Cải Tà Khó Quy Chính

Chương 21: Đi ra và đi vào




Tử Đông đi đến bên người Tề Nhạc, đở lấy hắn cười nhẹ nói:

- Anh ở trước mặt đám nữ hài tử người ta ở trần truồng, người ta có thể không thẹn thùng sao?

- Ách. . .

Tề Nhạc lúc này mới phát hiện, sau khi dị biến xong, thân thể của mình dĩ nhiên đã hoàn toàn xích lõa, lúc này mới nhớ tới quần áo lúc trước đã hoàn toàn hóa thành tro tàn rồi, trách không được Văn Đình vừa vừa kết Hợp Thể với mình đã chạy đến sau lưng Như Nguyệt. Hắn da mặt dù dày, lúc này cũng đã biến thành màu như gan heo, mình vừa rồi không có Vân Lực, không cách nào từ trong Kỳ Lân Châu triệu hồi ra quần áo, chỉ đành cưỡng ép cởi quần áo trên người Từ Đông xuống, che lại bộ vị trọng yếu của mình sau đó liền chạy lên lầu.

Hồ Quang cười quái dị nói:

- Che ở phía trước phía sau lại không che, Tề Nhạc, mông anh thật trắng đấy! Oa ha ha.

Đợi Tề Nhạc thay xong quần áo quay lại đại sảnh, mọi người thấy lấy hắn lập tức buồn cười một hồi, mà ngay cả Trát Cách Lỗ đại sư cũng khó có thể may mắn thoát khỏi.

- Này, mấy người cười gì. Cái này chơi lớn rồi, tôi sao có thể quên chuyện quan trọng như vậy chứ?

Tề Nhạc xấu hổ mà tức giận nhìn mọi người đang cười.

- Ha ha, Tề Nhạc, bộ dáng vừa rồi của anh thật đáng yêu, trước mặt mọi người chạy trần truồng, không hổ là cầm tinh chi Vương của chúng ta ah!

Từ Đông vô lương cười nhạo Tề Nhạc.

Tề Nhạc hung dữ nói:

- Có tin tôi lột sạch y phục của mấy người không. Ách, đương nhiên là ngoại trừ mỹ nữ.

- Đi chết đi, anh muốn khiến chúng tôi đau mắt sao?

Mạc Địch khuôn mặt đỏ bừng quát lớn.

Vẫn là Trát Cách Lỗ đến giải quyết xấu hổ của Tề Nhạc, nhìn Tề Nhạc, trong mắt ông ta tràn ngập hưng phấn:

- Thật tốt quá, thật sự là quá tốt, Tề Nhạc, cậu chẳng những có thể hồi phục thực lực, hơn nữa còn cường đại hơn trước. Chúng ta cũng không mất đi Kỳ Lân ah! Các cậu đến cùng làm sao làm được thế?

Vết thương trên vai Tề Nhạc lúc trước bị Văn Đình chọc vào đã thu nhỏ lại, nhưng vẫn còn chút đau đớn nhỏ. Sờ lên miệng vết thương trên bờ vai, Tề Nhạc nói:

- Đây là bí mật, bất quá, đây cũng chỉ là phương pháp xử lý trị phần ngọn không trị gốc thôi. Dù sao mỗi ngày tôi chỉ có thể có được một giờ thực lực như vậy. Bình thường tôi vẫn tương đối yếu ớt. Lần này tôi sở dĩ muốn dẫn Văn Đình rời đi, một cái là vì hoàn thiện kỹ năng Hợp Thể này, hy vọng có thể trong thời gian ngắn nhất tiến hành Hợp Thể, hoàn toàn phát huy ra được hết năng lượng.

- Chỉ có như vậy, khi đối mặt với nguy cơ đột nhiên xuất hiện mới có năng lực hóa giải. Một cái khác, chính là để có thể khôi phục năng lực thuộc về mình. Dù sao, mượn lực lượng của Văn Đình cũng không thể giải quyết vấn đề căn bản, chỉ có tự mình chính thức khôi phục Vân Lực và Kỳ Lân Tí trước kia mới có thể tăng trưởng được. Nếu không, tôi cũng chỉ có thể bảo trì cảnh giới Ngũ Vân mỗi ngày một giờ.

- Hoặc có lẽ bây giờ cũng đã đủ rồi, nhưng tương lai chúng ta phải đối mặt với nguy cơ gì ai cũng không nói rõ được, cho nên. Chúng tôi nhất định phải đi. Chỉ có tiêu diệt càng nhiều hung thú hơn nữa, để tôi cắn nuốt sạch năng lượng của bọn nó để bổ sung năng lượng và tiềm lực mất đi của mình, tôi mới có thể trong thời gian ngắn nhất khôi phục lại được tiêu chuẩn trước kia.

Trát Cách Lỗ nhẹ gật đầu, nói:

- Tôi hiểu được, Thượng Thiên đúng là vẫn còn cho Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cơ hội. Cậu đi đi, nhưng bất luận như thế nào, an toàn vẫn phải đặt lên hàng đầu, cậu hiểu chứ?

