Cẩm Tú Duyên

Chương 42: Bát nháo




La Phù công chúa dáng người thon gầy đáng yêu, giống như bạch ngọc tạo thành, xương quay xanh hiện ra rõ ràng, vòng eo nhỏ nhắn, da thịt non mịn, hai chân nhỏ dài, không có nơi nào không kích thích tâm thần của người khác.

- Phong Phi Vân, ngươi có thể rời đi, bổn công chúa xem như hoomn nay chưa có gì xảy ra.

Toàn thân La Phù công chúa phát run, thời điểm này chỉ có thể thỏa hiệp, bảo Phong Phi Vân rời đi, bằng không hôm nay ăn thiệt thòi lớn rồi.

- Vì sao lại xem như không có gì xảy ra chứ?

Phong Phi Vân lắc đầu, cười nói:

- Vừa rồi ta định đi, ngươi không cho ta đi, hiện tại bảo ta đi, ta cũng không đi!

- Ngươi có tin ta hiện tại triệu tập cao thủ giết ngươi không?

La Phù công chúa cắn răng ngà.

- Vậy ngươi triệu tập đi, tin tưởng rất nhiều người mơ ước nhìn thấy nửa thân trần và ngọc thể của công chúa đấy, cái yếm gợi cảm thấy đáng yêu.

Phong Phi Vân châm chọc.

La Phù công chúa không có cố kỵ khac,s toàn lực ra tay, cho dù Phong Phi Vân nhìn thấy thân thể và bộ vị tư mật của nàng thì thế nào, chỉ cần đánh chết hắn ơ đây, người chết nhìn nàng thì có làm sao?

La Phù công chúa khẽ động, cái yếm tung bay lên, cảnh đẹp hiện ra, một manh tuyết trắng làm người ta phun máu.

Phong Phi Vân cũng không giao thủ với nàng, chỉ dùng tốc độ nhanh né tánh, La Phù công chúa ngay cả bóng dáng của hắn còn khong chạm vào đượ, ngược lại trong quá trình truy đuổi làm cho ngọc thể rất nhiều nơi hiện ra, trắng bóng sáng ngời.

Phong Phi Vân vừa trốn tránh vừa trầm trồ khen ngợi, tiến hành đánh giá các bộ vị của nàng.

La Phù công chúa cũng biết bị Phong Phi Vân đùa nghịch, vội vàng dừng lại, lại đánh ấn quyết ra, muốn gọi tám đầu hỏa long.

Phong Phi Vân sớm ra tay, gọi tám đầu hỏa long ra.

Phong Phi Vân cũng không nghĩ dùng Vũ Hóa Đài trấn áp La Phù công chúa, dù sao tu vị La Phù công chúa cực cao, cũng không yếu hơn hắn bao nhiêu, chỉ muốn dùng Vũ Hóa Đài quấy nhiễu La Phù công chúa, khiến nàng không cách nào gọi tám đầu hỏa long ra.

Nhưng mà vượt qua dự đoán của Phong Phi Vân, Vũ Hóa Đài vừa hiện ra đã trực tiếp trấn áp La Phù công chúa quỳ xuống, toàn thân không thể nhúc nhích.

- Xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ còn có hoa chiêu gì sao, không đúng, La Phù công chúa cao ngạo thế nào, cho dù nàng chết cũng không thể khiến nàng quỳ.

Phong Phi Vân phát hiện không đúng, La Phù công chúa biểu hiện rất thống khổ, đang cực lực giãy dụa, nhưng mà không có tác dụng gì, không cách nào đứng lên được.

- Ta hiểu rồi, là một đám linh hồn nàng hiến cho thánh bia đang bị phong ấn bên trong Vũ Hóa Đài, nàng hiện tại là nô lệ của Vũ Hóa Đài.

Trên Vũ Hóa Đài có một đám linh hồn tuyệt mỹ bay ra, lơ lửng trong không khí, quỳ lạy Vũ Hóa Đài, hai mắt cực kỳ thành kính.

Đây là lực lượng tương tự khế ước hiến tế của yêu tộc, tương đương quan hệ chủ nhân và nô lệ.

Thời xa xưa lực lượng nhân loại còn yếu, căn bản không hiểu tu luyện, cũng còn là bộ lạc nguyên thủy, nhưng mà yêu tộc đã phát triển vô số năm tháng, khi đó nhân loại muốn đạt được lực lượng cường đại, nhất định phải thờ phụng một đại yêu làm thần linh, mang linh hồn của mình hiến cho đại yêu, trở thành nô bộc đại yêu.

Mà nô bộc ủa đại yêu này cũng trở thành thần linh của một bộ lạc, chính là vu sư và thần sư.

Đại yêu trở thành "Đồ đằng" của bộ lạc, là trụ cột tinh thần.

