Cai Thuốc

Chương 8: Chương 8




Edit: Lavender – Blue

Beta: Sư Tử Cưỡi Gà

Hôm nay thời tiết rất nóng, Tảo Tảo không có lớp, Tiểu Dã rất khó mới gọi được mà nói có  chuyện không tới, Tảo Tảo giặt tất cả quần áo gom lại, còn giặt ga giường, mền cũng giặt lại, trời nòng nực rồi, chuẩn bị đổi thành chiếu.

Cô giặt cho tới trưa, rốt cuộc giặt xong, mệt mỏi mồ hôi đầy người, lúc trước bị Tiểu Dã nhìn trộm trong phòng tắm, cô tắm rửa sạch sẽ xinh đẹp, bây giờ Tảo Tảo đã không còn kiêng kỵ tắm chung với người khác, mỗi lần tắm chung với Lâm Tâm và Hồng Nhan còn tắm cho nhau trêu đùa ầm ĩ, so da của người nào trắng hơn mịn hơn.

Sau khi tắm xong thay một cái váy demi, Tảo Tảo cầm kính soi gương một chút, một năm qua, cô cũng thay đổi hơi nhiều, mới vừa cắt tóc nhiều tầng rất có cảm giác, so le rủ xuống trước ngực, buổi sáng lao động làm cho gương mặt trắng nõn của cô hiện lên màu hồng nhạt, vài sợi tóc đen buông lơi bên gò má làm nổi bật hơn làn da như màu ngọc bích của cô, Chiếc áo phông bằng vải cotton hoàn toàn bao bọc vòng quanh cơ thể hoàn mỹ của cô, váy demi dưới đôi chân đẹp thon dài thẳng tắp.

Mình cũng là một phụ nữ xinh đẹp, Tảo Tảo nhìn mình trong gương càng nhìn càng cảm thấy hài lòng, ngay cả đôi môi ngày xưa màu nhạt cũng là màu đỏ, không được hoàn mỹ chính là lông mày còn mờ, cô thuận tay với lấy túi trang điểm của Hồng Nhan, thừa dịp người này không có ở đây, trộm dùng bút kẻ chân mày của cô ấy một chút.

Tảo Tảo vẽ lông mày một chút, lại nhìn chung quanh một lúc lâu, Tiểu Dã còn chưa tới gọi cô đi ăn cơm.

Ở trong trường học, quan hệ yêu thương dường như được xác định bằng tiêu chí góp gạo ăn cơm, nếu như hai người ngày ngày ăn cơm chung, nhất định quan hệ này là yêu đương, Tảo Tảo và Tiểu Dã nửa tháng nay vẫn ăn cơm chung, ăn xong cô và Tiểu Dã đi dạo, đều sẽ nghênh đón nhận vô số ánh mắt phong phú, lần này Tảo Tảo ngược lại cũng không phải quá để ý, dù sao cũng quyết định ở chung một chỗ với Tiểu Dã, đối mặt với các loại ánh mắt khác nhau của các người đẹp, tính tình ngang ngược của cô lên cao, cằm cũng nhô lên cao hơn so với người ta, nhìn đi, nhìn đi, tôi chính là cô bé lọ lem không có diện mạo xuất chúng chiếm đoạt hoàng tử của các người, nhưng hoàng tử mạnh mẽ theo đuổi mới đồng ý nha.

Tảo Tảo chờ mòn chờ mỏi, cũng không đợi Tiểu Dã đến, người này có chuyện gì ngay cả ăn cơm cũng không ăn, nhìn Lâm Tâm ăn đùi gà liên tục trong quán Thanh Chân, Tảo Tảo cũng không nhịn được nữa, bưng chén cơm lên vừa chạy ra ngoài, đợi cô chạy đến quán Thanh Chân, đùi gà đã bán hết.

Càng ăn không được, Tảo Tảo lại càng muốn ăn, cô xoay người đi ra cửa sau, Thanh Chân còn có một cửa sau nữa.

