Cảm Thụ Mập Mờ

Chương 42




“Ta hỏi ngươi, năm đó ngươi cùng tỷ tỷ của ta kết giao tới trình độ nào?” Hạ Tiểu Dư nhìn không chớp mắt hắn hỏi. “Cái gì trình độ?” Tiêu Kì khinh nhíu mày, đối bốn chữ này không phải thực lý giải, không biết nàng rốt cuộc muốn hỏi cái gì.

“Chính là. . . . . .” Nàng nhìn xuống.”Ngươi —— có chạm qua tỷ tỷ của ta sao?”

“Chạm vào? Có ý tứ gì?”

Trên mặt hắn biểu tình càng thêm mờ mịt khó hiểu, nhìn không ra rốt cuộc là thật không biết, hay là đang giả ngu, làm nàng có chút xấu hổ.

“Chính là làm… làm tình !” Nàng không khỏi gầm nhẹ.

Tiêu Kì lúc này trên mặt rất đổi ngạc nhiên, nhưng chỉ có một giây, hắn bỗng nhiên nở nụ cười.

“Ngươi sẽ không phải là đang ghen, nhắc lại chuyện củ đi” Hắn tự tiếu phi tiếu liếc xéo nàng hỏi.

“Ngươi suy nghĩ lệch đi đâu thế !” Cô nhịn không được duỗi thẳng chân đá hắn, lấy nghiêm túc biểu tình nhìn hắn nói:”Chuyện này rất trọng yếu, nhanh chút trả lời ta.”

Hắn liếc nhìn nàng một cái, lại kéo nhẹ khóe môi dưới, mới từ từ không bức bách trả lời, “Ta ngay cả tay nàng cũng chưa có nắm qua, ngươi cảm thấy thế nào?”

“Cả tay đều không có nắm qua?” Hạ Tiểu Dư có chút kinh ngạc, hoài nghi nhìn hắn.”Ngươi nói đùa sao? Thiệt hay giả?”

Tiêu Kì phủi môi dưới lười nói, tiếp tục ăn không nghĩ để ý đến vẻ mặt của nàng.

Thậm chí ngay cả tay cũng chưa nắm qua? Hạ Tiểu Dư trừ bỏ kinh ngạc cùng khó có thể tin đi, kỳ thật trong long còn có chút nhảy nhót, trong long có một loại cảm giác tên là vui vẻ, khoái trá.

Hắn và tiêu tiệp là trong sạch, cả tay đều không nắm qua thật sự . . . . . Thật sự cảm thấy thật vui vẻ, thật vui vẻ a!

“Ngươi thật cao hứng?”

“Cái gì?” Cô đột nhiên ngẩng đầu nhìn hắn, tính phản xạ phủ nhận, “Nào có!”

“Miệng mở lớn gần đến mang tai, còn nói không có.”

Cô lập tức dùng hai tay che miệng lại, tựa như há miệng giống nhau, làm Tiêu Kì nhịn không được nở nụ cười, tâm tình trong phút chốc trở nên rất tốt.

“Không đánh đã khai, nên không cần tự vả miệng như vậy.” Hắn trêu cô.

Hạ Tiêu Dư sắc mặt ửng hồng, hung hăng trừng mắt nhìn hắn liếc mắt một cái.

“Ngươi có biết tỷ tỷ của ta khi cùng ngươi kết giao có kết giao với ai khác nửa không?” Nàng trở lại vấn đề, đồng thời tuyệt đối sẽ không làm cho hắn nói sang chuyện khác.

“Này vấn đề vì sao hỏi ta? cô ấy là tỷ tỷ của ngươi, ngươi hẳn là so với ta phải rõ ràng hơn không phải sao?”

“Chính là ta không rõ ràng lắm mới hỏi ngươi, bằng không ngươi cho ta ăn no nhàn rỗi không có việc gì làm nha!” Nàng lườm hắn một cái, “Nói nhanh một chút !”

“Ngươi cũng không rõ ràng, như thế nào cho rằng ta sẽ biết?”

“Lúc đó ngươi đang kết giao với tỷ tỷ của ta, tự nhiên sẽ đặc biệt chú ý đến tỷ ấy. Sau khi chia tay, tỷ ấy liền sang Úc, ta lại không Thiên lý nhãn, trừ bỏ hỏi ngươi, ta còn có thể hỏi ai? Ngươi rốt cuộc có nói cho ta biết hay không?” cô hung hăng trừng mắt nhìn hắn.

