Cải Tà Khó Quy Chính

Chương 11: Đá và chân




Mấy người đồng thời còn phải chiếu cố thực lực nhược tiểu như con, điều này tuyệt đối không được. Lần này là nhờ vào vận khí để đối phó Khế Dũ cùng Kim Sí Đại Bằng Điêu không có khả năng vận khí vĩnh viễn xuất hiện liên tục được. Vạn nhất mấy người trong đó ai có gì bất trắc, con vĩnh viễn đều không thể tha thứ cho chính mình.

- Đầu đất! Ai nói cho con là phải bắt đồng bọn con đi giết hung thú? Chính con không biết làm hay sao?

Ở bên trong thanh âm của người trung niên đã có vài phần tức giận.

Tề Nhạc sững sờ, nói:

- Con? Con không nghe lầm chứ. Ngài đã biết rõ tình huống hiện tại của con thì không nên hỏi như vậy ah!

Người trung niên đột nhiên nở nụ cười:

- Ta thật vất vả mới đưa linh hồn của mình ngưng tụ để xuất hiện, nếu như không phải đã có sách lược vẹn toàn, ta sẽ cùng con phí nhiều lời như vậy sao? Câm miệng, đừng có chen ngang lời ta nói.

Tề Nhạc nghe xong lời này, trong lòng lập tức đã chờ mong gật nhẹ đầu, im im lặng lặng lắng nghe.

Người trung niên tiếp tục nói:

- Đúng vậy, con hiện giờ đã mất đi năng lực, nhưng mà, cái này cũng không có thể đại biểu hết thảy. Con không được quên, trên người của con còn có bốn kiện Kỳ Lân Bát Trân. Nếu như con có thể tập hợp đủ toàn bộ tám kiện cũng đạt được tán thành dù cho bản thân không có bất kỳ thực lực, chỉ sợ cũng có rất ít người có thể xúc phạm tới con. Hiện giờ tuy rằng chỉ có bốn kiện, nhưng chỉ cần con sử dụng thật là tốt, thì có thể phát huy ra tác dụng cực lớn.

Tề Nhạc vừa muốn nói gì, lại nhớ tới người trung niên không cho hắn nói chuyện, miễn cưỡng đem lời nói đến bên miệng nuốt xuống.

Người trung niên nhìn bộ dáng thì cứ như đang muốn nói lại thôi của hắn lại vẫn nói tiếp:

- Ta biết rõ con nghĩ hỏi cái gì. Con nhất định là cho rằng Kỳ Lân Bát Trân phải Vân Lực cường đại thôi động mới có thể sử dụng đúng không?

Tề Nhạc gật nhẹ đầu, đây chính là nghi hoặc trong lòng hắn đấy.

Người trung niên lạnh nhạt nói:

- Đúng vậy, ta hiện giờ phải nói cũng là trọng yếu nhất. Chính là về Vân Lực của con. Con nguyên bản thực lực là Tứ Vân. Nếu như ta nói ta có biện pháp để cho thực lực của con khôi phục đến Năm Vân, vậy con còn có vấn đề gì sao?

- Sao?

Tề Nhạc nhịn không được thốt lên:

- Không, điều này sao có thể. Nếu như là như vậy thì con cần gì phải đi thôn phệ hung thú. Tiền bối, ngài. Ngài không phải là cùng một cái ý nghĩ với Đình Đình chứ? Vậy tuyệt đối không được.

- Đánh rắm. Đình Đình là nữ nhi của ta, ta làm sao có thể làm cho nàng hi sinh chính mình đến thành toàn cho con được?

Người trung niên tức giận nói.

Tề Nhạc gãi gãi đầu nghi hoặc nói:

- Con từ lúc học tiểu học thì đầu óc tương đối đần độn, tiền bối ngài cứ việc nói thẳng a. Con đến cùng cần làm sao mới được?

Người trung niên nói:

- Rất đơn giản. Để cho Đình Đình làm cánh tay phải của con.

- Cái gì?

Tề Nhạc mở to hai mắt nhìn.

Người trung niên nói:

- Năm đó ta cùng mẫu thân Đình Đình kết hợp đã từng nghĩ tới có khả năng xuất hiện Cự Thú Hoạt Xá Lợi. Với tư cách đã từng là thiên tài vĩ đại nhất Kỳ Lân nhất tộc, năng lượng ta cùng tình huống xuất hiện Cự Thú Hoạt Xá Lợi cuối cùng đã nghĩ ra một cái phương pháp xử lý bảo toàn con gái. Đó chính là dung hợp thân thể. Ta nghĩ, tại thời điểm Đình Đình mới ra đời, mẫu thân của nàng nhất định đem lạc ấn của ta đánh lên người nàng. Chỉ cần là như vậy, thì không có bất cứ vấn đề gì rồi.

