Cẩm Hành

Chương 4




Hoắc Cẩm Dương lại cho là cô chột dạ, “Lạc Lạc, đây chính em thật sự, một chút cũng không giấu được ý định.”

Anh ta cho là mình rất hiểu rõ Tần Lạc, nhưng trên thực tế căn bản cũng không phải là như vậy!

Tần Lạc hít vào một hơi thật sâu, “Hoắc Cẩm Dương, anh chẳng qua chỉ là tự cho mình hiểu rõ tôi mà thôi, ngay từ lúc chia tay ấy, giữa chúng ta cũng đã nói rõ, bây giờ tôi cũng không cần thiết giải thích với anh cái gì, anh có tin hay không!”

Cô dứt khoát lười nói cái gì nữa, đầu mọc ở trên người anh ta, đoán chừng mình nói nát cổ họng anh ta cũng sẽ không tin tưởng, cần gì phải đi lãng phí miệng lưỡi chứ?

Sắc mặt Hoắc Cẩm Dương lúc trắng lúc xanh, tối nay anh ta bị trúng gió mới có thể lái xe tới đây, vốn là muốn đợi Tần Lạc trở lại để gửi món quà sinh nhật chấp thuận cho cô, kết quả lại để anh ta tức giận thấy một màn như vậy!

Ban đầu anh ta cũng chỉ suy đoán Tần Lạc và chú ba có quan hệ không minh bạch, bây giờ nhìn lại chỉ sợ là thật......

Chỉ tưởng tượng thôi, anh ta cũng có chút khó tiếp nhận!

Với đàn ông mà nói, có thể cho phép mình bên ngoài, nhưng tuyệt đối không tiếp thu nổi việc người phụ nữ của mình qua lại với người đàn ông khác.

“Trước khi chia tay với anh, em và chú ba cũng đã ở cùng một chỗ ư!”

Anh ta chợt bật ra một câu nói khiến Tần Lạc đi được hai bước khiếp sợ trở lại, “Anh bị thần kinh sao? Chính anh ở bên ngoài còn cần lôi tôi gian cùng sao? Chỉ có như vậy trong lòng anh mới dễ chịu hả?”

Sắc mặt Hoắc Cẩm Dương tái xanh, “Anh bên ngoài....anh thừa nhận, nhưng em thì sao?”

Tần Lạc coi như là hết ý kiến, “Tôi thấy hình như hôm nay anh ra cửa đã quên uống thuốc! Cái này nếu bị bạn gái môn đăng hộ đối của anh biết anh nửa đêm chạy đến nhà bạn gái trước, chỉ sợ sẽ quậy với anh lật trời đó!”

Nói xong, cũng lười phản ứng lại Hoắc Cẩm Dương nữa, trực tiếp cà thẻ vào khóa cửa khu 17.

Nhìn bóng dáng cô rời đi, Hoắc Cẩm Dương hung hăng nắm chặt quả đấm, mình đã từng quý trọng cô như thế, cô không cần liền không cần ư......

Nhưng vừa nghĩ tới có lẽ cô đã vui vẻ ở dưới thân chú ba, anh ta liền không áp chế nổi lửa giận thiêu đốt.

......

Về đến nhà Tần Lạc uống vội một cốc nước, kết quả không cẩn thận bị sặc......

Cô tức giận thầm nghĩ: Lúc người xui xẻo thì uống nước lạnh cũng bị sặc! Cái này, thật đúng là ứng nghiệm!

Không hiểu Hoắc Cẩm Dương bị trúng gió gì mà lại chạy đến nơi này tìm mình

Cô cũng không nhận ra anh ta còn đối với mình tình cũ khó quên!

Thôi! Tử Ninh nói đúng, trong đời mỗi người phụ nữ khó tránh khỏi cũng sẽ gặp phải một hai mảnh vụn đàn ông, coi như là đã dẫm vào cứt chó, rửa sạch vận rủi là sẽ không còn.

Nghĩ như vậy, cô liền đi vào phòng tắm tắm rửa để chuẩn bị đi ngủ.

*****

Buổi tối hôm sau.

Nhà chính của nhà họ Hoắc, cực kỳ náo nhiệt.

Hôm nay là sinh nhật ông cụ Hoắc 66 tuổi, tất cả ba con trai và một con gái đều đến đông đủ, con lớn nhất Hoắc Kỷ Vĩ, con thứ hai Hoắc Kỷ Nghiệp, con gái thứ ba Hoắc Kỷ Lan, và con trai út Hoắc Kỷ Thành.

