái gì nói tôi là tên lừa đảo.] Harry có chút tức giận, bạn qua thư này tính tình như thế nào lại cổ quái như vậy.

[ bởi vì ta căn bản là không thấy có người đi mượn quyển sách này!] Severus nhỏ một mạch dưới nói ra hành vi ngốc ngếch đợi vài ngày của mình.

[?! không thể nào] Harry lập tức trả lời, [ tôi rõ ràng sáng sớm hôm sau liền đi mượn sách, bà Pince có thể làm chứng.] nói xong Harry liền cảm giác kỳ quái, [ anh như thế nào cho là tôi không có đi?] chẳng lẽ bạn qua thư trong tưởng tượng này dường như còn có thể như bọn Peeves ngưng kết thành thật thể đi tới đi lui sao?

[……] Severus nhỏ cũng thấy kỳ quái, [ ta đến xem.]

Harry chỉ cho rằng đây là bọn họ ai cũng có bí mật nhỏ, cũng không có miệt mài theo đuổi quá nhiều, [ tôi mấy ngày nay ngoại trừ bài học bình thường, chính là tự học quyển sách này. Đúng rồi, bên trong có vài thứ tôi không hiểu được. Trong chương hai nói cái gì đều không nghĩ, khiến đầu óc mau chóng tiến vào trống rỗng, chương năm còn nói duy trì bình tĩnh bản thân tạo ra hình ảnh……]

Nói đến chuyện nghiêm túc, Severus nhỏ cũng áp chế nghi hoặc, bắt đầu vì cái này rõ ràng kiến thức căn bản bạn qua thư yếu kém từ từ bắt đầu giảng giải, một dạy một học, anh cũng tin giải thích của Harry, cậu quả thật lấy đến quyển sách này.

Nhưng …… Anh mấy ngày nay đã muốn xác nhận Harry cũng không tồn tại, như vậy, cậu là ai đây? Hoặc là nói, cậu là ở khoảng thời giannào?

Từng cẩn thận nghiên cứu nguyên lý thời gian chuyển hoán Severus nhỏ rất rõ ràng thời gian cùng không gian tồn tại, hiện tại duy nhất có thể xác định chính là, Harry quả thật là học sinh Hogwarts.

[ a…… Đã gần mười hai giờ.] Harry ngáp một cái, dụi mắt, [ Prince anh thật lợi hại, giảng giải thực dễ hiểu, so với lão dạy tôi Bế quan bí thuật tốt hơn!]

[ Hử? Ta như thế nào không biết trường học còn có giáo sư dạy Bế quan bí thuật?] Severus nhỏ cũng nhìn thời gian, đồng dạng gần đêm khuya, anh do dự ba giây sau bắt đầu dò sét.

[ À, ông ta kỳ thật cũng không muốn dạy tôi, là hiệu trưởng phân phó.] Harry có chút chán ghét, giáo sư Snape vẫn đều không thích cậu.

[ Hử?] Y theo cá tính của Dumbledore……[ có lẽ là vì ngươi là Gryffindor?]

[ Ừ.] Harry không phát hiện khinh thường trong giọng nói bạn qua thư [ cũng không chỉ là nguyên nhân này, học được Bế quan bí thuật đối với trận chiến tranh này rất quan trọng, tôi không hy vọng lại bởi vì đầu óc ôi không bố trí phòng vệ mà khiến bất cứ ai bị thương.]

[ Chiến tranh……] Severus nhỏ lại bắt đầu nghi hoặc, tình thế trước mắt ác liệt, nhưng là nhưng không có lan đến tại giáo sư và học sinh, nhưng từ lời Harry nói có thể phỏng đoán ra hắn đã hãm sâu chiến tranh. Chẳng lẽ Harry lại là người tương lai sao?

[ Nếu có thể hoàn toàn chấm dứt thì tốt rồi.] Harry ở trong lòng tầng tầng phụ họa, cậu thề về sau nếu phải gặp chuyện đa phần tích, không bao giờ để Voldemort lợi dụng sự lỗ mãng của cậu.