“Chuyện quan hệ tỷ của ta cùng một người khác khi còn ở đây rất quan trọng. Ta hi vọng ngươi có thể đáp ứng ta, như vậy ta mới nói cho ngươi biết mọi việc.” cô mang vẻ mặt nghiêm túc biểu tình đứng đắn theo dõi hắn.

“Ta có thể biết đó là chuyện gì trước không?” Hắn hỏi lại nàng.

Cô sững sờ một lúc, ngẫm lại cũng là nên thông báo cho hắn một chút mới được.

“Dù sao không cho phép ngươi nói chuyện này với người khác. Như thế nào đồng ý không?”

Tiêu Kỳ thong thả gật đầu.

Nàng thở một hơi thật dài, mới nói cho hắn biết, “Ta đến Úc hai tháng sau, tỷ tỷ của ta cũng tới, nhưng tỷ ấy không phải một người đến.”

“Ai đi cùng cô ấy?” Hắn đợi trong chốc lát, thấy cô thủy chung không tiếp tục nói mới mở miệng hỏi.

Hạ Tiểu Dư nhìn hắn, vẻ mặt phức tạp khó phân biệt vừa trầm lặng yên một lát, thế này mới thong thả trả lời, “Đứa bé trong bụng của tỷ ấy.”

Nghe vậy, Tiêu Kỳ hai mắt trợn lên, kinh ngạc nhìn nàng, hoài nghi mình nghe lầm.

“Ngươi. . . . . . Ngươi nói cái gì?”

“Ngươi không có nghe sai, tỷ của ta là mang thai mới đến Úc tìm ta .”

Hắn đã nhiều năm chưa từng như thế ngạc nhiên đến cứng họng, không biết phản ứng thế nào. Hạ Tiểu Tiệp là mang thai mới đến Úc ? Làm sao có thể như thế? Hắn thật sự bị kinh ngạc.

“Ngươi không phải là đang nói giởn chứ?” Trầm tĩnh trong chốc lát, hắn vẫn là nhịn không được thử hỏi.

“Bộ dáng của ta giống đang nói đùa sao?” Hạ Tiêu Dư vẻ mặt nghiêm túc.

“Nhưng làm sao có thể như vậy chứ? Lúc biết được ngươi xuất ngoại, hôm sau, ta liền thành thật nói cho cô ấy biết, ta người trong lòng của ta là ngươi, và muốn cùng cô ấy chia tay, nhưng ——”

“Ngươi nói cái gì?” Cô kêu to đánh gãy hắn, hai mắt trợn to, lộ ra khó có thể tin biểu tình.”Ngươi nói cho tỷ ấy biết? Giáp mặt nói sao?”

Hắn gật đầu.

“Ngươi hỗn đản này! Làm sao ngươi có thể làm như vậy?” Tùy tay chộp tới một cái gối ôm đánh hắn.

“Không làm như vậy, chẳng lẽ ngươi muốn ta lừa dối lòng mình, trong lòng suy nghĩ tới ngươi, lại tiếp tục cùng cô ấy lui tới sao?” Tiêu Kỳ đoạt đi cái gối ôm trên tay cô, vứt xuống phía sau.

Hạ tiêu dư rất tức giận trừng mắt hắn, biết hắn nói rất có đạo lý, nhưng là. . . . . .

“Ngươi ngay từ đầu rõ ràng chính là yêu thích tỷ tỷ của ta, nếu các ngươi tiếp tục lui tới, có lẽ ——”

Một cái bóng đen mộ đột nhiên quét tới, cắt đứt lời nói chưa đến một nửa của cô…, cũng làm cho cô không tự chủ được. Bóng đen lại hướng xuống đè lên cô, lưng của cô áp vào tấm thảm trên sàn nhà.

Tiêu Kì hai tay chống đỡ ở thân thể của cô, nửa người trên ở phía trên của cô, con ngươi u ám có chút âm trầm, tràn đầy cảnh cáo ý tứ hàm xúc.

“Có lẽ cái gì? Ngươi hi vọng ta và tỷ tỷ của ngươi tiếp tục lui tới?” Chẳng biết tại sao, tiếng nói trầm thấp nghe qua có điểm khủng bố.