Tảo Tảo chưa đi đến quán cơm Thanh Chân thì thấy Tiểu Dã, Tiểu Dã đưa lưng về phía cô ngồi bên cửa sổ ven đường trong quán cơm, chính là quán lần trước cô thấy bạn trai của Lâm Tâm, vị trí giống vậy, Tiểu Dã ngồi với Thẩm Oánh Sướng, Tiểu Dã đưa lưng về phía cửa sổ, không thấy được vẻ mặt, vẻ mặt Thẩm Oánh Sướng không đồng nhất, cô ấy cúi đầu, mặt mày xinh đẹp thậm chí có chút đau thương, trông duyên dáng và đẹp đẽ động lòng người.

Tảo Tảo ngẩn người tại chỗ một chút, đột nhiên cô càm thấy trong lòng nhói lên, cô nhìn hai người trong cửa sổ, hai người này ngồi chung một chỗ xứng đôi biết mấy, trong cửa sổ Thẩm Oánh Sướng vừa nâng mắt thấy Tảo Tảo, giữa chân mày chợt hiện lên vẻ khiêu khích, đột nhiên nắm tay Tiểu Dã.

Một, hai, ba, Tảo Tảo đứng ở đó đếm, cô không thể cứ như vậy tránh đi, lòng của cô đang điên cuồng hét to, Tiểu Dã, anh bảo em tin tưởng anh, bây giờ anh hãy chứng minh cho em thấy, lòng tin của em có đáng giá không, Tảo Tảo đếm tới năm, Tiểu Dã đứng lên, hất tay Thẩm Oánh Sướng ra, cũng giống Tiêu Dương  vỗ vỗ vai của cô ấy, nói gì đó rồi rời đi.

Một lát sau Tảo Tảo cảm thấy tim mình sớm bay lên tận mây xanh, vui vẻ  ca hát, cô nhìn Tiểu Dã từ trong quán ăn đi ra, đứng ở cửa, sau đó, thấy cô ở bên đường đối diện, sửng sờ tại chỗ.

Có một đám đông giữa họ, ai cũng không để ý đến những người bên đường hai người ngây ngốc, Tiểu Dã mỉm cười giang hai cánh tay ra, Tảo Tảo dường như tỉnh mộng, chạy vội tới.

Lòng tràn đầy vui sướng làm cho Tảo Tảo quên mất việc hỏi vì sao Tiểu Dã lại xuất hiện cùng Thầm Oánh Sướng tại nơi này. Đợi đến khi cô bình tĩnh lại, nhớ tới đủ loại câu hỏi, đã là buổi tối, cô và Tiểu Dã cũng giống tất cả cặp đôi tình nhân bình thường trong trường đại học Sư phạm ngồi trên ghế dài bên bờ sông Lệ Oa, gió đêm khẽ lướt nhẹ trên mặt, liễu Y Y rũ bên bờ sông, Tảo Tảo thuận miệng hỏi, "Tiểu Dã, Thẩm Oánh Sướng đó thật kỳ lạ nha, không phải cô ấy cũng thích anh chứ."

Tiểu Dã chần chờ một chút, "Không có."

"Có nhiều người theo đuổi cô ấy, bạn trai cô ấy quên đều là người rất xuất sắc, sao cô ấy có thể thích anh chứ " Tiểu Dã véo lỗ mũi Tảo Tảo, "Em còn chưa tin anh?"

"Không có " Tảo Tảo nhíu nhíu lỗ mũi, "Em thấy cô ấy cầm tay của anh, không thích anh còn nắm tay anh, thật là."

"Cô ấy như vậy, cho tới bây giờ cũng không câu nệ tiểu tiết, tính tình như con trai, thích làm theo ý mình, người ta nhìn cô ấy như thế nào cũng không liên quan." Tiểu Dã thở dài.

Tảo Tảo đảo mắt, cười hì hì đến gần Tiểu Dã, "Thật ra thì em thấy anh và cô ấy có chút giống nhau?"

