Cấm Ái Chi Tương Sủng

Chương 4: Mê cung hoa hồng




Bé hạt tiêu này…

Nhân loại này…

Lại có được lực lượng không thua kém dũng sĩ Dida!

Laladuri nổi giận “Rống” một tiếng, cánh tay chống đỡ, muốn xoay người đứng lên một lần nữa!

Lúc này, Vương Tranh một bước đã nhảy lên trên, thuận thế mà lên, cũng là đạp trên lưng Laladuri, vọt tới sau ót Laladuri.

Nháy mắt ánh mắt Vương Tranh như sáng rực lên, súc thế đã lâu bí quyết Quy Nhất đã vận chuyển đến cực hạn, bàn tay thành thủ đao chặt xuống.

“Ầm”

Thân thể thật lớn của Laladuri như là bị hóa đá, trực tiếp đứng ở tại chỗ.

Vương Tranh xoay người một cái rồi nhảy xuống tới.

Laladuri cố gắng động đậy một chút, trên mặt lộ ra biểu tình giãy dụa, ầm ầm ngã xuống đất.

Mắt trợn trắng, hôn mê đi.

Toàn trường lặng ngắt như tờ, im ắng, diễn kiểu này…. cũng quá chuyên nghiệp nha?

Vương Tranh điều chỉnh hô hấp, cổ quá cứng, bí quyết Quy Nhất bùng nổ một đòn lại bị bắn ngược hơn phân nửa, xem ra mình vẫn xem nhẹ người Dida, bọn họ chẳng những có lực lượng rất lớn, lại thực am hiểu sử dụng cơ thể, cái này hoàn toàn không cùng một tầng thứ với mấy tên chỉ biếtcậy mạnh ,cũng có thể nói người khổng lồ Dida có chỉ số chiến đấu thông minh tương đương cao!

Trí giả Mộc Sâm đứng lên, Calic cũng đứng lên, Lan Lăng, Lan Tượng, cũng đều đứng lên, toàn trường một mảnh yên tĩnh, toàn bộ đều ngơ ngác nhìn Vương Tranh đang đứng.

Hắn đã thắng?

Hắn không cần robot cũng đã thắng Laladuri!

Laladuri là loại người nào? Dũng sĩ đứng đầu một thế hệ tuổi trẻ trong bộ lạc River!

Nhưng mà, một nhân loại nho nhỏ, trái lại bằng vào nắm đấm nho nhỏ, liền đánh ngã dũng sĩ đứng đầu bộ lạc River, người mạnh mẽ như thế, lại là đánh ngất!

- Con bé Lăng, cháu giống như…. Thật sự đã cứu trở về đến một tên quái vật.

Giờ phút này lão Lan đã không có cái loại này bất cần đời, xem ra thực sự bị con bé Lăng đoán trúng, ngẫu nhiên tập trung lại thì là tất nhiên, đánh sâu vào như vậy lại không chết, xem ra hắn thật sự đã đắc tội người nào, mà Vương Tranh tên nhóc này chỉ sợ cũng có lai lịch không bình thường.

Vương Tranh cười cười vớitrí giả Mộc Sâm, rồi trở lại vị trí của hắn, lúc này ở phía sau bỗng nhiên có một trận âm thanh thở ồ ồ.

Vương Tranh cũng có chút kinh ngạc, liền nhìn thấy Laladuri trúng phải hắn toàn lực công kích giờ đã lắc lắc lắc ngồi dậy, trong nháy mắt mới vừa rồi Vương Tranh đã đánh chồng hơn ba mươi thủ đao, chặt ở vị trí uy hiếp của đối phương, thế nhưng…

Mới đầu ánh mắt Laladuri còn có điểm dại ra, nhưng mà rất nhanh liền khôi phục thanh minh, sau khi tỉnh cũng là nhìn Vương Tranh, sau đó giơ lên tay phải, nắm ra nắm đấm.

Còn muốn đánh tiếp?

Vương Tranh nhíu nhíu mày, có chút sợ hãi than thở về khả năng khôi phục sức khỏe của người Dida, vừa rồi hắn đã không nương tay chút nào, dùng hết toàn lực, ngay cả thép tinh luyện đều phải bị hắn đánh cong, nhưng mà cái cổ của Laladuri thoạt nhìn cũng không có việc gì.

- Bé hạt tiêu, sức lực rất lớn, không tệ không tệ, ngươi người bạn bè này, ta kết giao chắc rồi, đau quá, nói cho ta biết, ngươi có vóc dáng nhỏ như vậy, tại sao lại có sức lực lớn như vậy?

Laladuri một bàn tay đưa ra ở không trung, tay kia thì đã dùng sức xoa cổ, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười sang sảng.
Trưởng lão Mộc Sâm cười ha ha, lập tức sải bước nhẹ nhàng đi vào giữa sân quyết đấu, sau đó nắm tay phải của Vương Tranh lên, chạm vào hướng về nắm đấm do Laladuri đưa tới :

- Lấy tên tuổi trưởng lão, chứng kiến tình hữu nghị của dũng sĩ, tên nhóc, hiện tại ngươi là bạn của người Dida chúng ta.

