Cái Móc Khóa

Chương 30




Ánh mắt biết cười của Phong Triển Nặc lộ ra màu xanh nước biển dưới ánh đèn, “Chúng ta sẽ cùng tranh giành một người phụ nữ, là tình địch thì tôi nên cảm thấy cao hứng vì tình cảnh hiện tại mới đúng.”

Hắn nghiêng đầu, tình cảnh hiện tại là bọn họ đang dựa vào cái bàn, bài xì phé rơi tung tóe trên mặt đất, trong không khí còn có một mùi không phải của đồng tiền, có thể nhìn thấy dấu hôn mà hắn đã lưu lại ở bên trong cổ áo buông lỏng của Feston, đây là chứng cớ của một màn kích tình.

Hắn lộ ra nụ cười kỳ lạ, cực kỳ giống một con mèo ăn vụng thành công một con cá tươi, hỗn hợp giữa đắc ý và thỏa mãn sau khi làm tình, Feston vén lại mái tóc cho Phong Triển Nặc rồi kéo hắn đến trước mặt, “Còn muốn đi ra ngoài thì thu lại nụ cười của cậu, tính nhẫn nại của tôi cũng có giới hạn.”

Hôn lên khóe miệng của Phong Triển Nặc, giọng nam trầm thấp lộ ra dấu vết của áp lực, Phong Triển Nặc cũng không xa lạ đối với giọng điệu này của Feston, “Tôi không ngại tiếp tục một trận nữa, nhưng quý cô Bailey Olivia của anh có thể chờ được hay không?”



“Cậu đang chọc giận tôi–” Cổ áo bị nắm lấy, Phong Triển Nặc bị Feston giữ chặt bả vai, cổ áo bị kéo ra, Feston đáp lại sự khiêu khích của hắn.

Cổ tay co rụt lại, hắn thoát khỏi vòng tay của Feston, nhưng dưới chân lại bị gạt té, Feston đè hắn xuống đất, dưới thân là tấm thảm thật dày, có té ngã cũng không cảm thấy đau, cánh tay bị đè hai bên hông, bốn mắt nhìn nhau.

Bỗng nhiên cảm thấy có một chút buồn cười, đại sảnh bên ngoài truyền đến tiếng nói chuyện và tiếng nhạc loáng thoáng, trong phòng thật yên lặng, nhưng nói không chừng sẽ có người đến tìm bọn họ, vừa rồi không có ai xông vào hẳn là vận khí của bọn họ cũng không tệ, nhìn nhau trong chốc lát, Feston bỗng nhiên cúi xuống hôn lên tóc của Phong Triển Nặc, “Judy còn muốn cậu làm gì nữa?”

Bàn tay bị kèm chặt như kìm sắt, nhưng nụ hôn hạ xuống tóc lại vô cùng nhẹ nhàng, hắn nhếch môi, “Đánh cắp con tim, làm cho Bailey Olivia yêu nam tước Ventress, cùng hắn đính hôn, anh có thể tưởng tượng hay không? Tôi nhớ rõ tôi là sát thủ, có lẽ có người đã quên.”

Giọng điệu đùa cợt chứng tỏ hắn không cho là đúng, nếu không phải vì một người thì U Linh sẽ không xuất hiện ở đây, cũng sẽ không hóa thân thành nam tước Ventress khôi hài, đúng là hắn có rất nhiều thân phận giả, nhưng cũng không ngụy trang thành một thân phận khiến người ta chú ý như vậy. Feston nên cảm thấy áy náy, nhưng giữa bọn họ không cần phải giải thích. fynnz.wordpress.com

“Sau khi đính hôn thì sao, làm cho cô ta quên cậu? Làm cho cậu cũng biến mất? Cậu có nghĩ đến sau này hay không? Thân thế của cô ta vẫn chưa được công khai nhưng cô ta không phải người thường, nghe nóiRainierđệ tam rất yêu cháu gái của hắn.” Feston nhắc nhở hắn tình cảnh hiện tại.

“Yêu đến mức dùng một sòng bạc để làm lễ ra mắt chính trị cho cháu gái của mình? Anh xem cô ta đi, là một quý cô ngoan ngoãn nghe lời, tựa như một con chim bị nhốt trong lòng.