Tiểu Dã không hiểu nhìn cô, Tảo Tảo nhếch miệng, "Đều là "hoa giữa rừng hoa", phiến lá không dính thân."

Tiểu Dã sửng sốt một chút, lập tức thở dài, "Anh hùng không nhắc tới sự dũng cảm lúc trước, bây giờ anh rơi vào trong một đóa hoa bị dính gắt gao, vạn đóa hoa chỉ có thể tồn tại trong ký ức."

Có Tiểu Dã  làm bạn, Tảo Tảo cảm thấy những ngày sau này trôi qua thật nhanh, rất nhanh lại đến mùa thi, trong khoảng thời gian này mỗi lần Tảo Tảo đến Hội học sinh đụng phải Thẩm Oánh Sướng thấy có chút không được tự nhiên, không còn thái độ mừng vui như trước nữa, cô cảm thấy thái độ Thẩm Oánh Sướng đối với cô có chút kỳ lạ, nhưng lại không biết là kỳ lạ chỗ nào. Sắp tới mùa thi, Tảo Tảo ít đến Hội học sinh, hôm nay Tảo Tảo thi xong Anh Văn, Linh Lỵ chạy tới nói Hội học sinh đang tổ chức thi ca hát ở sân trường, phòng đối ngoại đã in xong tư liệu tuyên truyền quảng cáo, buổi chiều phải cầm xuống xưởng in, cô muốn đến cuộc thi, bảo Tảo Tảo trực thay cô và cũng thông báo chuyện này cho Lưu Tuấn một tiếng.

Bởi vì kỳ thi cao cấp tiếp theo phải hai ngày sau, thời gian ôn bài là khá đủ, Tảo Tảo một lời đồng ý, cô đóng sách ôn thi toán nâng cao, hớn hở đi đến Hội học sinh, rất lâu rồi không đến đó, vẫn luôn là Linh Lỵ trực, cô có chút ngại ngùng nha.

Đến Hội học sinh, Tảo Tảo sợ hết hồn, cả phòng đầy người, phòng làm việc nho nhỏ chen lấn chật cứng, phòng Tuyên truyền, phòng Ngoại giao, Bí thư Xử, các trưởng phòng có liên quan đều ở đây, cô đưa cổ dài tìm Lưu Tuấn, thật vất vả chen đến bên cạnh Lưu Tuấn, còn chưa kịp mở miệng, liền bị Lưu Tuấn ngắt lời, "Em ở bên này làm gì, nhanh đi đến bên kia giúp đỡ Tiểu Hạ viết poster."

Bắt đắc dĩ Tảo Tảo lại bị ép ra ngoài, đến phòng làm việc Hạ Thần giúp đỡ một tay, bên này mấy nam sinh bên Hạ Thần đang viết poster khí thế ngất trời, thấy Tảo Tảo qua, cũng không khách khí chút nào bảo cô cùng nhau viết, Tảo Tảo cầm poster mới viết xong bên cạnh lên "A, tấm poster này chữ là do ai viết?"

Hạ Thần vươn đầu qua vừa nhìn, "Làm sao thế, là anh viết."

Tảo Tảo cười hì hì cầm lấy giấy bút, xoạt xoạt viết, "Anh xem, chữ của chúng ta giống nhau nha."

Toàn bộ nam sinh đang viết poster trong phòng nhào tới "A, thật sự rất giống nha."

"Hạ Thần, anh xong rồi" Tảo Tảo cười hì hì nói, "Sau này có chuyện gì xấu xa em đều sẽ giả chữ viết của anh ký tên."

Mấy người cười cười nói nói, rất nhanh viết xong poster, Hạ Thần dẫn theo các nam sinh đi dán poster, lúc Tảo Tảo đến là lúc phòng làm việc của bọn họ đang làm việc cao điểm.

