Cận Chiến Bảo Tiêu

Chương 41: Nhận thiệp cưới




- Thế nào? Chủ tịch Lưu cảm thấy bất ngờ vì việc phát tiền lương sao? Sau này công tác giáo dục ở xã cũng không cần chủ tịch Lưu quan tâm.

Lưu Căn Phúc nhìn Vương Tử Quân giống như kẻ gây sự, hắn cũng không kịp chuẩn bị, vẻ mặt biến đổi, không khỏi cười lớn nói:

- Bí thư Vương, anh cũng đừng công kích tính tích cực trong công tác của tôi, tuy nếu so với anh thì thật sự đáng tự ti mặc cảm nhưng tính nhiệt tình vẫn luôn luôn có thừa.

Lưu Căn Phúc dùng lời nói hiên ngang lẫm liệt, giông như không phát được tiền lương thì hắn cũng cảm thấy đau lòng.

Vương Tử Quân nhìn Lưu Căn Phúc đang cố gắng biểu diễn mà gương mặt không có chút biểu cảm, hắn vung tay lên nói:

- Chủ tịch Lưu, nếu để anh đi thì không khác nào hủy diệt một cánh tay đắc lự của tôi, không phải tôi không cho anh cơ hội, nhưng có hai vị đồng chí này cần tìm anh.

Lưu Căn Phúc nhìn theo cánh tay của Vương Tử Quân, hắn thấy hai người đàn ông mặc tây phục màu xám đi đến trước mặt mình, người đàn ông đứng ở bên trái dùng giọng nghiêm túc nói:

- Phó chủ tịch Lưu, chúng tôi là người của ủy ban kỷ luật huyện ủy, bây giờ ba người bao gồm anh, Lý Nguyên Ý và Địch Vạn Thần sẽ bị điều tra vì ngầm chiếm dụng tiền giáo dục, xin anh đi theo chúng tôi một chuyến.

Lưu Căn Phúc cảm thấy cơ thể run lên, thiếu chút nữa thì té lăn ra đất, lúc này ánh nắng chiếu xuống đầu làm hắn cảm thấy đau đớn. Hắn cố gắng nhắm mắt lại, nhưng trước mặt vẫn trăng toát một mảnh, không thấy gì cả, hắn cảm thấy thật sự sợ hãi:

- Đồng chí, có phải các anh nghĩ sai rồi không, tôi...

- Đồng chí Lưu Căn Phúc, mong anh nói rõ tất cả, Lý Nguyên Ý đã khai báo hết rồi.

Người đàn ông đứng bên phải dùng giọng lạnh lùng nói với Lưu Căn Phúc.

Lưu Căn Phúc lúc này muốn nói gì đó nhưng căn bản không nên lời, gương mặt vốn hồng nhuận đã trở nên xám trắng.

- Bí thư Vương, chuyện không liên quan đến tôi, đây là những gì Lý Nguyên Ý và Lưu Căn Phúc cùng nhau làm nên.

Địch Vạn Thần đứng bên cạnh Vương Tử Quân cũng run rẩy, giọng điệu sợ hãi.

Nhưng lú này nào có ai nghe lời nói của Địch Vạn Thần, những đồng chí công an theo sát sau lưng hai đồng chí ủy ban kỷ luật huyện ủy đã trực tiếp đẩy Địch Vạn Thần ra chiếc xe ở phía sau.

Lưu Căn Phúc nghiêng đầu nhìn Vương Tử Quân theo bản năng, trong lòng bùng lên oán hận khôn cùng, trực giác nói cho hắn biết tên khốn kia làm ra trò này.

- Vương Tử Quân, tôi...

- Lưu Căn Phúc, anh và Lý Nguyên Ý và Địch Vạn Thần tham ô hơn trăm ngàn tiền quỹ dành cho giáo dục, thật sự to gan lớn mật, cái gì cũng dám làm. Có gì cứ đến mà nói với lãnh đạo ủy ban kỷ luật huyện ủy.

Vương Tử Quân cũng không đợi Lưu Căn Phúc nói xong, hắn phất tay với hai nhân viên công tác của ủy ban kỷ luật huyện ủy.

Lưu Căn Phúc đã bị mang đi, Địch Vạn Thần cũng bị đưa đi, khi hai người này bị đưa đi thì bầu không khí trong ủy ban xã đã khôi phục lại như thường.

Trương Dân Cường đứng cách đó thật xa cũng cảm nhận được khí thế của Vương Tử Quân, điều này làm hắn cảm thấy rét lạnh.

Trương Dân Cường nhìn gương mặt vị bí thư trẻ tuổi khí vũ hiên ngang mà thầm sợ hãi, không ngờ đối phương lại đi lối khác không tiếng động, dứt khoát vung tay xử lý, bên này còn chưa ép hắn vào ngõ cụt, hắn bên kia đã ra tay xử lý xong đâu đó hết rồi.

Lưu Căn Phúc đã xong đời, Lý Nguyên Ý và Địch Vạn Thần cũng xong đời.

Ba người này đều là những kẻ có quyền lên tiếng ở xã Tây Hà Tử, bây giờ lại bị người ta ném vào nồi, không ngờ vào đúng thời điểm mà bọn họ đắc ý nhất lại bị đối phương là vị bí thư trẻ tuổi kia phản pháo thành công.