Mà Vũ Hóa Đài hiển nhiên cũng là thánh vật hiến tế viễn cổ, một khi mang linh hồn hiến cho nó, cũng trở thành nô bộc của nó.

Mà Phong Phi Vân tế luyện Vũ Hóa Đài trở thành bổn mạng linh khí, như vậy cũng chính là chủ nhân Vũ Hóa Đài, cũng trở thành chủ nhân La Phù công chúa, muốn nàng làm cái gì, nàng nhất định phải làm cái gì.

Phong Phi Vân nghĩ thông suốt điểm mấu chốt trong đó, lập tức cười hắc hắc, nói:

- Hoàng gia thiên nữ cao ngạo cỡ nào, bây giờ rơi vào trong tay của ta, xem ta hôm nay thu thập ngươi thế nào, La Phù công chúa, nằm xuống cho ta.

La Phù công chúa không cách nào phản kháng, chậm rãi nằm trên mặt đất, lưng ngọc dám vào nệm hương, hai chân duỗi thẳng, hô hấp dồn dập, nói:

- Phong Phi Vân, vì sao ngươi làm vậy, thánh bia sao ở trong tay ngươi?

Phong Phi Vân đi qua, ngón tay vuốt ve gương mặt La Phù công chúa, cười nói:

- Ta muốn làm gì, chẳng lẽ ngươi còn không biết.

La Phù công chúa há miệng lộ hàm răng ngà, lập tức cắn tay Phong Phi Vân.

Phong Phi Vân bị đau, nói:

- Nhả ra!

La Phù công chúa muốn cắn một khối thị của Phong Phi Vân xuống, nhưng không thể không nhả ra, linh hồn bị hắn chi phối giống như không thuộc về mình.

- Phong Phi Vân, ngươi khi dễ nữ nhân thì tính toán là nam nhân gì chứ?

La Phù công chúa bị áp chế lực lượng, cũng không chịu thua.

- Ta khi dễ nữ nhân của mình, làm sao không tính là nam nhân?

Hai tay Phong Phi Vân vuốt ve gương mặt của nàng, cười nói.

- Phi, ai là nữ nhân của ngươi.

La Phù công chúa nằm trên mặt đất, cắn răng nói.

Phong Phi Vân lắc đầu, đứng lên, hai tay nâng Vũ Hóa Đài, thở dài nói:

- Linh hồn của ngươi hiện tại nằm trong tay của ta, ngươi bây giờ là nữ nô của ta, nói ngươi là nữ nân của ta đúng là quá đề cao ngươi rồi.

Phong Phi Vân từng bước đả kích cao ngạo của La Phù công chúa, bức thẳng nội tâm của nàng.

- Ta chính là con gái Tấn đế, nói không chừng sẽ là người kế thừa nữ đế, ngươi dám nói ta là nữ nô của ngươi sao?

La Phù công chúa bò dậy, còn không có đứng thẳng eo bị Phong Phi Vân quát lớn, lúc này ngoan ngoãn nằm xuống.

Phong Phi Vân một tay giật cái yếm cuối cùng của nàng xuống, lộ ra thân thể hoàn mỹ như tiên nữ, hai ngọn núi cao mượt mà no đủ như hai quả đào mật, cười nói:

- Công chúa điện hạ, nhân sinh vô thường, cao nhân đứng trên cao cũng có thời điểm ngã xuống, cho dù người có tu vị đệ nhất thiên hạ cũng có thời điểm bị người ta giết chết.

- Từ xưa tới nay, vương triều ngàn vạn, triều đại thay đổi, vương triều đã từng cường thịnh một thời cũng sụp đổ, bao nhiêu hoàng gia thiên nữ, công chúa, quận chúa khuynh thành luân lạc làm đầy tớ, bị loạn quân, bị tân vương và các công thần tướng tướng chơi đùa, bị đưa vào quân doanh, bị đưa vào kỹ viện, công chúa vong quân không bằng gà a.

Phong Phi Vân nói chuyện cả buổi, sắc mặt La Phù công chúa trắng bệch, giống như nhìn thấy cảnh Thần Tấn vương triều bị người ta diệt, thần đô bị công hãm, bờ môi run rẩy, nói:

- Ngươi... Có ý gì?

Hai ngón tay Phong Phi Vân nhẹ nhàng vân vê cái yếm màu xanh nhạt, ngửi hương thơm cơ thể mê người trên đó, lại nhẹ nhàng thả lại trên người La Phù công chúa, che khuất bộ ngực trắng bóng của nàng, nói:

- Quần long phệ thiên, làm loạn thiên hạ, là thời điểm vương triều mới và cũ thay đổi, người nối nghiệp đời này cực kỳ trọng yếu, nếu không áp chế nổi quần long, Thần Tấn vương triều bị diệt không xa.

Vũ Hóa Đài chìm vào trong tay Phong Phi Vân, cuối cùng biến mất trong bàn tay của hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.