“Ta. . . . . . Lại không nói như vậy.”

“Tốt lắm.”

Mây đen dưới đáy mắt nhất thời tán đi, nửa thân thể của hắn ở trên người cô, thân thể cùng cảm giác áp bách đã lui đi, nhưng lại làm cho không khí trở nên không được tự nhiên.

“Ngươi còn không mau tránh ra?” cô phô trương thanh thế trừng mắt trách mắng.

“Ngươi bây giờ có kết giao đối tượng nào không?” Hắn như không nghe đến đột nhiên hỏi cô.

“Ngươi nghĩ gì chứ? hỏi người khác đều gì thì trước trên báo tình huống của mình trước chứ?” Nàng bị cả kinh có chút không biết làm sao, hồ ngôn loạn ngữ nói. Hắn hỏi cô vấn đề này, sẽ không phải là muốn theo đuổi cô đi?

“Ta không có.”

“Hiện tại không có, ngày mai sẽ có đi?” cô mới không tin lấy điều kiện của mà lại không có bạn gái. Nhất nhất hướng chịu nữ tính hoan nghênh.

“Nếu ngươi bây giờ gật đầu, không cần chờ đến ngày mai, ta một giây sau sẽ có bạn gái.” Hắn hai tròng mắt nhìn chằm chằm cô nói.

Hạ Tiểu Dư tim đập nhanh không tự chủ được. Hắn thật muốn theo đuổi cô?

Cô trầm tĩnh chỉ chốc lát, mới nói: “Ngươi muốn ta tin tưởng ngươi vẫn chưa có bạn gái?”

“Ta chưa nói ta vẫn chưa có bạn gái, nhưng nửa năm qua ta thật sực là độc thân, có lẽ tố ta là có dự cảm, ngươi sẽ trở bên cạnh ta.” Thanh âm của hắn đột nhiên trở nên trầm xuống.

Đáp án của hắn không làm cho Hạ Tiểu Dư cảm giác vui vẻ, ngược lại có chút buồn bực lên.

“Ngươi nhất định kết giao qua rất nhiều bạn gái đúng hay không? Ngươi trước kia ở trường học cũng được rất nhiều nữ sinh hoan nghênh.” cô buồn bực hỏi.

Tiêu Kì thông minh đối với lần này thực sự nói năng thận trọng, hắn trực tiếp hỏi trọng điểm, “Ngươi có đồng ý làm bạn gái của ta không, Hạ Tiêu Dư?”

Hô hấp bỗng nhiên cứng lại, cảm giác trái tim dường như sẽ nhảy ra khỏi ngực. Cô nhìn hắn không chớp mắt, trong khoảng thời gian ngắn không nói ra lời. Vòng vo năm năm, hai người bọn họ rốt cục có thể ở cùng một chỗ sao?

“Không muốn sao?” Sự trầm mặc của cô làm cho hắn không khỏi ra tiếng vội hỏi

Nàng im lặng nhìn hắn, cảm giác nhịp tim của chính mình đập nhanh hơn so với bình thường, sau đó thong thả lắc đầu.

“Ý tứ chính là đồng ý?”

Hắn chăm chú nhìn cô làm cô có chút ngượng ngùng đem ánh mắt từ trên mặt hắn dời, nhẹ nhàng cúi đầu.

Tiêu Kì trầm tĩnh giây lát, đột nhiên dịu dàng, hòa nhã nói: “Hảo, hiện tại nên làm như vậy.” Sau đó đứng thẳng lên, một tay ôm lấy cô từ trên sàn nhà bế lên, hướng bên cạnh trên giường đi đến.

Hạ Tiểu Dư bị hành động thình lình của hắn, cả kinh trợn mắt há hốc mồm, hắn nằm dài trên giường nháy mắt với cô, cô lập tức giãy dụa ngồi xuống, lại bị hắn áp chế thân thể khiến cho cô không thể không nằm ngửa được.

“Chờ một chút, ngươi muốn làm gì?” cô vội vàng kêu lên.

“Ngươi không muốn?” Con ngươi đen thật sâu ngóng nhìn nàng.

“Không ai nhanh như vậy a!” Cô đỏ mặt, thủ chống đỡ trong lòng ngực của hắn, cả người không tự chủ được nhiệt độ tăng lên.