Chó sủa không cắn người, chó không sủa cắn người, Trương Dân Cường chợt nhớ đến câu nói này, đừng nghĩ rằng Triệu Liên Sinh rất khí thế, rất mạnh mẽ nhưng lại là kẻ miệng hùm gan sứa, mới so chiêu đã bị Vương Tử Quân đánh cho thảm bại.

Lúc này ba người Tả Vận Xương, Lý Thu Na, Tề Á Bân cũng cảm thấy có đủ hương vị bùng lên trong lòng, chi sau nháy mắt bọn họ đã đi đến sau lưng Vương Tử Quân, bộ dạng giống như muốn bày ra tư thái trung tâm với bí thư. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

- Bí thư Vương, tất cả đã chuẩn bị xong, có thể phát lương được chưa?

Trác Trường Vĩ đi đến bên cạnh Vương Tử Quân rồi dùng giọng cung kính nói.

- Ừ, Trường Vĩ, lần này phát lương cho giáo viên anh phải bảo đảm điều kiện tiên quyết là an toàn, cần phải nhanh chóng đưa tiền đến tay giáo viên, nếu đưa đến quá muộn, tôi sẽ hỏi tội anh.

Vương Tử Quân nhìn thoáng qua Trác Trường Vĩ, sau đó trầm giọng nói.

- Mong bí thư cứ yên tâm, tôi sẽ đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ.

Trác Trường Vĩ biết đây là cơ hội để mình biểu hiện, thế cho nên sảng khoái đáp ứng, rất gọn gàng.

Ánh mắt Vương Tử Quân dừng lại trên gương mặt Trác Trường Vĩ một khoảnh khắc, sau đó hắn nhìn sang Cừu Gia Thành đứng ở bên cạnh mình rồi nói:

- Trường Vĩ, rất tốt.

Tuy chỉ là bốn chữ bay bổng nhưng lại làm cho gương mặt Trác Trường Vĩ đỏ bừng bừng, hai tay có hơi run, môi rung rung, hắn nhanh chóng đi về phía vài nhân viên ban tài chính đã sắp xếp sẵn.

Lúc này tất cả đã yên tĩnh trở lại, phó chủ tịch xã Lưu Căn Phúc, tổ trưởng tổ giáo dục Địch Vạn Thần đã bị bắt, đám người kia không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng bọn họ nghe và hiểu một câu, đó chính là bí thư sẽ trả tiền lương cho mình, điều này cũng đủ làm cho tâm tình của bọn họ sáng lạn.

Vương Tử Quân trước mắt nhìn qua có vẻ rất kỹ lưỡng, làm việc gọn gàng, không ngạo mạn, đám người ủ rũ thấy nụ cười của hắn cũng cảm thấy không gian như tươi sáng hơn.

- Thưa tất cả các giáo viên, thật ra tôi rất hỗ thẹn, tôi là lãnh đạo xã Tây Hà Tử, nửa năm không phát lương cho mọi người, tôi thật sự có lỗi. Hôm nay tôi nói với mọi người hai câu, một là xin lỗi hai là cảm tạ, cảm tạ mọi người vẫn cẩn trọng, chịu đựng mệt nhọc và giữ vững cương vị của mình dưới tình huống không phát lương, tôi xin đại biểu cho nhân dân trong xã Tây Hà Tử cám ơn mọi người.

Vương Tử Quân nói xong thì tiến lên cúi người chào, toàn trường chợt xôn xao, mọi người đưa mắt nhìn sang trái phải, thấy đối phương là bí thư mà lại tiến lên nhận lỗi và cảm tạ, thế cho nên tâm tình cũng ấm hơn.

Lúc này dù là giáo viên hay cán bộ ủy ban cũng vỗ tay hoan hô, không phải vì điều gì khác, mà vì hành động vừa rồi của bí thư.

- Được rồi, hôm nay cũng không nói nhiều, chúc tất cả các quý thầy cô giáo đoàn viên hạnh phúc mỹ mãn bên gia đình vào dịp tết trung thu, bây giờ mời mọi người xếp hàng ngay ngắn, chuẩn bị nhận tiền lương.

Mọi người đều cho rằng bí thư Vương nhất định sẽ nói rằng mình khổ sở thế nào để lấy được tiền lương, sẽ than ngắn thở dài, không ngờ chỉ nói hai câu là xong việc.

- Thưa các quý thầy cô, làn này bí thư Vương phát cho mọi người sáu tháng lương, mời các vị xếp thành hàng, từng người từng người lên một, ban tài chính chúng tôi đảm bảo ai cũng nhận được lương.

Trác Trường Vĩ vung tay lớn tiếng hô lên với các thầy cô giáo đang chuẩn bị nhận lương.

"Cái gì? Sáu tháng? Phát đủ lương luôn sao?"

Những giáo viên vốn cảm thấy bất ngờ, bây giờ lại càng sôi trào, chỉ cảm thấy tất cả mệt mỏi lo lắng tan thành mây khói, những cảm giác khốn hổ về thể xác và tinh thần cũng được phóng thích.

Không biết là ai dẫn đầu, mọi người vỗ tay ầm trời, tiếng vỗ tay vang lên trong ủy ban xã như sấm dậy, kéo dài không dứt...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.