Cách Tuần Phủ Lừa Thê

Chương 7




“không phải là thương cảm một người trốn tránh, không phải là khổ sở không ai kể ra, không phỉa là lần này bị thương càng thông suốt, em không sợ yêu, lại càng yêu sâu sắc hơn”.

Theo tiếng hát của Kiều An Hảo, một màn tuổi trẻ mê hoặc của cô và lục Cẩn Niên giống như những cảnh quay chậm được biểu diễn lại một lần, trong phút giây này, cô giống như không phải vì hát để dự thi, mà đơn thuần chỉ hát vì tình yêu của anh và cô.

Cô nhớ tới thời gian mình chỉ dám yêu thầm anh, khổ sở thế nào cũng không dám cho anh biết, đến khi xoay người mới dám mỉm cười, mỗi một khi lại nghĩ rằng sắp đến gần, sau cùng lại càng cách xa hơn, rõ ràng nhát gan lại yếu kém không dám đi yêu, nhưng là lại yêu đến khắc cốt như thế.

“Không phải là một mình trong đêm tối, không phải là trong phòng không có ai, không phải là không thể ngủ được, em chỉ có thể là một người sống bình thường...”

Cứ việc hiện giờ cô đã kết hôn cùng Lục Cẩn Niên, lúc này hát bài hát này, tuy đã ít đi nhiều đau xót, nhưng lại cảm thấy có nhiều may mắn hơn.

May mắn được ông trời chiếu cố, khiến cô có thể tìm đến anh, có thể nắm tay anh.

Chỉ là loại may mắn này, khiến trong miệng cô đang hát lên một bài hát, là một cảm giác kỳ là, nghe qua cực kỳ thương cảm, nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy hi vọng.

Giống như là bi thương, nhưng lại không phải bi thương.

Trong thời gian cô cất tiếng hát, toàn bộ hội trường đều yên tĩnh, qua tầm nửa phút, không biết là ai vỗ tay đầu tiên. Ngay sau đó, tiếng vỗ tay vang lên rầm rộ như thủy triều, từng vị giám khảo mới bắt đầu hoàn hồn, cũng nhao nhao vỗ tay theo, đợi đến lúc tiếng vỗ tay đã ngớt, Kiều An Hảo đều nhận được toàn bộ lời khen và sự thông qua của giám khảo.

-

Trạng thái gần đây của Hàn Như Sơ vẫn không tốt, bởi vì lần trước đoạn ghi âm kia bị Kiều An Hảo mang ra phát giữa bữa tiếc, khiến cho Hứa Gia gặp khó khăn, gần đây Hứa Vạn Lý cũng hờ hững với bà, thường xuyên không về nhà buổi đêm, lúc nào ngẫu nhiên trở về thì cũng là rất khuya, đôi khi vẫn còn không về phòng ngủ, mà nằm ở phòng khách.

Lúc Hứa Gia Mộc ba tuổi, Hàn Như Sơ biết được chồng mình ở bên ngoài còn một đứa bé đó, toàn bộ trọng tâm cuộc sống của bà đều đặt lên người Hứa Gia Mộc, mấy năm nay bà và Hứa Vạn Lý đều coi nhau như khách, thật ra cũng chỉ lúc đối ngoại mới giả bộ, trên thực tế khi đóng cửa phòng ngủ lại, hai người đều không hề nói chuyện nhiều với nhau, thậm chí đều đã gần mười năm, bà và Hứa Vạn Lý cũng không thực hiện sinh hoạt vợ chồng.

Cho nên, Hứa Vạn Lý lạnh nhạt với bà, từ đầu đến cuối bà cũng không có nhiều cảm xúc, bà chỉ để ý đến con trai của bà, Hứa Gia Mộc.

Lúc ở cửa “Bắc Kinh Hội”, Hứa Gia Mộc lái xe rời đi, đã hơn một tuần lễ, Hứa Gia Mộc không nhận điện thoại của bà, không nhắn tin cho bà, thậm chí bà đến công ty, cũng đều bị thư ký lấy cớ ra lệ.

Lúc sáu giờ đêm nay, Hàn Như Sơ lại gọi mấy cuộc điện thoại cho Hứa Gia Mộc, vẫn như cũ không có ai nghe máy, quản gia đã chuẩn bị tốt bữa tối cho bà, bà cũng không muốn ăn, lại đi lên lầu.

Một mình ở trong phòng suốt bốn tiếng, lúc xuống lầu uống nước, hai người giúp việc trong nhà đều đang xem ti vi.

Giống như đang xem một tiết mục giải trí, bà cũng không để ý nhiếu, sau khi người giúp việc rót nước cho mình, bà vừa mới chuẩn bị mang lên lầu, liền nghe thấy ti vi ở phía sau vang lên tên của Kiều An Hảo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.