[ Ở đây mơ mộng hão huyền, không bằng đề cao thực lực của chính mình.] Severus viết lên, chiến tranh mang theo cái chết không thể tránh khỏi, mà Lily nhất định cùng anh đứng ở hai đầu chiến tuyến……

[ Ừ, anh nói đúng.] Harry lại ngáp một cái. [ tôi muốn ngủ, dưỡng sức, rèn luyện chính mình. Ngủ ngon Prince.]

Severus nhỏ cầm bút nghĩ rằng nói bóng nói gió hỏi một chút chuyện có liên quan tương lai, chần chờ trong chốc lát sau, viết lên [ ngủ ngon.]

Quỷ dị là hai người đều có được một giấc ngủ chất lượng cao, và chôn vùi trong đoạn trí nhớ giáo sư Snape không khỏi cảm tạ Merlin, nếu không phải sau đó trải qua nhiều thứ, anh có thể thật sự sẽ làm ra chuyện hoàn toàn không thể cứu vãn. Đáng tiếc vào lúc ấy ở hoàn cảnh kia, cho dù anh suy đoán được cái gì, cũng không cho phép anh thật sự rời khỏi cái đầm lầy kia.

Harry hôm nay thức dậy cảm giác tinh thần đặc biệt tốt, vì thế quyết định đi ra ngòai tòa thành chạy một vòng, hai ngày này đều vùi đầu viết luận văn hậu quả chính là cậu cảm giác gân cốt của mình đều cứng rắn.

Tâm tình tốt Harry một bên chậm chạy một bên hít hít cái mũi nhỏ ngửi mùi sáng sớm, rất xa thấy được căn chồi của Hagrid mà cậu nhóc vui tươi hớn hở chạy đi tới, lúc này cậu mới nghĩ đến đã lâu không cùng Hagrid trò chuyện.

Đáng tiếc là Hagrid cũng không tại căn chồi của mình, mà Harry thấy thời gian không còn sớm, cũng không có vào Rừng cấm đi tìm người bạn này. Ngay tại thời điểm Harry có chút mất mác chạy về, từ Rừng cấm giáo sư Snape hái thuốc trở về đang đi ra.

“Potter.”

Harry nghe được thanh âm quen thuộc lập tức dừng lại bình tĩnh xoay người.

“Buổi sáng tốt lành, giáo sư Snape!”

“Hừ, trò vừa rồi loanh quyanh tại rìa Rừng cấm là làm cái gì? Lại chuẩn bị muốn vi phạm nội quy trường học?” Snape sau khi nói xong nhíu mày, “Khi mỗi người đều cố gắng muốn trò sống sót, trò lại luôn cấm đầu tìm cái chết.”

Harry sờ sờ cái ót, hôm nay giáo sư Snape thực không thích hợp. Hẳn phải là “Gryffindor trừ 10 điểm, bởi vì hành vi tự tìm cái chết của trò Potter.” Như vậy sao?

“Trò đơ ra đó làm gì? Chẳng lẽ trò cho là bữa sáng sẽ bởi vì Vị cứu tinh đến muộn mà chậm lại sao?” Snape nói xong phát hiện Harry thầm thì, “Nói lớn tiếng!”

“Con nói thầy có thể nói thẳng là lo lắng con đói bụng!” Harry nghe lời lớn tiếng đáp lại.

“……” Snape lại một lần gợi lên khóe miệng, “Rất tốt rất tốt. Trò Potter lá gan trước sau như một rất lớn.”

“Là thầy kêu con nói lớn……” Harry nhỏ giọng nói thầm, người này cũng thật khó hầu hạ.

“Lăn đi ăn cơm!” Snape nói xong xoay người trở về Rừng cấm, lại đi hái một ít tinh nham thảo, vẫn là dược liệu tốt, hữu dụng lại không cãi lại.

Harry nhún vai chạy, cậu cảm giác chính mình giống như mò được đến một chút phương cách cùng Snape ở chung.

“Harry, cậu không sao chứ.” Ron thấy anh em tốt đi vào đại sảnh nhanh chóng đi tới đón.

“Không có việc gì.” Harry mờ mịt, “Vì cái gì hỏi như vậy?”