Những lời này có bao nhiêu thành phần thừa nhận thì có thể phán đoán dựa theo sắc mặt của Phong Triển Nặc.

“Cô ta là con gái của đứa con riêng của hoàng tử Rainier đệ tam, thân phận không được công bố ra ngoài, cuộc ra mắt hôm nay không phải do chính phủ tổ chức, nhưng cậu có nhìn thấy người đàn ông lớn tuổi đứng bên cạnh Bailey Olivia hay không? Hắn là thân tín của Rainier đệ tam, không có chức vị hoàng gia nhưng lại có địa vị còn cao hơn cả đại đa số quan chức của Monaco, hắn tên là Brunson, có hắn thì liền biết Rainier đệ tam coi trọng chuyện này như thế nào.”

Rainier đệ tam, hoàng tử của Monaco, tại quốc gia theo chế độ quân chủ lập hiến, hoàng tử là nguyên thủ quốc gia, ngoại trừ các quyền lợi chung quy định cho hoàng tử thì về địa vị cá nhân hoàng tử là người có quyền lực cao nhất, tựa như quốc vương, hơn nữa còn giữ danh hiệu người thừa kế.

“Anh điều tra rất kỹ, buổi chiều trà hôm nay thu hoạch cũng không tệ, hy vọng quý cô kia vẫn chưa quyết định.” Nếu trước khi hắn ra tay mà đối phương đã coi trọng Feston thì chuyện này thật sự buồn cười.

Trên khuôn mặt điển trai lộ ra một nụ cười quỷ bí, gần giống như tử thần, hắn không thể không lo lắng đến khả năng này, thân thể của Feston dán sát vào người hắn, “Cô ta vẫn chưa yên lòng, ngoại trừ lúc cậu xông vào, cô ta ắt hẳn là rất tán thưởng thái độ của cậu đối với bạn gái.” Tự thuật chi tiết, Feston bỗng nhiên nâng mặt của Phong Triển Nặc lên, lực của ngón tay tuyệt đối không nhẹ, “Làm cho phụ nữ yêu cậu thì chẳng có gì khó, nhưng cậu tốt nhất nên biết rõ mình đang làm cái gì, chúng ta đã có quá nhiều phiền phức.”

Ngụ ý là đừng rước thêm nhiều phiền phức, Phong Triển Nặc hiểu rõ ý của hắn, “Nhưng nếu tôi không làm gì cả mà rời đi thì anh nghĩ là Habino sẽ cam tâm hay sao?”

Nhìn chăm chú khuôn mặt góc cạnh của Feston, Phong Triển Nặc không phải không phát hiện giọng nói đông cứng của Feston, hắn đẩy tay của đối phương ra, “Lo lắng cái gì, chỉ là phụ nữ mà thôi, chẳng lẽ Caesar như anh mà còn sợ không bằng một phụ nữ hay sao?”

“Bớt nói đùa giùm tôi! Tôi không có hứng thú với phụ nữ nhưng tôi biết là cậu thì có.” Nhìn sâu vào mắt của Phong Triển Nặc, Feston cúi đầu cảnh cáo, “Cậu cứ thử xem thì cậu sẽ biết tôi sợ hay không sợ, tôi không muốn gây khó dễ cho một phụ nữ, lại càng không muốn nhìn thấy cậu đùa với lửa ắt có ngày bị bỏng.”

Giọng điệu đông cứng nhưng lại có người trả lời rất thoải mái, “Kể từ khi quen biết anh thì lửa đã sớm bị nhóm trên người của tôi, chẳng phải bây giờ tôi vẫn sống tốt hay sao?” Feston không có hứng thú đối với phụ nữ nhưng Phong Triển Nặc thì khác, hình như có người đang để ý điểm khác nhau này.

Ngoài miệng không nói nhưng trong mắt của hắn lại tràn ngập chế nhạo, Feston liếc mắt một cái liền nhìn thấu ý tứ của hắn, trừng phạt bằng cách bóp chặt hàm dưới rồi cắn lên môi của hắn, mút lấy đầu lưỡi, nụ hôn tràn ngập ý tứ độc chiếm.