Hắn lẳng lặng yên nhìn cô, ánh mắt nóng rực, không che dấu chút nào dục vọng của hắn, thong thả mà khàn khàn hỏi cô một câu, “Ngươi không cần?”

Hạ tiêu dư trừng mắt hắn, chỉ cảm thấy hô hấp trầm trọng, tim đập cực nhanh.

Cô không cần? Không biết, bởi vì cô chưa bao giờ trải qua sự kiện kia, cũng không rõ ràng muốn hoặc không cần biết đó là cảm giác gì, chỉ biết là cô qua mấy tháng nửa sẽ hai mươi lăm tuổi rồi, hẳn là có thể đối với hành vi của mình có thể tự chịu trách nhiệm.

Huống chi Tiểu Tiệp cùng cô là sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, cũng làm mẹ đã nhiều năm rồi, mà cô nhưng ngay cả tư vị Vu Sơn mây mưa cũng chưa hưởng qua, thật sự rất không công bằng.

Trọng điểm là, ánh mắt của nàng dừng ở đôi môi của hắn, hình dạng đôi môi mỏng duyên dáng, hoảng hốt mà nghĩ, trước kia khi nghĩ đến cùng người khác trao đổi nước miếng đã cảm thấy ghê tởm, nhưng cùng hắn thì không, chỉ biết cảm thấy mặt đỏ tim đập nhanh, cảm thấy có chút không thở nổi, cùng với choáng váng choáng váng đột nhiên mà nghĩ thử lại một lần, hai lần hoặc ba lượt, đây là không phải cảm giác muốn chứ? Nếu như là trong lời nói. . . . . .

Bỏ xuống đôi tay mền mại chống đỡ trong ngực hắn, cô không có lên tiếng trả lời, nhưng động tác lại cho Tiêu Kì đáp án chuẩn xác nhất.

Hắn ngăn chặn không được hít thở sâu hạ xuống, sau đó đè thấp thân mình, ôn nhu lại tình cảm mãnh liệt hôn cô.

(Sau đoạn này ta chỉnh lại cách xưng hô của hai người 1 tí nha gì bọn họ chính thức quen nhau rồi mà)

Thật là không hiểu ra sau nhiều ra một cái bạn trai cũng có chỗ tốt chính là, không cần phải suy nghĩ buổi tối sẽ ăn gì, bởi vì bạn trai hội phụ trách suy nghĩ.

Vừa mới bắt đầu, Tiêu Kì mỗi ngày cũng sẽ gọi điện thoại cho cô lúc cô tan tầm hỏi cô buổi tối muốn ăn cái gì? Kết quả hoi mười lần thì có tám lần cô sẽ trả lời không biết, hắn liền thông minh không hỏi nữa, trực tiếp thay cô quyết định.

Bất tri bất giác hai người đã kết giao hai tháng, cảm giác tựa như trở lại trước kia ở trường học ở chung khi giống nhau, hội đùa giỡn, hội đấu võ mồm, nếu lời mà quá mức…, cô khó chịu sẽ tung chân đá hắn hai cái, tuyệt không như là một đôi người yêu nùng tình mật ý.

Nhưng là thần kỳ là, người khác đều nhìn ra được bọn họ đang ở kết giao, thật là quái a.

Hạ Tiêu Dư đem nghi hoặc nói cho hắn biết, không ngờ hắn da mặt lại dày nói: “Đó là bởi vì trên mặt anh tràn ngập tình yêu đối với em nha, người khác đều đã nhìn ra.”

Nghe vậy, cô không khách khí một cước đưa hắn đá bay.

Da mặt của hắn dày đến nổi ngay cả viên đạn bắn không thủng, điểm ấy cô lúc còn đi học đã thật sâu lĩnh ngộ. Nhưng sau khi kết giao, chân chính tiến vào cuộc sống của hắn, nhận thức bằng hữu của hắn cùng đồng nghiệp của hắn, cô mới biết được tánh tình trẻ con này của hắn, chỉ khi ở cùng cô mới có thể bày ra. Trước mặt người ở bên ngoài, hắn hoàn toàn là thành thục ổn trọng, sự nghiệp thành công điển hình kiểu mẫu, nhìn như bình dị gần gũi, lại tồn tại một ít khoảng cách.