Lúc này đây Tề Nhạc không có xen vào, hắn rõ ràng cảm giác được ý nghĩ của người trung niên là hoàn toàn không giống với Văn Đình. Dù sao là phụ thân làm sao có thể để cho nữ nhi của mình hi sinh để cứu người khác chứ?

- Điều này cần các con phối hợp ăn ý, ngay cả ta cũng không biết hiệu quả sinh ra có thể đạt tới trình độ nào. Tề Nhạc, con cũng tỏ tường, tuy rằng trong cơ thể Đình Đình ẩn chứa năng lượng dị thường khổng lồ, nhưng với tư cách chủ thể Cự Thú Hoạt Xá Lợi, nàng không thể sử dụng loại năng lực này. Nếu để cho năng lượng trong cơ thể nàng cứ như vậy lãng phí mất, thật là đáng tiếc.

- Trước kia cũng từng đã xuất hiện Cự Thú Hoạt Xá Lợi, lúc ta còn còn trẻ đã từng cẩn thận tự hỏi qua có biện pháp gì có thể làm cho năng lượng Cự Thú Hoạt Xá Lợi phát huy ra và không tổn thương chủ thể Cự Thú Hoạt Xá Lợi hay không? Trải qua nhiều năm nghiên cứu, rốt cục trên lý luận cho ra một kết quả. Bây giờ có thể thành công hay không phải xem vận khí của con và Đình Đình.

Tề Nhạc đại hỉ nói:

- Tiền bối, ý của ngài là nói, có thể dưới tình huống không tổn thương Văn Đình đem năng lượng khổng lồ trong cơ thể nàng chuyển sang cho con sao?

- Con nghĩ hay quá nhỉ, nào có chuyện tốt như vậy. Cự Thú Hoạt Xá Lợi vốn là Đoạt Thiên mà Tạo Hóa, muốn chính thức hấp thu, nhất định phải hi sinh bản thể tánh mạng Cự Thú Hoạt Xá Lợi. Đây là cân đối chi đạo của Thượng Thiên. Phương pháp theo lời ta nói cũng không phải là đem năng lượng trên người Văn Đình chuyển hóa cho con, mà là có thể ở dưới tình huống đặc biệt, cho con tạm thời mượn cỗ năng lượng này.

- Tuy rằng thời gian không thể kéo dài, nhưng trong một thời gian ngắn lại có thể làm cho con có được thực lực cấp bậc ít nhất là Năm Vân, đối phó một ít hung thú bình thường cũng có thể đủ rồi. Theo con không ngừng dùng năng lực thôn phệ bổ sung năng lượng hung thú cho bản thân, đợi đến lúc con chính thức khôi phục trạng thái trước kia thì có lẽ năng lượng Cự Thú Hoạt Xá Lợi trong cơ thể Đình Đình còn có thể bị con hấp thu một bộ phận, về phần có thể hấp thu bao nhiêu, cái này không có người thí nghiệm qua. Vì thế ta cũng không tỏ tường, chỉ có thể nói trên lý luận là rất có thể thực hiện đấy.

- Tạm thời đạt được Năm Vân, vậy cũng tốt ah! Tổng thể so với con hiện giờ là phế nhân còn tốt hơn nhiều lắm. Tiền bối, xin ngài dạy cho con đi.

Ngân Quang chung quanh thân thể người trung niên yếu đi trông thấy, ánh mắt của hắn cũng trở nên nhu hòa, bờ môi ông động, một đám thanh âm trực tiếp chui vào trong não Tề Nhạc vĩnh viễn để lại ấn ký trong óc của hắn không có khả năng phai mờ.

Tề Nhạc chỉ cảm thấy trong đại não bành trướng, phảng phất nhiều thêm một thứ gì đó. Ngay cả hắn cũng không biết đã qua thời gian bao lâu, tựa hồ chỉ là một cái nháy mắt nhưng lại giống như một thế kỷ vậy.

- Tốt rồi, ta đem hết thảy đều trực tiếp khắc ở trong trí nhớ của con, như vậy sẽ không sợ con sẽ quên mất. Ở trong đó không chỉ có phương pháp thôn phệ, cũng có nói ứng dụng ngắn ngủi mượn dùng năng lượng trong cơ thể của Đình Đình. Con phải nhớ kỹ, năng lượng của Đình Đình dù sao không phải thuộc về con, mỗi ngày con chỉ có thể mượn một canh giờ, vượt qua thời hạn này sẽ ảnh hưởng cực lớn với thân thể nó, thậm chí sẽ nguy hiểm cho đến tánh mạng. Nếu như không phải con đã từng liều mình đã cứu nàng, ta tuyệt đối sẽ không đem loại phương pháp này truyền thụ cho con.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.