Vốn tưởng rằng tách ra thì có thể làm cho bọn họ bình tĩnh trở lại, nhưng cứ xem hiện tại đi….Bọn họ làm tình trên bàn, điên cuồng ôm hôn trên thảm, kỳ thật nên cảm thấy căm tức khi người tình của mình tham gia một buổi cầu hôn, bất quá cả hai người bọn họ đều có phần, dường như chẳng có ai có tư cách để trách cứ đối phương.

Feston không có hứng thú đối với phụ nữ, như vậy hắn xuất hiện ở nơi này có lý do của hắn, “Điều kiện của bọn họ là muốn anh đến cầu hôn Olivia, sau đó tập đoàn Kada sẽ ra mặt giúp anh thu phục Kraft, có phải hay không?”

Lật người lại, tiếp tục nằm trên thảm, Phong Triển Nặc nhìn lên trần nhà mà thở hổn hển, ở bên cạnh, hô hấp của Feston cũng có một chút dồn dập, “Bởi vì tiền, có lợi ích để trao đổi thì Kraft sẽ tiếp tục hợp tác, cho dù là chính phủ Mỹ cũng cần doanh nghiệp lớn tài trợ, FBI cần kinh phí, vượt quá kinh phí dự toán của chính phủ thì hắn phải tự mình giải quyết, huống chi chuyện này chỉ cần hắn nhắm mắt cho qua thì vụ điều tra nội bộ cũng kết thúc, điều này nằm trong phạm vi quyền lợi của hắn, chẳng qua chỉ là động tay động chân một chút mà thôi.”

Cầm lấy điếu thuốc sắp cháy hết ở trên bàn, một nửa khuôn mặt ngậm điếu thuốc của Feston tựa như thạch cao, không hề lộ ra bất kỳ biểu cảm nào.

Nói thì rất đơn giản nhưng Feston phải tự mình đến Monte Carlo thì chứng tỏ chuyện này cũng tương đối lớn, lớn đến mức Feston phải thỏa hiệp, Phong Triển Nặc cười khổ, “Bất cứ điều gì mà anh muốn chiếm được thì đều phải trả giá rất cao, tôi đã hiểu được điều đó kể từ khi còn rất nhỏ.”

“May mắn là tôi vẫn có thể trả được cái giá này, đã là thứ mà tôi muốn thì phải chiếm cho bằng được.” Ánh mắt của Feston vẫn thâm thúy như trước, đưa tay sờ đầu của Phong Triển Nặc, Phong Triển Nặc vừa cười vừa tránh né, nhìn Feston dập tàn thuốc rồi đứng lên.

“Chúng ta rời đi quá lâu thì sẽ bị nghi ngờ.” Feston chỉnh lại quần áo và áo khoác, bất quá cho dù hắn đã cài lại cổ áo sơ mi thì vẫn không thể che được mấy dấu vết khả nghi ở trên cổ, Phong Triển Nặc ở bên cạnh cười một cách kỳ lạ, “Anh nói xem, quý cô kia mà nhìn thấy anh trở về như vậy thì sẽ nghĩ thế nào?” fynnz810

“Cô ta sẽ không nghĩ gì cả.” Feston đứng trước mặt Phong Triển Nặc, “Judy có nhắc đến vì sao lại muốn cậu làm như vậy hay không? Mục đích của nhiệm vụ này là gì?”

Đáy mắt màu xám tro vô cùng lý trí và đầy cảnh giác, Feston nâng gọng kính trên sóng mũi, cặp kính này thay đổi khí chất của hắn, khiến cho hắn không có vẻ quá mạnh mẽ cứng rắn, nhưng ánh mắt phía sau cặp kính vẫn sắc bén như trước.

“Biết vì sao tôi lại mang thân phận nam tước hay không?” Câu này thay vì nói là nghi vấn thì không bằng nói là một loại nhắc nhở, trong lời của Phong Triển Nặc truyền đến một ý tứ, ánh mắt của Feston chợt lóe, cánh cửa ở sau lưng bọn họ bỗng nhiên bị gõ vài cái, “Có thể đi vào hay không?”