Nói thật, cô không phải rất rõ ràng hắn tại sao lại tạo cho người khác cảm nhận như thế này, là bởi vì hắn nhận thức tương đối sớm, hay là bởi vì cô hay đùa giởn?

Nhưng cô có thể khẳng định, nếu hắn dám lấy thái độ đối với người khác nho nhã lễ độ, mỉm cười giả tạo đối với cô, cô nhất định sẽ phát hỏa.

Cùng hắn gặp lại rồi kết giao, cô tạm thời không nói với người nhà, gần nhất sợ gợi lên chuyện củ thương tâm của tỷ tỷ, thứ hai tên kia quen biết ba năm, cũng từng không chỉ một lần mở miệng muốn cô dọn đến ở cùng hắn, lại thủy chung không nghe hắn đề cập qua chuyện người nhà.

Kỳ thật cha mẹ của hắn cô cũng không phải là chưa thấy qua, chính là cô chưa bao giờ từng lấy thân phận bạn gái của hắn để gặp họ mà thôi.

Nói ngắn lại, nếu hắn cũng chưa nói với người nhà chuyện bọn họ, thì cô cũng không cần phải như vậy vội vã đưa quan hệ của bọn họ chiêu cáo thiên hạ không phải sao? Nói có chút khó nghe là, ai biết bọn họ có thể hay không vào ngày mai đột nhiên liền chia tay? Nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện.

“Tiểu Dư, ngươi bây giờ có rảnh hay không?” Đồng sự Trương tỷ bỗng dưng hoả tốc theo bên ngoài vọt vào văn phòng, giương giọng kêu hỏi.

Hạ Tiểu Dư đang phiên dịch văn kiện được một nửa thì ngẩng đầu lên, không hiểu nhìn người mới vừa hỏi.”Có chuyện gì không?”

Trương tỷ chạy đến chỗ ngồi bên cạnh cô, trước cúi đầu nhìn một chút công việc đang làm của cô, phát hiện không phải văn kiện khẩn cấp, lập tức nói với cô: “Ngươi chuẩn bị một chút, cùng Tiểu Mã cùng đi đến sân bay.”

“Đi sân bay làm cái gì?”

“Đón máy bay. Hôm nay có một vị khách từ Úc sang, vốn phái Tiểu Mã cùng với Tiểu Chu đi nghênh đón vị khách đó, ai biết Tiểu Chu đột nhiên bị viêm dạ dày cấp tính. Ngươi củng mới từ Úc trở về nên là người thích hợp để thay thế, nên ngươi thu thập một chút này nọ rồi đến sân bay cùng Tiểu Mã, mọi chuyện ở trên đường Tiểu Mã sẽ nói với ngươi.”

Xem Trương tỷ vẻ mặt cấp tốc, cô chỉ có thể gật đầu, sau đó nhanh chóng sửa sang lại khoát túi xách lên, cầm lấy áo khoác, đi đến đại sảnh lầu một thì đã có xe đợi sẳn.

Trên đường đến sân bay, Tiểu Mã đơn giản giải thích mọi việc bao gồm vị quý khách kia đối công ty có tầm quan trọng như thế nào, thậm chí còn đưa cho cô một quyển vở đều lệ, mà cấp trên đề ra cái gì nên làm, cái gì không nên làm …, quả thực xem thế là đủ rồi.

“Anh Mã, ta còn tưởng rằng ta chỉ là tới làm phiên dịch .”

” Anh văn của ta củng OK, nếu không phải đối phương quá khó khăn, một người củng có thể hoàn thành .”

“Nhưng là anh xác định tôi sẽ giúp được việc, sẽ không càng giúp hư việc sao?”

“Ngươi không phải mới từ úc trở về sau?”

“Đúng rồi.”

“Vị Nike tiên sinh này còn rất ưa thích nghe người ta nhắc tới những chuyện có liên quan đến nước Úc, ngươi chỉ cần có thể gợi lên hứng thú để hắn nói chuyện sẽ không có vấn đề. Lần trước Tiểu Chu chính là dựa vào chiêu này an toàn vượt qua cửa ải khó khăn .”

