“Về nhà?” Hạ Thần Hi
cười lạnh, trong lòng xẹt qua bi thương, “Tôi không có nhà, tôi vừa lúc
muốn có một gia đình, lại bị phá hư.”
“Tôi biết.” Người đàn ông
khẽ nói, Hạ Thần Hi nhíu mày, nhìn điện thoại hiện số hiệu quốc tế, hơi
nhíu mày, điện thoại từ Pháp tới, thành phố này trực thuộc trung ương có
chút quen thuộc...
Hạ Thần Hi nhắm mắt lại, Marseille.
Đây là khu hào Marseille.
Điện
thoại này đến từ Marseille, chỉ là không biết, rốt cuộc có chính xác
không, nếu như anh ta không muốn làm cho cô biết vị trí nào, vị trí đó
sẽ là giả, nếu là anh ta muốn cho cô biết địa chỉ, vị trí nàylà chính
xác.
“Tôi ở Marseille không có gia đình.”
‘Cô sai rồi. ‘
Người đàn ông mỉm cười, âm sắc anh ta mang theo một tầng sương mỏng
lạnh, cho dù là đang có ý cười, cũng làm người ta cảm thấy không thoải
mái, Hạ Thần Hi thầm nghĩ, người đàn ông này rốt cuộc là ai?
“Anh
ở Pháp, nhưng tin tức lại rất linh thông, nếu như tôi đoán không sai,
là có người nói cho anh biết tối hôm qua Tiêu Tề nói cho tôi biết cái
gì, tôi là người tập đoàn Hỏa Vân, một nhân vật rất trọng yếu?” Hạ Thần
Hi trầm giọng hỏi.
“Không sai.” Người đàn ông nhàn nhạt nói.
Hạ Thần Hi nhíu mày, thì thào tự nói, “Tôi cảm thấythanh âm của anh rất quen thuộc.”
“Bởi vì chúng ta cùng nhau lớn lên, thanh mai trúc mã.” Người đàn ông nhàn nhạt nói.
Hạ Thần Hi cười lạnh, “Tôi đã có vị hôn phu thanh mai trúc mã, lại tới một thanh mai trúc mã nữa?”
“Oh,
xin lỗi cô, phải nói, tiếng Trung của tôi cũng không khá lắm, thanh mai
trúc mã chỉ là muốn nói, chúng ta cùng nhau lớn lên, cảm tình rất tốt,
tôi và cô thanh mai trúc mã không giống cô cùng Tiêu Tề thanh mai trúc
mã, không là một chuyện.” Người đàn ông giải thích, vẫn mang theo ý
cười.
Hạ Thần Hi hừ lạnh, đối phương là ai cô cũng không biết, xem ra, thanh mai trúc mã của cô thật đúng là không ít.
Cùng nhau lớn lên...
Cảm tình tất nhiên rất tốt, đã cảm tình tốt, vì sao lúc này mới gọi điện thoại cho cô?
“Tôi không tin anh.” Hạ Thần Hi bình thảnnói.
“Thần
Hi, tin tôi, tôi đáng tin hơn so với Tiêu Tề.” Người đàn ông trêu ghẹo
nói, “Người cô yêutrước đây là Tiêu Tề, tuy nhiên người cô tin tưởng,
cũng không phảilà Tiêu Tề.”
Hạ Thần Hi nhíu mày, không hiểu ẩn ý.
Người
đàn ông thở dài nói, “Về nhà đi, đừng lãng phí thời gian ở bên ngoài,
cô cùng Đường Bạch Dạ không có kết quả, không cần lãng phí thời gian.”
“Tiêu
Tề đi thành phố S tìm cô, mất không ít thời gian, tôi hỏi Âu Dương,
biết được sự tình cô cùng Đường Bạch Dạ, tôi vốn định, lấy bản lĩnh của
Tiêu Tề, hẳn là rất nhanh mang cô về nhà, ai biết lăn qua lăn lại đến,
lăn qua lăn lại đi, truyền ra tin tức cô cùng Đường Bạch Dạ muốn kết
hôn, tôi đã biết cô sẽ có một ngày thương tâm muốn chết.”
“Thần
Hi, nghe lời đi, trở về, nếu cô nguyện ý mang theo con của cô trở về,
tôi tuyệt đối hoan nghênh, cô nếu đem bảo bối để ở lại bên người Đường
Bạch Dạ, tôi cũng không phản đối, tùy cô lựa chọn.”
Hạ Thần Hi
chỉ cảm thấy một cỗ lửa giận không ngừng lủi đi lên, những người này,
đối quá khứ của cô từng cái từng cái rõ như lòng bàn tay, cô lại hoàn
toàn không biết gì cả, vì sao, cô muốn nghe cuộc điện thoại này, Hạ Thần
Hi xúc động muốn cúp điện thoại.
Nhưng cô cuối cùngkhông có.
Cô là phẫn nộ, nhưng không đến mức phân không rõ hảo tâm cùng ý xấu.
Người đàn ông này với cô, cũng không ý xấu.
Người
đàn ông nói, “Cô năm đó đi rồi, chúng tôi rất lo lắng, tôi khuyên Tiêu
Tề tìm cô trở về, chỉ tiếc, anh ta khư khư cố chấp, không muốn sẽ làm
cho cô gánh nặng,... Chúng tôi cũng đi tìm cô, chỉ là cha cô không có
suy nghĩ đó, năm đó tôi đã nghĩ cô sẽ tìm ông ta giúp cô, tôi cũng thăm
viếng bái phỏng, không ngờ, bác trai vậy mà nói dối, nhất định là cô đã
cầu xin ông, bằng không, ông sẽ không nói nói dối.”