“Vừa rồi Malfoy đi tới nói cậu lén lút chạy tới Rừng cấm.” Ron hết sức nhỏ giọng nói, “Hắn còn nói cậu gặp phiền toái.”

“Kỳ quái, hắn như thế nào biết mình đi Rừng cấm?” Harry xoay người nhìn biểu tình đáng tiếc đầy mặt của đối thủ một mất một còn đang nhìn cậu, “Mình thật không có việc gì, nhanh đi ăn cơm đi.” Chờ hai người ngồi xuống bắt đầu ăn cơm, cậu nhóc mới ý thức được thiếu một người bạn. “Cậu thấy Hermione không?”

“Không có, rất kì quái, cô ấy có phải lại đi thư viện?”

Không trao đổi nguyên cớ hai người quyết định đi thư viện tìm hiểu, kết quả nửa đường liền gặp cô gái tức giận không thôi.

“Hừ, hai cậu thật quá đáng!”

Harry và Ron liếc nhau sau đó cùng mờ mịt nhìn cô gái.

“Hai cậu đã quên ngày hôm qua là Hagrid tiết học đầu tiên của học kỳ này! Chúng ta cũng chưa chọn môn của bác ấy, các cậu lại đều không đi cổ vũ một chút! Chẳng trách hôm nay Hagrid nhìn thấy cậy bị Snape lảm khó cũng không chịu tới giúp cậu!” Hermione có chút cuồng loạn, không lâu trước đó cô nhìn thấy Hagrid lớn tiếng cằn nhằn, nhìn thấy đôi mắt bác ấy đỏ rực liền đến an ủi, kết quả nghe xong người khổng lồ lai nhớ đến chuyện con nhện lớn trước đây, cuối cùng Hagrid nhìn Hermione đồng cảm sâu sắc như vậy còn dẫn cô đi dạo lãnh địa gần đó của con Nhện!

Trời biết Hermione cũng đỏ hồng đôi mắt là bị Hagrid đổ tương ớt nên bị sặc.

Harry vội vàng giúp Hermione rót nước táo, một bên biết sai không ngừng gật đầu, cũng cam đoan buổi chiều không có tiết lập tức đi chỗ Hagrid giải thích.

Ron nghe xong cảnh ngộ của Hermione, cho dù có chổi cho mượn hấp dẫn, cũng không chịu đi cùng đi theo Harry, không có biện pháp, cậu sợ nhện nhất.

Hoàn hảo buổi sáng chương trình học là lịch sử ma pháp nhàm chán, bổ túc tinh lực Harry một mình một người bước trên quảng trường nhỏ, Hagrid là người tốt thực dễ dàng bị lừa, sau lại tâm tình chuyển tốt người khổng lồ lai còn mang theo Harry đến bên trong Rừng cấm dạo qua một vòng, thu hoạch mấy hạt coi như dược liệu thích hợp.

Phát hiện đến thời gian bữa tối, Harry cáo biệt Hagrid, tùy ý ôm mấy hạt cây cỏ hướng tòa thành đi tới, trong lòng tính toán dùng chúng nó làm chút gì.

“Potter.”

Thanh âm quen thuộc lại một lần nữa xuất hiện, Harry như trước rùng mình một cái.

“……giáo sư Snape!”

“Ta cho rằng hiện tại hẳn là thời gian bữa tối?” Snape nói xong liền phát hiện trong lòng Harry chính là đêm nay mục tiêu của anh, vì thế người đàn đi nhanh về phía trước, Harry sợ tới mức lui về sau.

Vì thế liền nhìn thấy nơi trống trải, Harry máy móc lui về phía sau, giáo sư Snape không ngừng tiến về phía trước, hai người giống như là đang chơi một loại trò chơi nào đó.

“Dừng lại!” Snape thấy nói chuyện vô dụng, rõ ràng dùng thần chú định trụ cậu nhóc, sau đó một tay nắm người nhấc lên, “Ngu xuẩn, trò không phát hiện dưới chân là đầm lầy sao!”

Harry bị động tiếp nhận bị la bùm bùm một trận, sau đó nhận được ‘Gryffindor trừ 5 điểm cùng đêm nay trừng phạtcấm túc’.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.