“Vấn đề là nam nhân cùng nữ nhân khi nói chuyện sẽ không giống nhau, cái nhìn cũng không giống nhau, ta thực sợ sẽ nói lỡ lời.” Hạ Tiểu Dư mày nhẹ chau lại, có chút bận tâm, bởi vì cô mới đến công ty này làm mới hơn hai tháng mà thôi, nên không nghĩ nhanh như vậy bởi vì gặp rắc rối mà bị cho nghĩ việc, như vậy thật mất thể diện.

“Tuy rằng ngươi mới vào công ty hai tháng mà thôi, nhưng là ngay cả khó như Trương tỷ củng công nhận ngươi có phong độ của một đại tướng, ta tin tưởng ngươi nhất định không có vấn đề.”

“Được tiền bối nói như thế, nếu ta thực xảy ra vấn đề, không phải là phải mổ bụng tự sát, lấy cái chết tạ tội sao?” Cô nói giỡn nói.

“Yên tâm, ngươi bộ dạng xinh đẹp như vậy, không ai nở để cho ngươi lấy cái chết để tạ tội đâu, như vậy rất đáng tiết nha.”

Hạ Tiểu Dư cười cười, lại hỏi về vị khách quý đó, để chuẩn bị cho mình trong thời gian ngắn có được sự chuẩn bị tốt nhất.

Bọn họ tới sân bay thì đã thấy vị khác quý kia mới từ máy bay đi ra, hai người kiên nhẫn ở đợi trong đại sảnh đợi một hồi lâu, vị khách ấy mới thấy hai người bọn họ, Tiểu mã liền quay đầu nói với cô một tiếng, “Đến đây!” xong lập tức dẫn đầu nghênh đón.

Cô chạy nhanh đuổi kịp Tiểu Mã, đồng thời giương mắt nhìn phía trước, ý đồ xem rõ vị khách quý cở nào mà làm cho công ty phải quan trọng quá vấn đề như vậy, không ngờ lại trước thấy hé ra gương mặt quen thuộc.

“Ryan.” cô ngăn chặn không được thốt ra.

“Twins sisters!” Ryan kinh hỉ kêu, lập tức đi hướng chổ cô đi đến, cho cô một cái ôm thân mật.

“Làm sao ngưởi lại ở đây?” Hạ Tiểu Dư theo trong lòng ngực của hắn lui ra ngoài hỏi hắn. Đương nhiên là dùng tiếng Anh. Người này cùng hai tỷ muội của cô học chung hơn hai năm Trung văn, kết quả vẫn chỉ nói được loạn xạ bát nháo, làm cho người ta nghe không hiểu, dùng tiếng Anh có vẻ bớt phiền phức hơn.

“Ta là tới công tác, không nghĩ tới sẽ gặp phải ngươi.” Ryan hưng phấn mà nói.”Ngươi thế nào? Tỷ tỷ ngươi ra sao? Còn có Tiểu oa nhi đâu? Ngươi có biết hay không ta rất nhớ các ngươi, mỗi lần nghĩ đến đều muốn tan nát cõi lòng .” Nói xong, hắn làm ra bộ mặt đau khổ, nhưng vẫn là thực là yêu diễn.

“Ngươi đã là đến công tác, ta đây sẽ không chậm trễ thời gian của ngươi rồi, đi nhanh đi.” Hạ Tiểu Dư đảo cặp mắt trắng dã, giống như đuổi ruồi vẫy vẫy tay.

“Ta thật vui nha. Có bằng hữu đến ngàn dặm ——”

“Là có bằng hữu ngàn dặm .” Hạ Tiểu Dư nhịn không được sửa đúng hắn lại câu tiếng Trung rách nát của hắn.”Tốt lắm, ngươi nhanh chút đi thôi, ta cũng có công tác phải làm, nếu ngươi làm hỏng công tác của ta, xem ta về sau vẫn để ý tới ngươi không?!” Nói xong, cô nắm tay hắn kéo qua, trực tiếp trên cánh tay của hắn viết xuống số điện thoại của mình.”Nhanh chút cút.”

Không hề để ý đến hắn, nàng xoay người tìm kiếm Tiểu Mã. Lo lắng hắn có thể hay không căn bản không chú ý cô ở bên này. Sớm đã chạy đến không thấy bóng dáng? Kết quả hoàn hảo, hắn còn ở chổ đó, chỉ bất quá hắn gì chứ lộ ra vẻ cứng họng, bộ dáng như bị tà ma xâm nhập.

“Tiền bối, làm sao vậy? Ngươi không phải nói nhìn đến người sao? Người đang chỗ nào?”