Lại nói, lúc ông cụ Hoắc tuổi còn trẻ cũng là người tuấn tú phong lưu lịch sự, ba con trai và một con gái của ông đều do ba người phụ nữ sinh ra.

Con lớn nhất là vợ chính thức Lý thị sinh, chỉ vì thân thể không tốt đã sớm qua đời.

Con thứ hai và con gái là do vợ hai Doãn thị sinh, hai người sinh sống với nhau chừng mười năm liền ly hôn, hôm nay Doãn thị đã sớm dời ra nước ngoài ở.

Bà ta sinh cho Hoắc Quốc An một trai một gái đương nhiên không phải buồn rầu ăn mặc sau này, hơn nữa gia thế bối cảnh của bà cũng không kém, mặc dù cách cưới và sinh sống tạm ổn.

Con trai nhỏ Hoắc Kỷ Thành là người vợ bây giờ Phương Lệ Hoa sinh, bà là người xuất thân từ diễn viên múa, quen biết với Hoắc Quốc An cũng là duyên với một buổi biểu diễn.

Ngay lúc đó Phương Lệ Hoa mới 19 tuổi, chính là lứa tuổi thanh xuân xinh xắn, lại gặp được Hoắc Quốc An 35 tuổi thành thục ổn trọng, từ đó hai người rơi vào tình yêu không thể ngăn cản.

Hoắc Quốc An còn vì Phương Lệ Hoa mà ly hôn với Doãn thị, sau đó cưới bà, hai người mới vừa kết hôn không bao lâu Phương Lệ Hoa liền sinh ra con trai Hoắc Kỷ Thành.

Từ đó về sau, bà liền vững vàng bảo vệ trái tim chồng.

Đã nhiều năm như vậy, thỉnh thoảng Hoắc Quốc An ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, nhưng không có gây ra chuyện ly hôn hay có suy nghĩ tái giá... ...

Mặc dù từ lúc Hoắc Kỷ Thành vừa ra đời cũng rất được cưng chiều, nhưng bởi vì nhà mẹ anh không quyền không thế, nên khi còn bé tất cả những gì anh có được đều dựa vào thương yêu của cha với mình.

Sau khi lớn lên, anh dần dần hiểu, rất nhiều chuyện đều cần dựa vào năng lực chính mình đi tranh thủ......

Ngay cả sáu năm trước anh tìm người sinh Tiểu Tinh, cũng là bất đắc dĩ mà thôi.

Hoắc Gia Tinh năm tuổi vừa vào nhà chính họ Hoắc liền ngọt ngào gọi: “Ông nội, bà nội, bác cả, bác gái, bác hai, mẹ hai, cô ba, chồng cô ba, anh cả, chị hai, chị ba, anh tư......” (=_=- nhiều người thế)

Giọng nói của nó non nớt trẻ con lập tức bắt sống hết đám người lớn, ông cụ Hoắc cưng chìu ôm cháu trai nhỏ nhất ngồi trên đùi, đối với yêu cầu của nó xin gì được nấy.

Có thể thấy được, trình độ cưng chiều rất sâu!

Lại nói, tất cả cũng là công của bản thân Hoắc Gia Tinh, nó không giống cha nó ít nói như vậy, từ nhỏ đã khéo léo, nhìn thấy ai cũng cười híp mắt, bà nội dạy nó kêu ai nó liền kêu người đó.

Hơn nữa, đặc biệt ranh mãnh.

Khiến ông cụ Hoắc luôn luôn nghiêm túc cũng bị cậu nhóc làm nũng bắt sống, từ đó về sau càng không thể ngăn cản.

Đến người giúp việc trong nhà chính cũng biết cháu trai nhỏ là bảo bối của ông cụ, cho nên biết biết cậu nhóc sẽ đến liền chuẩn bị những món đồ chơi và những món cậu nhóc thích ăn nhất.

Anh cả Hoắc Kỷ Vĩ của nhà họ Hoắc nhìn một màn này mà ghen ghét, con trai ông ta từ khi còn bé cũng không có thấy ông cụ yêu thương như vậy! Tại sao chuyện gì cứ tới chú ba là không giống nhau chứ?

Tối nay mặc dù là tiệc gia đình, nhưng Hoắc Cẩm Dương lại mang bạn gái Giang Ánh Thần đến, Giang Ánh Thần rất hiểu chuyện đã chuẩn bị món quà cho ông cụ, còn ngọt ngào nói: “Ông nội, đây là một chút tâm ý nhỏ của con, chúc thân thể ông khỏe mạnh, hạnh phúc hai bên! Trước khi con tới, bác cả còn cố ý bảo với con, nói hôm nào cứ tới tìm ông chơi cờ khuây khỏa!”