Tảo Tảo đứng một bên học tập cũng bắt đầu nhập cuộc, cho đến khi Tiêu Dương trở lại, cô vẫn còn vùi đầu khổ sở tập trung trong đống bài tập lớn.

Tiêu Dương và Thẩm Oánh Sướng cùng nhau tiến vào, khi đó Tảo Tảo đang làm một đề mục phân tích.

"Các tài liệu tuyên truyền quảng cáo cũng không được in ấn, làm sao em có thể nói chuyện với người ta chứ?" Thẩm Oánh Sướng vừa vào cửa vừa trách móc.

Tiêu Dương suy nghĩ một chút, "Tiểu Hạ đã giao nội dung tài liệu quảng có cho Bí thư Xử rồi, sao còn không in chứ?"

Tảo Tảo nghe nói tài liệu quảng cáo, cô lập tức nhớ tới lời Linh Lỵ nhờ cô nhắn cho Lưu Tuấn, lần này nguy rồi, côquên vụ này rồi.

"Xong rồi" Tảo Tảo vừa nói vừa vội vàng thình thịch chạy đến vách tường thông qua bên này, làm gì còn bóng dáng Lưu Tuấn.

Cô ủ rũ cúi đầu trở lại phòng làm việc của Tiêu Dương, nhỏ giọng mở miệng, "Thật xin lỗi, là em quên nói cho Lưu Tuấn rồi, xưởng in bảo chúng ta xế chiều xuống lấy sách tuyên truyền ."

"Cái gì?" Giọng Thẩm Oánh Sướng đột nhiên tăng lên "Cả ngày cô đang suy nghĩ gì hả, chuyện quan trọng như vậy cũng có thể quên?"

"Thật xin lỗi, thật xin lỗi." Tảo Tảo tự biết đuối lý, liên tục nói xin lỗi.

"Xin lỗi có tác dụng sao, buổi tối tôi phải dùng đến, cô nói xem bây giờ làm sao?" Thẩm Oánh Sướng nhíu mày, không nể mặt nói, "Ở chỗ này, làm việc phải có dáng vẻ làm việc, nếu không cũng đừng vào Hội học sinh."

Tiêu Dương nhíu nhíu mày, ngẩng đầu lên nhìn Tảo tảo một cái, đi tới ôm vai Thẩm Oánh Sướng, "Được rồi, Tiểu Sướng, ngày mai em nói cũng được, Tảo Tảo mới vào, chưa đủ kinh nghiệm, cô gái nhỏ làm việc không chu đáo."

"Chuyện này liên quan gì tới kinh nghiệm, là không chú tâm, chú tâm sao quên lời dặn được?" Thẩm Oánh Sướng đang nói xong kích động, hất tay Tiêu Dương, "Đùng nói với em là con trai con gái, làm việc không phân biệt nam nữ, tự mình xin vòa Hội học sinh làm việc, em cũng không coi mình là con gái, phân biệt giới tính như vậy, trở về tìm đàn ông của mình đi, đừng chạy tới nơi này cản trở."

"Đủ rồi, Tiểu Sướng, đừng làm rộn" Tiêu Dương ngừng một chút, giọng điệu xoa dịu, "Anh biết trong lòng em nghĩ cái gì, em cảm thấy cố tình như vậy sao."

"Đủ cái gì mà đủ " Thẩm Oánh Sướng cứng rắn kiên trì, "Dù sao buổi tối em hẹn nhà tài trợ nói chuyện, em cần sách tuyên truyền này."

Tảo Tảo đi lên phía trước, đang muốn mở miệng, bị Tiêu Dương kéo, anh nhìn chằm chằm Thẩm Oánh Sướng, từng chữ từng câu hỏi, "Tiểu Sướng, em nhất định là phải hôm nay phải không?"

Thẩm Oánh Sướng nhìn ánh mắt Tiêu Dương do dự một chút, vẫn gật đầu một cái.

"Được, năm giờ, đúng hẹn anh sẽ mang nó tới cho em."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.