Vương Tranh cười, thì ra là muốn kết bạn là phải nhẹ nhàng chạm lấy.

Người Dida ở bốn phía đều phát ra tiếng rống đầy chiến ý, sau đó, nhào lên Vương Tranh.

Nhưng mà quả thật nhân loại ở chung quanh hơi đổi sắc mặt, vì từ "Bạn bè", đây không phải cách gọi bạn bè trong miệng nhân loại, cái loại bạn bè xã giao gặp lại hay không cũng được, được người Dida tán thành có thể có ý nghĩa phi phàm, nhà họ Lan có thể sừng sững không ngã, cũng bởi vì trở thành bạn của người Dida!

Làm gì?

Vốn Vương Tranh muốn tránh, nhưng mà nhìn đến ý cười trên khóe miệng trưởng lão Mộc Sâm, mới dừng thân hình lại, sau đó đã bị Laladuri nắm lấy tay vung lên không trung, giống như ném bóng chỉ là hướng về phía bầu trời.

Mỗi một dũng sĩ Dida đều gào thét một câu ngôn ngữ Dida, dũng sĩ vô địch, sau đó tiếp được Vương Tranh rơi xuống, sau đó lại bắt đầu ném lên.

Nhóm dũng sĩ Dida liên tục ném vài lần, bỗng nhiên cảm thấy không có ý nghĩa, bé hạt tiêu một chút phân lượng đều không có.

Laladuri cũng nhỏ giọng trách cứ về thể trọng của Vương Tranh:

- Bạn bè, ngươi là lông chim hay sao, rất gầy, phải ăn nhiều một chút, là người thắng, ngươi phải mời ta cùng các anh em của ta ăn cơm a.

Chung quanh, một đám người khổng lồ đều lộ ra biểu tình đương nhiên.

Vương Tranh há miệng thở dốc, dở khóc dở cười, xem ra, bạn của người Dida, không phải dể làm như vậy. Khổ người to con như vậy, có thể ăn bao nhiêu a?

Tôn Hân đã muốn kinh hãi đến trứng đau, nếu nàng có thứ đó…

Lan Lăng chạy tới bên cạnh Vương Tranh:

- Chư vị, các bạn bè Dida, đã chuẩn bị tốt liên hoan, mời mọi người không cần khách khí!

Lời nói của Lan Lăng lập tức đưa tới từng đợt hoan hô từ nhóm người khổng lồ, ngay cả nhóm trí giả cũng lộ ra tươi cười. Xem ra, rất nhớ thương món ăn của nhân loại a.

Sau khi chiến đấu chấm dứt là tiệc tối long trọng, nhân loại ở hành tinh Titan Dida cũng đã rất nhiều năm, nhưng trên thực tế, hai bên vẫn phân biệt rõ ràng, ở trong thành thị nhân loại rất ít nhìn thấy thân ảnh người Dida

Người Dida biết nhân loại mạnh mẽ, thậm chí một ít trí giả Dida rất hiểu biết pháp luật Ngân Minh, cho nên bọn họ cũng sẽ không chỉ đối kháng một mặt cùng nhân loại, lựa chọn nhà họ Lan, không chỉ có là vì nhà họ Lan là lớp di dân ban đầu, ít nhiều cũng muốn bảo trì mối quan hệ cùng nhân loại.

Nhưng trí giả người Dida có được năng lực tiên thiên, bọn họ hiểu biết rõ bản tính của nhân loại, tham lam không có chừng mực, cho nên bọn họ cũng không muốn đi quá thân cận vớinhân loại.

Nhưng mà từ khi nguồn năng lượng khoáng thạch siêu trọng lực bị phát hiện. Sự cân bằng này đã bị đánh vỡ.

Người Dida ăn rất thỏa thích, nhà họ Lan thực sự biết khẩu vị của bọn họ, đây cũng là thời điểm duy nhất người Dida có thể tận tình hưởng dụng thức ăn của nhân loại, đương nhiên lấy khẩu vị tốt như bọn họ, gia tộc bình thường cũng thật sự không thể mời nổi.

- Vương Tranh, ngươi luôn có thể làm cho mọi người kinh ngạc vui mừng .

Lan Lăng ánh mắt sáng quắc nhìn Vương Tranh, giống như phát hiện đại lục mới, thời điểm mới đầu cứu Vương Tranh cũng không có suy nghĩ nhiều lắm. Nhưng mà sau nghĩ lại quả thật phát hiện đủ loại vấn đề, nhưng mà từ bề ngoài thoạt nhìn Vương Tranh cùng đâu có phong phạm của cao thủ gì đâu.

Lần này dẫn hắn đến, cũng là muốn cho trí giả Dida nhìn một cái, trí giả có được lực quan sát quá mức, nhưng mà kết quả vượt qua tưởng tượng.

Vương Tranh cười cười:

- Mưu lợi thôi, về thực lực quả thật người khổng lồ Dida rất khủng bố. Nếu mặc vào áo giáp động lực cùng vũ khí, robot nhân loại thật sự sẽ gặp khó khăn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.