Giọng nữ, cửa được mở ra, là Judy, cô ta liếc mắt nhìn một mớ hỗn độn trong phòng, “Hai người nợ tôi một lần, nơi này không phải phòng khách sạn, vậy mà tôi còn phải đứng trước cửa làm bảo vệ.”

Thảo nào không có ai gõ cửa, hai người đàn ông liếc mắt nhìn nhau một chút, Phong Triển Nặc tin tưởng lời nói bày tỏ thiện ý này của Judy có thể làm dịu bớt tâm tình của Feston, nhưng Feston vẫn không quên nghi vấn của mình, “Cô tìm nhầm người làm nhiệm vụ rồi, vì sao lại là cậu ấy?”

Mặc dù ở bên ngoài không nghe thấy âm thanh bên trong nhưng cô ta hiểu rất rõ vừa rồi đã diễn ra chuyện gì, thản nhiên khép lại chiếc khăn trên vai, cô ta lắc đầu, “Chẳng phải đáp án rất rõ ràng hay sao, bởi vì anh ấy rất quyến rũ, cho dù là anh cũng không thể chống cự được sức hấp dẫn của anh ấy, hơn nữa chúng tôi cần một người có thể tùy cơ ứng biến, biết cách lợi dụng tất cả mọi nhân tố, là một người đàn ông có thể được phụ nữ và mọi người yêu thích.”

Đây là đang nói đến một sát thủ, “Nếu không phải U Linh là người thích hợp nhất thì tôi cũng không mạo hiểm đến mức chống lại anh để đưa ra yêu cầu muốn anh ấy gia nhập.” Nghiêm chỉnh trả lời, Judy cho thấy lập trường của mình.

“Người trong tổ chức của tôi không có ai thích hợp hơn anh ấy, anh cũng biết Habino….trong vòng một thời gian ngắn thì tôi không thể chọn ra người nào thích hợp hơn anh ấy.” Cô ta làm như vậy hoàn toàn là xuất phát từ bất đắc dĩ.

Ở thời điểm quan trọng, Feston sẽ tìm Judy giúp đỡ, đương nhiên là xem cô ta làm bạn, nhưng hành vi của cô ta lại làm cho quan hệ hữu nghị của bọn họ lâm vào cục diện bế tắc, sau khi nghe giải thích, Feston gật đầu, “Tôi có thể chấp nhận lý do này nhưng cũng không chứng tỏ tôi cảm thấy cao hứng, Judy, không có lần kế tiếp.”

Judy rất muốn nói đây là bọn họ nợ cô ta, nhưng chưa nói nên lời thì bên ngoài đã vang lên một tràng tiếng reo hò, có người thắng một số tiền lớn, cảnh tượng vô cùng náo nhiệt, bọn họ đã ở trong đây rất lâu, ba người trong phòng cũng chưa quên hiện tại đang ở đâu, Phong Triển Nặc khoác tay Judy, “Chúng ta nên đi ra ngoài.”

Khi bước ngang qua mặt Feston, Judy thấp giọng nói, “Tôi cởi đồ ở trước mặt anh ấy mà anh ấy chẳng thèm liếc nhìn, tôi nghĩ anh không cần lo lắng anh ấy sẽ xem trọng quý cô kia.”

Feston cau mày, “Judy!” Cô ta đã đi ra ngoài.

Nhìn chăm chú một bóng dáng trong đám đông, cuối cùng Feston vẫn sờ soạng gói thuốc trong túi quần.

Phong Triển Nặc nói đúng, Feston quả thật cảm thấy rất để tâm một chuyện, chính Feston cũng phát hiện, khác với hắn, Phong Triển Nặc không chỉ thích đàn ông, điều này có nghĩa ngoại trừ đồng tính thì người nọ cũng có thể yêu phụ nữ.

Liên tưởng đến nhiều năm trước, không biết Phong Triển Nặc đã hiến lần đầu tiên của mình cho người phụ nữ nào, Feston bắt đầu cảm thấy kinh ngạc, hóa ra hắn lại để ý đến chuyện này, đây là một loại ghen tuông rất vô nghĩa.

………..

P/S: anh cũng tự biết mình đang ghen :>, thật lý trí, nhưng đã lý trí như vậy mà vẫn còn ghen, tức là rất ghen :>

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.