Tề Nhạc nhẹ gật đầu, nói:

- Đại sư. Ngài yên tâm đi. Các huynh đệ tỷ muội, trong vòng nửa năm, tôi nhất định sẽ trở về.

Văn Đình cũng đã thay xong quần áo, trên khuôn mặt thanh nhã mang theo một tia cười mỉm thản nhiên, đứng ở một bên nhìn Tề Nhạc, trong mắt lộ vẻ ôn nhu. Sau khi thi triển kỹ năng Hợp Thể, càng phải trải qua một hồi suy yếu ngắn ngủi, phải mấy giờ mới có thể khôi phục lại, nhưng nàng không thèm để ý đến. Nghĩ đến kỹ năng Hợp Thể tất nhiên sẽ khiến mình vĩnh viễn ở cùng một chỗ với Tề Nhạc, trong nội tâm nàng cũng đã phi thường thỏa mãn. Văn Đình hiểu được, kỹ năng này sở dĩ xuất hiện, chỉ sợ là do người cha chưa bao giờ gặp mặt kia an bài a.

Tề Nhạc đi đến trước người Minh Minh, kéo bàn tay nhỏ bé của nàng, nhìn Minh Minh vành mắt ửng đỏ, cười nhẹ nói:

- Có phải không nỡ rời xa anh không?

Minh Minh nhếch miệng, nói:

- Ai sẽ không nỡ rời xa tên du côn anh chứ. Đi đi, đi đi, mau đi đi.

Ngoài miệng tuy rằng nói như vậy, nhưng người của nàng đã nghẹn ngào nhào vào trong ngực Tề Nhạc rồi.

Tề Nhạc một cánh tay ôm sát thân thể mềm mại của Minh Minh, an ủi nói:

- Minh Minh nghe lời anh, hảo hảo hoàn thành xong việc học đi, trước tháng bảy anh nhất định sẽ trở lại. Khi đó, chúng ta còn phải cùng đi Hy Lạp ah! Khi đó, chúng ta có thể cùng đi xem xem biển Aegean rồi.

Minh Minh ngẩng đầu, hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn về phía Tề Nhạc:

- Thật sự không thể không đi sao?

Tề Nhạc thầm than một tiếng, cắn răng một cái, nhẹ gật đầu.

- Vậy anh nhất định phải trở về sớm một chút, còn có, mỗi ngày nhớ phải gọi về báo cho em biết bình an đấy.

Lại là điện thoại, Tề Nhạc căn bản không thể nói cự tuyệt... chỉ có thể gật đầu đáp ứng, lại an ủi vài câu, Minh Minh mới dừng khóc lóc.

- Tề Nhạc, anh phải đi rồi, chúng tôi không có gì đưa tiễn ngươi. Vậy trước khi đi sẽ giúp anh một chút vậy.

Quản Bình đi đến bên người Tề Nhạc, vỗ vỗ bả vai của hắn. Tề Nhạc kinh ngạc phát hiện, toàn bộ Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần ở đây, trên người đều sáng lên hào quang năng lượng thuộc về mình, mà những khí tức năng lượng này đều hoàn toàn tập trung vào trên người mình.

Hắn lập tức liền minh bạch mọi người muốn làm gì, chặn lại nói:

- Đừng, mọi người không nên như vậy, mọi người sẽ có vài ngày không thể khôi phục đấy.

Trát Cách Lỗ mỉm cười nói:

- Nhận lấy a, đây chính là quà sinh nhật mà mọi người tặng cậu đấy.

Quang mang nhàn nhạt dần dần trở nên mãnh liệt..., các loại hào quang màu sắc bất đồng đồng thời lóe sáng, ngoại trừ Điền Thử và Yến Tiểu Ất ra, những Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần khác cơ hồ đồng thời hoàn thành cầm tinh dị hóa của mình, chín đạo năng lượng thăng vân bí quyết thuần hậu từ các phương vị khác nhau truyền vào cơ thể Tề Nhạc.

Phương pháp tu luyện của Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần vốn đồng nguyên, mọi người đồng thời cố gắng, Vân Lực ngưng tụ thành một cổ trong cơ thể Tề Nhạc, rất nhanh vây quanh vận hành trong kỳ kinh bát mạch hắn. Dưới tinh thần lực mọi người khống chế, những Vân Lực này ngưng mà không tiêu tan, chỉ biết chậm chạp bị thân thể Tề Nhạc hấp thu.

Mỗi lần bọn hắn tiến hành một vân chu, Tề Nhạc đều có thể cảm giác được thân thể của mình tăng lên một chút. Hắn biết rõ, đây là Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đang dùng Vân Lực đến trợ giúp mình khôi phục tiềm lực. Bọn họ làm như vậy, chẳng những phải hao hết sạch Vân Lực, thậm chí còn sẽ làm bị thương đến nguyên khí ah!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.