Cô tả hữu nhìn xung quanh, sau đó thấy Tiểu Mã thong thả mang chỉ tay về phía sau cô.

Hạ Tiểu Dư xoay người quay đầu, chỉ thấy Ryan vẫn đứng ở tại chỗ, “Ngươi còn đứng ở trong này làm gì? Không phải nói đến công tác đấy sao? Chờ làm việc xong lại gọi điện thoại cho ta. Ta sẽ tận tình chỉ dẫn ngươi đi sống phóng túng, còn không mau biến đi.”

” Tiểu Dư, Tiểu Dư.” Phía sau đột nhiên truyền đến âm thanh kịch liệt.

Cô quay đầu lại hỏi: “Làm sao vậy? Tiền bối?”

“Nick tiên sinh. . . . . .”

“Ở nơi nào?”

Tiểu Mã có chút run run ngón tay chỉ về phía Ryan nói: “Hắn chính là chúng ta đi đón Nick tiên sinh.”

“Cái gì?” Cô đột nhiên kêu to ra tiếng, thế này mới nghĩ đến Ryan tên đầy đủ là Nick Ryan Kenyan.

********************************************************

“Là anh, hôm nay công tác có thuận lợi không? Có nhớ anh hay không? Anh hôm nay có thể sẽ trễ 30 phút đi đón em được, tạm thời có chút việc ——”

“Tiêu Kì.” Hạ Tiểu Dư đánh gãy âm thanh ở đầu bên kia điện thoại nói.”Em vừa vặn cũng hiện tại củng có chút việc, cho nên anh hôm nay không cần tới đón em, sự tình xong xuôi em sẽ chính mình về nhà.”

“Em muốn tăng ca sao?”

“Cứ cho là như vậy đi.” Đưa khách quí của công ty đi ăn cơm củng cho là tăng ca đi.

“Làm việc xong thì gọi điện thoại cho anh, anh sẽ đến đón em.”

“Không cần, bởi vì em cũng không biết khi nào thì xong.”

Tên kia một bộ hưng trí bừng bừng, bộ dáng không say không về, làm cô có loại dự cảm bất hảo, cố tình cho cấp trên biết được cô cùng Ryan là bạn bè, đều nhìn cô với ánh mắt đầy hi vọng, như nói với cô —— công ty có thể hay không lấy được quyền đại lý hay không phải dựa vào ngươi.

Áp lực áp lực áp lực, thật là thật áp lực lớn nha! Bọn họ chẳng lẽ không biết đạo lý trong giới thương nhân hay sao? Công tác là một chuyện, gai tình lại là một chuyện khác, Ryan cũng không phải ngu ngốc, như thế nào bởi vì quen biết với cô, thì sẽ ký hợp đồng đây? Thật sự là bất đắc dĩ a.

“Cũng không biết tới khi nào mới xong nên anh mới càng muốn đến đón, anh sẽ chờ điện thoại của em.”

“Được rồi.”

“Nhớ rõ phải ăn tối đó.”

“Anh cũng nhớ đó.”

“Buổi tối gặp.”

“Ân, buổi tối gặp.”

Cúp điện thoại, Tiêu Kỳ nhìn về phía khung cửa, đại khái nửa năm nay hắn không cần bạn bè “Gì chứ?” Bởi vì hắn vẻ mặt muốn cười không cười biểu tình đáng đánh đòn.

“Không có, chính là có cảm giác như đã có mấy đời, nguyên lai Tiêu Kì Tiêu đại gia của chúng ta cũng hiểu được săn sóc, nói lời nhỏ nhẹ nha.” La khiêm đi vào văn phòng, mở miệng nói.

“Trở về lúc nào?” Không để ý tới lời đùa cợt, Tiêu Kì hỏi.

La khiêm người này là một nhiếp ảnh gia tự do, ở trên thế giới tiếng tâm rất lớn, chuyên chụp ảnh các loại biểu tình của người khác, hỉ nộ ái ố yêu ác dục đợi. Nhân loại hất tình lục dục khi qua tay hắn, luôn có thể hoàn toàn chân thật hiện ra, không chỗ nào che giấu, đồng thời cũng lay động lòng người.