Cô nói như vậy ý rất đơn giản chính là bác cả rất coi trọng mình, cũng cố ý nói cho ông cụ Hoắc nghe.

Hoắc Kỷ Vĩ rất hài lòng người con dâu này, thật là cho mình mặt mũi!

Chỉ là, vấn đề bối phận cũng rất phiền toái

Theo lý thuyết, ông cụ Giang đúng là bạn tốt của cha, chính mình cũng phải gọi ông là bác Giang, nhưng Giang Ánh Thần sắp là con dâu lại là con gái của em trai nhỏ nhà ông cụ Giang.

Này

Thật là loạn!

Ông cụ Hoắc cũng rất hài lòng với đứa cháu dâu này, cười ha hả nói: “Tốt! Tôi đã sớm muốn bàn luận một chút với con cả!”

Hoắc Gia Tinh ngước đầu nhỏ, bất thình lình xen vào, “Ông nội, lần trước ông nói đánh cờ của con có tiến bộ, nếu không chúng ta cũng so tài đi?”

Ông cụ Hoắc nghe giọng cháu trai khiêu khích không khỏi nổi lên ý định đánh cờ, Phương Lệ Hoa vội vàng bày xong bàn cờ cho hai ông cháu, “Quốc An, Tiểu Tinh còn nhỏ, ông nên dễ với nó một chút.”

Hoắc ông cụ phùng mang trợn mắt, “Nó là đại tiểu quỷ!”

Hoắc Gia Tinh vội vàng cười hì hì, hiển nhiên một bộ đứa bé lanh lợi!

Mà một câu đánh cờ của Giang Ánh Thần ngược lại làm cho ông cụ Hoắc và cháu trai bảo bối lại đi so tài, đương nhiên Hoắc Kỷ Vĩ cũng giận muốn chết, ngược lại Hoắc Gia Tinh cười híp mắt cái gì cũng không hiểu, thật ra là quỷ tinh ranh!

Đối với một màn này, Hoắc Kỷ Thành cũng bày tỏ không biết làm sao, anh cũng không dạy con trai những thứ này, chẳng lẽ là di truyền từ cô gái kia?

Hôm nay suy nghĩ một chút, con trai có rất nhiều chỗ không giống mình lắm, nhất là thấy ai cũng cười híp mắt, mà phương diện miệng ngọt say chết lòng người, hoàn toàn không giống bản thân!

Khi còn bé anh cũng không thể làm tới như vậy.

Hoắc Kỷ Nghiệp chỉ có thể làm bộ như thật sự không trông thấy, ông ta cũng không có con trai mà chỉ có hai con gái sinh đôi, cho nên mỗi lần thấy cháu trai lớn và cháu trai nhỏ ở trước mặt cha”Tranh thủ tình cảm”, ông cũng chỉ có thể cảm khái vài phần!

Mà đôi chị em song bào thau Hoắc Thái Vi và Hoắc Thái Ny cũng biết tình cảnh của cha, mỗi lần đều thay đổi biện pháp dụ dỗ ông nội vui vẻ, càng thêm thân thiếp mang quà tặng cho ông nội.

Nhưng lại không biết làm sao với em trai Hoắc Gia Tinh rất biết làm nũng, nên hai cô bé cũng không nhịn được không thích cậu nhóc.

Hoắc Kỷ Lan một lòng muốn giúp anh hai, hôm nay càng thêm nỗ lực bồi dưỡng đứa con trai mới vừa vào đại học ở Jersey, hi vọng cha có thể ưu ái một chút với đứa cháu ngoại thiên tài này.

Mà tất cả mọi người tụ chung một chỗ, mỗi lần đều dồn tâm tư, vụng trộm so tài.

Trong bữa tiệc.

Hoắc Kỷ Vĩ giả vờ nói với con trai: “Cẩm Dương, tuổi con cũng lớn rồi, lúc nào tổ chức hôn sự với Ánh Thần?”

Lúc ấy không biết Hoắc Cẩm Dương kích động từ đâu, bật thốt lên, “Cha, chú ba còn không gấp gáp, con gấp gáp cái gì? Chú bà và chị hai Ánh Thần cũng nói chuyện qua lại nhiều năm như vậy mà còn chưa có đề cập kết hôn, nếu con và Ánh Thần dám ở trước mặt chẳng phải có vẻ là không hiểu chuyện sao?”

Lời anh ta vừa thốt ra, ánh mắt tất cả một bàn người đều nhìn về phía Hoắc Kỷ Thành đang yên tĩnh ăn cơm.

Ấn thank bài giới thiệu trang đầu giúp mèo nhé

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.