Bất quá người này cũng không phải ngay từ đầu cứ như vậy trôi chảy, lúc hai người quen nhau thì La Khiêm còn là một kẻ nghèo hàn, có tài nhưng không gặp thời, thẳng đến mấy năm gần đây mới khởi sắc, công tác mời không ngừng. Nên muốn gặp đến hắn thật đúng là rất khó khăn.

“Vừa xuống máy bay hành lý bỏ lại bỏ chạy tới tìm ngươi, kết quả ngươi lại thấy ngươi trọng sắc khinh bạn chỉ cho ta thời gian 30 phút, ngươi như vậy củng gọi là bạn bè sao?” La khiêm oán giận lên tiếng, nặng nề mà đem chính mình ném lên sô pha, lộ ra một bộ biểu tình mệt mõi.

“Ta cũng không phải tình nhân của ngươi, gì chứ như vậy vội vã tới gặp ta? Ngươi đại khái có thể về nhà ngủ ba ngày ba đêm, chờ nghỉ ngơi đủ rồi hãy tới tìm ta liên lạc cảm tình.”

“Ba ngày sau ta muốn đi Pháp.”

“Ngươi có thể hay không rất mã bất đình đề (ngựa ko ngừng chạy)? Cho dù là máy móc sau khi chạy xong cũng cần bảo dưỡng đi?”

La khiêm lắc lắc đầu.”Đừng nói chuyện của ta rồi, nói chuyện người vừa rồi mới nói chuyện điện thoại với ngươi đi! lại thay bạn gái mới à?”

” Bạn gái cuối cùng của ta.” Tiêu Kì sửa lại câu hắn nói.

“Cuối cùng? Ta có không có nghe lầm? Ngươi nói là ngiêm túc?” Hắn cao mày, lộ ra vẻ mặt biểu tình kinh dị .

Những năm gần đây, hắn nhìn Tiêu Kì đổi bạn gái, mặc dù không đổi đến mười người cũng có tám người nhiều như vậy, mà bây giờ hắn lại đột nhiên nói người đó là bạn gái cuối cùng của mình, làm hắn thật đúng là không tin nổi.

Tiêu Kì mang theo vẻ mặt thành thật, không chút do dự gật đầu.

“Wow, cái này ta thế nào cũng phải trông thấy vị này cao nhân này mới được, có thể thu phục được lãng tử như ngươi, thật sự là rất lợi hại nha.” Hắn không tự chủ được ngồi thẳng lên, bày ra vẻ tôn kính.”Khi nào thì giới thiệu đại tẩu cho ta biết đây? Cải lương không bằng bạo lực, liền hôm nay, như thế nào?”

“Cô ấy hôm nay có việc phải tăng ca.”

“Chậc, ngươi là ông chủ lớn mà lại cho bạn gái ở bên ngoài xuất đầu lộ diện, vì cơm, áo, gạo, tiền mà khom lưng, ngươi cũng quá vô dụng đi?”

“Ngươi cái tên này trong mồm chó nhả không ra ngà voi .” Lườm hắn một cái, Tiêu Kì đứng dậy cầm lấy áo khoác cùng chìa khóa xe, đối với hắn nói: “Đi thôi, ta mời ngươi ăn cơm, thay ngươi tẩy trần.”

“Ta nghĩ ăn bánh bao hấp ở Đỉnh Thái Phong, cũng muốn ăn lẩu cay, còn có chao**, thuốc đôn sườn***, hoa cành canh, gà chiên ——” la khiêm rời đi sô pha, đi đến bên cạnh hắn đắp bờ vai của hắn nói.

( **chao: món chao đậu phụ

*** thuốc đôn sườn: món này hình như chưng hay hầm gì đó

**** hoa cành canh: thật chẳng biết là món gì…

ai biết chỉ dùm, hjc)

“Muốn hay không trực tiếp đi tìm chết có vẻ mau?” Tiêu Kì ngắt ngan lời hắn.

“Ngươi như vậy củng là bạn bè, thế nhưng lại nói những lời này, bấy nhiêu đó lại không hao phí của ngươi bao nhiêu tiền!” Hắn trợn mắt nói.

” Tiền không phải vấn đề, mà là ăn nhiều như vậy có thể sẽ chết —— vì bội thực.” Tiêu Kỳ liếc mắt một cái, hỏi: “Ngươi nghĩ đến chưa?”

La khiêm không phản bác được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.